Vay nóng Tima

Truyện:Cầm Đế - Chương 208

Cầm Đế
Trọn bộ 336 chương
Chương 208: Tái kiến quang minh thánh nữ
0.00
(0 votes)


Chương (1-336)

Siêu sale Lazada


Quả nhiên lời nói của phục vụ viên đã mang ánh mắt của hồng phát nam tử chú ý tới Diệp Âm Trúc.

Hắn cao thấp đánh giá Diệp Âm Trúc vài lần, hiển nhiên cũng không nhớ rõ sự việc ở cổng thành, hắn chính là một cao ngạo thanh niên, loại việc gặp nhau ở cổng thành này sao khiến hắn để trong mắt.

Thấy trên ngực trái của Diệp Âm Trúc là ma pháp huy chương chống trơn, hồng phát thanh niên trong mắt hiện lên tia khinh thường. Ma pháp sư không có bối đại huy chương chỉ có 2 khả năng, một loại là vừa trở thành ma pháp sư không lâu, cấp bậc thấp, một loại nữa là ma pháp sư cường đại, không hy vọng bị người khác thông qua huy chương nhìn thấy thực lực của mình, hồng phát thanh niên xem ra, Diệp Âm Trúc đương nhiên là loại trước. Nhưng hắn không thể nào biết được, Diệp Âm Trúc ngoại trừ cái sơ cấp ma pháp sư huy chương, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng tới ma pháp sư công hội khảo giám.

- Vị ma pháp sư này, ta là thân vương Ba Bàng vương quốc, đế vương phòng rất lớn, không biết ngài có thể nhường ta một gian được không?

Mang theo khẩu khí ra lệnh, Ba Nhĩ Đức không khách khí hướng Diệp Âm Trúc nói.

Diệp Âm Trúc thực không muốn gây chuyện để người khác chú ý, nhưng hắn cũng không sợ, lạnh nhạt nói:

- Thân vương? Thân vương không biết cái gì gọi là tới trước sao? Đây là Lam Địch Á Tư, thật không phải Ba Bàng.

Nói xong, cầm chìa khóa phòng trực tiếp hướng hào hoa mộc thang lâu cách đó không xa đi tới.

- Đứng lại.

Ba Nhĩ Đức giận dữ, không nghĩ cư nhiên nho nhỏ một ma pháp sư biết rõ thân phận của mình mà không để cho chút mặt mũi. Một cỗ khí thế bức người từ hắn phát ra, bao phủ Diệp Âm Trúc, không khí tửu điếm tựa hồ nóng rực lên.

Đi theo Diệp Âm Trúc là tam đại thần thú cơ hồ cùng trong một lúc xoay người lại. Tam đại thần thú tính cách khác nhau, Tử trầm ổn kiên nghị, Minh ôn hoà trầm tĩnh, Cách Lạp Tây Tư lại là nóng nảy, hung tàn.

Tức giận hừ một tiếng, Cách Lạp Tây Tư tiến lên trước một bước, trong mắt bộc ra lưỡng đạo hung quang tàn bạo.

Phía sau Ba Nhĩ Đức, hồng sư bước tới một bước, che ở trước mặt Ba Nhĩ Đức nhưng vừa chạm ánh mắt của Cách Lạp Tây Tư, vị cửu cấp ma thú này cảm giác được một cỗ huyết địa hơi thở khí tức trùng trùng hướng mình mà tới, mặc dù Cách Lạp Tây Tư đã tận lực khắc chế nhưng hồng sư nhịn không được thân thể cứng đờ.

Đang lúc khí thế khẩn trương, tuỳ thời có thể bộc phát, một thanh âm dễ nghe từ bên cạnh truyền đến.

- Đây không phải là Ba Bàng thân vương sao? Ngài tới đây làm gì vậy?

Song phương đồng thời hướng ánh mắt tới phương hướng thanh âm truyền đến, chỉ thấy hai cô gái đang hướng bọn họ đi tới, một người trong đó, đích xác là lam y thiếu nữ mà Diệp Âm Trúc tại cửa tửu điếm gặp qua, nhưng lúc này hấp dẫn ánh mắt của hắn là bạch y nữ tử ở bên cạnh.

Nàng? Như thế nào lại là nàng? Diệp Âm Trúc trong lòng cả kinh, bạch y nữ tử xuất hiện làm hắn sinh ra vài phần bất an cảm giác.

Lam y thiếu nữ đi tới bên cạnh Ba Nhĩ Đức thi lễ, tiêu chuẩn quý tộc lễ nghi. Thấy nàng, Ba Nhĩ Đức không nhịn được sửng sốt một chút:

- Nguyên lai là Khắc Lôi Na tiểu thư.

Khắc Lôi Na liếc nhìn Diệp Âm Trúc một cái, trong lòng có chút động, ma pháp sư này khí chất thật không tầm thường ah!

- Thân vương điện hạ, ngài đây là?

Khắc Lôi Na cố ý lộ ra ánh mắt vài phần nghi hoặc.

Ba Nhĩ Đức trên mặt vài phần xấu hổ.

- Ta cũng là tham gia văn vũ đại bỉ Lam Địch Á Tư năm nay, ta vừa tới Lam Địch Á Tư thành, đang chuẩn bị tìm chỗ nghỉ chân

Khắc Lôi Na có chút kinh ngạc nói:

- Các quý tộc hoàng thất, đế quốc đều có an bài. Như thế nào ngài lại tới chỗ này?

