Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cấm Huyết Hồng Liên - Chương 331

Cấm Huyết Hồng Liên
Trọn bộ 398 chương
Chương 331: Băng Ngục Hàn Lam
0.00
(0 votes)


Chương (1-398)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Ách Ba Đa lớn tiếng hạ lệnh: "các đoàn viên ngăn trở hắn! Chỉ cần có thể ngăn hắn một lát, chờ các đội trưởng đến là có thể xứ lý hắn! Bổn đoàn trưởng hứa, người nào đầu tiên giết chết hắn, ban thưởng một thanh ma binh tam phẩm, cộng thêm trăm vạn tiền thưởng. Quan thăng ba cấp!"

Ban thưởng phong phú cũng không có gia tăng tính tích cực của các binh lính, cực phẩm ma binh đối với bọn họ quá xa xôi. Không có mạng thì nhiều tiền thưởng hơn nữa cũng vô dụng, trên chiến trường đối địch là một địch nhân chưa bao giờ gặp qua. Thủ đoạn tàn khốc, sát tính phi nhân quả thực rõ ràng là ác ma.

Không thể tin được đến lúc này Ách Ba Đa cùng các bộ đội trưởng cũng không chân chính xuất thủ, mọi người cũng cho rằng trận chiến này chung quy tất thắng, chỉ đợi phía sau đám đội trưởng toàn bộ tìm đến, ác ma mạnh hơn cũng chỉ một con đường chết, bất quá có khác biệt chính là thời gian sớm hoặc muộn thôi, nhưng là không muốn đến lúc chiến thắng lại bị giết, chung quy mạng cũng chỉ có một cái.

Nhìn các binh lính còn đang ở đằng sau, Ách Ba Đa tức giận rống to: " Đốc chiến đội toàn bộ tiến lên, ai dám quay đầu lại liền giết cho ta! "

Đạo mệnh lệnh này quả nhiên sinh ra hiệu quả, quân thế hỗn loạn lại lần nữa tập kết lại như sóng trên mặt nước mãnh liệt hướng thiếu niên ở giữa sân tấn công.

Nhìn chiến trường tiếng kêu giết rung trời, thiếu niên ở trong vòng vây, cường giả bên mình một lát là có thể tìm đến, Ách Ba Đa quay đầu hướng về phía một tên vệ quan bên cạnh nói:" Truyền lệnh xuống, để cho toàn bộ ma pháp quân đoàn vào vị trí nghe ta ra lệnh tùy thời xuất thủ không cần giữ lại".

Vệ quan ngạc nhiên: "Muốn bọn họ toàn lực công kích? Nhưng mà nếu như vậy sẽ có ma pháp trận Thánh Địa cảnh giới, hơn nữa khó giấu giếm được cao tầng Giáo Đình ở bên ngoài."

"Hẳn là không biết..." Nhìn chỗ ở bên ngoài ranh giới, bốn bức tường lớn màu trắng cao mười mét. Thánh Quang trú địa có ma pháp trận giới hạn:" Đấu khí hoặc ma lực ba động quá mức kịch liệt cũng có thể bị ma pháp trận phòng hộ cảm ứng, khi đó giới hạn tường đá sẽ từ trắng chuyển hồng, ba mươi sáu nơi trú địa đều thấy được, đây chính là cơ chế phòng vệ Thánh Địa, cũng là nguyên nhân ta không dám xuất thủ.

"Nhưng đó là nói bình thường... , khi thiếu niên kia đánh chết ba tên đội lục tinh đỉnh phong cũng liên tục thi triển ra song hệ ma pháp ma pháp trận nên sớm cảm ứng được, tuyệt sẽ không giống như hiện tại không phản ứng chút nào không phản ứng chút nào ta nghĩ hẳn là hắn đã động tay động chân khiến cho hiệu dụng ma pháp trận hoàn toàn biến mất."

Vệ quan nghe vậy hoảng sợ: "Không thể nào! Hắn chẳng qua là lục tinh đỉnh phong Cuồng cấp không có thể nào khống chế được cơ chế ma trận Thánh Địa?"

