Truyện ngôn tình hay

Truyện:Bác Sĩ Thiên Tài - Chương 0322

Bác Sĩ Thiên Tài
Trọn bộ 1480 chương
Chương 0322: Tinh quang lấp lánh
0.00
(0 votes)


Chương (1-1480)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Hội sở tư nhân Ngả Bỉ Luân, là nơi riêng tư mà tập đoàn Thanh Nịnh dùng đã chiêu đãi khách.

Ngọn đèn tăm tối, nhịp trống táo bạo, một cô gái thân hình cao gầy gợi cảm đang ngẩng đầu ưỡn ngực lúc lắc cặp eo thon, trên người bọn họ có lẽ chỉ có bikini hai mảnh, hoặc là một tấm lụa đen mỏng che những điểm kích tình của thân thể.

Xa hoa trụy lạc, quả thực là chuyện vui lớn của đời người.

Trong một bao sương nhỏ đối diện với sân khấu hình chữ T, một nam nhân trung niên hơn ba mươi tuổi, trên trán có một nốt ruồi nhấc chén rượu trong tay lên, nói: "Các vị, cạn chén vì các mỹ nữ có mặt tối nay."

"Cạn chén." Năm người khác trong bao sương đồng thời hét lên, nhao nhao giơ chén rượu màu trong tay lên.

Nam tử trung niên một hơi uống hết chén rượu trong tay, sau đó tất nhiên là có gái ở bên cạnh rót rượu cho họ.

Hắn ôm cô gái vào lòng, đưa tay ra vuốt ve mông cô ta rồi nói với một nam nhân mặt ngựa ngồi ở bên cạnh: "Cao tổng, lần này phải cảm ơn anh tới ủng hộ. Nếu như không có sự giúp đỡ của anh thì cuộc trình diễn nội y cũng không thực hiện được. Ngôn Thừa Hoan tôi thực sự là không biết lấy gì ra để chiêu đãi bạn bè."

Nam nhân mặt ngựa cười bỉ ổi, nói: "Ngôn tổng, anh sao lại khách sáo như vậy. Mọi người đều là bạn bè nhiều năm, chuyện của anh chẳng lẽ không phải là chuyện của tôi? Trước đây anh cũng không ít lần chiếu cố sinh ý của công ty chúng tôi, những việc đó chúng tôi đều nhớ ở trong lòng. Tối hôm nay Triệu tổng của chúng tôi không tới, nhưng, ông ta vẫn muốn để tôi chạy tới uống cùng với Ngôn tổng."

Ngôn Thừa Hoan gật đầu, nói: "An bài thời gian hơi gấp một chút, khiến các anh khó xử rồi."

"Thế này thì có gì mà khó xử chứ? Trần Tư Tuyền là dùng quan hệ cá nhân mời bọn họ tới ủng hộ. Nhưng, chúng tôi dẫu sao cũng là nghệ sĩ của công ty. Công ty có hoạt động thì bọn họ bắt buộc phải tham gia. Làm người thì không thể không phân công tư. Đúng không?"

"Trần Tư Tuyền sẽ không ghi hận Cao tổng chứ?"

"Hắc, tôi có coi cô ta vào đâu đâu? Lúc trước khi cô ta còn làm ở công ty, có danh tiếng có thân phận, có thể mang lại lợi ích cho công ty, chúng tôi nể cô ta. Hiện tại cô ta đã không phải là người của công ty chúng tôi nữa rồi, để ý đến cô ta làm gì?" Tên mặt ngựa khinh thường nói.

Ngôn Thừa Hoan cười cười, bảo: "Nữ nhân này, tôi trước đây rất hân thưởng. Hiện tại ư? Cô ta không nể mặt tôi, tôi cũng không nể mặt cô ta. Cao tổng, ông nói xem có đúng không?"

"Đúng, cứ phải như thế. Có một số nữ nhân phải chịu giáo huấn thì mới thông minh lên được. Ngôn tổng à, nói thực nhé, tôi và cô ta cũng có chút mâu thuẫn nhỏ. Lúc trước cô ta giả vờ là thánh nữ, tôi giúp cô ta bao nhiêu. Kết quả cô ta nói đi là đi, một chút tình cảm thể diện cũng không nói. Loại nữ nhân này... có chơi đùa cũng không thú vị."

