← Ch.483 | Ch.485 → |
- Ầm!
Đạp chân xuống đất, Đằng Thanh Sơn nhảy mạnh lên cao, dùng sức mạnh thân thể cộng thêm với việc khống chế lực thiên địa nhảy cao tới hơn trăm trượng. Đồng thời Lục Túc Đao từ xa hiểu ý Đằng Thanh Sơn.
Vèo!
Lục Túc Đao vỗ hai cánh lượn một vòng hình cung, dùng tốc độ kinh người bay về phía Đằng Thanh Sơn.
Đằng Thanh Sơn rất nhẹ nhàng đáp xuống lưng Lục Túc Đao.
- Kinh Ý, đừng chạy!
Hạt Tử Kiếm Thánh tức giận quát lớn, hóa thành một luồng lưu quang màu đen bay vù tới.
Trong đôi mắt đỏ như máu của Lục Túc Đao lóe lên vẻ khinh thường. Nó khẽ vỗ hai cánh vẽ thành một đường cong với độ khó cực cao ở giữa trời, làm Hạt Tử Kiếm Thánh căn bản không có cách nào đuổi theo được. Sau đó Lục Túc Đao hóa thành một luồng ảo ảnh màu đen nhanh chóng bay về phía tên thợ săn tóc đen Thân Công Đồ xa xa.
- Ha ha! Thiết Ngũ, từ từ mà đuổi nhé.
Tiếng cười Đằng Thanh Sơn vẫn còn quanh quẩn bên tai Hạt Tử Kiếm Thánh.
- Tốc độ phi hành của con yêu thú này thật quá cao.
Đôi mắt xám trắng của Hạt Tử Kiếm Thánh lóe lệ mang.
Đứng trên lưng Lục Túc Đao, mục quang Đằng Thanh Sơn lóe lên như điện.
- Chúng ta giải quyết đám này!
Một đối một, mình không thể giết chết hư cảnh cao thủ của Xạ Nhật Thần Sơn. Nhưng... hai đấu một thì có lẽ làm được.
- Ừm, còn dùng cung tiễn nữa à?
Đằng Thanh Sơn vừa thấy Thân Công Đồ kéo dây cung, liền cười to một tiếng.
Trong đôi mắt đỏ như máu của Lục Túc Đao cũng lóe hàn quang. Chỉ thấy hai cánh nó bắt đầu rung động với tốc độ rất cao, lập tức giữa không trung giống như xuất hiện hai con Lục Túc Đao bay song hành. Cảnh này làm cho Thân Công Đồ vốn chuẩn bị bắn tên cũng giật mình.
- Không ổn!
Tên thợ săn tóc đen 'Thân Công Đồ' biến sắc, với tốc độ phi hành và sự quỷ dị của Lục Túc Đao, khi nó bay với tốc độ cao, Thân Công Đồ cũng không chắc một tiễn có thể bắn trúng.
"Hừ, bản lãnh đảo người thay đổi đường bay với tốc độ cao của Lục Túc Đao, chỉ sợ cả Tiểu Thanh cũng không làm được như thế." Đằng Thanh Sơn thầm nói: "Lục Túc Đao có hai lớp cánh, hơn nữa cánh rất mỏng, mới có thể biến hóa với tần suất cao như thế được." Từ khi Lục Túc Đao đột phá thành hư cảnh, khi luận bàn hoặc phối hợp với Lục Túc Đao, hắn đã sớm thử không ít lần.
Dù sao, các đại tông phái trên Cửu Châu Đại Địa có rất nhiều cao thủ, đương nhiên Đằng Thanh Sơn phải chuẩn bị đầy đủ.
- Ngao ngô...
Thân Công Đồ vội gầm khẽ một tiếng.
Vèo!
Con cự lang trắng bạc cũng chạy tới bên cạnh Thân Công Đồ. Đằng Thanh Sơn giữa trời cao cưỡi con Lục Túc Đao đã đáp xuống. Lúc này, Đằng Thanh Sơn vận hết sức mạnh, đồng thời hai tay đưa lên cao, Khai Sơn Thần Phủ trong tay thi triển thức thứ mười tám trong Khai Sơn Tam Thập Lục Thức.
