Vay nóng Tima

Truyện:Bất Diệt Kiếm Thể - Chương 809

Bất Diệt Kiếm Thể
Trọn bộ 997 chương
Chương 809: Tế thiên hương
0.00
(0 votes)


Chương (1-997)

Siêu sale Shopee


- Hộ tông trưởng lão Liên Vân tông cùng mười lăm đệ tử tông môn đến chúc mừng! Lễ mừng là một trăm viên linh thạch thượng phẩm, cùng ba gốc linh dược ngàn năm.

- Nhị trưởng lão Bích Thủy tông cùng mười đệ tử tông môn đến chúc mừng! Lễ mừng là một thanh thần kiếm cấp Kim Thiên thượng phẩm, cùng năm gốc linh dược ngàn năm.

Theo tiếng hô dài của tên đệ tử Kiếm Khách phụ trách đón khách, từng lão nhân hoặc trung niên khí thế bất phàm từ trên không hạ xuống, hành kiếm lễ với Tâm người bọn Lạc Tâm Vũ đang đứng trước bàn ngọc, sau đó đến bàn ngọc đã được chuẩn bị cho mình ngồi xuống. Còn đám đệ tử tông môn đi theo thì cung kính đứng phía sau.

Không bao lâu, dãy bàn ngọc trên quảng trưởng đã ngồi đầy hơn phân nửa. Có thể thấy lần đại lễ này, mười mấy tông môn ở gần Tử Hà tông nhất đã tới đông đủ, những tông môn quá xa thì không đến, chỉ phái đệ tử tông môn mình mang lễ mừng tới mà thôi.

Dù là như vậy, Tử Hà tông vừa mới đứng chân trên giới Kim Thiên, trên đại lễ Hư Không Kiếm Vực có được nhiều tông môn tới dự như vậy, cũng là hãnh diện vô cùng. Phải biết rằng vài tông môn tiến giai hàng ngàn năm trước, ngày lập tông chỉ có chừng mười tông môn tới dự. Hiện tại Tử Hà tông lập tông đại thế do Tông chủ năm đại tông môn liên kết trấn áp, mười mấy tông môn này tới đây là nể mặt năm đại tông môn kia. Đồng thời cũng có một số đại tông môn từng chịu qua ân huệ của Lục Thanh, chính là ở chiến trưởng Kiếm Hồn và trận chiến ở Cầm Kiếm tông, có ba tông môn như vậy.

Mặt trỡi đã lên cao, vào tiết trỡi Đông hiện tại có vẻ càng thêm ấm áp. Những chiếc bàn ngọc trên quảng trưởng thu hút ánh dương quang, phản chiếu ra ánh sắc vàng tím, trông vô cùng tôn quý.

- Tông chủ, đã đến giờ!

Lạc Tâm Vũ gật gật đầu, tiến lên phía trước một bước. Tuy chỉ có một bước, nhưng cũng đạp lên trung tâm đại thế của Hư Không Kiếm Vực. Lần này, toàn bộ đại thế của Hư Không Kiếm Vực bị dẫn động, tuy trên chín tầng mây không có chút mây đen, nhưng vẫn vang lên tiếng sấm rền cuồn cuộn.

Đại thế từ trên trỡi giáng xuống, dung nhập vào trong cơ thể Lạc Tâm Vũ. Ngay tức khắc, từ trên người Lạc Tâm Vũ dâng lên một cỗ uy nghiêm rộng lớn. Khí thế uy nghi như vậy, cho dù là vài vị Kiếm Hoàng các tông ở đây cũng phải thầm gật gật đầu.

- Thưa các vị đồng đạo các tông, hôm nay là ngày đầu năm mới, bản tông làm phiền các vị tới đây, nếu như có ảnh hưởng gì, sau khi đại lễ xong xuôi Lạc mỗ nhất định đích thân thỉnh tội!

- Tông chủ khách sáo rồi!

- Có thể tới dự lễ, chính là chúng ta tự nguyện.