"Không thú vị ư? Đối chân dài đó đã kẹp lên lưng anh bao giờ chưa, cảm giác có sướng không?" Ngôn Thừa Hoan cười nói, những nam nhân ở bên cạnh cũng cười theo. Ngay cả cô gái tiếp rượu cũng là hạng bán thân cũng cười run cả người, chui tọt vào lòng nam nhân, giống như là muốn chui vào trong thân thể của nam nhân vậy.

"Ngôn tổng, hôn nay tôi nói cho ông một bí mật nhé." Tên mặt ngựa dựa sát vào Ngôn Thừa Hoan, ghé vào tai hắn, nói khẽ: "Người mẫu khác của công ty tôi đều chơi cả rồi. Chỉ có Trần Tư Tuyền đó.. hắc hắc, là chưa đắc thủ. Tôi cũng chưa hề nghe nói cô ta có nam nhân nào. Nói không chừng vẫn là gái tơ đấy. Tối nay cô ta gặp đả kích, chắc sẽ biến thành thông minh hơn. Tới lúc đó, cô ta tất nhiên sẽ cúi đầu trước Ngôn tổng rồi!"

"Thật ư?" Mắt Ngôn Thừa Hoan sáng lên, nói: "Tôi có nên tăng thêm một chút áp lực cho cô ta không?"

"Nếu như Ngôn tổng tìm thêm mấy ký giả tới, hiệu quả chắc sẽ tốt hơn." Tên mặt ngựa lập tức ra chủ ý."Ký giả tới càng nhiều, chuyện xấu này càng oanh động. Áp lực mà cô ta phải đối diện càng lớn hơn. Muốn khai triển sự nghiệp tại Đài Loan, có một số người, cô ta không đắc tội được."

Ngôn Thừa Hoan gật đầu, vẫy tay với trợ thủ ngồi ở ngoài, một nam nhân mặt mày cũng coi là đẹp trai vội vàng cúi người chạy tới. Ngôn Thừa Hoan ghé vào tai hắn nói mấy câu, hắn gật đầu rời đi.

"Nào. Vì mỹ nữ chân dài của chúng ta, cạn chén!" Ngôn Thừa Hoan lại nang chén lên.

"Cạn." Mọi người hét.

o0o

"Trần tiểu thư, chín giờ năm phút rồi. Vãn yến này của các cô vẫn chưa bắt đầu ư?"

"Sao vậy? Trần tiểu thư, vì sao tới giờ vẫn chưa có minh tinh đến? Có phải là bọn họ tối nay đều không đến không?"

"Trần tiểu thư, chẳng lẽ bọn họ thả bồ câu tập thể cô à? Hay là giữa các cô đã xảy ra chuyện gì?"

"Trần tiểu thư..." -

...

Tư duy của những ký giả này đều vô cùng mẫn cảm, lúc bọn họ đợi tới chín giờ mà vẫn chưa thấy khách khứa đến, còn người phụ trách là Trần Tư Tuyền thì một mực thấp giọng thì thầm với một nam nhân ở trong góc, bọn họ liền đoán rằng vãn yến có thể phát sinh biến cố gì đó.

Nếu như các minh tinh toàn bộ có mặt, bọn họ sẽ viết chuyện này thành tin tức thì có thể được tiền. Nếu như những minh tinh đó toàn bộ không đến - cái này chính là một tin giật gân. Tới lúc đó, còn tăng thêm lượng tiêu thụ của báo chí.

Cho nên, trong ý thức của bọn họ vẫn hi vọng những minh tinh đó tốt nhất là đừng đến.

Trần Tư Tuyền trải qua sự kinh hoàng lúc ban đầu, hiện tại đã khôi phục lại bộ dạng trấn định tự nhiên. Trên mặt cô ta mang theo nụ cười thân thiện, nói: "Các vị bằng hữu, xin đợi một lát. Vị khách thần bí mà chúng tôi mời sắp đến rồi."

"Vị khách thần bí? Là ai? Là bằng hữu trong giới người mẫu của cô ư?" Có ký giả lập tức nắm lấy mồi câu mà Trần Tư Tuyền cố ý mang ra dụ, vội vàng truy hỏi.

