← Ch.0698 | Ch.0700 → |
Thương nhân và sát thủ có sở trường lợi hại nhất đó là báo chí. Thương nhân lợi dụng báo chí để quảng cáo rồi truy tìm cơ hội làm ăn, còn sát thủ thì lợi dụng tin tức trên báo để tìm cơ hội cho mình ra tay, ví dụ như điều kiện thời tiết ra sao, các hoạt động tổ chức náo nhiệt thế nào. rồi sau đó sẽ vạch ra được con đường thoát thân cũng với kế hoạch ám sát sao cho hoàn mỹ nhất.
Cổ Vương nhận được tình báo rằng bạn thân của Tần Lạc là Mễ Tử An hôm nay sẽ có một buổi hoạt động tại Yến Kinh. Nếu đã là bạn bè thì Tần Lạc và Mễ Tử An không có lý do gì không gặp mặt nhau cả. Khi cả hai gặp mặt nhau sẽ là thời cơ rất tốt để ra tay ám sát_Cổ Vương có phần am hiểu về tính cách cũng như nhân phẩm của Tần Lạc, cô nàng cũng đã tận mắt chứng kiến cảnh Tần Lạc cùng với một cô gái xinh đẹp hoan lạc trong suối nước nóng. Chính vì vậy mà khi gặp Mễ Tử An, Tần Lạc chắc chắn sẽ có những hành động thân mật vói nàng, và đây sẽ là một cơ hội rất tốt để cổ Vương ra tay hạ độc.
Cổ Vương dĩ nhiên cho rẳng Mễ Từ An và Tần Lạc có quan hệ mập mờ với nhau.
Khi Mễ Tử An tới Yến Kinh, cổ Vương đã theo sát không rời. Hôm nay cổ Vương lại trà trộn được vào trong đám fans này, như vậy vừa dễ dàng tránh được tai mắt người khác mà vừa không bị phát hiện, lại tiện cho việc tiếp cận Mễ Tử An hoặc Tần Lạc_Nhưng. không ngờ thái độ của cổ Vương lại làm cho các fans của Mễ Tử An cảm thấy khó chịu.
Sau khi được fans của Mễ Tử An lên lớp rồi tạo cơ hội xin chữ ký thì cổ Vương quyết định từ bỏ ý định thả độc vào đám fans này, vì bây giờ Cô Vương cũng giống như các fans cuồng khác thét gào tên của Mễ Tử An, như vậy càng không bị người khác để ý tới.
Sau khi gào thét một hồi. cổ Vương thấy cũng hay hay. thấy làm fans cho một minh tinh cũng có cái khác lạ của nó.
"Chỉ là, Tần Lạc không biết có tới đây hay không nữa?" cổ Vương vừa thét gào. vừa đưa mắt ra nhìn bốn hướng thận trọng suy nghĩ.
Trên chiếc xe Audi, một người đàn ông da trắng và một cô gái mặc bộ quần áo đen bó sát người ngồi sát bên nhau. Cô gái là người cầm lái, đang đưa mắt ra nhìn đám người náo nhiệt kia, còn người đàn ông da trắng thì như đang ngồi suy nghĩ điều gì đó. trên đùi anh ta có một chiếc hộp màu đồng trông rất kỳ quái. Anh ta thi thoảng lại đưa tay vuốt ve nó như vuốt ve cái đùi của người tình mình vậy.
"Hắn ta có tới đây không?" Cô gái mặc áo đen đưa mắt lên tìm một hồi nhưng không phát hiện ra mục tiêu liền lên tiếng hỏi.
"Hắn đã tới rồi!" Người đàn ông da trắng kia mỉm cười nói. Ngũ quan trên mặt anh ta không có gì đặc sắc lắm. nhưng nụ cười trên môi của anh ta lại làm cho gương mặt trở nên sáng lạng, đẹp đẽ hơn một chút. :
Cô gái áo đen thầm nghĩ, nếu như được lên giường với anh chàng này một lần cũng được đấy chứ_
"Sao anh biết được?" Cô gái áo đen hỏi.
