← Ch.1207 | Ch.1209 → |
Binh.
Nước rơi xuống đất, phát ra âm thanh khá to.
Bọt nước văng khắp nơi nhưng không có cảnh tượng khói trắng bốc lên khi nước trúng độc rơi xuống đất như trong ti vi vẫn chiếu.
Răng rắc.
Cùng bay ra theo còn cả chiếc ly. Chiếc ly thủy tinh nện xuống mặt bàn cách đó không xa, vỡ vụn.
Trong khi đó Jesus và Hồng Phu vừa mới trong tình trạng bị ép, cùng nhau vọt vào bên trong quán bar nhanh như bay vậy.
Bá Tước đã bị hai kẻ kia chơi. Nước trong chiếc ly đó căn bản không có độc.
Tình trạng bạo cốt của lão đã hoàn thành, mặc dù thân thể không cao bằng Kim Đồng nhưng vẫn còn cao hơn cà Quỷ Ảnh và Ngọc Nữ.
Bá Tước vung tay lên, quát:
- Giết!
Ngay sau đó lão vọt lên đuổi theo.
Quỷ Ảnh không nói không rằng nhưng ngay lập tức vọt lên trước Bá Tước.
Sau cùng là hai anh em Kim Đồng, Ngọc Nữ. Hai anh em này không có ưu thế về tốc độ.
John bình tĩnh nhìn cả đám rời khỏi, hình như anh ta còn đang tiếc rẻ bọn họ không đập vỡ bức tranh, bàn hay những vật trang trí gì đó.
John lấy từ dưới quầy bar một cuốn sách bìa da trâu, cẩn thận ghi: Jesus, một ly Lam Huyết, nợ hai nghìn đô.
Sau khi suy nghĩ một lát, anh ta viết tiếp: Bạn Jesus đánh vỡ một ly thủy tinh, nợ hai trăm năm mươi đô.
- Cô em xinh đẹp, nước thì miễn phí nhưng ly thủy tinh thì không.
John lầm bầm sau đó anh ta lại cẩn thận cất quyển sách của mình đi, như sợ bị người ta lấy trộm mất.
Rõ ràng Jesus rất quen thuộc quán bar này. Gã chạy trước dẫn đường, sau khi vượt qua hai hành lang, Jesus xông vào một nhà vệ sinh nam.
Hồng Phu theo sát đằng sau. Hồng Phu vừa chạy vừa lấy từ trong ngực ra một bao vải nhỏ, vẩy những bột phấn màu trắng trong bao vải xuống đất, để lại mối họa ngầm cho những kẻ đang truy kích đằng sau. Chúng nhất định phải tránh những bột phấn này mới tiến lên được, khiến chúng chậm hơn rất nhiều.
Hồng Phu chạy tới cửa nhà vệ sinh nam, nàng nhìn hình vẽ trên tường rồi lập tức lui lại, quát:
- Mau ra đây.
Jesus xông lại nhanh như tia chớp, cần tay Hồng Phu chạy đi, nói:
- Bây giờ là lúc nào rồi mà còn nghĩ tới chuyện đó hơn nữa trong này không có ai.
- Tôi không sợ bên trong có người.
Hồng Phu tiện tay rải chất bột trắng, nói:
- Tôi sợ vào trong nhà vệ sinh thì hết đường trốn.
- Không cần lo lắng.
Jesus tung chân đá tung cánh cửa nhà vệ sinh. Sau khi xông vào trong nhà vệ sinh, gã lục tìm một lát, vách tường nhà vệ sinh vang lên tiếng kèn kẹt.
Rầm...
Vách tường tách ra hai bên, hình thành một lối đi ngầm nhỏ hẹp.
Jesus đẩy Hồng Phu chạy ra ngoài rồi sau đó gã mới xông ra ngoài.
Hồng Phu không chạy ngay, nàng đợi sau khi Jesus chạy đi trước, nàng ném bột phấn cầm sẵn ở hai tay hướng về phía tường nhà vệ sinh, ngăn cách đám người Bá Tước đuổi theo.
Gào...
Hai người đã chạy xa mà vẫn còn nghe thấy tiếng gầm phẫn nộ của Bá Tước...
Sau khi xuyên qua tường nhà vệ sinh, hai người tiến vào một công viên không rõ tên.
Hai người nhanh chóng chạy về phía công viên, chỉ cần bọn họ chạy vào trong đám cây rậm rạp là có thể thoát được đối phương đuổi giết.
Thế nhưng bọn họ nghĩ quá đơn giản.
Cả hai đang cắm đầu cắm cổ chạy trối chết, đột nhiên một bức tường lửa ở phía trước lao tới.
Hai người kinh hãi. Tại sao lại có người ngăn chặn bọn họ ở phía trước? Chẳng lẽ đám người Bá Tước bố trí mai phục sau quán bar sao?