"Là một trong những nghệ sĩ nổi danh nhất Đài Loan. Lúc trước tôi rất thích ca khúc của cô ấy, không ngờ cô ta cũng là người sử dụng phấn dưỡng da Kim Dũng của chúng tôi, hơn nữa còn bằng lòng tới tham gia Hoàng Kim vãn yến của chúng tôi nữa." Trần Tư Tuyền nói một cách mập mờ. Cái mà cô ta muốn làm chính là câu dẫn những ký giả này, nhưng lại không thể nói cho bọn họ biết người tới rốt cuộc là ai.

Đáp án giống như là áo lót trên người nữ nhân, một khi vạch ra, có thể sẽ khiến người ta mất đi cảm giác chờ mong.

Ứng phó qua loa mấy câu với ký giả, Trần Tư Tuyền lại bước tới trước mặt Tần Lạc, nói: "Mễ Tử An có thật la đã đồng ý tới không? Nếu như không tới thì vãn yến của chúng ta sẽ phải đập bể đấy."

"Sẽ đến." Tần Lạc khẳng định. Mễ Tử An đã trải qua sự trị liệu của mình, mùi hôi nách chắc chắn đã giảm đi nhiều. Cho dù là vì báo ân thì cô ta cũng sẽ đáp ứng lời mời của mình.

Hơn nữa, bệnh trạng mới chỉ giảm bớt, nhưng lại chưa trị khỏi tận gốc. Nếu như không trị tận gốc, vấn đề này sẽ tùy thời mà tái phát nặng hơn. Mễ Tử An là người thông minh, cô ta chắc biết hiện tại mình nên làm gì.

Hơn nữa, từ lúc đầu Tần Lạc đã nói, mình có thể trị khỏi bệnh cho cô ta, cô ta phải đáp ứng một điều kiện của mình. Cô ta tới tham gia vãn yến này chính là điều kiện mà Tần Lạc đề ra với cô ta.

Nếu như cô ta thất ước, vậy thì giao dịch không tồn tại.

"Tuy có át chủ bài tới, nhưng khách khứa vẫn hơi ít. Nếu có thể có thêm mấy minh tinh nữa đến thì hiệu quả sẽ lớn hơn." Trần Tư Tuyền cảm thán.

"Tôi cũng đề xuất thêm yêu cầu này với cô ta." Tần Lạc nói.

"Hả?"

"Tôi nói là nếu cô ta có bạn bè trong giới thì mời họ tới ủng hộ." Tần Lạc nói.

"Cô ta đáp ứng ư?"

"Cô ta nói là "đi chết đi"!"

"..." Trần Tư Tuyền cười khổ: "Thế chẳng phải là không đáp ứng sao?"

"Tôi nói là cô mang một người bạn tới thì tôi sẽ trị cho cô ta thêm một lần." Tần Lạc híp mắt nói, giống như một con hồ ly giảo hoạt.

"Thế mà cũng được à?" Trần Tư Tuyền há hốc miệng kinh ngạc."Thế chẳng phải là xảo trá ư?"

"Đành chịu thôi. Tình huống đặc biệt mà." Tần Lạc nói."Cùng lắm là sau này cô ta xuất hiện vấn đề khác, tôi sẽ giúp cô ta chữa trị mà không đưa thêm điều kiện."

"..."

Đột nhiên, một tiếng kinh hô phá vỡ sự yên tĩnh của vãn yến.

"A! Mau ra xem kìa, Anh Luân tới rồi. Anh Luân kìa..."

Khi Trần Tư Tuyền còn chưa kịp phản ứng lại thì đám ký giả đã đã lao lên, vây kín anh chàng đẹp trai mới tiến vào. Máy chụp ảnh và micro trong tay họ cuối cùng cũng có đất dụng võ, tiếng lạch cạch vang lên không ngừng.

"Anh Luân là ai?" Tần Lạc cười hỏi.

"Minh tinh phái thần tượng của Đài Loan. Diễn rất nhiều phim thần tượng nổi tiếng, là bạch mã vương tử trong lòng các cô gái. Anh ta là Mễ Tử An là bạn bè tốt. Từng có một thơi gian rộ lên lời đồn anh ta và Mễ Tử An có tình cảm với nhau, về sau thì tịt hắn. Anh ta chắc là do Mễ Tử An mời tới hả?"