"Cảm giác!"
"Anh tin vào cảm giác của mình?"
"Một sát thủ không tin vào cảm giác của mình thì người đó vô cùng đáng thương!"" Người đàn ông da trắng cười nói. Anh ta cuối cùng cũng cất chiếc hộp kỳ quái trên đùi mình đi. sau đó móc ra một bao thuốc, rồi rút từ trong đó ra một điếu đưa lên mũi hít hà.
"Muốn hút thì hút một điếu đi!" Cô gái kia nhẹ nhàng khích lệ.
Người đàn ông da trắng nghe vậy trợn mắt lên gằn giọng nói: "Đừng có khêu gợi, dụ dỗ tôi!"
"_" Cô gái áo đen nghe xong mà không biết nói thế nào cho phải. Mình ăn mặc khêu gợi thế này mà anh ấy không nói mình khêu gợi, thế mà mình mới chỉ nói anh ấy hút thuốc thôi mà đã bảo mình đừng khêu gợi dụ dỗ anh ấy rồi_Lễ nào độ khêu gợi của mình không bẳng điếu thuốc ư?
Tự cảm thấy thái độ của mình có phần quá đáng, người đàn ông da trắng liền mỉm cười nói: "Thật xin lỗi. do tôi lo lắng quá độ! Cô biết đấy, tôi khó lòng mà cưỡng lại nổi sự hấp dẫn của nó_Là một sát thủ. tôi không nên để lại mùi vị gì đặc trưng cả, mùi thơm của thuốc quá nặng, hơn nữa Jesus lại quá hiểu tôi, anh ấy biết tôi chỉ hút Marlboro_Như vậy khả năng bị phát hiện là rất cao!"
"Anh quả là cẩn thận!" Cô gái áo đen thở dài nói. Xem ra, mình sau này cũng phải chú ý đến các đồ trang sức và nước hoa rồi_Nhưng, nểu như không dùng nước hoa thì lấy gì át đi cái mùi hôi khó ngửi trên người mình đây?
"Cô có tin trên đòi này có thần sát thủ không?" Người đàn ông da trắng kia nhìn vào đôi mắt của cô gái áo đen hỏi.
"Tin chứ!" Cô gái áo đen đáp, cô thầm nghĩ thần sát thủ mà anh nói kia không phải là anh sao. Anh chưa bao giờ thất bại, được người đời xưng danh thần sát thủ đấy thôi.
"Tôi thì không tin. Người đàn ông da trắng nói: "Mỗi lần chấp hành một nhiệm vụ nào đó, tôi đều coi nó là nhiệm vụ cuối cùng đi hoàn thành! Tôi không dám chắc rằng mình sẽ sống để quay trờ về_Chính vì vậy mà tôi cố gắng hết mình để hạn chế những sai sót của bản thân!"
"Làm cái nghề này của chúng ta, không có gì là đương nhiên, không có tuyệt đối. không có ai là không thất bại! Chúng ta là những người may mắn_Và may mắn đến từ sự cẩn thận của bản thân."
"Anh đã sợ hãi như vậy, sao không rời khỏi cái nghề này đi?" Cô gái áo đen buột miệng hỏi.
Biết mình lỡ miệng, cô gái áo đen cám thấy ân hận vô cùng, sao lại có thể hỏi một sát thủ nổi tiếng như Kiếm Khách câu hỏi như vậy cơ chứ? Có lẽ. do thái độ gần gũi ôn hòa ban nãy của Kiếm Khách làm cho cô gái áo đen quên mất anh ta là một sát thủ cao cấp.
Ánh mắt của Kiểm Khách rực cháy như muốn thiêu đốt cô gái áo đen này vậy, mặt anh ta không chút biểu cảm. nó lầm lì khó hiểu hơn bao giờ hết.
Thái độ Kiếm Khách làm cho cô gái áo đen kia cảm thấy kinh hãi. bất giác bàn tay của cô khẽ đưa lên đùi mình, vì ở đó cô có cài một khẩu súng và một con dao.
