Truyện ngôn tình hay

Truyện:Cực Phẩm Vú Em - Chương 005

Cực Phẩm Vú Em
Trọn bộ 462 chương
Chương 005: Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh
0.00
(0 votes)


Chương (1-462)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lúc này, Cao Lôi Hoa buồn bực lắm! Bây giờ hắn suy yếu đến nỗi ngay cả ném hòn đá nhỏ cũng không đủ sức..

Cú ném cũng chính xác, trên cơ bản là có thể ném trúng quả dừa, nhưng khí lực quá yếu, căn bản không thể ném rụng!

"Ta XXOO!" Cao Lôi Hoa phẫn nộ đi tới cạnh gốc dừa, hung hăng đá một cước!

Bịch bịch bịch! Dừa trên cây rụng xuống như mưa.

Cái này, Cao Lôi Hoa trợn tròn mắt, vừa rồi mình như thằng ngốc ném đá nửa ngày vì cái gì hả!

Nhưng dù sao đã đạt được mục đích, Cao Lôi Hoa cũng chẳng để tâm, sung sướng ôm lấy một quả dừa, cầm dao găm nhằm trái dừa mà chọc.

Mùi vị quả dừa rất ngon, trong veo ngon miệng, làm Cao Lôi Hoa rất hài lòng.

Tâm tính con người rất kỳ quặc! Có lúc con người giống như vực sâu không đáy không thể nào hài lòng nhưng đôi khi có chút chuyện nhỏ lại có thể bỏ qua. Gặm quả dừa ngon miệng này làm Cao Lôi Hoa cảm thấy đặc biệt thỏa mãn! Hèn gì có người nói nông phụ sơn tuyền (nông dân miền núi) có chút ruộng là có thể thỏa mãn rồi!

Cùi dừa bên trong ăn rất ngon, thật thơm ngọt. Lúc này Cao Lôi Hoa lại đột nhiên hâm mộ những người răng vẩu, hắn thấy nếu cũng có một hàm răng vẩu lớn thì bây giờ có thể gặm cùi dừa nhiều hơn. Ít nhất không cần vất vả như bây giờ, ngươi nói răng vẩu vừa to vừa dài nhìn rất khó coi? Vứt, bây giờ Cao Lôi thầm nghĩ sống sót, sống sót cho tốt, ai quản việc nhìn đẹp hay xấu nữa.

Sau khi cố sức gặm hai trái dừa chỉ còn một lớp cùi mỏng, Cao Lôi Hoa cảm thấy bản thân mạnh mẽ giống như thủy thủ Popeye ăn rau chân vịt, toàn thân đều sung sức! Sau khi có sức lực, Cao Lôi Hoa cũng không lãng phí mấy quả dừa còn lại. Nhớ Mao chủ tịch từng nói, lãng phí là đáng xấu hổ. Ừ, dường như không phải Mao chủ tịch nói, được rồi, cũng không quản là ai.

Cao Lôi Hoa ôm ý tưởng lãng phí là đáng xấu hổ, nhặt mấy quả dừa còn tốt trên mặt đất, dùng cây mây buộc thành một chuỗi. Bây giờ Cao Lôi Hoa đúng là có cảm giác, dừa còn người còn, dừa mất người mất!

Ăn xong rồi, cũng nghỉ ngơi rồi. Cao Lôi Hoa kéo một chuỗi quả dừa kia buộc quanh thắt lưng, xong, trong những ngày tới nước uống toàn bộ trông cậy vào chuỗi dừa trên người này!

Nắm trong tay hai thanh trường đao xương sườn, Cao Lôi Hoa bắt đầu lịch trình thám hiểm hoang đảo.

Vẹt mấy lùm cây rậm rạp, Cao Lôi Hoa từ từ từng bước quyết tâm đi về phía trước. Mục tiêu của hắn là một gò đất nhỏ cách đó không xa, hai thanh đao xương tạm thời trở thành khai sơn đao, ánh tà dương đã bắt đầu lộ ra qua tầng mây. Ý nghĩ của Cao Lôi Hoa là trước tiên phải tìm một nơi bố trí ổn thỏa bản thân đã, quỷ mới biết nơi này có cái gì chứ! Hy vọng trên đảo này có cái sơn động thiên nhiên nào đó.

