Vay nóng Homecredit

Truyện:Cấm Huyết Hồng Liên - Chương 035

Cấm Huyết Hồng Liên
Trọn bộ 398 chương
Chương 035: Tấn cấp luyện khí (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-398)

Siêu sale Lazada


Bên trong Đa Ni Tạp thành, trong một phường thợ rèn.

- Thanh kiếm này cuối cùng đã được luyện thật tốt, không nghĩ tới phải mất hai ngày mới có thể luyện ra được!

Dịch Vân đang trang trí cho chuôi của thanh kiếm mới ra lò, thì thầm.

- Đây là lần đầu tiên ngươi một mình hoàn thành tất cả công đoạn luyện khí, về thủ pháp đương nhiên là phải có chút khúc mắc, sau khi ngươi đã luyện được vài lần, tốc độ luyện dĩ nhiên sẽ tăng lên, đây là đạo lý làm nhiều thành quen a!

Môn La lại ngồi vào chính giữa lò lửa, phát ra tiếng hừ hừ sung sướng, cười nói.

Lúc trước ở Yêu Đạt trấn, bình thường Dịch Vân chỉ làm hai công đoạn đầu tiên, những công đoạn sau thì lúc ấy thủ pháp của hắn vẫn chưa thuần thục, đều giao cho Ba Đức Lợi hoàn thành, vì thế, cho đến hôm nay hắn mới tự mình làm ra món binh khí đầu tiên.

Môn La nhìn thanh kiếm trong tay Dịch Vân vài lần, nói:

- Thanh kiếm này mặc dù phẩm chất so với ông ngoại hay cậu ngươi luyện ra thì còn kém một chút, nhưng cũng không khác bao nhiêu. Sau này khi ngươi thuần thục thủ pháp của những công đoạn cuối cùng, bằng vào việc ngươi tu luyện đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm và tinh thần lực cao hơn người thường rất nhiều, thì cho dù ngươi không dùng Hoả Phách Tinh Thạch cũng có thể chế ra được ma pháp binh khí nhất, nhị phẩm!

Lắc lắc đầu, Dịch Vân thản nhiên nói:

- Vẫn chưa cần thiết phải luyện ra ma pháp binh khí, đây bất quá chỉ là hợp tác giao dịch với thành chủ Ni Tư mà thôi! Chúng ta đi thôi, thành chủ Ni Tư đợi đã hai ngày, hẳn là cũng đã sốt ruột!

Phía Đông Đa Ni Tạp thành, phủ thành chủ.

- Hừm! Kiếm này dài ba thước sáu tấc, hai bên mũi kiếm đều có đường rãnh, nhưng bên trái hẹp, bên phải rộng, vả lại lưỡi kiếm gợn lên trăm tầng hoa văn như sóng... Thủ pháp như vậy quả thật là tuyệt học của gia tộc Tư Đạt Đặc, tuy rằng kiếm này về mặt chế luyện còn chưa thuần thục, nhưng đã hơn binh khí loại nhất trên thị trường rồi!

Ni Tư đem thanh kiếm ngắm nghía cẩn thận, rồi mới bình phẩm với vẻ rất hài lòng.

Cho tới bây giờ, hắn mới thật sự tin tưởng Dịch Vân quả thật là thành viên của gia tộc Tư Đạt Đặc.

Trên Khung Võ đại lục, thế gia tinh thông nghề luyện khí cũng không phải chỉ có gia tộc Tư Đạt Đặc, trên thực tế gia tộc Tư Đạt Đặc sớm đã xuống dốc, cũng chỉ có thể xem như có trình độ luyện khí nhị lưu (hạng hai) mà thôi. Đến lúc Phổ Tu Tư luyện ra thứ thần khí, gia tộc họ mới làm cho cả đại lục chú ý trở lại, nhưng so ra vẫn kém hơn những thế gia luyện khí nhiều năm có trình độ nhất lưu.

Không cần biết trình độ luyện khí cao hay thấp, mỗi một gia tộc về mặt luyện khí đều có thủ pháp khác nhau, cũng có thể nói là tuyệt học, cho nên trong mắt người rành về binh khí, chỉ cần liếc một cái xem thủ pháp luyện binh khí là có thể nhận định là của gia tộc nào chế luyện ra.