Ba Nhĩ Đức nói:

- Ta không muốn cùng những người đó ở cùng một chỗ, ngày nào cũng thảo luận chính trị, hết sức nhàm chán. Không bằng một mình tự tại, ta trước đây từng tại tửu điếm này nghỉ chân. Ấn tượng không tồi cho nên tới đây thôi. Không nghĩ tới lại gặp tiểu thư ở chỗ này. Vị tiểu thư này là?

Vừa nói ánh mắt Ba Nhĩ Đức vừa chuyển từ Khắc Lôi Na sang bạch y nữ tử.

Khắc Lôi Na tuyệt đối là mỹ nữ. Nhưng bạch y nữ tử tại đây làm ngưòi ta có cảm giác lá xanh sánh với hoa hồng, nàng da thịt trắng nõn phảng phất có thể phản xạ ánh mặt trời, một đầu tóc kim sắc để xoã sau lưng, ánh mắt nàng rất thuần khiết nguyên chất, tuyệt mỹ đích dung nhan, phóng thích hơi thở thần thánh khiến ... kẻ khác kinh ngạc nhất là nàng không khiến nam nhân sinh dục vọng, cảm giác thánh khiết quả thật làm người ta muốn bảo hộ. Ba Nhĩ Đức là người có thân phận, cư nhiên không có chút cảm giác ô uế

Khắc Lôi Na hiển nhiên hàm dưỡng tốt, cũng không vì Ba Nhĩ Đức chú ý tới bạch y nữ tử bên cạnh mình mà không hài lòng, mỉm cười nói:

- Đây là bạn tốt của ta Mã Lệ Na. Tới để xem kì văn vũ đại bỉ lần này

Ba Nhĩ Đức quả nhiên chưa hề nghe qua tên Mã Lệ Na này, nhưng từ nàng hơi thở quang minh thánh khiết mãnh liệt cũng có thể hiểu được nàng cư nhiên không tầm thường. Hắn đâu có biết thân phận Mã Lệ Na đâu chỉ đơn giản là không tầm thường. Là đệ tử đích truyền của quang minh tháp chủ Áo Bố Lai Ân, địa vị của nàng tại ma pháp giới cư nhiên là quang minh thánh nữ, đây cũng là nghi vấn trong lòng của Diệp Âm Trúc. Pháp Lam chẳng phải đang phong bế sao?Tại sao quang minh thánh nữ lại ở chỗ này?

Mã Lệ Na trên mặt toát lên một tia mỉm cười, hướng Ba Nhĩ Đức gật đầu, Ba Nhĩ Đức cẩn thận hoàn lễ.

Khắc Lôi Na nói:

- Thân vương điện hạ, tình huống vừa rồi ta cũng đã thấy, quả thật vị tiên sinh này tới trước. Phụ cận quanh đây cũng có mấy tửu điếm, là tửu điếm của gia tộc ta, hoàn cảnh so với nơi này cũng không kém, ta có thể an bài một chút giúp ngài không?

Ba Nhĩ Đức không muốn đắc tội Khắc Lôi Na, trước cửa mỹ nữ, hắn cư nhiên biết nên đại độ một chút, trong lòng thầm nghĩ, không biết loan phượng công chúa có hay không xinh đẹp hơn Mã Lệ Na, cho dù chỉ cùng tương đương Mã Lệ Na không có khác biệt cũng đã là tuyệt sắc. Dù sao công chúa Lam Địch Á Tư đế quốc mới là ý nghĩa lần này hắn khiến tới đây. Đối với một nam nhân, thê tử càng xinh đẹp cư nhiên càng tốt.

- Khắc Lôi Na tiểu thư đã có lời, Ba Nhĩ Đức cung kính không bằng tuân mệnh

Khắc Lôi Na mỉm cười nói:

- Đa tạ thân vương, mời ngài chờ chút, ta cùng Mã Lệ Na tỷ tỷ nói vài điều sau đó cùng ngài qua bên kia.

Gật đầu, Ba Nhĩ Đức lúc này có chút thân sĩ phong độ, ánh mắt đảo qua Diệp Âm Trúc, đáy mắt hiện lên vẻ hung lệ, lúc này mới mang theo hồng sư hướng ra ngoài. Khắc Lôi Na ánh mắt hướng Diệp Âm Trúc:

- Vị ma pháp sư tiên sinh, tốt nhất ngài nên thu liễm một chút, nơi này dù là Lam Địch Á Tư, nhưng hồng sư thân vương Ba Nhĩ Đức ngài không dễ đắc tội, ta giúp ngài lần này cũng không có nghĩa các lần khác cũng may mắn như vậy đâu.

Thanh âm nàng rất nhu hoà, nhưng nhiều ít ám chỉ Diệp Âm Trúc không biết tự lượng sức mình.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười nói:

- Cảm ơn tiểu thư!

Bỏ lại đơn giản bốn chữ, mang theo tam đại thần thú xoay người đi. Phảng phất sự việc vừa rồi không chút quan hệ tới hắn.

Nhìn bóng lưng Diệp Âm Trúc rời đi, Khắc Lôi Na không nhịn được dậm chân:

- Đây là loại người gì, nhân gia là giúp hắn nhưng hắn lại mang dáng vẻ ngăn người ngoài ngàn dặm vậy.