Sau khi xuyên qua lùm cây, Cao Lôi Hoa liền bị quy mô của cảnh tượng đồ sộ trước mắt dọa cho nhảy dựng lên!

Trên mặt cỏ trước mắt Cao Lôi Hoa, phủ kín một đoàn sinh vật màu lục nhỏ bằng nắm tay. Chân chúng rất nhỏ, toàn thân thoạt nhìn giống trái cầu, mặt khác bốn chân nhỏ hầu như không nhìn rõ. Nhìn qua trông rất đáng yêu, đem bán cũng không tồi, nếu có thể bắt về thì các cô gái sẽ rất hoan nghênh đây. Cao Lôi Hoa âm thầm nghĩ.

Sau khi những sinh vật nhỏ này thấy Cao Lôi Hoa, cũng không chú ý đến hắn, chỉ tự mình chậm chạp di chuyển, vừa bò vừa kêu:

- Slime, slime

" Lẽ nào phải giẫm qua?" Nhìn sinh vật nhỏ mênh mông vô bờ, Cao Lôi Hoa nâng chân mình lên, muốn giẫm qua nhưng lại thu trở về.

"Làm cách nào bây giờ!" Cao Lôi Hoa buồn bực mở miệng! Đám nhỏ nhỏ này phủ kín mặt cỏ làm Cao Lôi Hoa căn bản không có chỗ đặt chân! "Cho dù giẫm lên cũng không phải là biện pháp, xem ra phải đổi cách khác", Cao Lôi Hoa thầm nghĩ.

Uông! Uông!" Lúc này, Cao Lôi Hoa nghe thấy âm thanh một loại động vật khá quen thuộc – là chó đến rồi!

Một con chó lớn toàn thân màu lam xuất hiện phía sau gò đất, ánh mắt lập lòe lân quang âm u nhằm vào đàn Slime (1).

Đồng tử Cao Lôi Hoa trong nháy mắt co lại, hắn cảm thấy cả người run lên, thần kinh nhất thời như sụp đổ.

Bởi vì Cao Lôi Hoa khẳng định, hắn từ trước đến giờ chưa thấy con chó nào như vậy.

Có lẽ, có thể đã nghe qua nhưng cũng không chắc chắn: Sinh vật nổi tiếng trong tiểu thuyết của Phương Tây — chó ba đầu địa ngục Cerberus!

Con chó to trước mắt này có ba cái đầu lớn, cùng với ba đôi mắt đỏ như máu, hơn nữa thân hình nó cao ba mét! Cuối cùng hắn nhìn thấy là một bộ răng nanh trắng ởn, chứng tỏ rõ một việc – nó không phải dễ dàng đối phó!

Con Cerberus ba đầu dùng cái đầu màu vàng ở giữa nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, mà hai cái đầu bên cạnh bắt đầu cúi xuống nhai nuốt đám Slime trên mặt đất.

"Silme~ Slime~" Lũ Slime vừa thấy chó ba đầu tới, liền bỏ chạy thục mạng về phía sau.

Cerberus ba đầu ăn không nhanh không chậm, Slime bốn chân bé tí đáng thương kia có khả năng trốn bao xa chứ!

Cái đầu ở giữa vẫn nhìn chằm chằm Cao Lôi Hoa, hai cái đầu bên cạnh tiếp tục điên cuồng ăn.

Không thể cứ tiếp diễn thế này được! Tuy rằng con chó to này dường như vẫn đang ăn Slime, nhưng có trời mới biết nó có thể thay đổi khẩu vị hay không, nhằm mình cắn một cái! Cao Lôi Hoa nắm chặt hai thanh trường đao xương sườn trong tay, toàn thân căng lên.

Đúng lúc này, đàn Slime đột nhiên im lặng.

Ánh mắt Cao Lôi Hoa thấy một con Slime màu vàng nhảy lên nhảy xuống giữa đàn Slime, màu vàng này giúp hắn dễ nhận biết với Slime bình thường khác! Con Slime màu vàng này tốc độ khá nhanh! Hơn nữa nó vừa nhảy, miệng nó vừa phát ra âm thanh kỳ quái chói tai.