- Hả?
Thân Công Đồ rút đoản đao bên hông ra. Đối mặt với một búa của Đằng Thanh Sơn, hắn căn bản chỉ có thể ngạnh kháng, bởi vì hắn có cảm giác cho dù hắn thối lui mấy trượng, cái búa đó vẫn sẽ ở ngay trước mắt mình... Do đó, không bằng đứng tại chỗ gồng mình kháng cự.
So với tiễn pháp, đao pháp của hắn kém hơn nhiều.
"Nhưng ta là hư cảnh đại thành, chẳng lẽ không so được với một tên chưa tới hư cảnh đại thành sao?" Ánh mắt Thân Công Đồ lạnh đi, đoản đao thủ chặt ngay eo lưng, dán mắt nhìn vào búa của Đằng Thanh Sơn.
Cười đểu...
Búa chưa tới, không gian đã chấn động. Song chưởng tráng kiện của Đằng Thanh Sơn mang theo lực thiên địa, dùng toàn bộ sức mạnh thi triển một búa lôi đình!
- Phá cho ta!
Đằng Thanh Sơn quát lớn phẫn nộ.
"Đúng là lúc này." Trong nháy mắt Thân Công Đồ vung đao!
Một lưu quang lóe sáng giao kích với hào quang trên Khai Sơn Thần Phủ. Thân Công Đồ và Đằng Thanh Sơn đồng thời bị chấn văng ra xa. Ngay vào lúc Đằng Thanh Sơn và Thân Công Đồ giao thủ ... Lục Túc Đao muốn công kích Thân Công Đồ đã bị con cự lang trắng bạc Xạ Nhật Thiên Lang ngăn lại.
- Ngao...
Con cự lang trắng bạc gào lên.
- Hống...
Hai mắt màu đỏ của Lục Túc Đao dán mắt vào đối thủ, gầm khẽ một tiếng rồi vọt lên.
Khi Lục Túc Đao đến gần, thân thể con cự lang trắng bạc lao mạnh đi, đồng thời từ chiếc sừng trên trán nó bắn ra một luồng lệ mang màu bạc. Luồng lệ mang màu bạc này tựa như một luồng sét bổ về phía Lục Túc Đao với tốc độ kinh người. Nhưng Lục Túc Đao chỉ vung lên một cái đao..
Một tiếng 'Sập'. Lệ mang màu bạc bị chấn tán đi. Lục Túc Đao hơi khựng lại, rồi tiếp tục tràn tới.
Con cự lang trắng bạc linh hoạt nhảy tại chỗ liên tục ba lượt, lưu lại một ảo ảnh, sau đó lao nhanh về phía Lục Túc Đao mang theo một luồng gió tanh. Hai chân trước con cự lang trắng bạc lóe ra ánh sáng lạnh buốt chụp nhanh thân Lục Túc Đao.
Cũng có lẽ là con cự lang trắng bạc này có tốc độ quá nhanh.
Cũng có lẽ là Lục Túc Đao quá tự tin.
Lục Túc Đao vẫn không tránh mà trực tiếp đánh lại. Nó múa lên bốn cái đao tay, chém vào con cự lang trắng bạc!
Choang! Hừ------
Đao tay và hai móng của con cự lang trắng bạc va chạm thành tiếng va chạm chói tai, thậm chí còn sinh ra điện quang và tia lửa. Nhưng Lục Túc Đao có ưu thế nhiều tay. Cho dù con cự lang trắng bạc cố gắng né tránh, vẫn có một đao tay bổ vào lớp lông trên chi trước của con cự lang.
Tuy lớp da của con cự lang trắng bạc cực kỳ cứng rắn, nhưng đao tay sắc bén vẫn xé được một vết thương dù rất khó khăn. Máu đỏ vừa rỉ ra, con cự lang trắng bạc đã lập tức phong bế ngay vết thương.
- Ngao, ngao ngô...
