Vay nóng Tinvay

Truyện:Bác Sĩ Thiên Tài - Chương 0771

Bác Sĩ Thiên Tài
Trọn bộ 1480 chương
Chương 0771: Không phải là tôi!
0.00
(0 votes)


Chương (1-1480)

Siêu sale Shopee


Bài viết này không những thu hút những con mắt tò mò của mọi người, mà nó còn đưa ra những lời phán xét có nhiều chứng cứ rõ ràng.

Trong bài viết, tác giả đã tường thuật lại rất kỹ việc Tần Lạc lần đầu tiên đưa Garbo về khách sạn, cùng với tình cảnh hai người không rời nhau nửa bước ra sao. Bài viết còn chỉ ra rằng, sau khi cô bé này được đưa về khách sạn, thì Hoàng Tử Philip ngày nào cũng tới đây.

Ngoài ra để bài viết thêm phần xác đáng, tác giả đã đăng tải cả bức ảnh trong đó có Tần Lạc, Philip và Garbo đang đứng nói chuyện với nhau.

Trong bức ảnh Garbo đứng ngây ngô bên cạnh Tần Lạc, Hoàng Từ Philip mặc dù đứng nói chuyện với Tần Lạc. nhưng ánh mắt của anh ta thì lại hướng về phía Garbo. Ảnh mắt của anh thể hiện một sự trìu mến và yêu thương.

Nhìn thấy bức ảnh nàv thì đến cả một thằng ngốc cũng hiểu được quan hệ giữa Philip và cô bé tên Garbo kia thân mật ra sao.

Càng tệ hại hơn nữa là cuối bài viết này có đoạn: "Chúng ta nên hiểu rõ ràng, mỗi một người đến với cái thế giới này đều có một thân phận! Nhưng cô bé tên Garbo này lại chăng có thân phận gì hết!"

Trưởng đoàn đại biểu trung y nói rằng đây là con gái của một người bạn, nhưng chúng ta nên biết rằng anh ấy ở Thụy Điển làm gì có người bạn nào như vậy. Bởi vì sự có mặt của Hoàng Tử Philip mà quan hệ giữa anh ta và hoàng thất vô cùng mật thiết.

Khi tiễn đưa đoàn đại biểu trung y ra về; hai người quyền thế trong hoàng thất là Hoàng Hậu Madrin và Hoàng Tử Philip cũng đã xuất hiện trong bữa tiệc chia tay_Làm cho người khác khó hiểu là tại sao đoàn trưởng Tần Lạc lại không cùng về với đoàn đại biểu trung y, mà lại ở lại Thụy Điển đi dạo với hai người đẹp? Là phong cảnh tuyệt vời tại Thụy Điển đã lưu bước anh ấy. hay là còn có một lý do nào khác?

Thượng Đế đã ban cho chúng ta một đôi mắt tinh tường, chúng ta phải dùng nó để nhìn ra chân tướng của sự việc. Mỗi một người trong chúng ta đều có thể là một nhà trinh thám, đáp án này xin được nhường lại cho các bạn phán xét.

Bài viết này nhận được rất đông cư dân mạng quan tâm và comment, nó được đăng lên đúng vào giờ hoàng kim, chưa đầy một giờ sau số người truy cập đã lên tới năm trăm ngàn lần, comment cũng lên tới hàng vạn bài_ở cái nước Thụy Điển với dân số ít ỏi này, thì nó là một con số kinh dị.

Mỹ nữ, hoàng thất đều là những tiêu đề thu hút ánh mắt của độc giả nhất.

Đang trong lúc mọi người bàn tán xôn xao ở trên mạng, thì Tần Lạc vẫn đang ngồi nói chuyện vui vẻ với mấy người đẹp ở trong phòng.

Dĩ nhiên bạn không nên coi Ma Ma là phụ nữ. hoặc giả bạn có thể coi như bà ta không tồn tại, thì trong phòng lúc này đúng là toàn mỹ nhân cả.