Mã Lệ Na mỉm cười nói:

- Muội muội, lần này sợ là ngươi nhìn sai rồi, vị ma pháp sư kia cũng không đơn giản. Dù ngươi không xuất hiện hắn cũng đủ năng lực để tự giải quyết.

- Ah?

Khắc Lôi Na kinh ngạc nhìn Mã Lệ Na:

- Hắn tuổi trẻ như vậy, tỷ tỷ không định nói với ta hắn là cường đại ma pháp sư đấy chứ?

Mã Lệ Na nói:

- Hắn có phải cường đại ma pháp sư ta không giám xác định, nhưng tuỳ tùng của hắn khi tiến lên một bước, tại khí thế đã lấn áp hồng sư của Ba Nhĩ Đức. Một gã ma pháp sư bình thường, có thể có tuỳ tùng cường đại như thế sao? Tuỳ tùng đã như thế, chủ nhân thì như thế nào?

Mã Lệ Na lúc này đã hiểu được, hướng chỗ Diệp Âm Trúc biến mất một cái ánh mắt tò mò:

- Tỷ tỷ người nghỉ trước đi, ta giải quyết nốt chuyện Ba Nhĩ Đức rồi trở về tìm người.

Đứng ở ngoài cửa chờ Mã Lệ Na, Ba Nhĩ Đức trong lòng lửa giận cũng không có bình ổn lại.

- Một cái nho nhỏ ma pháp sư cũng dám chống đối với ta, nếu đây là Ba Bàng, ta đã băm hắn thành trăm vạn mảnh rồi.

- Ba Nhĩ Đức, ngươi bình tĩnh một chút, Lam Địch Á Tư quả nhiên là đầm rồng hang hổ, ma pháp sư tuổi trẻ kia thực sự thật không đơn giản, người hầu của hắn cũng chỉ sợ là một cửu cấp ma thú.

Hồng sư cao lớn tỉnh táo nói.

- Cái gì?

Ba Nhĩ Đức trong lòng cả kinh.

- Ta cảm giác thật không sai. Cái loại hung lệ khí này chỉ ma thú mới có, ta và hắn vừa rồi va chạm một lúc, sợ rằng hắn thật không dưới ta. Về tuổi trẻ ma pháp sư kia, ta cũng nhìn không ra sâu cạn. Tại Lam Địch Á Tư này chúng ta chính là hãy cẩn thận một chút

Nghe xong hồng sư nói, Ba Nhĩ Đức không nhịn được trong lòng ngẫm nhiên hạ ý thức gật đầu.

Trong tửu điếm.

- Cầm Đế đại nhân, ngài tại sao lại ngăn cản ta. Để ta cấp cho tiểu sư tử một chút giáo huấn, hắn thật sẽ không dám kiêu ngạo nữa.

Cách Lạp Tây Tư có chút bất mãn nói.

Tử liếc mắt một cái:

- Bây giờ chưa phải lúc nháo sự, ngươi thành thật cho ta, nếu xảy ra chuyện gì. Ta trừ cơm của ngươi, không cho ngươi ăn nữa.

- Này..., lão Đại, ta biết ngươi sẽ không đối xử với huynh đệ như vậy đâu. Hảo, hảo ta sẽ ẩn nhẫn. Trên đường ta có nghe nói đến món huyết phấn ti thang vị đạo của Lam Địch Á Tư rất ngon, hay là chúng ta đi thưởng thức một chút?

Tử không có tức giận, trừng mắt nhìn hắn:

- Ăn, ăn, ngươi chỉ biết ăn. Ngày hôm qua không phải Âm Trúc đã đàn tấu bồi nguyên tĩnh tâm khúc cho ngươi bổ sung năng lượng rồi sao?

Cách Lạp Tây Tư xấu hổ cười:

- Dù sao ta ăn cũng thành thói quen rồi. Ăn nhiều một chút cũng để Cầm Đế đại nhân chuẩn bị ah.

Đế vương phòng mặc dù quý nhưng không thể phủ nhận, mức độ hào hoa của nó phải tới một ngàn kim tệ.

Căn phòng thật lớn, thật tiện nghi, xa hoa nhưng không mất vẻ lịch sự vốn có của nó, bởi vì đây là tầng cao nhất, từ nơi này trực tiếp có thể nhìn thấy Lam Địch Á Tư phân thành nhiều khu vực, thập phần rõ ràng, cửa sổ chỉ dùng thuỷ tinh trong suốt khiến nơi này rất đầy đủ ánh sáng.

Cách Lạp Tây Tư cùng Minh ở cùng một gian, Diệp Âm Trúc cùng Tử trụ tại một gian tất cả đều tự trở về phòng để nghỉ ngơi.

- Âm Trúc, ngươi chuẩn bị khi nào thì đi do thám tin tức văn vũ đại bỉ? Tên thân vương vừa rồi khẳng định cũng tham gia. Văn vũ đại bỉ của Lam Địch Á Tư lần này xem ra hấp dẫn không ít cường giả. Với năng lực của ta và ngươi chỉ cần đột nhập hoàng cung, tìm ra Tô Lạp, mang nàng đi hẳn là không chút khó khăn.

Từ khi rời Cầm Thành, mấy ngày nay tâm tình của Diệp Âm Trúc vẫn rất trầm, Tử không tránh khỏi có chút lo lắng.

