Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cấm Huyết Hồng Liên - Chương 290

Cấm Huyết Hồng Liên
Trọn bộ 398 chương
Chương 290: Ai tha cho ai?
0.00
(0 votes)


Chương (1-398)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Nhiều điểm đỏ sẫm từ trên trời rơi xuống, nhuộm hồng cả đại địa, đẹp ghê người.

Chiến trường yên tĩnh, không một tiếng động, không khí tiêu điều, tử khí càng đậm hơn so với màn sinh sát vừa qua.

Thiếu niên tóc đen chậm rãi đi tới, đạp qua bãi máu mà đi, một đường đi tử diễm lướt qua, nháy mắt đốt cháy tàn chi huyết tán quanh thân, sương mù đỏ rực lượn lờ, A Lý Bố sợ hãi vô cùng.

Mùi máu tanh nồng, tàn chi vung vãi khắp nơi y như địa ngục tu la trong truyền thuyết.

Sư lẫn sinh Lai Nhân học viện sắc mặt trắng bệch, thân thể cứng đờ, ánh mắt sợ hãi muốn di dời nhưng tựa như bất lực, một màn khủng bố đè nặng tâm can bọn họ, thiếu niên trong bãi tha ma kia cô đơn, lại chấn nhiếp cả đám người bọn họ.

"Ác ma!"

Mễ Mễ Lộ thần tình run rẩy, vô cùng gian nan phun ra hai chữ, hai chân vô lực ngã xuống, thân thể mất khống chế run lên kịch liệt.

Một cỗ uy áp băng giá vô hình đọng lại không gian, ngay cả hô hấp bây giờ cũng rất khó khăn, phó viện trưởng Đề Đạt phá vỡ trầm mặc, nói:

"Chiến đấu chấm dứt, không thể tin được, đối mặt hơn trăm danh tử sĩ vây giết, hắn lại toàn thắng, kỳ tích thật! Kiếm kỹ màu tím kia trước nay chưa từng thấy, nháy mắt diệt sát hơn 60 cường giả Lục tinh, uy lực khiến ta sợ hãi, hơn xa kiếm kỹ vương tộc Kỳ Võ nhiều. Đáng sợ!"

Hít một hơi khẩn trương, Đề Đạt run run nói: "Thủ đoạn của hắn quá tàn khốc, một chiêu đánh ra hơn 60 người bị chém nát, mà mặt hắn dĩ nhiên bình thản, sát kịch cỡ đó, hắn lại điềm nhiên như thường!"

Trầm ngâm thật lâu, Bố Lạp Tác gật đầu nói: "Đám tử sĩ kia muốn giết hắn rất rõ ràng, phương pháp tấn công điên cuồng, mà hắn lại phản công còn điên cuồng hơn. Tuy nói là vì mạng sống nhưng hắn lựa chọn phương pháp quá cực đoan, đánh mất nhân tính, xem ra đã nhập ma đạo, ta muốn đi tìm Mễ Nặc hỏi một phen!"

Cực đoan? Điên cuồng? Tàn khốc?

Dịch Vân cũng không nghĩ như vậy.

Từ miệng A Lý Bố hắn biết được, đám tử sĩ này gia tộc Lam Duy Nhĩ tốn nhiều năm bồi dưỡng, sớm đã mất nhân tính, chỉ là vũ khí hình người mà thôi.

Giết, chỉ là được giải thoát, kiếm kĩ Luyện kiếm quỷ ngục hắn không có khả năng khống chế, vô pháp né tránh, hết thảy hắn không thẹn với lương tâm.

Huống chi Ám Ảnh Diệt Sát quân đoàn này còn là lực lượng che dấu cực mạnh của gia tộc Lam Duy Nhĩ, hôm nay bị đồ diệt, đả kích đối với bọn chúng nhất định rất lớn, có thể ảnh hưởng đến toàn cục.

Hai lần gặp tướng quân truyền kỳ Bá Nạp Đốn, hắn cũng biết kỳ nhân, tuyệt đối không thể ngờ trước ngày phong tước các đại cường giả tề tựu, lão lại dám phái người tập sát mình, khiến cho gia tộc chúng dính phiền toái, quá ngu xuẩn.

Lấy tâm tư Bá Nạp Đốn, quyết không làm ra loại sự tình này.

