Vay nóng Tinvay

Truyện:Bất Tử Bất Diệt - Chương 055

Bất Tử Bất Diệt
Trọn bộ 241 chương
Chương 055: Mĩ nữ đích truy sát (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-241)

Siêu sale Shopee


Lúc đó gương mặt thiếu nữ lạnh như sương, lạnh đến run người, Độc Cô Bại Thiên hơi máy động trong lòng, khí tức quen quá, không phải là.... Phi Hoa Phi Diệp Lạc Thiên Công? Hắn mắng thầm: Con mẹ nó chứ, lại là người của Lạc Thiên cung, sao ta xui thế, gặp bọn chúng suốt.

"Ngươi, tên hạ lưu vô sỉ, ta không cần biết ngươi là ai, hữu ý hay vô ý, đã mạo phạm ta là phải trả giá." Nói đoạn thiếu nữ tuốt trường kiếm chỉ vào hắn.

Hắn vốn không có hảo cảm với người Lạc Thiên cung, cộng thêm thái độ lạnh lùng, bất chấp tất cả của thiếu nữ kích nộ, mặt liền lạnh như tiền nói: "Cuối cùng thì phải thế nào ngươi mới bỏ qua cho ta?"

"Tự hủy hai mắt, phát thệ không được kể lại sự việc hôm nay."

Độc Cô Bại Thiên giận quá hóa cười: "Ha ha...điều kiện của ngươi hay thật, tự hủy hai mắt, dựa vào đâu?" Hiện giờ hắn hận người Lạc Thiên cung cực độ, đám người này ai nấy đều "man rợ". Hắn tưởng tượng lại lúc đối phó với Ngân Nhiêm và Lục Phong, định giáo huấn thiếu nữ đến nơi đến chốn một phen, nhưng thấy nàng ta như thiên tiên, lại nảy lòng thương hương tiếc ngọc, không nhẫn tâm hạ thủ.

"Dựa vào thanh kiếm trong tay ta." Nói xong, một dài hàn quang ập vào hắn, hàn khí buốt giá khiến thân kiếm cuộn lên một làn khói trắng, tiếng xé không khí "soạt soạt" vang lên.

Độc Cô Bại Thiên sởn gai ốc, không ngờ thiếu nữ này công lực lại cao minh cỡ đó, có phần vượt hơn Ngân Nhiêm lão đạo, bèn vội lách người tránh đi, rút trường kiếm ra. Đây là dịp kiểm nghiệm thành quả một tháng khổ tu, kiếm pháp trong Kinh Thiên quyết được xuất ra.

Hai đạo hàn quang va nhau trên không rồi tách ngay ra.

"Không ngờ đồ vô sỉ nhà ngươi lại có chút bản lĩnh, vậy càng không thể bỏ qua."

"Ai cần ngươi bỏ qua, ngươi nghĩ mình là ai? Không phải đã nhìn thấy hết rồi sao? Ngươi muốn ta phát thệ, ta càng không làm, ta sẽ nói cho khắp thiên hạ biết rằng có một mĩ nữ đẹp như thiên tiên của Lạc Thiên cung cởi áo trước mặt ta, thân hình cực đẹp..."

"A...ta giết ngươi." Thiếu nữ lao vào hắn như phát khùng.

Độc Cô Bại Thiên đã thấy được thiếu nữ mất đi tâm thái lãnh tĩnh, xem ra cũng mới xuất đạo.

Cây kiếm trong tay thiếu nữ tuyệt sắc cuốn lên một làm gió tuyết bổ vào, hắn thi triển Minh Vương Bất Động, lách người trách đi rồi quét kiếm vào eo nàng. Hai người xẹt qua xẹt lại giao chiến, nam tử cao lớn khôi vĩ, kiếm pháp vừa cương mãnh vừa khinh linh phiêu dật, nữ tử mĩ diễm vô song, bảo kiếm múa lên tạo ra vị khí mờ mịt, như tiên tử hạ phàm.

Độc Cô Bại Thiên càng đánh càng hoảng hồn, một tháng nay công lực hắn tăng tiến cực độ, lên hẳn một tầng vậy mà đấu với thiếu nữ mỗi lúc một cật lực, nàng ta còn lợi hại hơn Ngân Nhiêm. Hàn khí trong không trung càng ngày càng dày, trong phạm vi ba trượng là thế giới của hoa tuyết, trong vòng mười trượng mịt mờ vụ khí.

Hắn không nén nổi nữa, cảm giác vô cùng ấm ức, võ công mới thành tựa đã chạm ngay một đối thủ lợi hại cỡ này, không phải ông trời không cho hắn cơ hội biểu hiện sao, trong lòng hết sức ảo não, nhất là trận chiến này không mảy may giá trị gì.

"Dừng lại, ta không đánh nữa. Lạnh chết được." Đoạn lui ra vung vẩy hai tay.