Sở trường của gia tộc Tư Đạt Đặc đúng là phương pháp gia công độc đáo trên lưỡi binh khí, Dịch Vân biết được, trong công đoạn gia công lưỡi binh khí này, đều là phải hoàn thành nơi lò luyện của nhà tổ, bởi vì độ nóng của lò luyện ở đó cao hơn lò bình thường đến mấy thành. Hơn nữa do công pháp đấu khí tổ truyền, cho nên binh khí qua tay gia tộc họ đều sắc bén hơn hẳn binh khí bình thường.

Mà Dịch Vân so với hai người Phổ Tu Tư và Ba Đức Lợi lại có may mắn hơn, hắn tu luyện chính là công pháp Phần Kiếp Tử Diễm đầy đủ, hơn nữa hắn có năng lực dùng tinh thần lực khống chế Hoả nguyên tố dung nhập vào trong vật luyện, cho nên hắn mới không cần như bọn họ, phải dùng lò luyện của nhà tổ mới có thể chế luyện ra binh khí sắc bén phẩm chất cao.

Ni Tư đương nhiên không hiểu được nguyên nhân bên trong, hắn thân là thành chủ Đa Ni Tạp thành, trong thành cũng có vài phường rèn là của hắn, hơn nữa bản thân hắn lại là lục tinh Võ Cuồng, kiến giải đối với các loại binh khí hơn xa người thường. Hắn chỉ là dựa vào thủ pháp chế luyện ra thanh kiếm này mà khẳng định được thân phận của Dịch Vân, trong lòng nhất thời có cảm giác như vừa nhặt được bảo bối.

Ni Tư cầm kiếm đặt lên bàn, trên mặt lộ vẻ tươi cười, nói:

- Dịch Vân, thanh kiếm này của ngươi đã đạt yêu cầu cùa ta, hợp tác của chúng ta có thể chính thức bắt đầu rồi, ừ, mỗi tháng làm ra một trăm món binh khí, ngươi nghĩ xem có làm được hay không?

Hai ngày trước, Dịch Vân và Ni Tư từng có hiệp ước, chính là nếu Dịch Vân có thể luyện ra binh khí đạt tới yêu cầu cùa Ni Tư, vậy hắn sẽ để cho Dịch Vân chế luyện binh khí tại phường rèn của hắn, mà Ni Tư sẽ thu mua binh khí của hắn với một giá rất cao, như vậy, Dịch Vân cũng sẽ không cần phải lo lắng về phí trắc thí vào học viên một tháng sau cùng với phí chi dụng tại học viện sau này.

Dịch Vân nhìn Ni Tư, lòng không vui không buồn, chỉ thản nhiên nói:

- Thành chủ, về mặt số lượng trước mắt thì ta còn chưa dám cam đoan, trước hết lấy mức là mỗi tháng năm mươi món cái đã, nếu ngày sau kỹ xảo của ta trở nên thuần thục hơn nữa, lúc ấy đã có thể nghĩ đến chuyện tăng số lượng lên!

Hiệp ước hai bên đã hoàn thành, Dịch Vân cũng không ở lại lâu trong phủ thành chủ, khéo léo từ chối lời mời dùng cơm của Ni Tư, lập tức rời khỏi nơi này, đi về phía phường rèn mà Ni Tư chỉ cho hắn.

Ni Tư nhìn theo bóng Dịch Vân đi xa, thấp giọng lẩm bẩm:

- Vừa rồi bàn chuyện hợp tác, phản ứng của hắn không có chút cảm xúc nào, vả lại với thân phận thành chủ của ta mời hắn như thế, hắn lại có thể từ chối một cách bình tĩnh rõ ràng.... Cách xử sự như vậy, quả thật là không đúng với tuổi hiện tại của hắn chút nào....

...Nếu ta không đoán sai, hắn chính là do gia tộc Tư Đạt Đặc trong lời đồn thu dưỡng, phế vật của gia tộc Lam Duy Nhĩ đây mà!

Nghe nói hắn không có thiên phú tập võ hay ma pháp gì cả, chính là một kẻ bỏ đi! Tuy rằng ta không cảm ứng được đấu khí hoặc ma lực trên người hắn, nhưng.... Lúc ở trước mặt hắn, ta lại có cảm giác có một cỗ chấn động làm cho lạnh lẽo không biết xuất phát từ đâu... Không lẽ cảm giác ta sai hay sao?

Lúc này Dịch Vân đã đi càng ngày càng xa, khuất khỏi tầm mắt của Ni Tư, Ni Tư lại nhìn một hồi nữa, đầu nghiêng trái ngó phải mấy lần, rồi mới xoay người trở vào bên trong phủ. Lúc Ni Tư đi qua bên cạnh một tên thủ vệ, tên thủ vệ kia dường như nghe được lời thì thào tiếng được tiếng mất:

- Khẳng định là sai... Hẳn là vậy!