"Bệnh của cô ấy, cậu bao giờ mới chữa trị xong?" Lão Ma Ma nhìn vào Garbo ái ngại hỏi.

"Chắc cũng sắp rồi!" Tần Lạc cười đáp. Hắn cũng không biết bao lâu nữa mới chữa trị khỏi được cho Garbo. Công việc trước nhất bây giờ của hắn là phải xóa cho bằng hết những vết đen trong não bộ của Garbo.

Khi đó theo phản ứng cơ thể của nàng, hắn mới bước vào giai đoạn chữa trị thứ hai. Hắn có dự cảm đây chính là thời điểm then chốt nhất để chữa bệnh cho Garbo.

"Nếu như phải chữa trị cả một năm trời, thì lẽ nào chúng ta cũng phải ở đây cả một năm hay sao?" Lão Ma Ma nói: "Thụy Điển đúng là tốt thật, nhưng nó vẫn không phải là quê hương của chúng ta!"

"Không cần phải lâu thế đâu!" Tần Lạc nói: "Con cũng còn rất nhiều việc phải làm, chỉ cần nửa tháng nữa thôi! Sau nữa tháng nữa, bất luận có chữa trị được hay không thì con vẫn phải quay về Yến Kinh!"

"Nhà của cô ấy ở đâu? Sao cô ấy cứ mãi ở đây mà không về nhà thế?" Tiểu Mẫn không hề khách khi nói.

Bởi vì hành động của Garbo với Tần Lạc quá đỗi thân mật. thậm chí nàng còn ở đây nằm ngủ chung với Tần Lạc nữa_Do vậy mà Tiểu Mẫn mới tức thay cho Môn chủ của mình.

"Cô ấy cần phải chữa bệnh!" Tô Tử biết ý của Tiểu Mẫn là gì. nên nàng liền lên tiếng giải thích.

"Chữa bệnh thì cũng phải về nhà chứ? Lẽ nào người nhà của cô ấy không lo lắng gì hay sao?"

"Ở lại đây tiện cho việc chữa bệnh!"

Tiểu Mẫn quay sang nhìn Tần Lạc nói: "Hay là tối nay để cô ấy nằm ngủ với em? Dù sao thì bọn em cùng là con gái, cũng chẳng có gì phải ngại cả_anh đàn ông con trai nằm ngủ cũng chẳng để ý gì, em ngủ cũng thính lắm. có gì em chăm lo cô ấy thay cho anh?"

Tiểu Mẫn nghĩ thầm, chỉ cần nàng lôi được con kỳ đà cản mũi này đi. thì Tần Lạc sẽ là của Môn chủ của nàng, sau đó xem Môn chủ của nàng dày vò hắn suốt đêm cho đáng kiếp.

Tần Lạc nghe xong liền cốc luôn vào đầu Tiểu Mẫn nói: "Nghĩ bậy bạ lung tung cái gì thế? Anh coi cô ấy như một người em gái!"

Tiểu Mẫn ấm ức xoa xoa đầu, cong môi nói: "Đừng tưởng là em không biết cái gì, đàn ông bây giờ cứ cao tuổi một chút là toàn nhận mấy cô em xinh tươi làm con nuôi thôi_ kết quả thì sao chứ, toàn là nhân tình của ông ta cả!"

"Tiểu Mẫn, ai nói với em như vậy?"

"Trên mạng ấy!" Tiểu Mẫn nói: "Trên mạng bây giờ đang đồn ầm lên kia kìa! Mấy hôm trước có đăng bài một ông lão hơn tám mươi tuổi kết hôn với một cô gái mới hai mươi tuổi! Hôm qua lại có một ông năm mươi tuổi cưới con gái nuôi mười chín tuổi của mình_Chị nói xem bọn họ thật là có tình yêu với nhau không? Sao con gái bây giờ toàn thích các anh già như thế?"