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:

- Không, ta không làm như vậy, làm như thế là chạy trốn, có lẽ Tô Lạp không phản đối, nhưng ta không thể để nàng uỷ khuất. Huống chi ta đã đáp ứng Ny Na nãi nãi phá hư kỳ văn vũ đại bỉ này.

Tử trong lòng cả kinh:

- Âm Trúc, ngươi không phải định tham gia văn vũ đại bỉ đấy chứ?

Diệp Âm Trúc kiên định gật đầu nói:

- Tử, đừng ngăn cản ta, được không? Ta muốn đường đường chánh chánh nghênh đón Tô Lạp về nhà. Nàng đã bị rất nhiều, rất nhiều uỷ khuất, nàng cả đời này thực cũng chưa từng có thời gian thực sự vui sướng, ta không muốn chạy trốn, chỉ cần ta còn sống nhất định sẽ không để nàng chịu uỷ khuất nữa.

Nhìn ánh mắt kiên định của Diệp Âm Trúc, cảm thụ nội tâm kiên định, Tử biết chính mình không cần khuyên nữa.

- Vậy nếu Loan Phượng công chúa không phải Tô Lạp thì sao?

Diệp Âm Trúc sửng sốt một chút:

- Tử, ta không biết, bình thường làm gì ta cũng đều có kế hoạch nhưng bây giờ tâm ta thật sự rất loạn. Lam Địch Á Tư cho dù có thiên quân vạn mã trước mặt ta cũng không sợ, ta chỉ sợ Tô Lạp không chịu theo ta đi thôi.

Tử trong mắt hiện một đạo lãnh quang:

- Huynh đệ tốt, đừng nghĩ nhiều. Lên núi tất có đường đi, bất luận xảy ra cái gì, bằng lực lượng của chúng ta xông ra Lam Địch Á Tư thành sợ rằng không có ai đủ khả năng ngăn cản.

Diệp Âm Trúc tại bên trong đế vương phòng nhanh chóng khắc hoạ một cái ma phảp trận, cấp chính mình một đường lui. Ngay cả hắn bây giờ cũng không biết Loan Phượng công chúa có thật sự là Tô Lạp hay không.

Sáng sớm ngày thứ hai, Diệp Âm Trúc để ba người Tử ở lại tửu điếm, chính mình đi do thám tin tức của kỳ văn vũ đại bỉ này.

Lam Địch Á Tư ngã tư thành phảng phất đông dân, nơi nơi đều là đầu người, văn vũ đại bỉ lần này có thể nói là thịnh sự, tuỳ tiện tìm vài người hỏi qua một chút. Diệp Âm Trúc cũng tìm được địa phương diễn ra văn vũ đại bỉ.

Đương nhiên hắn cũng không tìm thấy nơi văn vũ đại bỉ thi đấu, mà là Lam Địch Á Tư đế quốc bảng văn ban bố. Trên đó là phương thức báo danh cùng quy tắc của văn vũ đại bỉ lần này.

Bảng văn tại Lam Địch Á Tư đế quốc được đặt tại nơi phồn hoa nhất. Diệp Âm Trúc kinh ngạc phát hiện chỗ này muốn không phát hiện cũng không được, bơi vì nơi đó tụ tập quá đông người.

Bảng văn được dán trên một toà bài lâu, dưới mỗi bảng văn là vô số đầu người, cho nên dù đứng xa một chút cũng có thể thấy ít nhất là ngàn người, tạo ra tạp âm thanh khiến cho người thích an tĩnh như Diệp Âm Trúc không nhịn được phải dừng cước bộ. Dù sao thị lực của hắn cũng có thể nhìn rõ bảng văn từ xa.

Âm thanh cơ hồ đều là nghị luận về văn vũ đại bỉ, trong lúc nhất thời mọi người trở lên hỗn loạn.

Đang lúc Diệp Âm Trúc định đi đến bên bảng văn xem tột cùng là thế nào, một âm thanh nhu mỳ vang lên bên tai hắn:

- A, ngươi cũng ở chỗ này, tuỳ tùng của ngươi đâu?

Linh hồn mẫn cảm khiến cho Âm Trúc rõ ràng cảm nhận được thanh âm này hướng tới mình.

Nhìn về phía mọi người đang sôi trào lên, hắn không nhịn được thầm nghĩ, thật sự là có duyên phận mà. Phía sau hơn mấy người, trong đó có bốn người, thân ảnh tinh tường, khí chất lạnh như băng, vóc người cao lớn, đều hiển thị cường đại lực lượng của họ. Tại đây bốn thị vệ đứng quanh hai ma pháp sư. Từ vóc người chứng minh các nàng là nữ ma pháp đấu bồng cũng che phủ gương mặt, nếu không phải các nàng cố ý ngẩng đầu lên, Diệp Âm Trúc cũng không thể thấy dung nhan của các nàng.

Hai nữ ma pháp sư này cũng không xa lạ, chính là hai người vừa mới ra mắt hôm qua, Khắc Lôi Na cùng Mã Lệ Na.

Khắc Lôi Na hôm nay thay bộ lam sắc ma pháp đấu bồng, Mã Lệ Na tự nhiên mặc đồ màu trắng của quang minh hệ, lúc này ngẩng đầu lên, hai tuyệt đại mỹ nhân nhất thời làm người ta mắt sáng lên, nhất là Mã Lệ Na, bất luận thời gian, bất kể địa điểm, hơi thở thần thánh của nàng đều khiến kẻ khác giật mình.