- Chỉ có chút lễ mọn, xin quý tông thu nhận. Đại lễ như vậy, đám láng giềng ta không đến sao được?

- Không sai chỉ cần được uống chung rượu nhạt của Lạc Tông chủ, chúng ta đã mãn nguyện.

Ánh mắt Lạc Tâm Vũ lộ vẻ cảm thán, y biết trưởng lão các tông môn này cũng không phải vì nể mặt mình, cũng không phải nể mặt Tử Hà tông, mà là nể mặt của năm đại tông môn, cùng với thể diện của Lục Thanh khi hắn tự trục xuất khỏi tông môn.

Hiện tại ở giới Kim Thiên, sau khi Lục Thanh trải qua hai trận chiến ở chiến trưởng Kiếm Hồn và Cầm Kiếm tông, hắn đã lột xác từ Chân Long Kiếm Tông trở thành Chân Long Kiếm Hoàng, mơ hồ còn có được danh hiệu là đệ nhất nhân dưới Kiếm Phách của giới Kim Thiên.

Cái gọi là đệ nhất nhân dưới Kiếm Phách, đối với các tông môn ngoại trừ năm đại tông môn ra, mặc dù có thể nhờ vào số lượng để cân bằng, nhưng cũng không phải thực lực của một tông có thể đạt tới, cũng có thể xem như là vô địch.

Mặc dù Lục Thanh tự trục xuất khỏi tông môn, nhưng dưới mắt các tông môn vốn không hiểu rõ nguyên nhân, chuyện này khó lòng phân biệt. Trước khi hoàn toàn biết rõ nguyên nhân, trong lòng bọn họ vẫn duy trì một phần cảnh giác. Dù sao lúc trước năm vị Tông chủ của năm đại tông môn cùng dắt tay nhau tới, ai dám nói đó không phải là vì Lục Thanh?

Lạc Tâm Vũ khẽ khom người hành kiếm lễ với trưởng lão các tông, sau đó mới nói:

- Chỉ cần các vị không chế chúng ta chiêu đãi không chu đáo. Từ Hà tông ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực tiếp đãi các vị. Nếu như các vị muốn, chờ đại lễ xong xuôi có thể thương lượng việc vào ở, cho dù dung nhập toàn giới Kim Thiên. Tử Hà tông ta cũng sẽ mở rộng cửa với bên ngoài không hề từ chối bất cứ ai!

- Hay cho một câu mở rộng cửa với bên ngoài không hề từ chối bất cứ ai!

Đột ngột trên không xa xa, một giọng nói trầm hùng vang lên.

Nhưng giọng nói còn chưa dứt, đã có mười đạo kiếm quang bay tới nhanh như chớp, rơi xuống Hư Không Kiếm Vực. Lúc này giọng nói kia vẫn giống như lôi âm, quanh quẩn hồi lâu bên trên Hư Không Kiếm Vực.

- Tông chủ Nguyên Thiên tông Nguyên Phá Thiên!

- Còn có chín đại trưởng lão trong tông, vì sao bọn họ lại tới đây?

- Hồ trưởng lão quên rồi sao, Nguyên Thiên tông này là tông môn gần Tử Hà tông nhất

- Bất quá xem thanh thế của bọn họ, dường như tới đây không có ý tốt lành gì.

Trên chỗ ngồi, hai tên Kiếm Hoàng ngồi cạnh nhau thì thầm bàn tán.

- Không sai, Nguyên Thiên tông lần này mang tới chín đại trưởng lão mạnh nhất trong tông, gần như mang tới một nửa đại thế của tông mình. Mặc dù nơi đây Từ Hà tông là chủ, nhưng đại thế tích lũy đã hàng ngàn năm của Nguyên Thiên tông cũng không bị áp chế chút nào, thậm chí còn có dấu hiệu phản khách thành chủ.

- Đúng vậy, không biết rốt cục là Nguyên Thiên tông này muốn làm gì...

- Chẳng lẽ Hồ trưởng lào không nghe nói sao?

- Sao hả...