Có thể xác định, lần tập sát này chính là do A Lý Bố chuyên quyền độc đoán, vì báo thù riêng hành động ngu xuẩn, gia tộc hắn nhất định bị tổn thương trầm trọng. Xem như Dịch Vân đưa đại lễ đi, bố cục sau này càng thêm nắm chắc.

Nghĩ vậy, khóe miệng Dịch Vân khẽ nhếch, bật cười.

Trên trời mây máu, dưới đất huyết trì, nụ cười tà dị khiến trái tim A Lý Bố nảy lên, cảm giác sợ hãi không nói nên lời. Hắn sớm sợ mất tim nát mật quên mất ý niệm báo thù trong đầu, bỏ mặc thương thế xoay người lui gấp, chạy vào trong rừng.

Cắn chặt răng, hắn chạy như điên, ngay cả dũng khí nhìn ra sau cũng không có, tên ác ma này, rất đáng sợ.

Thủ đoạn tàn sát cho thấy thực lực của hắn, là thú là ma, sát ý lạnh thấu xương, ép hắn thở không nổi, thâm tâm muốn thoát đi.

Phía sau, một đòn cực mạnh đánh tới, A Lý Bố cảm giác hạ thể đau đớn, la thảm một tiếng, cả người cứ thế lao tới, đập vào một gốc cây cổ thụ.

Nhìn biến hóa trên chiến trường, Đề Đạt bỗng hỏi: "Viện trưởng, nếu ta nhớ không lầm, tên kia là quán quân cấp Tứ tinh ở đại hội lần này, thân phận của hắn là..."

Thở dài, Bố Lạp Tác cũng nhận ra, nói: "A Lý Bố, con thứ tư trực hệ đệ tử gia tộc Lam Duy Nhĩ, lần tập sát này quả nhiên là từ đệ nhất thế gia phái ra!"

"Quả nhiên là hắn! Hiện giờ hắn mang đến tử sĩ quân đoàn, thực lực bản thân lại chỉ có Tứ tinh, thiếu niên kia tuyệt đối không bỏ qua cho hắn, hắn chết là chắc rồi!" Đề Đạt nói.

"Bố cục hắn dàn ra khi trước, hiện giờ thiếu niên kia muốn giết hắn là đúng, chỉ là ..." nói đến đây, Bố Lạp Tức nghĩ chút rồi lại nói: "Thân phận hắn rất mẫn cảm, là trực hệ đệ tử gia tộc Lam Duy Nhĩ, Ma Đa cũng bị tàn phế ở trận chung kết. Nếu hắn chết trong tay thiếu niên kia, mâu thuẫn giữa hai bên xem như không thể giải quyết rồi!"

"Cho dù thiếu niên kia ngày sau có là bá tước, trăm dặm đất phong, cũng không thể là đối thủ của đệ nhất gia tộc. Ta nghĩ đó cũng không phải là điều Mễ Nặc muốn thấy, các ngươi ở lại, đừng tiếp cận chiến trường, ta tới nhìn xem!"

Do Ma Đa thua thiệt, Bố Lạp Tác nghĩ là Dịch Vân sẽ có ý ân hận, có thể hóa giải được ân oán này, lão không biết khúc mắt giữa hai phe còn rắc rối hơn nhiều.

Không nói Bá Nạp Đốn và Mặc Tây tuyệt không có thiện niệm, ngay cả Dịch Vân cũng không lưu thủ, hắn phải tự tay đòi lại công đạo cho đám thân nhân mất đi. Hắn không có khả năng dừng.

A Lý Bố dựa vào thân cổ thụ, giật mình phát giác hai xương đùi đã nát, cảm thụ đau đớn từ dưới truyền lên, nhìn Dịch Vân từng bước đi đến, kết quả thế nào rất đơn giản, hắn lộ vẻ bi thảm cười to: "Ha ha ha, ngươi thắng! Ta tự biết chết chắc rồi, muốn giết thì động thủ nhưng đừng đắc ý, gia tộc ta khẳng định sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi cũng không thoát được đâu!"

Dịch Vân nghe vậy không kìm hãm được ý cười, xúc động cười to...

Ha ha ha ha ha ~!

Bỏ qua hắn?

Hắn và gia tộc Lam Duy Nhĩ, đến tột cùng là ai bỏ qua cho ai?

Một đường đi tới, trải qua sinh tử khổ tu tới nay, hắn đều phấn khích đón nhận, tuyệt không có ý định buông tha cho bất luận kẻ nào.

Crypto.com Exchange

Chương (1-398)