"Không biết." Tần Lạc lắc đầu. Hắn chỉ bảo Mễ Tử An mời người tới, còn Mễ Tử An mời ai thì hắn không biết.

"Anh cũng không biết à? Vãn hội này không chỉ mang lại cho người khác sự kinh hỉ, mà cả tôi cũng kinh hỉ đấy." Trần Tư Tuyền cười khổ.

"Tôi không tới nhầm chỗ chứ?" Một giọng của con gái êm tai truyền tới.

"Trời ở. Trầm Bích Quân cũng tới rồi. Ca thần ơi. Mau tới chụp ảnh đi. Thần tượng, thần tượng của tôi đấy."

"Đừng chen lấy, đẩy nữa là tôi ngã đấy."

"Trầm Bích Quân tiểu thư, xin hỏi bà có phải là khách hàng của phấn dưỡng cơ Kim Dũng không?"

...

"Trầm Bích Quân là tiền bối trên giới ca hát của Đài Loan, chúng tôi là nghe tiếng hát của bà ta mà lớn lên. Mỗi một người Đài Loan trong lịch trình trưởng thành đều có tiếng hát của bà ta bồi bạn. Hơn nữa, bà ta cũng là ân sư của Mễ Tử An. Là cô ta phát hiện ra tài hoa của Mễ Tử An, rồi đưa Mễ Tử An vào giới ca nhạc. Mễ Tử An vừa xuất đạo đã nổi đỉnh nổi đám cũng là nhờ có ảnh hưởng của bà ta."

Trần Tư Tuyền sắc mặt kích động, nói: "Vui quá, bà ta cũng là thần tượng của tôi. Bà ta ẩn cư nhiều năm rồi, rất ít ra mắt tham gia hoạt động. Không được, tôi tới nghênh tiếp bà ta đã."

"Không biết còn có quái nhân nào tới nữa không." Tần Lạc cười nói: "Cô tốt nhất là ra ngoài nghênh đón đi. Nếu không, khách sang lầm hội trường là hỏng bét đấy."

*****

Để biểu đạt lòng tôn trọng của mình, Trần Tư Tuyền và Tần Lạc bước tới cửa khách sạn đón khách.

Anh Luân và Trầm Bích Quân đã tới, không ít người đều vây ở cửa khách sạn chờ mong xem mình tinh nào khác nữa sẽ bước vào.

Ngoại trừ ký giả mà Trần Tư Tuyền mời tới, còn có một số ký giả của giới giải trí cũng nhận được tin tức, nhao nhao lao về phía này.

Người xem tụ tập ở cửa càng lúc càng nhiều, khách sạn còn đặc biệt phái thêm bảo vệ tới duy trì hiện trường.

Két!

Một chiếc xe đua màu đen tối tân nhất đi tới trước cửa khách sạn thì dừng lại, sau đó, một cô gái thân mặc váy dạ hội màu đen, đeo kính râm đẩy cửa xe bước ra.

"A!!!!"

"Lưu Nhược Nhược. Đúng là Lưu Nhược Nhược rồi!"

"Tôi sắp ngất, tôi sắp ngất rồi. Lưu Nhược Nhược cũng tới. Nữ thần, nữ thần của tôi.."

Có ký giả xông lên chụp ảnh, có người xem muốn lao lên xin chữ ký, chụp ảnh với minh tinh. May mà bảo vệ của khách sạn kịp thời xuất động, tay nắm tay tạo thành một bức tường người, ngăn cho minh tinh không bị quấn rầy.

Trần Tư Tuyền bước nhanh tới đón, cười nói: "Lưu tiểu thư, hoan nghênh quang lâm. Thật sự rất cảm kích." .

"Tư Tuyền, đừng khách khí. Tử An là chị em tốt của tôi mà. Tôi không thể không nể mặt cô ấy được. Ha ha..."

"Tử An đâu?"

"Cô ta còn chưa tới à? Có thể là sắp tới rồi."

"Được rồi. Mời vào. Tôi một lát nữa sẽ vào chiêu đãi cô."

"Đừng khách khí, cô cứ làm việc của mình đi."

...

"Minh Tổ Chân. Trời ơi, đúng là Minh Tổ Chân rồi..."