- Lúc trước, Tử Hà tông chưa làm chủ Tử Hà sơn mạch, trong Tử Hà sơn mạch có hai mỏ quặng linh thạch loại nhỏ.

- Ý Hàn trưởng lão muốn nói...

- Hai mỏ quặng linh thạch ấy, một mỏ nằm ở Tử Hà phong hiện nay, còn một chỗ nằm ở Phong Lôi phong. Tử Hà tông làm chủ Tử Hà sơn mạch, tự nhiên hai mỏ quặng linh thạch này đều thuộc về Tử Hà tông. Nhưng Hồ trưởng lão cũng biết, trước đó hai mỏ quặng linh thạch này không thuộc tông nào...

- Chẳng lẽ là Nguyên Thiên tông vì chuyện này?

- Không sai là Nguyên Thiên tông. Lúc trước Tử Hà sơn mạch vô chủ, hơn nữa xung quanh không có bao nhiêu tông môn hùng mạnh, mà thực lực của Nguyên Thiên tông rất mạnh, xếp hạng bảy ở giới Kim Thiên, gần ngang với Hạo Nhiên tông khi trước, chỉ có điều không có lão tổ cảnh giới Kiếm Phách mà thôi. Lúc trước, không ai dám cả gan tranh đoạt hai mỏ quặng linh thạch với bọn họ, cho tới nay gần ngàn năm, hai mỏ quặng linh thạch này vẫn ở trong tay Nguyên Thiên tông. Nhưng ba năm trước, Từ Hà tông làm chủ Tử Hà sơn mạch, nếu không có Tông chủ năm đại tông môn dắt tay nhau trấn áp, e rằng ngày lập tông, Nguyên Thiên tông đã tới cửa gây sự. Bọn họ đợi tới ba năm sau, ngày đại lễ Hư Không Kiếm Vực mới tới cũng đã là khó được. Một mặt bọn họ muốn quan sát thái độ của năm đại tông môn, mặt khác, có lẽ cũng muốn thăm dò Tử Hà tông.

- Hàn trưởng lão nói rất đúng. Tử Hà tông này cũng không đơn giản chút nào, mới vừa tiến lên cấp Kim Thiên, có thể có được thực lực như vậy, thật sự là hiếm có. Hơn nữa, hộ tông trưởng lão của Tử Hà tông hiện nay lại là tiền nhiệm Điện chủ điện Thanh Phàm Mộc Thanh Nguyên. Sau khi thoái vị khỏi điện Thanh Phàm, đảm nhiệm hộ tông trưởng lão cho một tông môn vừa mới tiến lên cấp Kim Thiên, lợi hại được mất trong đó, chỉ sợ ai cũng biết đường lựa chọn.

- Hồ trưởng lão muốn nói...

- E rằng Tử Hà tông này còn có liên quan tới Kiếm Thần Điện.

- Làm sao biết được chuyện này?

- Hàn trưởng lão có biết vì sao Nguyên Thanh tông mở ra Cửu Thiên Phong Nguyên kiếm trận, phong tông không ra ngoài hay không?

- Nghe đồn là có liên quan với điện Thanh Phàm, chẳng lẽ là...

- Không sai, sở dĩ lúc trước điện Thanh Phàm ra tay, là vì Nguyên Thanh tông bắt hai tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn của Tử Hà tông.

- Nếu là như vậy, e rằng sẽ phức tạp vô cùng, nếu lúc này điện Thanh Phàm lại ra tay, điện Kim Thiên cũng sẽ tuyệt đối không ngồi xem. Kiếm Thẩn Điện của hai giới luôn có mâu thuẫn, nếu thật sự bị hai tông này khơi lên, e rằng năm đại tông môn cũng khó có thể ngăn chặn.

Không nói tới hai tên Kiếm Hoàng truyền âm bàn tán, lúc này trước bàn tử ngọc, Tâm người Lạc Tâm Vũ nhìn nhau.

Rốt cục tới rồi!

Lạc Tâm Vũ tiến lên một bước. cất cao giọng nói:

- Nguyên tông chủ và chín vị trưởng lão đã giá lâm, xin mời vào chỗ.

