← Ch.0960 | Ch.0962 → |
- Vô Kỵ, van cầu ngươi mau cứu phu nhân sao?..
Miên Hòa vừa tiến vào trong phòng tiên phủ của Mạc Vô Kỵ, đã thê khóc thút thít nói.
Nàng cũng là không còn đường đi, nếu không phải tình cờ nghe được Mạc Vô Kỵ bởi vì biết trồng gạo Thanh Lộ, đc tông chủ ưu ái, nàng cả con đường này cũng không có.
- Miên Hòa tỷ, ngươi ngồi xuống từ từ nói, không cần phải gấp.
Mạc Vô Kỵ nhanh chóng nói.
Miên Hòa lúc này mới nhìn thấy tông chủ và Thạch trưởng lão ở chỗ này, nhanh chóng khom người thi lễ.
- Miên Hòa, xảy ra chuyện gì?
Tây Lăng Nho khẽ nhíu mày hỏi, hắn cũng biết Tiêu Trì Phong tại tông môn không đc đối xử tốt, chỉ là hắn đã đáp ứng trượng phu Úc Trác của Mi Thiến Thiến, phải chiếu cố Mi Thiến Thiến. Cho nên hắn đối với Mi Thiến Thiến vẫn luôn rất là chiếu cố, thậm chí đem Úc Trác lưu lại Tiêu Trì Phong cũng để cho Mi Thiến Thiến.
Thấy tông chủ đã ở Mạc Vô Kỵ nơi này, Miên Hòa lòng tin dường như nhiều hơn không ít.
- Tỉnh Vĩ đã giết Mai tỷ tỷ, Thu Linh tỷ tỷ, lại đánh phu nhân mình đầy thương tích, còn tạm giữ phu nhân, để cho phu nhân...
Miên Hòa không có tiếp tục nói hết, thế nhưng là biểu tình nàng khóc thầm, khiến cho Mạc Vô Kỵ biết, Mi Thiến Thiến nguy hiểm.
Nghe được Miên Hòa hai lời, Tây Lăng Nho sắc mặt khó xem, hắn dường như không muốn nhiều lời chuyện này, lập tức trầm giọng nói:
- Ta đã biết, ngươi đi xuống trước, chuyện này sau khi ta sẽ trở về xử lý.
Miên Hòa sắc mặt lập tức liền tái nhợt, nàng nhờ giúp đỡ nhìn Mạc Vô Kỵ. Dù nàng biết Mạc Vô Kỵ là bởi vì tông chủ ưu ái mới có địa vị hôm nay. Hiện tại nàng xin giúp đỡ Mạc Vô Kỵ hầu như chẳng khác nào không có xin giúp đỡ, thế nhưng là nàng hiện tại căn bản cũng không có biện pháp thứ hai.
Mạc Vô Kỵ đối với Tây Lăng Nho liền ôm quyền nói:
- Tông chủ, Mi tỷ đối với ta có ân, ta hi vọng có thể giúp nàng một lần.
Tây Lăng Nho sắc mặt có chút hơi khó hẳn lên, hắn rất phẫn nộ Tỉnh Vĩ, cư nhiên lại đem lời của hắn ném ở một bên, nhưng hắn lại không thể xử lý Tỉnh Vĩ.
Một bên, Du Xúc mang theo khăn che mặt nhàn nhạt nói:
- Vô duyên vô cớ giết tông môn nội đệ tử, cho dù là tạp dịch đệ tử, tại Lăng Tiêu Thần Tông cũng là tuyệt không cho phép. Dù cho hắn là tông chủ, vậy cũng không được.
Mạc Vô Kỵ cuối cùng cảm giác Du Xúc tu vi bất chấp yếu hơn xa xa so với Xích Khôn, nhưng địa vị của nàng dường như còn đang ở bên trên Xích Khôn.
Quả nhiên, Du Xúc vừa mới nói xong câu đó, Xích Khôn liền nhìn Mạc Vô Kỵ hỏi:
- Mạc Đan Sư, ngươi cho rằng chuyện này nên xử lý như thế nào?
Mạc Vô Kỵ đối với Xích Khôn liền ôm quyền, lại hướng Tây Lăng Nho liền ôm quyền nói:
- Tông chủ, ta cho là nên đem Mi Thiến Thiến cùng Tỉnh Vĩ đều mang tới nơi này, ngay mặt dò hỏi rõ.
Hỗ trợ chính là Xích Khôn, bất quá Mạc Vô Kỵ lại không thể đi thỉnh cầu Xích Khôn. Loại này chủ yếu và thứ yếu, hắn vẫn còn là phân rõ.