"Đừng kéo đừng kéo. Tôi đang nhìn ban nhạc BB. Ôi, năm anh chàng đẹp trai. Da thịt của bọn họ mịn quá, tôi muốn sờ một cái."

....

Đây là một buổi tối mà tinh quang lấp lánh, đây mà một tối có thu hoạch bất ngờ, đây là một tối không ngừng có tiếng vỗ tay và tiếng gào thét chói tai. Các minh tinh lần lượt xuất hiện ở cửa khách sạn, thậm chí còn có một số tiền bối đã ở ẩn nhiều năm cũng tới ủng hộ.

Đây là một trường thịnh hội, một trường Hoàng Kim vãn yến.

Két!

Khi một chiếc xe Ferrari bóng lộn màu đó vẽ một đường cong hoàn mỹ rồi dừng lại ở cửa khách sạn, Mễ Tử An đầu đầy bím tóc xuất hiện.

Sự có mặt của cô ta, khiến bầu không khí của hiện trường đi tới cao trào.

"A a a..."

"Mễ Tử An An An..."

"Mễ Tử An, anh yêu em, ha ha ha, đúng là Mễ Tử An rồi. Mễ Tử An không phải là chưa từng tham gia một hoạt động thương nghiệp nào sao?"

----

Mễ Tử An đưa chìa khóa xe có một tiểu đệ của bãi đậu xe, mặt mày lạnh lùng bước tới trước mặt Tần Lạc, hỏi: "Lần này anh đã hài lòng chưa?"

"Không tồi." Tần Lạc gật đầu: "Đa tạ."

"Anh còn biết nói cám ơn à?"

"Tôi không giống như cô. Tôi tuy không học cao, nhưng tôi là một người có tố chất."

"..." Mễ Tử An hung hăng trợn mắt lườm Tần Lạc, sau đó bước vào trong khách sạn.

"Còn có ai tới nữa không?" Trần Tư Tuyền vừa mỉm cười ứng đối với các phóng viên vừa nhỏ giọng nói với Tần Lạc ở bên cạnh.

"Không biết."

"Sao anh không hỏi!"

"Quên!"

"Vậy chúng ta có cần vào không?"

Tần Lạc nghĩ một lát, nói: "Vào đi. Để trợ thủ của cô tiếp đãi ở đây."

Sự có mặt của những minh tinh này, thoáng chốc đã khiến tửu yên vừa rồi còn vắng vẻ trở nên náo nhiệt.

Bọn họ mặc hoa phục, thưởng thức rượu ngon, túm năm tụm bảy nói chuyện, thỉnh thoảng lại truyền ra tiếng cười khúc khích như chuông bạc.

Ký giả cầm máy ảnh liên tục đi lại trong hội trường, thỉnh thoảng lại bấm máy.

Đèn đột nhiên tắt hết, chỉ có trên đài chủ tịch là có chút ánh sáng.

Trần Tư Tuyền thân mặc lễ phục, phòng tình tiêu sái bước lên sân khấu, trên mặt mang theo nụ cười hài lòng. Cô ta nhìn vào những người khách ở dưới đài, sau đó cười nói: "Cám ơn mọi người đã tới tham dự Hoàng Kim tửu yến tối nay. Đối với sự có mặt của các vị, tôi vô cùng kinh hỉ và vinh hạnh. Đặc biệt phải cảm ơn sự nhiệt tình của An tiểu thư. Là nhờ cô ấy đã giúp chúng tôi qua được cửa khó, khiến chúng tôi tố nay không phải tiếc nuối."

Những gì Trần Tư Tuyền nói là sự thực, sự cảm kích của cô ta cũng là phát ra từ nội tâm.

Nếu như không có lời mời của Mễ Tử An thì những người khách này sẽ không tới. Nếu như không phải Mễ Tử An tới giúp đỡ, ngày mai, bọn họ sẽ trở thành trò cười của giới truyền thông.

"Trần Tư Tuyền bị xấu mặt, bị bàn bè trong giới thả bồ câu tập thể."

"Hoàng Kim thịnh yến thành Hoàng Kim lãnh yến, phấn dưỡng gia Kim Dũng không có ai tới ủng hộ."

