← Ch.027 | Ch.029 → |
Trong Đan Điền, Lục Thanh vận chuyển Kiếm Nguyên khí tinh thuần theo kinh mạch tới đón tiếp lôi điện. Vào lúc hai bên tiếp xúc với nhau nơi bả vai, màu sắc của lôi điện vào màu tím của Kiếm Nguyên khí chợt phát sáng.
Rắc... rắc
Nơi bả vai xuất hiện tiếng xương răng rắc. Ba trượng xung quanh Lục Thanh, toàn bộ mặt đất bị điện quang đốt thành một mảng cháy đen. Trong kinh mạch, Kiếm Nguyên khí chưa đại thành liên tiếp bị đẩy lùi. Luồng lôi điện cứ thế bám sát theo mà hướng về phía đan điền.
Lúc này, nguyên khí trong thiên địa nơi Minh Nguyệt đầm cũng không hề kém so với động phủ bế quan phía sau Triêu Dương cung. Dưới tình huống gần như liều mạng của Lục Thanh, thiên địa nguyên khí nồng đậm xung quanh nhanh chóng hội tụ quanh người hắn. Do nguyên khí bị hút với một tốc độ rất nhanh khiến cho trong không trung xuất hiện những tiếng gió rít. Nhưng lôi điện quá mạnh mẽ, cơ bản là với tu vi còn chưa Trúc Cơ của Lục Thanh rất khó có thể luyện hóa. Dù sao thì đó cũng là thú đan, do ngũ giai linh thú mới có thể ngưng kết mà thành. Dựa theo sự phân chia trong kiếm đạo mà nói thì đó chính là kiếm đạo đại sư có tu vi Kiếm Vương, trong có thể có được tinh hoa của năng lượng bản nguyên.
Chỉ trong khoảng chừng mười lần hô hấp, lôi điện đã đẩy lùi kiếm nguyên khí tới gần đan điền. Vào lúc này, Lục Thanh cũng hoàn toàn bất lực. Cho dù hắn muốn buông thú đan ra nhưng nó giống như cảm thấy thích thú với hắn mà cứ bám chặt không rời khỏi đôi bàn tay. Đồng thời, nó liên tục nhả ra lôi điện xuyên qua huyệt Lao Cung trong lòng bàn tay mà chui vào kinh mạch.
Trong Đan Điền, chỉ trong chốc lát, toàn bộ Kiếm Nguyên khí đều lùi trở về, co rút lại một góc mà bảo vệ một khoảng lãnh thổ. Lúc này, lôi điện cũng đã tiến vào trong đan điền khiến cho bụng dưới của Lục Thanh cũng to lên thêm một phần. Hét lên một tiếng đau đớn, toàn thân Lục Thanh lúc này xuất hiện vô số sợi gân xanh. Từ người hắn tỏa ra một vầng ánh sáng màu tím. Da thịt hắn gần như trở nên trong suốt khiến cho ngay cả xương cốt kinh mạch cũng có thể nhìn thấy loáng thoáng.
Húc Nhật tâm kinh vận chuyển càng lúc càng chậm, giống như nó bị một con cự tượng dùng lực ghì lại khiến cho di chuyển hết sức khó khăn. Trong Đan Điền, Kiếm Nguyên khí bị lôi điện ép chặt lại một góc, cứ thế mà thu nhỏ lại. Nhưng do bị ép lại khiến cho mức độ ngưng tụ càng lúc càng cao. Đây đúng là tình trạng mà khi Kiếm Thị đạt tới đỉnh phong, Kiếm Nguyên khí súc tích xong liền bắt đầu ngưng luyện. Nhưng không ngờ vào lúc này, lại bị lôi điện áp bức nên nhanh chóng ngưng luyện.
Nhưng vào lúc này, Lục Thanh cũng cố gắng tìm đủ mọi biện pháp. Chỉ cần có thể bảo vệ cho bản thân, hắn vẫn có hy vọng luyện hóa lôi điện. Đến bây giờ, hắn mới phát hiện uy lực của thú đan là như thế nào. Lôi điện giống như một tên sát thủ từ từ khiến cho người ta sợ hãi mà chết.
Kiếm Nguyên khí nhanh chóng ngưng tụ cũng chỉ giảm bớt được tốc độ lôi điện chui vào trong Đan Điền. Lúc này, trong Đan Điền đã có một nửa toàn là lôi điện màu tím. Lực phá hoại của lôi điện màu tím khiến cho đan điền từ từ yếu đi. Cứ thế này cho dù có sống sót thì đan điền cũng bị vỡ nát mà trở thành phế nhân.