Chính như Du Xúc nói như vậy, Tỉnh Vĩ tại trong tông môn động một chút là sát nhân, hiển nhiên không phải là cái gì thứ gì tốt. Đều mang tới nói, Mi Thiến Thiến dù thiếu để ý, cũng vậy không đến mức một cái phong chủ sẽ bị người đánh.
Tây Lăng Nho sắc mặt có chút khó khăn nói:
- Vô Kỵ, nếu không liền đem Mi Thiến Thiến mang đến sao?, Tỉnh Vĩ thì thôi...
Mạc Vô Kỵ không nói gì, điều này làm cho hắn nói như thế nào đây? Chỉ giúp trợ Mi Thiến Thiến tránh Tỉnh Vĩ, chuyện này hắn còn không bằng không giúp.
Xích Khôn ở một bên than thở:
- Tây tông chủ, tu vi của ngươi cùng ánh mắt ta là rất bội phục, thế nhưng ngươi loại phương pháp này xử lý chuyện tông môn, ta cho rằng có đi Thượng Thần Địa hay không đều không có ý nghĩa gì.
Nếu như không có nhìn thấy Mạc Vô Kỵ, Xích Khôn lời như vậy tuyệt đối sẽ không nói. Dùng hắn tên gia hỏa loại này kinh nghiệm chu đáo, há có thể không biết hiện tại phải mượn hơi chính là Mạc Vô Kỵ? Chỉ cần để cho Mạc Vô Kỵ đối với hắn có hảo cảm, hơn nữa để cho Mạc Vô Kỵ đối với Tây Lăng Nho có khoảng cách, cái khác đều dễ nói.
Tây Lăng Nho trong lòng bỗng sợ hãi, hắn đứng đầu một tông, há có thể không biết Xích Khôn lời này ý gì? Một khi Mạc Vô Kỵ đối với hắn đã có phản cảm, trực tiếp đi theo Xích Khôn, vậy Tiểu Lăng Tiêu Tông hắn cái gì đều không có được.
- Thạch trưởng lão, ngươi nhanh đi mang toàn bộ đương sự đến.
Tây Lăng Nho nghĩ thông suốt sau chuyện này, không chút do dự nói.
Hơn nữa giọng nói chuyện cực kỳ quyết đoán, chẳng những lại đem Tỉnh Vĩ cũng mang đến, người còn lại liên quan đến chuyện này, hắn cũng đều mang đến.
- Dà.
Thạch Dịch trưởng lão thân hình lóe lên, liền trực tiếp biến mất.
Từ lần trước Tiểu Lăng Tiêu Thôn Quang Chí bị giết sau đó, Tiểu Lăng Tiêu Thôn đến Tiểu Lăng Tiêu Tông thế nhưng là có truyền tống trận tồn tại. Miên Hòa yêu cầu mượn lẩn trốn phù chạy như bay hồi lâu mới đến đây trong, mà thạch Dịch trưởng lão chỉ cần trực tiếp truyền tống một cái liền có thể trở lại tông môn.
Chờ Thạch Dịch trưởng lão rời đi, Mạc Vô Kỵ lúc này mới nói với Tây Lăng Nho:
- Đa tạ tông chủ.
Sau khi nói xong hắn lại cảm tạ một câu Xích Khôn cùng Du Xúc, lúc này mới nói với Súy Oa:
- Súy Oa, ngươi đi nói cho người bên ngoài, hôm nay luyện đan đến đây kết thúc. Yêu cầu đan dược, sau đó sẽ báo tin sau.
- Mạc Đan Sư làm việc thực sự là sạch sẽ lưu loát a.
Xích Khôn ở một bên cười tủm tỉm nói.
Mạc Vô Kỵ đoán được người này tới nơi này nhất định là có chuyện gì cầu hắn, bằng không sẽ không cái gì đều giúp đỡ hắn. Bất quá vừa rồi người ta hỗ trợ, hắn cũng không thể từ chối người ngoài ngàn dặm.
Hắn đơn giản nói lần nữa:
- Tông chủ, ngươi và Xích đạo hữu, Du Xúc đạo hữu xin ngồi chơi chốc lát, ta cùng Miên Hòa nói nói mấy câu.
Xích Khôn cười ha ha một tiếng:
- Mạc Đan Sư xin cứ tự nhiên, nơi này Thần Linh Khí nồng nặc, ta chính là ngồi vào ngày mai, cũng là vui vẻ chịu đựng.
...