Diệp Âm Trúc hướng hai cô gái có chút gật đầu, coi như là thi lễ.

Khắc Lôi Na nhìn Diệp Âm Trúc ánh mắt càng thêm tò mò, mà Mã Lệ Na vốn là bộ dáng trầm ngâm, lúc này đâu mở miệng nói trước:

- Vị tiên sinh, chúng ta có hay không đã từng gặp nhau?

Diệp Âm Trúc không ngạc nhiên, hắn biết tinh thần lực ma pháp sư cường đại đối với hơi thở cực kỳ mẫn cảm. Hạ ý thức dựa theo vong linh phương pháp nhanh chóng vận hành, một cỗ nhàn nhạt đích băng hàn tinh thần cùng hơi thở đồng thời xuất hiện, che dấu hơi thở của chính hắn ở bên trong.

- Đương nhiên là đã từng, chính là hôm qua vậy.

Mã Lệ Na nhíu mày, hiển nhiên cảm nhận được hơi thở của Diệp Âm Trúc có biến hoá. Khắc Lôi Na có chút không rõ, bất kể là ai chỉ sợ cả cha mình nhìn thấy Mã Lệ Na đều giật mình, đều tôn kình, sẽ ái mộ, nhưng chưa từng gặp một ai có thể bình thàn như Diệp Âm Trúc. Hắn chẳng những không có ý tứ muốn đến gần, thậm chí còn có điểm tránh xa.

Mã Lệ Na nghe xong câu trả lời cua Diệp Âm Trúc, trên mặt chỉ thoáng biến hoá, nhưng cũng không hỏi tiếp cái gì. Khắc Lôi Na ở bên cạnh nói:

- Ngươi cũng là tham gia văn vũ đại bỉ sao?

Diệp Âm Trúc gật đầu.

Khắc Lôi Na có chút bất mãn nhìn hắn, nói:

- Ngươi rất thành thật, ta còn chưa biết tên ngươi, ngày hôm qua ta giúp ngươi, ngươi đến ngay cả tên cũng không nói cho chúng ta biết.

Diệp Âm Trúc có chút bất đắc dĩ nhìn cô gái trước mặt:

- Ta gọi là Diệp Tô. Chuyện hôm qua, đa tạ tiểu thư đã giúp đỡ, tiểu thư có việc, xin tiểu thư cứ tự nhiên.

Hắn cũng không muốn cùng cô gái này dây dưa, càng không muốn bị Mã Lệ Na phát hiện ra thân phận. Hắn tin tưởng mình một mực che dấu, Mã Lệ Na muốn phát hiện cũng rất khó, dù sao tinh thần lực của mình cũng hơn nàng.

Khắc Lôi Na nhìn Diệp Âm Trúc trong mắt bình thản nói

- Ngươi không ngờ lại là tránh người ngoài ngàn dặm. Nếu ngươi thật sự cái gì cũng đều bình tĩnh như vậy, cũng sẽ không tham gia văn vũ đại bỉ lần này, còn không phải vì danh lợi và mỹ nhân sao?

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:

- Thiên hạ khi có lợi thì nhào đến còn không có lợi tránh xa, tựa hồ mỗi người tham gia văn vũ đại bỉ đều chung mục đích. Ta như thế nào có thể ở ngoài?

Khắc Lôi Na đột nhiên cười khanh khách, nói:

- Ngươi thật vì danh lợi mà đến, vậy nên lấy lòng nhiều hơn đến vị Lệ Na tỷ tỷ đây

Diệp Âm Trúc trong lòng động:

- Gì cơ? Tại sao?

Khắc Lôi Na nói:

- Ngươi biết quy tắc của văn vũ đại bỉ không?

Diệp Âm Trúc lắc đầu nói:

- Ta nếu biết đã không cần tới đây, tiểu thư có nguyện ý giải đáp hộ ta?

Khắc Lôi Na mỉm cười nói:

- Cũng không có gì, nhưng một lúc không thể nói rõ được.

Kỳ thật, ngay cả chính nàng cũng không biết vì sao lại sinh hứng thú với người nhìn qua cũng không phải ma pháp sư cường đại gì này, có lẽ bởi trên người Diệp Tô có một cỗ khí chất u buồn, cao quý. Nàng luôn nghĩ người này tịnh không phải vì danh lợi mà đến.

Từ Khắc Lôi Na có thể kết giao cùng Mã Lệ Na, mà nhìn bốn hộ vệ sau lưng nàng cũng có thể thấy thân thế nàng bất phàm, ngay cả hồng sư thân vương cũng không dám không để cho nàng mặt mũi, nàng đối với văn vũ đại bỉ lần này, hiển nhiên hiểu biết hơn xa mình.

Diệp Âm Trúc nói:

- Đã như vậy, không biết Diệp Tô có may mắn được mời hai vị tiểu thư đi dùng điểm tâm hay không?

Rất tự nhiên làm ra tư thế mời, nhìn qua động tác rất đơn giản, nhưng từ Diệp Âm Trúc làm ra, làm cho người ta cảm thấy ưu nhã, không nói nên lời.