"Tôi chưa hề nghĩ tới vấn đề này!" Kiếm Khách ngại ngùng nói: "Sư phụ của tôi là một sát thủ. tôi học kiếm thuật của ông ấy dĩ nhiên cũng sẽ trở thành một sát thủ! Tôi chưa bao giờ nghĩ mình sẽ gác kiếm cả, và cũng chưa nghĩ ra được không làm sát thủ nữa thì tôi sẽ làm gì nữa_"
"_" Cô gái áo đen kia khẽ thở phào một cái, thầm nghĩ, anh chàng này có những lúc cũng khá là dễ thương đấy chứ.
Tần lạc báo Jesus vào quán Starbuck mua cà phê và pizza. sau đó ba người lại chui vào trong xe đánh chén. Cửa xe và cửa sổ xe đều đóng rất kín, điều hòa mở hết cỡ. do vậy mà không lo sợ người ngoài nhìn vào trong này.
Tần Lạc ngồi chờ Mễ Tử An, nhưng không biết có hai nhân vật đang ngồi chờ hắn nhảy vào miệng cọp như đang há miệng chờ sung vậy.
Trong tiếng thét gào vang dội của đám fans, cuối cùng Mễ Tử An cũng đã xuất hiện.
Hôm nay nàng mặc một chiếc quần jeans màu xanh bạc. chân đi đôi giầy vải đen. một chiếc áo phông màu vàng đỏ, tai và cổ đều đeo trang sức của Patilo.
Vì khách hàng chủ vếu của Patilo là những cặp tình nhân, mà những đối tượng khách hàng này lại là những người không giàu có nhưng lại thích theo đuổi lãng mạn và một ước định cả đời ở bên nhau, chính vì vậy mà đồ trang sức đeo trên người của Mễ Tử An cũng không thuộc vào hạng đắt tiền, mà nó chỉ là có hình dạng thời thượng, tinh xảo mà thôi.
Sự xuất hiện của Mễ Tử An làm cho mọi người nơi đây bỗng chốc trở nên cuồng nhiệt. Các fans bây giờ giống như một thùng nước sôi vậy. lửa càng to thì hơi nước bốc lên càng dữ đội.
Trông thấy Mễ Tử An tạo ra hiện tượng cuồng nhiệt như vậy, ban tổ chức vô cùng hài lòng. Sau khi các ông giám đốc của thị trường Trung Quốc vừa mới dứt lời xong thì micro lập tức được chuyển sang ngay cho Mễ Tử An.
Mễ Tử An trông đám fans cuồng nhiệt bên dưới cũng vô cùng xúc động liền cười nói: "Trời nóng thế này mà các bạn cũng đến đây chung vui với tôi! Các bạn vất vả quá!"
"Không vất vả!" Đám fans bên dưới gào lên đáp lại.
"Tôi vốn lúc đầu cũng muốn xuất hiện sớm hơn một chút để gặp mặt các bạn, để các bạn về nghỉ ngơi cho sớm!" Mễ Tử An nói tiếp: "Nhưng ban tổ chức không đồng ý do vậy mà tôi đành phải có mặt đúng giờ đã định ở đây!"
Những người trong ban tổ chức nghe Mễ Tử An nói vậy thì chỉ biết mếu dở khóc dở. nhưng Mễ Tử An cũng cổ gắng vớt vát lại thể diện cho ban tổ chức nói: "Dĩ nhiên, chúng ta cũng không thể trách ban tổ chức được, bởi vì_tất cả các hoạt động đều đã quy định sẵn thời gian rồi, vì vậy mà không thể làm việc một cách vô tổ chức được, phải không các bạn?"
Mễ Tử An vừa dứt lời thì pháo tay vang lên rầm trời, mấy người trong ban tổ chức nghe xong cũng cảm thấy nhẹ nhõm đi phần nào.