- Miên Hòa tỷ, Mi tỷ hẳn là phong chủ Tiêu Trì Phong sao?? Vì sao ta cảm giác được rất nhiều người đều đối với mi tỷ không phải là rất thích, hơn nữa người hầu của kẻ đứng đầu một ngọn núi tùy tùy tiện tiện đã bị cái gì Tỉnh Vĩ giết, Mi tỷ cũng bị Tỉnh Vĩ đánh, đây là có chuyện gì?
Mang theo Miên Hòa sau khi vào phòng, Mạc Vô Kỵ đi thẳng vào vấn đề lại hỏi.
Mạc Vô Kỵ không phải là một người bát quái, hắn muốn giúp trợ Mi Thiến Thiến, nhất định phải biết rõ ràng việc này.
Miên Hòa thẳng đến lúc này đều không thể tin được, Mạc Vô Kỵ dễ dàng như vậy khiến cho Thạch trưởng lão đi mang phu nhân đến, hơn nữa còn lại đem Tỉnh Vĩ mang đến. Nghe Mạc Vô Kỵ giọng nói, mang Tỉnh Vĩ đến hiển nhiên không phải là vì giúp Tỉnh Vĩ, mà là sẽ đối với phó Tỉnh Vĩ.
Lúc này Mạc Vô Kỵ hỏi, nàng mới thanh tỉnh lại, nhanh chóng nói:
- Cảm ơn ngươi Vô Kỵ, không có ngươi mà nói, phu nhân...
Mạc Vô Kỵ khoát khoát tay:
- Mi tỷ giúp ta tìm việc làm, ta tự nhiên muốn phải giúp nàng. Trước tiên, ngươi cần phải nói hết mọi việc của Mi tỷ.
Miên Hòa thở dài một tiếng nói:
- Ngươi đi qua Mi Thị Trang Viên, ban đầu ở bên trong Mi Thị Trang Viên, phu nhân là viên minh châu của cả trang viên, nhưng mà có một ngày trang viên hồng quang đại phóng. Một số người đều cho rằng trang viên xuất hiện đỉnh cấp bảo vật, đều lao vào trang vườn đoạt bảo. Lúc đó Mi Thị Trang Viên người hầu như toàn bộ bị giết, trang viên cơ hồ bị người khác đào mà ba thước, kết quả cũng không có tìm được bảo vật đặc biệt gì.
Sau đó hết thảy người tiến vào trang viên, liền bắt đầu niết hóa linh lạc cùng Linh Căn, sau đó Nguyên Thần sẽ tán loạn rơi. Mi Thị Trang Viên lập tức là được cấm địa, không còn có người dám đi vào. Về sau người khác phát hiện, Mi Thị Trang Viên đồn ra Mi Thiến Thiến cùng Mi Phong nhi có thể tiến vào trang viên bình yên vô sự...
Mạc Vô Kỵ khoát tay chặn lại:
- Những thứ này đợi lát nữa rồi lại nói, ngươi nói trước đi trọng điểm, vì sao mi tỷ tại Tiểu Lăng Tiêu Tông địa vị thấp như vậy? Quên đi, cái này cũng vậy đợi lát nữa rồi hãy nói, mi tỷ đám người đã tới rồi, chúng ta đi ra ngoài trước.
- Phu nhân...
Miên Hòa vừa nhìn thấy Mi Thiến Thiến đã khóc ầm tiến lên, đem Mi Thiến Thiến ôm lấy.
Mi Thiến Thiến tóc tai bù xù, trên mặt khắp nơi đều là vết máu, ánh mắt có chút mờ mịt cùng tán loạn. Từ nàng khí tức, Mạc Vô Kỵ liền biết Mi Thiến Thiến hẳn là vừa mới bị thương không nhẹ. Hơn nữa Mi Thiến Thiến quần áo còn trực tiếp bị xé mở, dường như còn bị vũ nhục.
Ngoại trừ Mi Thiến Thiến ra, Mạc Vô Kỵ đồng thời nhìn thấy Thạch trưởng lão cùng Trịnh trưởng lão. Ngoại trừ hai trưởng lão này, còn có một trưởng lão tu vi cũng có thể là Thế Giới Thần Mạc Vô Kỵ không biết. Tại trước người ba vị trưởng lão này, một người nam tử mặc áo đỏ đang bình tĩnh ôm quyền đối với Tây Lăng Nho:
- Ra mắt tông chủ, không biết tông chủ lại đem ta gọi tới nơi này... Á đù, ta đã hiểu...
Thanh niên áo đỏ xoay chuyển ánh mắt, rất nhanh thì hạ xuống rơi vào trên người Mạc Vô Kỵ. Nơi này chỉ có Mạc Vô Kỵ linh vận không hiện, cũng chỉ có loại này linh vận không hiện nhân tài sẽ tới nơi này trồng gạo Thanh Lộ.