Khí chất này không hoàn toàn do hắn tu luyện cầm ma pháp mang đến, đồng thời do hắm đạt thiên nhân hợp nhất, tinh thần lực cùng không gian chung quanh chung đặc tính.

Khắc Lôi Na nói:

- Vậy thì theo ta đến đây.

Vừa nói vừa cùng Mã Lệ Na đi, đồng thời bốn gã hộ vệ hạ hướng đi ra phía ngoài.

Diệp Âm Trúc đi theo phía sau, đi ra khỏi địa phương dày dặc người, theo Khắc Lôi Na đái lĩnh, nhanh chóng đến một phạn điếm. Phạn điếm dù không trang hoàng bằng tửu điếm Diệp Âm Trúc đang thuê, nhưng cũng làm cho người ta cảm giác cổ kính, có vẻ rất thanh tịnh.

Phạn điếm hắn vào cũng bất đồng với các phạn điếm khác, gian phạn điếm này không có khách nhân, nhìn qua trống rỗng, khó có thể tưởng tượng một nơi nháo niệt lại có thể có nơi thanh tĩnh như vậy.

- Nơi này không có khách sao?

Diệp Âm Trúc vừa vào cửa, nhịn không được lên tiếng hỏi.

Khắc Lôi Na mỉm cười, nói:

- Đây là sản nghiệp nhà ta. Gần đây tất cả phạn điếm, tửu điếm đều đầy chặt khách, mà cha ta vì phương diện khoản đãi khách nhân để cho danh hạ đóng phạn điếm tửu điếm, tạm thời không kinh doanh. Bất quá ngươi đừng tưởng có thể tiết kiệm, bữa ăn này là ngươi mời.

Diệp Âm Trúc nhìn Khắc Lôi Na nụ cười có chút tinh nghịch, u buồn trong lòng cũng được giải khai vài phần.

- Không vấn đề, tuỳ hai vị tiểu thư chọn món.

Khắc Lôi Na mặt ngoài làm ra bộ dáng muốn Diệp Âm Trúc phá sản, nhưng chánh thức lại là ôn nhu, chỉ là gọi cho ba người một chén thanh chúc, kỳ thật cũng là chút điểm tâm nhỏ thôi. Tinh trí thanh đạm, không chút lãng phí.

Nhìn Khắc Lôi Na dùng bữa, Diệp Âm Trúc nhịn không được đối với nữ hài tử này vài phần hảo cảm.

- Khắc Lôi Na tiểu thư, bây giờ người có thể cho ta biết quy tắc văn vũ đại bỉ lần này được chưa?

Vị quý tộc tiểu thư này hiển nhiên so với bảng văn kia tốt hơn nhiều, Diệp Âm Trúc nhiên muốn biết rõ ràng, tốt nhất là kể lại tình huống văn vũ đại bỉ.

Khắc Lôi Na uống một ngụm thanh chúc, ánh mắt hướng về Mã Lệ Na, nhưng lại đang suy nghĩ, không biết đang nghĩ gì chỉ là ánh mắt ngước lên nhìn về phía Diệp Âm Trúc.

- Ngươi mời chúng ta đi ăn, coi như có chút thành ý, nói cho ngươi biết cũng không sao. Văn vũ đại bỉ cứ ba năm tổ chức một lần. Bởi vì tham gia nhân số đông đảo, vì thế trì an luôn phải đảm bảo. Văn vũ đại bỉ tiến hành đều ở bên ngoài thành, gần nhất chính là Khẩn La Mật đích sân đấu. Văn vũ đại bỉ có hai ngày báo danh, báo danh rất đơn giản, đều là yêu cầu tham dự giả giải đề, coi như là sơ thí, vũ thì thực lực ngoài thanh cấp đều có thể tham gia. Báo danh phí là một trăm kim tệ.

Diệp Âm Trúc có chút thắc mắc:

- Nọ vậy chẳng phải văn vũ đại bỉ là của quý tộc du hí sao? Bình dân lấy đâu ra một trăm kim tệ.

Khắc Lôi Na lắc đầu nói:

- Không, nếu ngươi cho là như vậy thì sai rồi. Văn vũ đại bỉ mục đích là tìm nhân tài, chỉ cần có thực lực, báo danh phí cũng có thể miễn. Tỷ như văn sơ thí giả đáp đề tinh diệu, vũ giả tham gia ngoài lam cấp, đều có khả năng miễn báo danh phí.

Diệp Âm Trúc nói:

- Vậy còn quy tắc của trận đấu trong?

Khắc Lôi Na nói:

- Trước khi nói quy tắc ngươi cũng nên biết thế nào là văn vũ, dù sao ngươi cũng chưa rõ. Chúng ta người Lam Địch Á Tư mặc dù ở Nam phương không có thú nhân tộc uy hiếp nhưng luôn sùng bái vũ lực, cho nên văn vũ đại bỉ đều có phương hướng vũ lực. Lấy văn mà nói, không phải khảo sát văn chương mà là năng lực quân sự phương diện năng lực thống suất. Thị tuyển thống soái kinh ngiệm.

Diệp Âm Trúc cũng không có kinh ngạc, văn này hắn cũng từng nghe Ny Na công chúa nói qua, chỉ bất quá không phải kể lại mà thôi.