Con cự lang trắng bạc như phát khùng, điên cuồng đánh nhau với Lục Túc Đao ở cự ly gần. Nhìn những động tác như điên cuồng, nhưng mỗi một chiêu nó đánh đều nhanh như chớp, hơn nữa đều cực kỳ xảo diệu, trong đó bao hàm cả việc mượn lực, đả lực, các loại tập kích rất khó lòng phòng bị.
- Bùng!
Lục Túc Đao bị con cự lang trắng bạc dùng cái đuôi quất trúng thân, bị ném văng lên.
- Ngao...
Trên người đã có bốn năm vết thương, con cự lang trắng bạc hưng phấn lao tới.
Nhưng Lục Túc Đao ở giữa không trung vỗ nhẹ bốn cánh, lập tức nhanh chóng khôi phục cân bằng. Trong ánh mắt đỏ ké của Lục Túc Đao tràn đầy sự giận dữ. Nó rốt cục tức giận rồi, bổ thẳng xuống. Bốn cánh tay và đôi chân, sáu thanh "chiến đao" đồng thời huơ lên bổ về phía con cự lang trắng bạc...
Veo! Veo!
Trong khi hai con giao chiến với nhau, còn có hai mũi lao nhọn chợt bắn ra. Lớp da của con cự lang trắng bạc thật sự quá cứng. Lao nhọn cũng chỉ có thể miễn cưỡng đâm vào một nửa, Lục Túc Đao đành khống chế bay về.
Nhưng...
Sáu thanh "chiến đao" của Lục Túc Đao lại vô cùng đáng sợ. Chỉ thấy sáu thanh chiến đao múa lên điên cuồng, nhìn như hỗn loạn, nhưng hàm chứa đao pháp Lục Túc Đao khổ tu mấy ngàn năm. Kì thực đến cả Hạt Tử Kiếm Thánh nắm trong tay lực thiên địa nhiều như vậy hay rất nhiều cường giả hư cảnh đại thành khác cũng gặp thiệt thòi trước Lục Túc Đao.
"Lục Túc Đao nổi khùng rồi." Đằng Thanh Sơn liếc mắt, không khỏi thất kinh.
Một khi Lục Túc Đao phát điên, nó sẽ dùng bốn cánh khống chế cân bằng, sáu thanh chiến đao sẽ toàn lực tiến công. Khi đó Lục Túc Đao rất đáng sợ, đến cả Đằng Thanh Sơn cũng cam bái hạ phong.
Quả nhiên.
Híc híc! Híc híc!
Hai con hư cảnh yêu thú phát điên chính diện chém giết, vết thương trên người con cự lang trắng bạc càng lúc càng nhiều. Đặc biệt những vết thương trên người con cự lang trắng bạc lúc trước, lại bị Lục Túc Đao chém vào đó lần nữa. Thoáng cái, trên người con cự lang màu bạc xuất hiện những vết thương rất lớn.
- Ngao ngô...
Dù còn đang phát điên, con cự lang trắng bạc lúc này lập tức gào lên một tiếng, quay đầu nhảy đi, hóa thành một lụồng lưu quang màu bạc nhanh chóng tháo chạy.
Những vết thương tầm thường thì con cự lang trắng bạc này không sợ, nhưng Lục Túc Đao lại cứ dùng đao bổ vào cùng một chỗ... Con cự lang trắng bạc phải sợ thôi.
Kỳ thật toàn thân nó đều không ngừng nhúc nhích và né tránh, muốn chém trúng cùng một chỗ trên thân thể khổng lồ của con cự lang trắng bạc là rất khó. Đáng tiếc Lục Túc Đao có sáu thanh đao, mỗi lần sơ sót là con cự lang trắng bạc trúng chiêu ngay.
- Hống...
Lục Túc Đao hưng phấn bay lên không, lân giáp màu đen trên người nó cũng có một vài vết xước nhỏ, hiển nhiên lợi trảo của con cự lang trắng bạc cũng không phải dễ chịu gì.
Vèo!
Lục Túc Đao xé gió bay đi. Trên mặt đất, con cự lang trắng bạc bỏ chạy. Nói về tốc độ, chạy sao bằng được với Lục Túc Đao phi hành??