Câu nói của Tiểu Mẫn làm mọi người nghe xong phải cười ồ hết cả lên. Ma Ma vừa cười vừa mắng: "Con ranh này! Ngày thường không quản mày, mày càng lắm chuyện! Mày mà còn nói lung tung nữa. tao cắt lưỡi mày đấy!"

"Con có nói sai gì đâu?" Tiểu Mẫn cãi lại, nhưng rất nhanh nàng đã chạy ra tít xa để tránh khỏi bàn tay của lão Ma Ma.

Tô Tử quay sang nhin Garbo rồi nói: "Cũng may mà cô ấy nghe không hiểu chúng ta nói "Anh thì lại muốn cô ấy nghe hiểu!" Tần Lạc thở dài nói. Nếu như Garbo hiểu được nhân tình thế thái, thì chứng tỏ rằng bệnh của cô ấy đã khỏi.

Đúng lúc này thì bên ngoài có người gõ cửa.

Tiểu Mẫn vội chạy ra mở cửa. thì thấy Trương Quang đang đứng ở ngoài.

Vì Tôn Tuấn Long nhận lệnh ở đây phụ trách công việc mở trường trung y tại Thụy Điển, do vậy mà Tần Lạc đã điều Trương Quang đi giúp Tuấn Long, chứ không quay về nước cùng đoàn trung y.

"Trương Quang có chuyện gì vậy?" Tần Lạc lên tiếng hỏi.

" Trưởng đoàn! Quản gia của Hoàng Tử Philip, ông Carlise vừa gọi điên tới bảo tìm anh nói chuyện!" Trương Quang nói xong liền đứng sang một bên. Carlise lúc này liền bước tới từ sau lưng của anh ta.

Sau khi cúi người lịch thiệp chào hỏi xong, Carlise liền nói: "Tần Lạc tiên sinh! Hoàng Tử mời ngài tới Hoàng Cung một chuyến!"

"Bây giờ sao?" Tần Lạc nhìn vào đồng hồ trên di động ngơ ngác hỏi.

"Vâng! Ngay bây giờ!" Carlise đáp.

"Có chuyện gì vậy?" Nghe Trương Quang phiên dịch xong, Tô Tử liền lo lắng hoàng thất sẽ làm điều bất lợi với Tần Lạc.

"Tôi chỉ nhận lệnh tới đây mời Tần Lạc tiên sinh thôi! Xe đã được chuẩn bị rồi!" Carlise nói.

"Không có việc gì đâu!" Tần Lạc vỗ vỗ lên vai Tô Tử, ra ý nàng đừng lo lắng quá: "Chúng ta đi thôi!"

"Đa tạ Tần Lạc tiên sinh!""Carlise cảm kích nói.

" Trưởng đoàn, để tôi đi cùng anh!" Trương Quang nói.

"Không cần đâu! Anh cũng về nghỉ đi. ngày mai còn rất nhiều việc phải làm!" Tần Lạc cười nói.

Dứt lời hắn liền cùng với Garbo đứng dậy. Nhưng lúc này trong tay của nàng không có cái lông của con mèo. vì Tần Lạc đã giải thích được cho nàng biết. Con mèo nó cũng giống như người. nó cũng cần phải nằm ngủ nghỉ ngơi.

Sau một thời gian Tần Lạc lại quay lại hoàng cung của Thụy Điển. Từ khi Garbo theo hắn vào ở trong khách sạn, hắn chưa quay lại cái nơi tuyệt đẹp đó lần nào nữa.

Dưới sự dẫn đường của Carlisẹ. Tần Lạc và Garbo đã bước vào một đại sảnh tráng lệ và nguy nga.

Trong này đã có mấy người ngồi sẵn ở đó. Đám người này có cả nam, cả nữ, có già có trẻ. Tần Lạc không quen một ai trong số họ, người mà hắn quen duy nhất chỉ là Hoàng Tử Philip.