Khắc Lôi Na tiếp tục nói:

- Kỳ thật, văn vũ đại bỉ chia làm hai loại tri thức cùng thực lực. Không bằng nói là ba loại vì vũ chia làm hai loại Một bộ phận là võ sỹ tỷ thí, một bộ phận là ma pháp sư tỷ thí. Văn thu lấy mười người, vũ kỹ cùng ma pháp mỗi bên chọn ra năm người, đều thu được Lam Địch Á Tư kỵ sĩ huân chương. Bất kể thân thế trước kia đều có thể vinh danh kỵ sĩ.

Kỵ sĩ, quý tộc cấp thấp nhất, nhưng nếu được sắc phong hoàng gia kỵ sĩ thì không giống rồi, thực lực cùng vinh hoa - đích xác vinh diệu.

Diệp Âm Trúc gật đầu nói:

- Vậy một người chỉ có thể tham gia một hình thức sao? Tỷ như tham gia văn thì không thể tham gia ma pháp sao?

Khắc Lôi Na lắc đầu nói:

- Không, đương nhiên không phải. Vì tìm nhân tài, văn vũ đại bỉ ba hạng mục được tách ra tiến hành. Nhất là sơ tái cùng phục tái, chỉ cùng một ngày diễn hành nhưng thời gian khác nhau cho nên với mỗi người tham gia văn vũ đại bỉ mà nói, hoàn toàn có thể tham gia tất cả các hạng. Sợ là một người cũng có thể hoàn thành cả ba hạng.

- Nguyên lai là như thế.

Diệp Âm Trúc nghe vậy có chút thở pháo nhẹ nhõm.

Khắc Lôi Na nhìn vẻ mặt hắn, nói:

- Ngươi sẽ không nói với ta người chuẩn bị tham gia cả ba hạng mục đấy chứ?

Diệp Âm Trúc mỉm cười nói:

- Kỳ thật, ta cũng không muốn tham gia tất cả các hạng, một người có thể giỏi cả văn - vũ hay sao?

- Diệp tiên sinh khiêm nhường rồi.

Lần này nói là Mã Lệ Na, ánh mắt nhu hoà nhìn Diệp Âm Trúc, từ đôi mắt trong suốt tựu như có thể thấy hết chân tướng, cường đại tinh thần lực của Diệp Âm Trúc làm nàng âm thầm cả kinh.

Khắc Lôi Na phốc xích cười:

- Diệp Tô, ta có thể trực tiếp gọi ngài như vậy không?

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt nói:

- Đương nhiên là có thể

Khắc Lôi Na nói:

- Ngài còn nhớ ta từng nói nếu ngài tham gia văn vũ đại bỉ lần này tốt nhất lên lấy lòng vị tỷ tỷ này không? Văn vũ đại bỉ quy tắc cũng rất đơn giản, sơ thí xong là phần khảo thí. Với văn mà nói, sơ thí chỉ cần trả lời mấy vấn đề, phục thí phức tạp hơn chủ yếu dựa vào đề mục tiến hành thật chiến bộ thư, thắng xuất giả có thể tái binh kỳ đối chiến. Vũ cũng tiến hành ba bộ phận, sơ thí là kiểm nghiệm đấu khí lực lượng lấy một ngàn gã vào vòng trong, phục thí do đế quốc kiểm tra, tựa hồ tại nguy hiểm có thể sinh tồn mới có thể dành thắng lợi tiến vào quyết tái. Với quyết tái, có năm tên vào vòng này, đế quốc sẽ phái ra người mạnh để kiểm tra thực lực bọn họ. Về phần ma pháp phục tái cũng dựa theo hình thức lôi đài tiến hành, dù sao ma pháp sư thât thể yếu nhược không thích hợp cho đấu tồn vong. Vào vòng trong cùng, văn vũ đại bỉ chia ra làm ba tòa tái thai, phân biệt ba hạng mục mà tiến hành, mỗi toà tái thai có mộ thai chủ do đế quốc mời tới. Theo ta được biết, văn thai chủ là nguyên soái Khắc Lôi Tư tự mình đảm nhiệm, mà vũ thai chủ cùng ma pháp thai chủ càng thần bí hơn, người biết thật sự rất ít.

Nghe Khắc Lôi Na nói xong, Diệp Âm Trúc nhất thời hiểu được, hắn biết thực lực của Mã Lệ Na, nàng là quang minh thánh nữ đến từ Pháp Lam, hẳn là ma pháp thai chủ rồi, chỉ không biết Lam Địch Á Tư phái ai làm vũ thai chủ đây.

Khắc Lôi Na nhìn bộ dáng suy tư của Diệp Âm Trúc, nụ cười trên mặt càng thêm nồng nặc:

- Ngươi là ma pháp sư, nếu có thể vào vòng quyết tái, nhất định sẽ gặp nhau trên ma pháp đài, ngươi sẽ tiếp nhận khảo thí của chủ khảo. Ngươi biểu hiện ra một chút năng lực đi, biết đâu ta cao hứng nói cho ngươi biết chủ khảo là ai.

Diệp Âm Trúc lạnh nhạt cười, hắn mặc dù tuổi không lớn nhưng kinh nghiệm trải qua nhiều vô số, Khắc Lôi Na sao có thể so sánh được, hắn tự nhiên hiểu được ý tứ của Khắc Lôi Na, đối phương không có ác ý, chính là muốn biết rõ thực lực của mình mà thôi.