Thời gian hết sức gấp gáp, khiến cho Lục Thanh quyết định một cách dứt khoát. Trong Đan Điền còn sót lại một đoàn Kiếm Nguyên khí, chợt tản mát ra ánh sáng màu tím. Phương hướng vận chuyển của nó chợt tháy đổi, xoay theo hướng ngược lại. :
- Hồ đồ! - Đúng vào lúc Lục Thanh chuẩn bị được ăn cản ngã về không thì từ phía sau vang lên một tiếng quát. Trong nháy mắt, thiếu chút nữa khiến cho tâm thần của Lục Thanh bị hủy, Kiếm Nguyên khí lập tức bị kiềm hãm. Ngay tức thì, một đạo kiếm cương mạnh mẽ từ phía sau chui thẳng vào sau lưng rồi tràn vào đan điền của Lục Thanh. Tuy nhiên, luồng Kiếm Nguyên khí đó hết sức ôn hòa, không hề gây ra cho Lục Thanh bất kỳ một sự thương tổn. Ngược lại những nơi Kiếm Nguyên khí đi qua, chẳng khác nào một tấm bọt biển nhanh chóng mút lấy, khiến cho hắn phải rên lên vì thoải mái.
Sau khi luồng kiếm nguyên khí đó chui vào, lôi điện đang chạy theo kinh mạch về phía đan điền như bị nó thu hút liền nhanh chóng vọt về phía này.
Đối mặt với thế lao tới của lôi điện, luồng Kiếm Nguyên khí vẫn bình thản như không hề cảm thấy có một chút uy hiếp, nhanh chóng thôn phệ. Sau khi bị Kiếm Nguyên khí cắn nuốt, thú đan trong tay Lục Thanh giống như nổi giận, liền phát ra một luồng lực còn mạnh hơn vừa rồi.
- Hừ! - Một tiếng hừ lạnh lẽo giống như từ chín tầng địa ngục vang lên. Sau đó, Lục Thanh liền cảm thấy Kiếm Nguyên khí trở nên run rẩy mà phát ra một thứ lực lượng nào đó. Ngay lập tức, lòng bàn tay hắn cảm thấy nhẹ bẫng, thú đan liền rời ra ngoài.
"Người này là ai? Tại sao lại giúp ta?" Hắn nhanh chóng vận chuyển Luyện Hồn quyết, khôi phục lại luồng khí mát lành trong Thức Hải rồi nhanh chóng tản ra ngoài để tìm kiếm.
- A... - Một thanh âm ngoài ý muốn vang lên. Trong đầu Lục Thanh mới lờ mờ hiện ra một bóng người thì Thức Hải trở nên tối sầm, không còn cảm giác gì nữa.
- Không được phân tâm. Ta sẽ làm cho lôi điện trở nên tinh thuần để độ hóa cho ngươi. Nhớ kỹ! Ý tại đan điền, trăm sông quy về một mối.
Tâm thần của hắn chấn động, lúc này mới hiểu ra. Lục Thanh mỉm cười, sắc mặt hoàn toàn bình thản. Trong đan điền, Kiếm Nguyên khí đã ngưng tụ bắt đầu vận chuyển, hình thành một vòng xoáy liên tục xoay tròn.
- Tiếp lấy! - Thanh âm khàn khàn lạ vang lên. Một đạo kiếm nguyên mang theo lôi điện gần như không có một chút tạp chất, theo kinh mạch chui vào Đan Điền rồi bắn thẳng vào giữa vòng xoáy do Kiếm Nguyên khí tạo thành.
Hoàn toàn khác với lúc nãy, đạo lôi điện bây giờ lại mang tới một chút cảm giác ấm áp. Vừa mới tiếp xúc với vòng xoáy, nó liền hóa thành một điểm sáng màu tím rồi dung nhập vào trong vòng xoáy. Sau khi lôi điện dung nhập vào trong, vòng xoáy Kiếm Nguyên khí đang xoay tròn liền to lên thêm một chút. Thậm chí, Lục Thanh còn cảm nhận được một chút hơi thở lôi điện nằm trong sự khống chế của mình.
Sau đó, từ trong kiếm nguyên có một đạo lôi điện bắn ra. Lôi điện tinh thuần liên tục dung nhập vào vòng xoáy do Kiếm Nguyên khí tạo thành. Kiếm Nguyên khí tăng lên từng phần từng phần một. Chỉ trong chốc lát nó đã đạt tới mức khi chưa bắt đầu luyện hóa thú đan. Tuy nhiên, mức độ tăng trưởng vẫn không ngừng nghỉ. Dưới sự khống chế của thần bí nhân, Kiếm Nguyên không ngừng ùa vào trong kinh mạch.
Sau khoảng nửa nén nhang, một đạo lôi điện cuối cùng từ trong Kiếm Nguyên phun ra. Lúc này, trong đan điền của Lục Thanh đã tràn ngập những sợi tơ Kiếm Nguyên khí màu tím. Trên mỗi sợi tơ lại có những tia điện bao phủ, lóe lên liên tiếp, chẳng khác gì lôi cầu mà Lôi Mãng đã phun ra lúc trước.
- Nhân dịp này, ngươi Trúc Cơ luôn đi. - Thanh âm nhẹ nhàng vang lên bên tai hắn. Lục Thanh mở mắt rồi đứng phắt dậy.