Theo tiếng nó kêu, đàn Slime rất nhanh bắt đầu di động có trật tự. Tuy rằng vẫn khó tránh né miệng của Cerberus ba đầu nhưng rõ ràng tốt hơn nhiều so với trốn toán loạn như vừa rồi!

Cerberus ba đầu cũng thấy con Slime màu hoàng kim này, cái đầu Cerberus ở giữa bất mãn rống lên một tiếng. Đồng thời Cerberus ba đầu nhấc chân bước về phía Slime hoàng kim.

"Uông!" Chó ba đầu Cerberus kêu một tiếng, ba cái đầu đồng thời táp tới Slime màu hoàng kim.

Nhìn con Slime màu vàng kia, không biết vì cái gì trong lòng Cao Lôi Hoa đột nhiên run lên.

Cứu nó! Một ý tưởng gần như điên cuồng hiện ra trong đầu Cao Lôi Hoa.

Gần như theo bản năng! Khi con Cerberus ba đầu kia sắp cắn Slime màu vàng, Cao Lôi Hoa liền dùng sức lực toàn thân hung hăng ném thanh trường đao xương sườn bên tay phải về phía chó ba đầu Cerberus!

Khóe mắt con Cerberus ba đầu liếc về phía thanh trường đao đang bay đến nó, đồng thời, cái đầu màu xanh bên trái ngoảnh lại. Tuy rằng một đao này bị Cerberus phát hiện nhưng cũng giúp Slime màu vàng tránh thoát miệng chó ba đầu.

Slime hoàng kim sau khi tránh thoát khỏi miệng Cerberus liền nhanh chóng ẩn vào trong bụi cỏ.

Hai cái đầu khác của Cerberus gầm rú phẫn nộ. Mà cái đầu màu xanh nhìn về phía trường đao đầu kia của Cao Lôi Hoa với ánh mắt khinh miệt, đúng vậy, là khinh miệt.

Tiếp theo, đầu màu xanh mở to miệng, một luồng khí mắt thường có thể thấy được nhanh chóng hình thành trong miệng nó, sau đó dòng khí bên trong bắn ra với tốc độ cao hợp thành lưỡi dao hình bán nguyệt, chợt lóe lên rồi biến mất.

"Binh" một tiếng, Cao Lôi Hoa liền thấy thanh đao xương phóng ra từ tay mình rõ ràng dừng giữa không trung, tiếp đó bắn sang một bên. Thanh đao kia bị đao phong đánh xuống mặt đất, lăn đến trước mặt Cao Lôi Hoa. Trên trường đao xương sườn có một vết rất sâu, giống như bị mã tấu cực cứng rắn chém vào. Cao Lôi Hoa đương nhiên biết phẩm chất của trường đao bằng xương này, cho dù hắn đem dao găm trên người lấy hết sức chém một nhát cũng chỉ hiệu quả như vậy.

Càng đáng sợ của nó là không chỉ giống như ánh sáng.

Luồng khí xoáy tạo thành lưỡi dao không khí dư thế không suy giảm, sau khi đánh văng đao xương trong phút chốc sạt qua má phải Cao Lôi Hoa. Sau đó từ phía sau Cao Lôi Hoa truyền đến một loạt âm thanh!

Mặc dù chỉ sát qua mặt Cao Lôi Hoa, nhưng trên mặt hắn cũng xuất hiện một vết rách dài.

*****

"Đây là cái gì?"

Cao Lôi Hoa tròn mắt, trợn mắt há hốc mồm, hắn như thế nào cũng không rõ chuyện gì đang xảy ra. Chẳng lẽ là dị năng phong hệ? Nhưng cho dù là phong hệ dị năng cũng không khoa trương như thế này! Hơn nữa, khi nào ngay cả động vật cũng có dị năng?

Chẳng lẽ do sau khi có dị năng chó đều bị biến dị? Khó trách có đến ba cái đầu.

Lúc này, con chó ba đầu cao ngạo phát ra tiếng phì phì trong mũi, ba đôi mắt tràn ngập ánh mắt khinh thường, giống như cười nhạo Cao Lôi Hoa không biết tự lượng sức, ánh mắt nó như kẻ bề trên nhìn xuống bầy tôi của hắn.