Hắn lắc đầu nói:

- Đa tạ tiểu thư muốn nói cho ta biết, bất quá ta sợ mình không đủ thực lực để tiến vào ma thai quyết tái, chủ khảo là ai với ta tịnh không quan trọng. Hai vị tiểu thư lượng thứ, Diệp Tô có việc quan trọng phải đi trước.

Nói xong đứng lên, Diệp Âm Trúc hướng hai người có chút xoay người thi lễ, chỉ để lại Khắc Lôi Na đang trợn mắt há mồm.

- Người này quả thật không thể hiểu.

Khắc Lôi Na phẫn hận nói:

- Khó trách ngày hôm qua hồng sư thân vương đối với hắn muốn động thủ, ngay cả ta cũng muốn trừng phạt kẻ bại hoại này.

Mã Lệ Na mỉm cười nói:

- Ngươi chính là không nên đụng đến hắn, hậu quả sẽ không nhỏ đâu. Cha ngươi cùng thúc thúc không hy vọng ngươi có thương tổn gì.

Khắc Lôi Na bất đắc dĩ nói:

- Ta lúc nào đi gây sự, ta chính là đứa nhỏ dễ thương trong nhà mà. Bất quá, Mã Lệ Na tỷ tỷ, tên Diệp Tô này cấp bậc đến tột cùng là bao nhiêu. Tỷ tỷ không phải chỉ cần tiếp xúc trong chốc lát là rõ thực lực ma pháp của kẻ khác sao?

Mã Lệ Na lắc đầu, than nhẹ một tiếng:

- Đúng là vậy nhưng người này ta nhìn không thấu, vì thế ta mới nói ngươi không nên đụng vào hắn, ta dám chắc nếu hắn tham gia ma pháp khảo thí, chắc chắn sẽ là 1 trong 5 người cuối cùng. Ma pháp sư bình thường không thể cùng hắn so sánh, ngay cả ta cũng không thể nhìn rõ cấp bậc của hắn, người này rất mạnh, tại đại lục không nhiều người được như hắn, nhất là còn trẻ như vậy.

Khắc Lôi Na nhíu mày:

- Dựa theo đăng ký tửu điếm, hắn đến từ A Tạp Địch Á, A Tạp Địch Á lúc nào có thanh niên ma pháp sư như vậy. Hừ! chỉ cần hắn tham gia văn vũ đại bỉ, ta cuối cùng sẽ biết thực lực của hắn. Tỷ tỷ, chúng ta đi thôi, bệ hạ đang chờ người đấy. Lần này, văn vũ đại bỉ bệ hạ cực kỳ trọng thị, ngay cả thúc thúc cũng tham gia.

Mã Lệ Na mỉm cười:

- Ca ngợi Pháp Lam, gia tộc các ngươi tại Lam Địch Á Tư địa vị sánh ngang Tử La Lan gia tộc của Mễ Lan đế quốc. Đều là trụ cột của quốc gia, thời khắc mấu chốt, các ngươi cả nhà cùng ra trận, không biết vì sao ta có chút chờ mong ma pháp của Diệp Tô.

Khắc Lôi Na giải thích đơn giản về văn vũ đại bỉ làm cho Diệp Âm Trúc cũng tương đối hiểu rõ, hắn không trực tiếp trở lại tửu điếm, mà là tìm nơi báo danh bên trong thành, giao ba trăm kim tệ, cấp chính mình báo danh ở cả ba hạng mục. Bằng tinh thần lực của mình, hắn khống chế tại đấu khí cùng ma pháp kiểm tra đều hiển lộ ra thanh cấp sơ giai lực lượng thuận lợi quá quan.

Năm ngày thời gian tựu rất nhanh. Ngày đầu tiên tiến hành Lam Địch Á Tư văn vũ đại bỉ đã đến, cả Lam Địch Á Tư thành phảng phất trong cuồng nhiệt, hàng vạn người nhanh chóng dũng xuất, có thể từ xa xa chứng kiến ma văn vũ đại bỉ tình huống, đa số mọi người đều là không nhìn thấy gì nhưng Lam Địch Á Tư đế quốc ba năm tiến hành một lần cũng đủ để hấp dẫn vô số ánh mắt.

Lam Địch Á Tư tây thành là một đại giáo tràng, đủ để dung nạp trăm vạn hùng binh, chủ lực đạo quân hướng Mễ Lan tấn công chính là ở chỗ này xuất phát. Lúc này đại giáo tràng đã có sửa đổi, phân làm tam đại khu vực. Vì cam đoan văn vũ đại bỉ tiến hành thuận lợi cùng duy trì trật tự, Lam Địch Á Tư hoàng gia cấm vệ quân toàn thể xuất động, hơn nữa thành phòng quân, tổng cộng vượt quá mười lăm vạn đại quân, đem đại giáo tràng tuyệt đối phong toả, không phải tham tái giả, tuyệt không cách nào tiến vào trong đó, chỉ có thể tại xa xa chứng kiến cuộc chiến.

Văn vũ đại bỉ ba sân đấu phân biệt đặt tại giáo tràng ba phương hướng, thành thế tam giác, vũ thai với hai tràng còn lại tương đối gần hơn, ở giữa sân có một toà tháp cao có thể dung nạp trăm người hai bên tả hữu. Đến xem chính là khách quý, chỉ cần điều chỉnh phương hướng toạ y là có thể thấy hai sân đấu vũ kỹ cùng ma pháp.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-336)