- Ngươi chính là Mạc Vô Kỵ sao?? Ngươi thực sự trồng đi ra thượng phẩm gạo Thanh Lộ?
Áo đỏ thanh niên căn bản cũng không có lại đem chuyện tông chủ đưa hắn cùng Mi Thiến Thiến mang tới nơi này để ở trong lòng, rồi lại nói đây cũng không phải là lần đầu tiên.
- Ngươi là Tỉnh Vĩ?
Mạc Vô Kỵ không trả lời thanh niên áo đỏ, mà là trên dưới quan sát một phen áo đỏ thanh niên, hắn cuối cùng cảm giác thanh niên áo đỏ có chút giả ngu.
- Lớn mật, Thiếu tông chủ đại danh cũng là ngươi có thể trực tiếp xưng hô sao?
Người trưởng lão kia Mạc Vô Kỵ không nhận biết lớn tiếng mắng một câu.
Thiếu tông chủ? Mạc Vô Kỵ kinh dị không thôi nhìn Tây Lăng Nho. Nếu mà Tỉnh Vĩ là con trai của Tây Lăng Nho, hắn muốn giết tên này thật đúng là khó khăn. cũng không đúng a, nếu quả như thật là như thế này, vậy Tỉnh Vĩ phải gọi là Tây Vĩ mới đúng là.
Tây Lăng Nho há có thể không hiểu Mạc Vô Kỵ ánh mắt ý tứ, hắn cười khổ truyền âm cho Mạc Vô Kỵ:
- Tỉnh Vĩ Thiếu tông chủ, là con trai độc nhất của tông chủ Tỉnh Thiêm trước một đời. Tiểu Lăng Tiêu Tông có địa vị hôm nay, trên cơ bản đều là Tỉnh Thiêm một tay xây dựng.
Câu nói kế tiếp Tây Lăng Nho cũng không nói gì, Mạc Vô Kỵ dĩ nhiên hiểu ý tứ của hắn. Không cần hỏi, Tỉnh Vĩ tại Tiểu Lăng Tiêu Tông có một đoàn người ủng hộ, thân phận nặng tại Tiểu Lăng Tiêu Tông cả Tây Lăng Nho cũng không khỏi không kiêng kỵ. Đương nhiên cũng có thể là Tây Lăng Nho chân chính kính trọng Tỉnh Thiêm, lúc này mới để Tỉnh Vĩ phóng túng.
Tỉnh Vĩ dường như trở nên rất nghiêm túc, đối với tới nơi này nguyên nhân cũng vậy triệt để hiểu ra giống nhau, đối với người trưởng lão kia khoát khoát tay:
- Hác trưởng lão, Mạc Vô Kỵ là kẻ nông dân, những thứ này không cần chú ý. Hẳn là ngươi yêu cầu tông chủ lại đem ta gọi tới nơi này sao?? trước khi nói gạo Thanh Lộ, ta trước cùng ngươi nói một chút Mi Thiến Thiến này là ai. Nàng gả cho phong chủ Úc Trác của Tiêu Trì Phong Tiểu Lăng Tiêu Tông ta, nhưng mà nàng ỷ vào mình là đặc biệt thể chất, lẳng lơ chung quanh trêu chọc trai tơ. Ngươi có thể hỏi một chút xem, ta Tiểu Lăng Tiêu Tông trưởng lão, có phân nửa đều bị nàng câu dẫn lên giường.
Được rồi, Úc Trác phong chủ chính là bị gian phu của nàng cùng nhau ám hại, chỉ là bởi vì có một lần nàng mang theo gian phu đi Tiêu Trì Phong làm loạn, bị Úc Trác phong chủ bắt gian tại chỗ. Kết quả nàng ám hại Úc Trác phong chủ sau đó, còn mặt dày lưu tại Tiêu Trì Phong. Bởi vì Mi Thị Trang Viên chỉ có một mình nàng có thể vào, ta Tiểu Lăng Tiêu Tông mới có thể dễ dàng tha thứ nàng đến bây giờ.
Nghe được Tỉnh Vĩ nói, ngay cả Xích Khôn cùng Du Xúc ở một bên cũng vậy đều mang ánh mắt kinh ngạc nhìn Mi Thiến Thiến. Nếu quả thật như Tỉnh Vĩ nói, vậy người nữ nhân này coi như là bị người lại giết một trăm lần cũng không quá đáng.
← Ch. 0960 | Ch. 0962 → |