Ách Đa ba trầm giọng nói: "Về điểm này ta cũng nghĩ không ra, ngay cả hình dạng bên ngoài của vô hình hộ bích cũng giống nhau, tất cả đều là mê hoặc! có thể khẳng định hai điểm, một là hết thảy cái này toàn bộ cùng hắn không thoát khỏi liên quan, hai là trẻ tuổi như vậy có thực lực tam hệ đồng tu, loại địch nhân này không thể lưu, không thể không chết! "

Giết giết giết! Giết giết giết! Giết giết giết giết giết giết, có con rết, giết giết, giết chết con rết, giết hết, giết giết giết, con rết chết, hết giết!

Tiếng kêu giết rung trời (âm vang như bài ca con rết – BG ^^"), binh lính ở bên trong như sóng trên mặt hồ dũng mãnh tiến lên, hàng trước ngã xuống hàng sau thẳng tiến, đao kiếm phủ toàn bộ hướng một người chém tới, không có chiến ý chỉ có sợ hãi, tất cả mọi người đang tự hỏi đến tột cùng là ai giết ai đây?

Gió thổi qua, mưa rơi xuống, tay chân gãy rơi đầy trên đất, lại là hơn mười người đồng thời gãy tay đứt chân. Máu chảy thành sông, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, sát ý lạnh lùng, sát ý làm đám binh sĩ tiến công ở bốn phía rét lạnh trong lòng, hắn giống như là một cỗ máy giết chóc không có máu không có cảm xúc, chỗ hắn đi qua chỉ có vô tận băng lãnh cùng tử vong. Đối mặt với một ác ma như vậy giống như đối mặt với một cơn ác mộng vĩnh viễn cũng không tỉnh.

Cơn ác mộng! Cơn ác mộng! Cơn ác mộng!

Cơn ác mộng đen tối dưới ánh mặt trời, hắn không chết mộng không tỉnh, ma bất diệt!

Thời điểm Dịch Vân một kiếm chém ra tám người chung quanh, trong tiếng rên thảm thiết tám dòng máu bắt đầu phun ra như suối (:P nổ thêm), thì dị biến bất ngờ xuất hiện.

Bỗng nhiên một thân ảnh màu xanh biếc hướng bên này lao đến, người chưa đến uy áp đấu khí bá đạo đã tới, không khí giống như vô hình đem hắn khoá chặt trong phương viên một thước, tuyệt không có cơ hội chạy trốn.

Trốn.

"Trốn rồi lại trốn, rốt cục cũng bắt được, chết cho ta!" Trong tiếng hét to, nam tử đã đến gần người, hai tay nâng lên cao chém xuống một kiếm mãnh liệt tràn đầu năng lượng đấu khí.

Đấu khí phong thuộc tính, thất tinh uy áp, chính là một trong tam đại Thiên Nhân Trưởng của Thanh Lôi quân đoàn, giai vị Thất Tinh sơ giai Võ Tước cường giả!

Lục tinh đỉnh phong so với Thất Tinh sơ giai tuy chỉ chênh lệch một bước, nhưng thực lực lại sai biệt cực lớn, chưa đánh đã biết ai sống ai chết, mắt thấy một màn này trong quân đoàn vang lên tiếng hoan hô như sấm, đối với bọn họ mà nói thiếu niên chắc chắn là sẽ chết, cơn ác mộng đã đến hồi chung kết.

Ngoài dự tính của mọi người, khi kiếm ở trên không sắp tới người, thiếu niên không chút nào bối rối, hơn nữa trên mặt nở nụ cười lạnh thấu xương, ma binh trong tay lập tức khoanh ngang ngực, đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm trong cơ thể thoáng chốc nghịch chuyển, hồng quang trên người lưu chuyển bên trong mang theo đấu khí màu tím. Tiếp xúc trong nháy mắt uy áp đấu khí tràn tới thì đấu khi màu tím cũng tăng vọt lên.

Phương pháp nghịch chuyển đấu khí!

"Kẻng! " Một tiếng, thanh âm binh khí va chạm nhau lớn nhất từ lúc khai đến giờ, phảng phất giống như trống chiều chuông sớm vang dội toàn bộ chiến trường, cũng chấn vỡ tất cả tiếng hoan hô.