Hạng mục tiếp theo trong buổi lễ ngày hôm nay là Mễ Tử An biểu diễn ca khúc. Điệu nhạc nhanh mạnh cùng với điệu nhẩy rực lửa. rất đúng với tên của bài hát, tất cả mọi người có mặt nơi đây đều bị bài hát này đưa lên đến cao trào.
Dưới sự yêu cầu của các fans, Mễ Tử An lại tiếp tục hát lại mấy ca khúc thành danh của mình như và <Động tác nhanh>. Xong đâu đấy rồi Mễ Tử An mới kết thúc buổi biểu diễn của mình lui vào hậu trường.
"An An! Các fans vẫn còn đứng chờ chị để ký tên kìa! Chị có cần ra ký cho mấy người lấy lệ không?" Người trợ lý lên tiếng hỏi.
"Muốn ký thì phải ký hết. còn không muốn ký thì thôi! Tại sao lại phải đối phó như vậy?"
"_Tôi chỉ là thấy người đông quá, nhưng lại không thể ký hết được, trời thì nóng thế này_" Người trợ lý nói.
"Vậy chị đi lấy hết mấy cuốn sách dùng ký tên vào đây. sau đó gửi nó về khách sạn! Tối tôi sẽ ký cho họ!"Mễ Tử An nói.
"Tối quay về ký? An An, chị định đi đâu nữa?" Người trợ lý lo lắng hỏi.
"Tôi có hẹn với bạn!"
"Bây giờ sao? An An, bây giờ đang là ban ngày, ý tôi là_bạn của chị tại sao không hẹn nhau vào buổi tối?" Buổi tối có thể che giấu được mình. Hơn nữa, buổi tối làm những chuyện kia không phải sẽ có mùi vị hơn sao? Những người trẻ tuổi này sao mà hấp tấp vội vàng thế nhỉ?
"Chúng tôi là bạn bè. chẳng việc gì phải giấu diếm như thế! Tại sao cứ phải chờ đến tối mới gặp mặt nhau?"
"Nhưng, tối nay chúng ta vẫn còn một buổi tiệc sâmpanh nữa!"
"Chị đi thay tôi đi!"
"An An, có cần đưa vệ sĩ đi cùng không?"
"Không cần đâu!"
Mễ Tử An cầm lấy túi xách của mình, sau đó rút từ trong đó ra một chiếc kính đen to bản đeo lên. rồi nàng bím tóc lại rồi đội mũ lên. xong đâu đấy liền đi ra từ cửa sau.
Đi ra cổng của tòa lầu, Mễ Tử An bất giác dừng chân lại.
Nàng đưa tay áo lên mũi ngửi ngửi xác định xem người mình có mùi lạ không, sau đó mới yên tâm chạy xuống cầu thang.
Mễ Tử An đã trông thấy một chiếc xe đồ ngay trước cửa Starbuck, cũng nhìn ra được biển số xe của Tần Lạc.
Nàng mừng húm vội vã chạy tới trước chiếc xe.
Nhưng, sự ngụy trang của nàng không thể che đậy được tai mắt của các fans cuồng.
"Mễ Tử An ở kia kìa! Đuổi theo mau" Một cô gái chỉ vào Mễ Tử An hét toáng lên.
"Mễ Tử An_"
"An An_"
"Mau đuổi theo đi_đừng đứng đực đó làm gì_!"
Tần Lạc trợn tròn mắt lên chứng kiến cảnh tượng hãi hùng này, hắn cố gắng nuốt miếng pizza vào trong bụng nói với Đại Đầu: "Đại Đầu. mau lái xe đi!"
"Nhưng_" Đại Đầu chần chừ do dự. người mà bọn họ chờ đang chạy về phía này.
thế mà Tần Lạc lại bảo cậu ta lái xe đi là sao?
"Lái đi nhanh lên!" Tần Lạc gầm lên.
Đại Đầu nghe vậy bất đắc dĩ nhấn chân ga rồ xe chạy đi.
Từ gương chiếu hậu. Mễ Tử An đã bị đám fans cuồng bu lấy chung quanh.
← Ch. 0698 | Ch. 0700 → |