- Thiết Ngũ! Xú hạt tử! Nhanh .... Nhanh cứu Thiên Lang!
Bị Đằng Thanh Sơn quấn lấy, Thân Công Đồ vô cùng lo lắng truyền âm.
Nói thì chậm, khi con cự lang trắng bạc và Lục Túc Đao cận chiến, e rằng chỉ chớp mắt đã giao thủ cả trăm chiêu. Do đó con cự lang trắng bạc và Lục Túc Đao cận chiến mới chỉ một hơi thở mà thôi.
Vèo!
"Tên Thân Công Đồ nóng nảy thật rồi. Nếu con yêu lang này chết tại đây, chắc chắn sẽ gây thù với Xạ Nhật Thần Sơn." Hạt Tử Kiếm Thánh không dám chần chờ.
Đối với Xạ Nhật Thần Sơn thì một con yêu lang còn quan trọng hơn cả một cường giả hư cảnh.
Hạt Tử Kiếm Thánh bay tới đó, nhưng...
- Ngao...
Trên mặt đất không chạy thoát được, con cự lang trắng bạc vội khoan mạnh xuống đất, thi triển bản lĩnh khoan đất của nó. Năm xưa khi chưa đột phá hư cảnh, con cự lang trắng bạc dựa vào một chiêu khoan đất đã tránh thoát không ít yêu thú phi hành đuổi giết. Lần này, nó cũng thi triển chiêu này!
Khoan đất!
- Hống...
Lục Túc Đao hưng phấn gừ to, chúi mạnh xuống đất.
Vừa vào lòng đất!
Chỉ thấy trong sáu cái đao của Lục Túc Đao, hai chi trên chĩa ra phía trước, hai chi giữa và hai chi dưới áp sát vào thân thể. Rồi những gai nhọn trên sáu chân Lục Túc Đao bắt đầu rung động điên cuồng. Trong nháy mắt, Lục Túc Đao trông tương tự như một con rết có hơn sáu trăm chân.
Hơn sáu trăm gai nhọn bắt đầu xoắn ốc, y như một máy khoan điện.
Vèo!
Cường giả hư cảnh nhân loại dựa vào sức mạnh xông tới, con thú dựa vào bốn móng vuốt lao xuống dưới. Còn Lục Túc Đao chính là một cái máy khoan điện, nó khống chế những mũi nhọn đủ mọi hướng, hình thành lực đạo xoay tròn đáng sợ, hơn nữa còn được lực thiên địa gia tốc.
Nhanh đến cực hạn!
Chỉ trong nháy mắt, con cự lang trắng bạc chạy trốn phía trước đã bị Lục Túc Đao vượt qua!
- Ngao ngô... ngao ngô...
Con cự lang trắng bạc hoảng sợ đến cực điểm. Nó phát hiện trong khu vực rõ ràng có con Lục Túc Đao đang chạy tới. Con cự lang trắng bạc không ngờ,... một yêu thú phi hành lại khoan đất đáng sợ như vậy. Tuyệt đối là thứ yêu thú khoan đất đáng sợ nhất mà nó gặp qua.
Tính sai!
Vèo!
Con cự lang trắng bạc muốn chạy lên mặt đất.
- Hống...
Nhưng, Lục Túc Đao đã đuổi kịp rồi.
...
Lúc này, bị Đằng Thanh Sơn cuốn lấy căn bản không có cách nào đi giúp được con cự lang trắng bạc, thần tình Thân Công Đồ cuống quít, hắn truyền âm quát:
- Thiết Ngũ, ở dưới đất, nhanh ... nhanh!!!
Nếu không thì đã muộn!
Một khi con cự lang trắng bạc tiêu đời, Thân Công Đồ khẳng định sẽ hận Hạt Tử Kiếm Thánh tới chết.
"Ta phải khoan đất à?" Vốn đang ở trên không đợi con cự lang trắng bạc ra ngoài, Hạt Tử Kiếm Thánh chỉ đành nghiến răng lao xuống đất.
- Ngao ngô...
Một tiếng tru hoảng sợ lẫn đau đớn từ dưới đất vọng lên.
← Ch. 483 | Ch. 485 → |