" Làm sao có thể? Thất Tinh đấu khí, Thất Tinh thực lực. Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?? "Bên ngoài chiến trường Ách Ba Đa vẻ mặt cực kỳ kinh hãi, thực lực thiếu niên đã không nằm trong định lý thông thường, dĩ nhiên hơn xa lúc ban đầu.

Nhìn thấy mà kinh, vốn tưởng rằng thế tấn công hoàn mĩ không sơ hở lại bị một thanh hỏa hồng ma binh an ổn tiếp xuống, mà trên thân kiếm lực đạo uy thế còn đang từng bước tăng trưởng truyền đến. Tựa như có dấu hiệu tràn vào áp đảo đấu khí phong thuộc tính của mình, đang kinh ngạc chợt nghe nhị phẩm trung giai ma binh trên tay truyền đến âm thanh "rắc, rắc, rốp, rổm rảng..." (ko bik dịch thế nào-DG, âm thanh binh khí nứt vỡ-BG), không ngờ thanh kiếm bị nứt ra, hai chân nhanh chóng đạp mạnh xuống đất thân mình bay người về phía sau.

Mới vừa vọt người về phía sau, thiếu niên nhanh chóng bám theo sít sao, quay người lại hắn thấy một kiếm nhanh chóng hướng vào đầu chém tới với thế lôi đình, hắn chỉ có thể bị động giơ kiếm đỡ đòn. Thêm một kiếm, lại một kiếm nữa, kiếm kiếm đấu khí lưu chuyển, kiếm kiếm lực đạo vạn quân, trong giây lát hai người công thủ hoàn toàn chuyển biến, hắn lâm vào cục diện hoàn toàn bị động.

Keng keng keng leng beng keng keng keng!

"Rắc ~! "

Đến kiếm thứ mười ma binh trên tay đột nhiên gãy đoạn. Kinh ngạc nhìn đoạn kiếm trên tay, cũng không phải sợ hãi, chỉ là đau khổ chống đỡ nên thua thiệt khá nhiều.

Phía sau bốn gã đội trưởng đã tới, nhanh như chớp lao qua, vẻn vẹn khoảng cách năm, sáu bước hắn nhanh chóng lui về phía sau muốn hội hợp, nhưng hiện tại hai chân chẳng biết từ lúc nào đã bị tầng tầng băng dày làm cho đông cứng, kình lực mãnh liệt khiến cho hàn băng vỡ vụn, khoảnh khắc đình trệ hắn bị chuôi ma binh này làm cho trong lòng hoảng sợ, hỏa hồng ma binh cũng đã sớm một bước phá vỡ khải giáp của hắn xuyên vào thịt ba phần không giảm, lúc này làm tiếp cái gì đều là dư thừa Hắn đã phải chết không thể nghi ngờ.

"Đáng hận a! "Thực lực đối mặc dù mạnh ngoài dự liệu, nhưng còn chưa đến mức hắn bại, bại chỉ vì ma binh trên tay không bằng người, hắn không cam lòng.

Bại không cam lòng, chết không minh bạch, tại trước khi bị chém làm hai đoạn, hắn một thoáng vận khởi đấu khí toàn thân. Hội tụ toàn bộ tâm linh chi lực, một quyền mãnh liệt hướng ngực thiếu niên hung mãnh đánh qua trước khi chết một kích toàn tâm toàn lực thề phải thề phải cùng đối thủ chết cùng một chỗ.

Oanh Đụng!

Thất Tinh cường bị đứt ra làm hai, trên dưới nửa người dĩ nhiên tách ra, Dịch Vân cũng bị hắn liều chết đánh một quyền thật mạnh bay ra, nặng nề rơi xuống trong đám người tầng tầng bao vây, cũng hoàn toàn bỏ rơi bốn tên đội trưởng lục tinh đỉnh phong.

Chết thảm một gã thiên nhân trưởng, nguyên tình hình chiến đấu chút dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp Lần nữa lại lâm vào giằng co, duy nhất không thay đổi là máu phun ở trên người người chết, binh lính Thanh Lôi đoàn giảm xuống nhanh chóng.

Hơn mười đạo kiếm quang màu tím xông đến đám người trong quân trận, những đoá hoa hồng xinh đẹp lần nữa nở rộ, huyết vũ đầy trời, chỉ qua một cái chớp mắt hơn trăm người kêu rên đồng thời ngã xuống, không giống như mấy lần trước, binh lính bốn phía không ai bổ khuyết thêm, mà không ngừng thối lui ra sau.