Chỉ trong nháy mắt, bức tường lửa đã bay tới trước mặt.
Jesus và Hồng Phu vội vàng nằm xoài xuống mặt đất, bức tường lửa bay vụt qua đỉnh đầu bọn họ.
Bọn họ có thể cảm giác được sức nóng ghê gớm trên người mình, giống như da thịt họ bị đốt cháy vậy.
Khi hai người vẫn chưa kịp nhỏm dậy, vô số đinh sắt rập rạm như rừng từ trên không lao xuống, giống như một cơn mưa đinh vậy.
Cơn sóng này chưa dẹp xong, cơn sóng sau lại lao tới. Thủ đoạn của đối phương trùng trùng lớp lớp, vô tận, giống như đã tính toán trước phản ứng của Hồng Phu và Jesus vậy.
Hai người cực kỳ kinh hãi, liên tực thực hiện mấy cử động Lý Ngư Đả Đỉnh rất khó coi, cố gắng thoát khỏi màn bao phủ của cơn mưa đinh sắt.
Lực đinh sắt lao mạnh cắm xuống nền xi măng, âm thanh va chạm liên tục vang lên bên tai hai người.
Dáng người Hồng Phu thấp bé, phản ứng cực kỳ nhanh nhẹn, lựa chọn phương hướng lao mình tới cực kỳ chính xác, giữ toàn thân thoát ra ngoài. Phản ứng của Jesus cũng rất nhanh, phương hướng cũng không tệ nhưng vì thân thể gã to lớn.
Trong lúc Jesus đang lao mình ra ngoài, hai chiếc đinh sắt cắm trúng bắp chân gã.
Hai người chia nhau, một trái, một phải, sắc mặt cảnh giác quan sát bốn phía xung quanh.
Không có ai sao? .
Đúng lúc này một chuyện cực kỳ quỷ dị xảy ra.
Vị trí mới rồi bọn họ đứng còn ánh trăng, còn cả ánh sáng yếu ớt của bóng đèn hắt tới. Hai mắt bọn họ có thể mơ hồ phân biệt cảnh vật, có thể mơ hồ nhìn thấy con đường đi nhỏ giữa hàng cây ở trong công viên.
Thế nhưng đột nhiên lúc này không gian biến thành một mảng tối đen. Dường như cả thế giới này đều bị bóng đêm nuốt mất.
Trong mắt bọn họ như không còn bất kỳ ánh sáng nào, không biệt được bất kỳ vật nào, núi, cây cối, hoa cỏ, tất cả đều biến mất không còn tăm tích.
- Cẩn thận.
Jesus không quan tâm máu ở chân đang chảy như suối, nhỏm người dậy quan sát xung quanh. Tình hình này rất quỷ dị, bất kỳ giây phút nào bọn họ cũng sẽ bị kẻ thù tập kích.
Hơn nữa rất khó đề phòng.
Jesus mới nói đề phòng xong, gã liền cảm thấy như có vật gì đang tấn công vào ngực mình.
Loại cảm giác này rất kỳ lạ, giống như bầu không khí trước mắt bị xé rách, bị khuấy đảo vậy.
Jesus đánh ra một quyền, tan vỡ trong khoảng không.
Sau đó tất cả lại trở lại sự yên tĩnh như bình thường.
Vẫn là một màu đen tràn ngập xung quanh, không nhìn thấy bất kỳ điều gì.
Bịch.
Sau lưng Hồng Phu bị người đạp trúng một cước, nàng lảo đảo lao lên trước, chạy liên tục mấy bước mới miễn cưỡng đứng lại được.
Ngay khi mới đứng lại, Hồng Phu cho tay vào người, quăng ra một con độc xà.
Độc xà rơi xuống đất, phát ra âm thanh hí hí.
- Có gì đó ngăn cản tầm mắt của chúng ta.
Hồng Phu kêu lên. Nếu như không có vật gì ngăn cản bên ngoài, lực ném của nàng mạnh, độc xả tuyệt đối không có khả năng rơi ở khoảng cách gần như này. Hơn nữa độc xà này được nàng nuôi dưỡng, chỉ cần nàng chỉ rõ cho nó mục tiêu, nói sẽ lập tức phát động tấn công, không chết không ngừng. Thế nhưng lúc này nó lại nằm bất động trên mặt đất, giống như không biết vị trí của mục tiêu vậy.
- Bây giờ cô mới nhận ra sao?
Jesus cười gượng nói. Gã cố ý không nói chính là để hy vọng đối phương tưởng gã không biết tình hình, cũng như lần đánh lén trước sau đó mình có thể đánh úp. Đáng tiếc tính toán của gã đã bị Hồng Phu làm hỏng.