Dứt lời, Lạc Tâm Vũ giơ tay vẫy hờ một cái, bàn của Nguyên Thiên tông lập tức hiện lên, cũng là ngay trước nhất ở giữa, rõ ràng là đã có chuẩn bị từ trước.

Mười người Nguyên Phá Thiên cũng không khách sáo, ngồi vào chỗ, không thèm chào hòi các tông xung quanh. Trong mắt Nguyên Phá Thiên, những tông môn tới đây đều là nhưng tông môn xếp sau hạng hai mươi, thậm chí Tông chủ cũng không tới, không đáng để lão phải thi lễ.

Giờ phút này, trưởng lão các tông ở đây đều khẽ cau mày, bất quá không ai nói gì, Lạc Tâm Vũ không do dự, trầm giọng nói:

- Mang tế đàn ra!

Ngay tức khắc, bốn tên Kiếm Sư cùng khiêng ra tế đàn cao chừng mười trượng, tới giữa quảng trường. Trong tế đàn đầy tro hương, mặc dù ở đây có từng trận gió nhẹ, nhưng dưới sự trấn áp của đại thế tông môn, tro hương không hề bay ra một chút nào.

- Ầm

Tế đànđược đặt xuống đất thật mạnh, phát ra tiếng vang rất lớn. Kế có lại có hai tên đệ tử Kiếm Sư mang thang tử ngọc tới, tựa vào tế đàn.

Tế đàn bằng đồng xanh cổ kính dày nặng, lúc vừa tiến vào quảng trưởng đã bị Lạc Tâm Vũ tập trung rót đại thế vào trong đó, lập tức phát ra tiếng kêu như tiếng chuông vang, mặt trên có thần quang sắc vàng rực rỡ, tuy rằng chỉ là tinh đồng bách luyện thông thường, nhưng lúc này lại sinh ra biến hóa khó hiểu, màu sắc của nó càng ngày càng trở nên rực rỡ.

- Thiên hương ở đâu?

- ở đây

Một tên Kiếm Chủ hai tay đang cầm ba cây thiên hương đen sì cao chừng hai trượng, tiến ra phía trước.

Cũng không thấy Lạc Tâm Vũ có động tác gì, ba cây thiên hương kia lập tức bay lên lơ lửng. chân hương chụm lại, đầu trên hơi tách ra, đứng thẳng trước mặt.

Lúc này dường như trong không gian có một luồng sức mạnh cuồn cuộn dao động.

Lực khống chế thật là tinh diệu!

Lúc này, mắt trưởng lão các tông đều sáng rực lên, dù là Nguyên Phá Thiên cũng phải liếc nhìn Lạc Tâm Vũ một cái thật sâu, trong mắt thoáng hiện hàn quang rồi vụt tắt.

Lạc Tâm Vũ tiến lên một bước không nhanh không chậm, ba cây thiên hương trước mặt cũng tiến theo một bước, mà hai tay Lạc Tâm Vũ giơ lên nắm hờ, bước lên chiếc thang bằng tử ngọc.

Đại thế đã ngưng tụ, chỉ trong thoáng chốc, toàn không gian phía trên quảng trưởng dường như bị nhuộm một lớp phấn vàng. Ngoại trừ Kiếm Giả của Tử Hà tông ra, trưởng lão, đệ tử các tông khác đều cảm thấy một cỗ uy nghiêm thật lớn đè nặng lên người. Tuy chỉ là dư uy vô tình lan đến, nhưng cũng khiến cho Kiếm Giả các tông kinh hãi. Đại thế của một tông, quả nhiên không thể chống lại dễ dàng.

Nhìn sang Lạc Tâm Vũ, lúc này y đang bước lên tới đỉnh thang, hơn nửa thân hình đã ló lên trên tế đàn. Hai mắt y lộ vẻ ngưng trọng, linh khí hệ Hỏa trong không trung đột ngột tụ lại trên đầu ba cây thiên hương, ngay tức khắc, khói thơm dâng lên nghi ngút.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-997)