Mọi người trong lòng đều hoảng sợ, ngay cả thiên nhân đội trưởng của đoàn trưởng Ách Ba Đa cũng chết thảm dưới kiếm hắn. Bọn họ làm sao có thể là đối thủ của hắn, không ai dám tới gần thiếu niên giống như tử thần này.

Đúng lúc này thân thể thiếu niên lay nhẹ một trận, ma binh trên tay cắm xuống, thân mình chợt ngồi xuống ho mãnh liệt phun ra mấy ngụm máu lớn, vầng sáng đấu khí trên người lưu chuyển không ngừng đồng thời biến mất, giống như bong bóng xì hơi, không còn uy thế đáng sợ lúc trước.

"Đấu khí của hắn đã sử dụng hết, hơn nữa bị thương nặng, nhanh, nhanh thừa cơ hội giết hắn đi!" bốn vị đội trưởng bị đám người ngăn chặn ở bên ngoài tạm thời không thể tiến vào hô to nói.

Ngay cả cường giả Thất Tinh Vũ tước cũng chết thảm trên tay hắn như thế. Người này quá kinh khủng nếu có lựa chọn đám đội trưởng cấp bậc lục tinh cũng không muốn đi đối mặt với hắn.

Thừa dịp hắn suy yếu đòi mạng hắn, lần này chính là cơ hội có một không hai, bọn họ đồng thanh thúc giục.

Thật ra thì, không cần bọn họ la hét, địch nhân suy yếu tất cả binh lính cũng thấy rõ, phảng phất tựa như chỉ cần đi lên, một kiếm nhẹ nhàng có thể dễ dàng đem hắn tại chỗ giết chết, kết thúc cơn ác mộng này cũng là nhân vật anh hùng của chiến dịch không ngừng nghỉ này. Trong đầu cũng đồng thời nhớ tới lời nói trọng thưởng lúc trước của đoàn trưởng Ách Ba Đa. Mọi người hai mắt đỏ bừng ý nghĩ sợ hãi toàn bộ tiêu tán. Mỗi người đều muốn trở thành người may mắn đầu tiên nhận phần thưởng này.

Người may mắn?

Không sai! Thứ nhất trước hết đi tới sau đó một kiếm nhẹ nhàng chém chết liền trở thành người may mắn!

Cất bước, mọi người bắt đầu khởi động tựa như thuỷ môn vừa mở, toàn bộ mọi người như thuỷ triều hướng đến thiếu niên đã ngã quỵ dưới đất thở yếu ớt.

Thất Tinh cường giả trước khi chết toàn lực phản công Dịch Vân trốn không được cũng ngăn chặn không xong, tuy có Cầu Cầu bảo vệ chỗ yếu hại, giảm bớt uy lực của một kích kia nhưng đấu khí mạnh mẽ va chạm, đấu khí thương tổn trong cơ thể. Đây là lần bị thương nặng nhất từ trước đến nay của hắn.

May mà ý nghĩ sợ hãi của bọn binh lính cho hắn có thời gian nghỉ ngơi và hồi phục, bức ra ít máu bầm còn đọng lại trong ngực. Bóp nát một quả Băng Phách Vân Miểu cùng Xích Luyện Hoả Tinh, ma lực đấu khí nháy mắt bổ sung trở lại, cố hết sức để không ngã xuống đất lại bắt đầu niệm đại hình ma pháp.

Ác ma đột nhiên đứng lên, binh lính chung quanh đã còn cách một thước, binh khí quanh người giơ lên cao, chiến ý tràn trề, nhưng thấy thiếu niên đứng yên tại chỗ mỉm cười dưới ánh mặt trời chói lọi, giọng nói lạnh lẽo truyền khắp toàn bộ chiến trường: "Hoan nghênh các vị đến với tử vong quốc độ, vực sâu tuyệt vọng, ta đem tử vong cùng tuyệt vọng tới đón tiếp, Băng Ngục Hàn Lam!"

Cơn ác mộng vô biên vô hạn vẫn kéo dài như cũ!

Crypto.com Exchange

Chương (1-398)