- Nơi nào có Thượng Đế, đó chính là người nắm giữ bầu trời. Bầu trời không thể đột nhiên trở nên tối đen như mực như này, chỉ có địa ngục mới có cảnh này.
Jesus rút thắt lưng từ bên hông, một thanh nhuyễn kiếm ngân quang lập lòe xuất hiện trong tay gã.
Jesus tiến lên trước, vung kiến điên cuồng chém vào khoảng không.
Vù vù vù.... .
Một tấm màn màu đen bị Jesus chém nát vụn rơi xuống, cảnh vật trước mắt hai người lại trở nên rõ ràng.
- Ôi chúa ơi.
Jesus kêu lên kinh hãi. Gã tình nguyện trốn trong tấm màn này chứ không muốn nhìn thấy bất kỳ điều gì.
Bởi vì lúc này đứng trước mặt bọn họ chính là Bá Tước, Quỷ Ảnh, Kim Đồng, Ngọc Nữ, còn có cả một người mặc áo bành tô màu đen, quần áo trong màu trắng, cổ thắt một cái nơ hình con bướm rất đẹp, dáng người cao to. Người này đội một chiếc mũ phớt màu đen che mặt khiến người ta không nhìn rõ mặt, nên cũng không nhận ra tính cách của cô ta.
Đương nhiên nếu như nhìn qua dáng vóc này có thể nói đó là phụ nữ. Thế nhưng cách thức phân biệt này không đúng tuyệt đối. Trong thực tế có rất nhiều phụ nữ còn phẳng lỳ hơn cả đàn ông.
- Vị... này nhất định là Ma Thuật Sư tiên sinh?
Jesus nhìn người áo bành tô hỏi. Bức tường lửa lúc nảy cùng với màn đinh sắt đầy trời, tấm màn đen rõ ràng là tác phẩm của người này.
Người áo bành tô yên lặng cúi đầu, ngả mũ chào.
Bởi vì khi người này ngả mũ lại cúi thấp đầu khiến người khác vẫn không nhìn rõ tướng mạo khiến Jesus thầm cảm thấy tiếc nuối.
Lại nói trong bát đại chiến tướng Hoàng Đế, Bá Tước, thực lực cự mạnh, Quỷ Ảnh, tốc độ nhanh nhất, Trúc Bản Vô Tâm, tính cách cực kỳ tàn nhẫn, Kim Đồng, Ngọc Nữ, thích khoe mẽ, còn Ma Thuật Sư này là người thần bí nhất, thần bí giống như Hoàng Đế.
Bây giờ bọn họ vì tiêu diệt mình mà phái ra cả Ma Thuật Sư thần bí này.
- Jesus, tao đã nói rồi. Hôm nay tao nhất định phải giữ mày lại.
Bá Tước liên tục cười nhạt.
- Mày có biết tao sẽ dùng cách nào để giết bọn mày không?
Bá Tước chỉ vào Jesus nói:
- Tao sẽ lột da đầu của mày, lột da mày sau đó băm mày thành từng mảnh ném cho chó ăn. Đương nhiên vì ném cho chó hoang ăn thì phải thơm ngon hơn nên tao sẽ nấu chín mày hơn nữa còn cho thêm hương liệu nữa.
Bá Tước lại chỉ vào Hồng Phu cười bỉ ổi nói:
- Còn về phầm mày, cô em xinh đẹp, tao cực kỳ thích da thịt mềm mại của cô em. Tao nhất định sẽ dịu dàng, cực kỳ dịu dàng với cô em.
Jesus nói vẻ cực kỳ bất mãn:
- Ngài Bá Tước, sớm nghe nói ngài đối xử với người bị giết rất công bằng. Bây giờ sao ngài lại bất công vậy? Ở trước mặt Thượng Đế, nam nữ bình đẳng.
- Thượng Đế?
Bá Tước cười nhạt nói:
- Thượng Đế không cai quản địa ngục. Chỗ chúng tao chính là ngục Tu La.
- Là một giáo đồ Cơ Đốc giáo ngoan đạo, sau khi chết tôi sẽ được lên thiên đường.
Jesus nghiêm túc nói.
- Mày nói cái gì vậy? Đó là chuyên sau khi mày chết.
Mắt Bá Tước lóe huyết quang.
- Điều tao muốn làm chính là tiễn chúng mày xuống địa ngục.
Bá Tước ngừng lại suy nghĩ về lý do đột nhiên Jesus lại nói nhảm nhí với mình như này.
Bá Tước tức giận nói:
- Chết đến nơi rồi mà vẫn còn muốn kéo dài thời gian. Chẳng lẽ mày nghĩ rằng sẽ có người tới cứu bọn mày sao?
← Ch. 1207 | Ch. 1209 → |