"Minh tinh vắng mặt tập thể, Trần Tư Tuyền khó chống đỡ được cục diện.

Thậm chí, còn có những suy đoán ác liệt hơn. Tới lúc đó, không chỉ danh dự của Trần Tư Tuyền mất hết, ngay cả sức tiêu thụ của phấn dưỡng da Kim Dũng cũng bị ảnh hưởng.

Phải biết rằng, phấn dưỡng da Kim Dũng chủ yếu là tiêu thụ ở trong những người giàu có, nếu như những người này thấy phấn dưỡng da Kim Dũng mà bọn họ ủng hộ không được những mình tinh tới cổ vũ, vậy thì trong lòng bọn họ có dao động không. ?

Còn có thể nói, có phải là loại sản phẩm này có vấn đề về an toàn chất lượng không?

Nghe thấy Trần Tư Tuyền cảm tạ mình, Mễ Tử An đang cầm chén rượu cùng ân sư Trần Bích Quân đứng lên nhìn Tần Lạc, trong lòng thầm nghĩ: "Tôi là bị ép đến, không dẫn theo nhiều bạn bè, hắn không giúp tôi trị bệnh thì biết làm sao đây?"

Tần Lạc tiếp nhận ánh mắt của cô ta, nhưng lại giả vờ như không thấy.

"Hiện tại, xin mời Tần Lạc tiên sinh, người nắm bí phương lên đọc diễn văn." Trần Tư Tuyền đưa tay ra mời.

Tần Lạc lúc trước không nói là muốn phát biểu, Trần Tư Tuyền đây là lâm thời nghĩ ra.

Nhưng, cô ta đã nói ra rồi thì Tần Lạc phải lên sân khấu thôi. Đây là vấn đề tôn trọng người khác.

Tần Lạc quần áo màu đen, khí chất nho nhã, khi cười lên còn lộ ra một chút xấu hổ bước lên bục, sau khi ánh mắt của hắn quét qua toàn trường, cao giọng nói: "Rất vinh hạnh được gặp các vị. Tôi là Tần Lạc, Tần trong Tần Hoàng Hán Vũ, Lạc trong Lạc Thủy. Mọi người có thể nhớ cái tên này của tôi, bởi vì sau này mọi người có thể sẽ nói như thế này: Tần Lạc tiên sinh, rất vinh hạnh được quen anh. Tôi tới Đài Loan không phải là để chào hàng sản phẩm, mà là để giới thiệu sản phẩm cho các vị. Phấn dưỡng da Kim Dũng là thuần phối phương Trung dược, có mấy trăm năm lịch sử. Đây là một xa xỉ phẩm cổ đại có lai lịch nhất, mọi người thử qua là biết."

Thị tuyến của Tần Lạc rơi lên người Mễ Tử An, nói: "Mễ Tử An tiểu thư là một người khách trung thành của phấn dưỡng da Kim Dũng của chúng tôi, đối với sự có mặt của cô ấy, tôi rất lấy làm biết ơn. Hiện giờ, chúng tôi có lời mời Mễ Tử An tiểu thư lên phát biểu."

Phát biểu?

Mễ Tử An trừng mắt. Tôi phát biểu cái gì? Các người có nói là tôi phải phát biểu đâu?

Còn có cái phấn dưỡng da Kim Dũng gì đó? Tôi đã dùng qua bao giờ đâu?

"Xin mời Mễ Tử An tiểu thư." Tần Lạc lại mời một lần nữa, còn vỗ tay đầu tiên, thế là tiếng vỗ tay ở dưới đài vang lên như sấm.

Đầu óc của Mễ Tử An mông lung, cô ta cảm thấy mình bị tên hỗn đản này lợi dụng rồi. Từ lúc bọn họ lần đầu tiên gặp mặt, mỗi một bước đi của mình đều bị hắn tính kế.

Tiếng vỗ tay càng lúc càng nhiệt liệt, thị tuyến của tất cả mọi người đều tập trung lên người cô ta.

Cô ta biết mình không lên sân khấu thì không được, hơn nữa, cô ta còn phải hết lời ca ngợi loại sản phấm mà cô ta chưa bao giờ dùng thử này.

Cô ta không biết là mình lên sân khấu như thế nào, muốn cười nhưng lại cười không ra.