Trông thấy Tần Lạc đi vào thì tất cả ánh mắt bọn họ đều đổ dồn lên người của Garbo.

Người đầu tiên nổi trận lôi đình chính là Hoàng Hậu Madrin, bà chỉ thẳng vào mặt Tần Lạc mà quát: "Tần Lạc? Sao cậu lại có thể như vậy? Tôi đã đem sự tín nhiệm cùng với tình hữu hảo của chúng tôi giành hết cho cậu, sao cậu lại đối xử với tôi như vậy?"

Sau khi nghe Ryan phiên dịch xong, Tần Lạc ngơ ngác hỏi lại: "Thưa Hoàng Hậu Madrin? Người đang nói gì vậy? Có chuyện gì xảy ra rồi sao?"

"Lẽ nào cậu không chịu nhận sao. người Trung Quốc giảo hoạt kia?" Madrin lạnh giọng cười nói.

Tần Lạc nghe xong cũng nổi giận nói: "Trước khi trách cứ người khác thì nên nói rõ ràng sự việc ra trước! Nếu như là tôi làm thì tôi sẽ nhận! Nếu như tôi không làm. thì tôi cũng chẳng có lý do gì mà đứng đây nghe bà móc máy!"

"Có phải cậu chính là người đã đăng bài trên mạng không?"

"Đăng bài nào?" -

"Chính là cái bài nói quan hệ giữa cậu và Garbo_!" Hoàng Tử Philip lúc này cũng cười khổ nói: "Trên mạng bây giờ đang xôn sao lắm! Tin tức bây giờ đã lan truyền đi khắp châu Âu rồi_Bây giờ hoàng thất Thụy Điển vì bài viết này mà đang chịu sự săm soi của người dân!"

"Tôi chẳng hiểu cái quái gì cả!" Tần Lạc nói: "Sao lại có người làm như vậy? Bọn lẽ nào biết được quan hệ giữa Garbo và hoàng thất sao?"

"Cái này phải để tôi hỏi cậu mới đúng!" Hoàng Hậu Madrin giận dữ nói: "Biết được quan hệ giữa Garbo và hoàng thất chỉ có mình cậu. và chỉ có mình cậu mới có lý do làm như vậy_Điều trị khỏi bệnh cho Công Chúa, đây chính là bàn đạp hữu hiệu nhất cho sự phát triển của trung y đúng không? Toàn bộ châu Âu sau này sẽ mở rộng cánh cửa để chào đón cậu đúng không? Cậu là người có lợi duy nhất trong chuyện này!"

"Tôi nói lại một lần nữa. tôi không làm chuyện này! Tôi thậm chí còn không biết cái quái gì đang xảy ra nữa! Tôi tôi không có lý do gì để làm chuyện này cả. bởi vì Philip là bạn của tôi, sự tín nhiệm của Hoàng Hậu Mađrin với tôi. giúp tôi truyền bá trung y còn hiệu quả hơn cả cái thủ đoạn đê tiện này! Thứ hai, tôi không bao giờ lấy danh dự cũng như sự đau khổ của Garbo để đánh đổi lấy mục đích mở đường cho trung y!"

"Thứ ba_" Tần Lạc quay sang Garbo nhìn một cái rồi nói: "Tôi cũng như Hoàng Hậu và Philip! Tôi cũng không mong muốn Garbo bị tổn thương!"

"Nói dối!"

"Tôi không nói dối!"

"Bạn của cậu làm chuyện nàv đúng không?"

"Không thể như thế được!"

Cảm nhận thấy mọi người có ý thù địch với Tần Lạc, Garbo đột nhiên chạy tới trước mặt Hoàng Hậu Madrin gào toáng lên.

Tiếng gào thảm thương của nàng làm cho người khác phải đau lòng thương xót. Nhưng nó cũng chính là sự biểu hiện của sự tin tưởng của nàng dành cho Tần Lạc.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1480)