- Tiền bối... tiền bối... - Hắn quay đầu nhìn bốn xung quanh, nhưng lại không phát hiện ra bất cứ người nào. Chỉ thấy mỗi cái thác nước vẫn từ trên cao hạ xuống, phát ra những tiếng động ầm ầm.
Đưa mắt nhìn quanh, ánh mắt Lục Thanh chợt sững sờ khi phát hiện ra Kim Thiên thần kiếm Niệm Vân mà hắn vẫn giấu bên trong Tử Trúc cư lại cắm ở bên cạnh Luyện Tâm kiếm. Nhưng ngay lập tức, hắn liền thở phào nhẹ nhõm. Mặc dù không biết tại sao thần bí nhân lại có thể tìm được, nhưng hành đồng vừa rồi của người đó đối với hắn không hề có ác ý. Nếu mà có ác ý thì với thực lực bây giờ của hắn cơ bản là không thể chống lại. Kiếm Nguyên lực của người đó mênh mông như biển rộng, không biết là đã đạt tới cảnh giới nào. Nghĩ tới điều đó, Lục Thanh liền thở dài một tiếng. Hắn đoán ít nhất cũng phải tới cảnh giới Kiếm Hồn.
Hắn cười khổ, lắc đầu. Hôm nay bản thân rơi vào tình huống cửu tử nhất sinh. Nhìn Niệm Vân kiếm cắm trên mặt đất, Lục Thanh có một sự hài lòng. Đúng là mạo hiểm nhưng khi thu hoạch thì lại có được kết quả khiến người ta phải mừng rỡ.
Trịnh trọng rút Niệm Vân kiếm lên khỏi mặt đất rồi từ từ rút nó ra khỏi vỏ. Khi kiếm xuất hiện, trong không trung chợt xuất hiện một tiếng kiếm ngân trong trẻo. Luyện Tâm kiếm đang cắm bên cạnh chợt phát ra một tiếng run rẩy. Chuôi kiếm chậm rãi nâng lên, từ từ xoay về phía Niệm Vân kiếm, giống như thần dân thấy mặt quân chủ vậy.
Quay mặt về phía thác nước, Lục Thanh lại tiếp tục xếp bằng ngồi xuống. Mũi của Niệm Vân kiếm hướng lên trên. Húc Nhật tâm kinh tầng thứ ba - tâm pháp Trúc Cơ được vận khởi. Nhất thời, nguyên khí trong thiên địa ùa đến. Nguyên bản thú đan nằm bên cạnh không hề động tĩnh, lại tán phát ra một vầng ánh sáng tím. Tức thì, một luồng nguyên khí màu tím cũng theo nguyên khí trong thiên địa tụ tập về phía Lục Thanh đang ngồi xếp bằng. Sau đó, tất cả kiếm nguyên khí chui vào thân của Niệm Vân kiếm.
Sau khi nguyên khí trong thiên địa chui vào trong, Niệm Vân kiếm từ từ tản mát ra những tia sáng màu vàng. Phía bên trong, ánh lên sắc hồng giống như có một ngọn lửa bắt đầu bốc cháy. Một hư ảnh của kiếm xuyên lên tận trời, khiến cho trên cao hình thành một cơn lốc xoáy.
Quanh người Lục Thanh xuất hiện một lớp khí màu tím rất dầy. Cả người hắn giống như một viên ngọc màu tím đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ. Ánh sáng tím chiếu vào Minh Nguyệt đầm khiến mặt đầm phản chiếu ánh sáng một cách lung linh huyền ảo.
Luyện Hồn quyết vận chuyển nhanh chóng. Vào lúc này, tinh thần Lục Thanh hết sức bình tĩnh. Có lẽ, do vừa mới trải qua sinh tử nên lúc này thần niệm của hắn hết sức tỉnh táo, giống như không gì có thể làm cho hắn phân tâm. Lúc này, nếu nhìn kỹ thì có vô số những đạo kiếm khí hết sức tinh thuần vượt qua sự tưởng tượng từ chuôi của Niệm Vân kiếm truyền vào kinh mạch trong lòng bàn tay. Đây chính là do Niệm Vân kiếm chuyển hóa nguyên khí trong thiên đại mà sinh ra kiếm khí.
Có điều, thứ kiếm khí này cũng có một chút khác lạ. Dựa theo sự thừa nhận của Húc Nhật tâm kinh trong cơ thể Lục Thanh, lúc ban đầu sợi tơ kiếm khí đầu tiên tiến vào trong cơ thể hắn hoàn toàn thuần túy do thiên địa nguyên khí hình thành. Sau khi tích lũy đến mức cao nhất, Kiếm Nguyên khí mới có thể ngưng tụ lại thành chất lỏng, sau đó có thể xuất ra được Húc Nhật kiếm khí.
← Ch. 027 | Ch. 029 → |