"Ừ. Loại sản phẩm này quả thực là không tồi. Tôi đã dùng rất lâu rồi. Hiện tại tôi giới thiệu nó cho mọi người. Hi vọng mọi người cũng thích, Cám ơn." Mễ Tử An nói với vẻ mặt cứng nhắc, sau đó nhanh chóng xuống đài.

"Cám ơn sự giới thiệu của Mễ Tử An tiểu thư." Tần Lạc cười nói."Chúng tôi đã chuẩn bị đồ dùng thử cho các vị quý khách và bạn bè giới truyền thông. Mọi người có thể tự mình kiểm chứng hiệu quả của nó. Hiện giờ, xin mọi người tận tình sướng ẩm."

Tần Lạc từ trên sân khấu bước xuống, Trần Tư Tuyền bước tới, nói: "Phát biểu hay lắm, có điều, Mễ Tử An tiểu thư đúng là khách hàng trung thành của chúng ta à?"

"Sau này sẽ là như vậy." Tần Lạc cười nói.

Khi hai người đang nói chuyện thì Mễ Tử An tức giận bừng bừng đi tới.

"Tôi đáp ứng anh rằng sẽ phát biểu lúc nào hả? Tôi dùng sản phẩm của các người bao giờ?" Mễ Tử An nhìn chằm chằm vào Tần Lạc. Cô ta cảm thấy, tên đầu sỏ chính là gã nam nhân giảo hoạt này, chứ không liên quan gì đến Trần Tư Tuyền.

"Chỉ là lời nói dối có thiện ý thôi mà." Tần Lạc cười nói."Hơn nữa, sản phẩm của chúng tôi quả thực là không tồi. Cô có thể dùng thử: "

"Lời nói dối có thiện ý? Anh đây là bảo tôi đi lừa người tiêu dùng thì có." Mễ Tử An tức giận nói.

"Có thể hiểu là như thế này không? Nếu tôi không nói ra bí mật của cô thì có phải là lừa những fan ủng hộ cô không?"

"..."

o0o

Tuy tiết mục trên sân khấu hình chữ T đã biết thành cuộc biểu diễn nhảy nhót, nhưng bầu không khí ở dưới còn náo nhiệt hơn. Còn có một số quan khách trẻ tuổi đứng dậy nhún nhảy theo tiếng nhạc.

Hà Á Vĩ bước nhanh vào trong bao sương, ghé vào tai lão bản Ngôn Thừa Hoan nói mấy câu.

Rầm!

Ngôn Thừa Hoan đấp vỡ chén rượu trong tay, tức giận hét: "Bọn họ sao lại tới chứ? Bọn họ tới đó làm gì? Mễ Tử An không phải là trước giờ chưa từng tham gia hoạt động thương nghiệp ư? Vì sao lại chạy tới ủng hộ bọn họ?"

"Cái này thì tôi cũng không hiểu." Hà Á Vĩ nói với vẻ xấu hổ.

"Không hiểu ư? Không hiểu thì đi tìm đáp án cho tao? Mày ăn cứt mà lớn hả? Còn không mau đi điều tra." Ngôn Thừa Hoan há miệng chửi.

"Vâng, ông chủ, tôi đi điều tra ngay đây." Hà Á Vĩ gật đầu nói.

"Ngôn tổng, có chuyện gì vậy?" Nam nhân mặt kiểm thò đầu ra khỏi ngực nữ nhân, hỏi.

"Mễ Tử An tới tham gia vãn yến của Trần Tư Tuyền." Ngôn Thừa Hoan nói.

"Mễ Tử An?" Nam nhân mặt ngựa hít một hơi lạnh."Cô ta sao lại tới chứ? Cô ta căn bản là không tham gia hoạt động thương nghiệp cơ mà. Có người ra giá năm trăm vạn tân đài tệ, chỉ là mời cô ta tới hiện trường ra mặt, cô ta còn không đồng ý. Cũng chưa từng nghe thấy là cô ta có quan hệ với Trần Tư Tuyền?"

"Tôi không nuốt trôi được cục tức này." Ngôn Thừa Hoan hung hăng bóp ngực của cô gái ngồi bên cạnh, mặt kệ cô ta kêu lên đau đớn cũng không chịu buông tay ra.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1480)