Mĩ nữ bước lên mấy bước, mặt ngập vẻ giận dữ: "Ngươi muốn tự hủy hai mắt chứ gì?"

"Với ngươi e là chưa được đâu. Ngươi không hỏi xem ta là ai, vì sao biết ngươi là người Lạc Thiên cung ư?"

"Ngươi là ai?"

Độc Cô Bại Thiên ngần ngừ một lúc mới đáp: "Độc Cô Bại Thiên." Một tháng nay hắn không bước chân ra giang hồ, muốn thăm dò từ phản ứng của thiếu nữ xem Lạc Thiên cung định đối phó mình thế nào.

"Là ngươi." Thiếu nữ ngẩn ra rồi nói tiếp: "Ta chính hạ sơn vì ngươi, quả là đi nát gót giày không gặp được, tự nhiên lại tìm thấy ở đây. Chọc mù hai mắt ngươi rồi ta sẽ bắt ngươi lên núi gặp cha."

"Lão tử của ngươi là ai?"

Thiếu nữ giận giữ toan bạt kiếm, Độc Cô Bại Thiên vội cản lại: "Lệnh tôn là ai, ai mà có phúc khí như vậy, con gái xinh đẹp thế này?"

Thiếu nữ hừ lên một tiếng: "Ngươi không cần vỗ mông ngựa, ta là người ân oán phân minh. Chúng ta biết được tin tức chính xác, sự tình giữa ngươi và Ngân Nhiêm sư thúc, lỗi thuộc về sư thúc, mời ngươi lên núi không có ý gì, cha ta chỉ muốn thử xem Cửu Chuyển công pháp của ngươi thế nào."

Độc Cô Bại Thiên đã đoán ra phụ thân nàng là Lạc Thiên cung chủ, bèn hỏi: "Vì sao muốn thử xem Cửu Chuyển công pháp của ta?"

Thiếu nữ cười lạnh: "Sao ngươi lại không biết nhỉ, hiện tại ở Thanh Phong đế quốc ai mà không biết đại danh của Độc Cô Bại Thiên, tự sáng tạo ra Cửu Chuyển công pháp đại phá thần công Phi Hoa Phi Diệp Lạc Thiên Công, trấn sơn tuyệt học của Lạc Thiên cung, trở thành kì tài trong mắt mọi người."

Độc Cô Bại Thiên nhe vậy liền hiểu ra, người Lạc Thiên cung cũng còn hiểu lí lẽ, minh bạch sự tình liền không tầm cừu với hắn nhưng lại để tâm đến chuyện giang hồ cho rằng Cửu Chuyển công pháp phá được Phi Hoa Phi Diệp Lạc Thiên Công."Thật sao, ta nổi tiếng thế cơ à?"

Thiếu nữ nhìn hắn độc địa: "Ngươi không biết? Bất quá ta thấy ngươi có vậy thôi, là loại háo sắc hạ lưu."

Độc Cô Bại Thiên tức giận: "Thứ nhất, mọi việc trong vòng một tháng nay ta không biết, ta ở trong núi tu luyện võ công vừa ra. Thứ hai, ta không phải đồ háo sắc gì hết, ta háo sắc ngươi lúc nào, nếu chúng ta thật sự xảy ra chuyện gì đó mà ngươi nói vậy, ta không để tâm, nhưng rõ ràng chả có gì..."

Thiếu nữ không thèm nghe nữa, vung kiếm chém luôn, hai người lại đấu tiếp. Độc Cô Bại Thiên càng đánh càng sợ, thiếu nữ quả không hổ là con gái Lạc Thiên cung chủ, tu vi thâm hậu dị thường, bảo kiếm ẩn hiện trong làn vụ khí màu bạc, lấp lánh hào quang, thi thoảng lại phát ra kiếm khí khiến hắn phải lách tránh. Hắn uất ức đến cực điểm, vốn cho rằng công lực đại tiến, có thể uy phong một phen, ai ngờ mời ra khỏi núi đã gặp ngay kình địch cỡ này.

Hắn hơi phân tâm, một đạo kiếm khí đã kích trúng trường kiếm, tức thì gãy làm hai đoạn, bèn vội vàng quay người bỏ chạy, trong tay không có vũ khí làm sao là đối thủ của thiếu nữ được, nên hắn chọn cách cao mình nhất trong ba mươi sáu kế. Hắn luôn bị động từ đầu đến giờ, bởi công lực của nàng ta cao thâm, lại thêm hắn không có sát khí trong lòng, không muốn cùng nàng sinh tử một phen.

Thiếu nữ đuổi sát: "Ngươi là tên hư danh, sắc lang, quỷ chết nhát. Đứng lại cho ta."

Độc Cô Bại Thiên hận vô cùng, bị người ta vừa đuổi vừa chửi rủa mà không dám dừng lại.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-241)