Trong phường rèn. Dịch Vân đang dùng kìm sắt gắp một vật dài dài đã hoàn thành toàn bộ các công đoạn từ trong lò lửa ra, thả vào hồ nước làm nguội kế bên, tiếng " xèo xèo" lập tức vang lên.

Hắn hài lòng nhìn binh khí sau khi làm nguội, cầm lên xem thản nhiên cười nói:

- Ta rốt cục đã nắm chắc được năm công đoạn của luyện khí, lúc này một ngày đã có thể luyện ra được hai món binh khí!

- Vốn ta còn cho rằng ngươi ít nhất phải mất ba tháng mới có thể chắc chắn quen thuộc, không ngờ chưa đầy một tháng ngươi đã làm được! Thiên phú về luyện khí của ngươi cho dù là trong lịch sử của gia tộc cũng là hiếm có, quả không hổ thẹn là tiểu đệ của Môn La này, ha ha ha!

Môn La sau khi Dịch Vân chấm dứt luyện khí, lại nhảy vào trong lò lửa đang cháy hừng hực, ở trong lửa vừa nhảy nhót vừa cười nói, thoáng chốc đã dẫn động Hoả nguyên tố trong vòng trăm mét tụ tập lại, trong xưởng một màu đỏ tươi như máu, Môn La lại nhảy múa trong đó, giống như là đang ' múa lửa' vậy.

Dịch Vân thấy vậy cũng cười theo:

- Làm nghề luyện khí đã bốn năm, cho đến hôm nay ta mới thật sự hiểu được, vì sao gia tộc Tư Đạt Đặc chúng ta đời đời đều truyền lại nghề luyện khí. Chỉ vì trong quá trình luyện khí, chẳng những có thể làm tăng tốc độ tu luyện đấu khí trong cơ thể, mà còn có thể hấp thu Hoả nguyên tố, đưa lại vào trong vật chế luyện, tăng phẩm chất của vật luyện khí lên rất nhiều, cùng một lúc có thể làm được hai chuyện thật hoàn mỹ, tài trí của tổ tiên đời thứ nhất thực sự làm cho người ta không thể không bội phục a!

Dịch Vân trong tháng này, không chỉ đã có thể trong vòng một ngày hoàn thành hai món binh khí, mà còn làm cho phẩm chất của binh khí thăng tiến lên nhất giai, so với binh khí của Phổ Tu Tư làm ra khi trước đã không có gì khác biệt. Điều này quả thật làm cho Ni Tư vui mừng đến nỗi cười toe toét, việc buôn bán binh khí của hắn nhờ vậy mà có lời hơn khi trước.

Môn La thấy Dịch Vân vừa nói xong, thuận tay cầm một thanh sắt cho vào lò lửa, không nhịn được hỏi:

- Dịch Vân, hôm nay ngươi đã luyện thành hai món binh khí, ngày mai đã là trắc thí nhập học của học viện rồi, ngươi không nghỉ ngơi một chút cho khoẻ lại hay sao?

Dịch Vân lắc lắc đầu, đáp lại:

- Kết quả của trắc thí ngày mai chính là do ta cố gắng tu luyện trong bốn năm qua, lúc này sốt ruột cũng vô ích, không bằng tranh thủ thời gian, làm thêm một chút để có thể lãnh hội nhiều hơn thủ pháp luyện khí mà ta mới vừa thuần thục không lâu, cùng với tăng tiến tu vi đấu khí.

Môn La nghe vậy hơi khựng lại, lập tức cười to lộ vẻ hài lòng:

- Tốt! Tốt! Tận tâm tận lực như vậy, đối với ý chí theo đuổi tu luyện của ngươi đã bằng với ta năm đó! Nếu đã như vậy, lão Đại ta sẽ dạy ngươi một loại tuyệt học luyện khí tấn cấp, đây chính là có liên quan đến tuyệt học luyện khí mà sau này ngươi có thể luyện chế ra ma pháp binh khí ngũ phẩm trở lên a!

Dịch Vân bỗng nhiên dừng động tác đập sắt lại, vui mừng nói:

- Tuyệt học có thể luyện ra ma pháp binh khí ngũ phẩm? Với tu vi nhất tinh Chiến Sĩ của ta hiện tại cũng có thể học hay sao?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-398)