Cao Lôi Hoa hiểu được chó ở đâu đó vẫn là cái loại ngu ngốc đi sau mông người, còn trong ánh mắt con chó này lóe lên trí tuệ, làm Cao Lôi Hoa có cảm giác con chó này có trí tuệ.

Mà trên người con chó này có loại khí phách coi thường thiên hạ, làm Cao Lôi Hoa không khỏi một hồi khó chịu! Nhớ ngày xưa ai dám tỏ ra kiêu ngạo trước mặt hắn "người khống chế lôi điện"? Những thằng điên đó đều bị hắn tự tay đưa đi uống trà cùng diêm vương rồi!

Chẳng qua, Cao Lôi Hoa thật sự không biết, con chó ba đầu trước mắt đúng là có đủ tư cách coi thường thiên hạ không?

Siêu giai ma thú trưởng thành, tử vong tam đầu khuyển! Đánh giá năng lực tương đương với nhân loại có lực thực cấp thánh, tính theo dị năng như Cao Lôi Hoa cũng tương đương bậc bảy.

Nói cách khác, Cao Lôi Hoa cho dù ở thời điểm dị năng đầy đủ bất quá cũng chỉ cùng bậc với con chó này thôi!

Nếu không phải con chó này rất khinh địch, Cao Lôi Hoa ngay cả một đạo phong nhận kia cũng không thể trốn thoát!

Con chó này có ba đầu, như vậy có thể tính chẳng khác nào có ba con thực lực bậc bảy! Có lẽ, chỉ có Cao Lôi Hoa sắp đột phá bậc bảy, dị năng lại ở thời điểm sung mãn mới có khả năng đấu được con ác cẩu này thôi!

Nhìn con chó to khá khó chơi, Cao Lôi Hoa trái lại trở lên bình tĩnh. Hắn cũng không phải trẻ con chưa dáo máu đầu, bất kể là chuyện tình gì, bình tĩnh mới là điều kiện tất yếu để hy vọng.

Hai tay Cao Lôi Hoa cầm thanh đao xương còn lại, hai mắt lạng lùng nhìn con chó trước mắt này. Tuy rằng tạm thời không thể sử dụng dị năng, nhưng mà tiểu Lôi một thân đầy chiêu thức võ công cũng không phải là để làm cảnh.

Cao Lôi Hoa cũng chuẩn bị liều mạng rồi.

Hắn chăm chú nhìn chằm chằm con chó ba đầu, thân hình chậm rãi di chuyển, nơi này không gian di chuyển quá nhỏ, mà phong nhận của con chó ba đầu quá mức khủng bố, địa phương như vậy muốn tránh phong nhận tương đối khó khăn.

Con chó ba đầu hứng thú nhìn Cao Lôi Hoa đang di động, ba lưỡi đỏ như máu không ngừng liếm khóe miệng, nhất là cái đầu ở giữa kia lộ ra ánh mắt tò mò, nhìn qua cũng hiểu nó có chút ngạc nhiên, mồm chuẩn bị nếm thử vị của thứ trước mắt này.

Địch không động ta không động, Cao Lôi Hoa suy yếu nên chỉ có thể dùng "hậu phát chế cẩu". Lấy thể lực hiện tại của hắn rất khó tạo ra công kích hữu dụng.

Nhìn Cao Lôi Hoa nửa ngày không động một chút, chó ba đầu cũng ghét rồi. Tiếp theo, nó cũng động rồi, nhảy phốc một cái, thân hình to lớn kia chỉ cách Cao Lôi Hoa năm bước, tay phải Cao Lôi Hoa vung lên, thanh đao xương một lần nữa rời tay bay ra, nhằm mũi chó ba đầu đập tới.

Cái đầu màu xanh bên trái trong mũi phát ra tiếng phì phì khinh thường, lại một đạo phong nhận phun ra, đón lấy thanh đao xương."Bồng" một tiếng giòn vang, cái đao xương như lần trước, bị phong nhận đánh văng! Trong ba đôi mắt của Cerberus tràn ngập khinh miệt, cùng loại phương pháp, loại người này thế mà sử dụng hai lần! Thật sự là ngu xuẩn.

Nhưng mà Cao Lôi Hoa là người ngu xuẩn sao? Đương nhiên không phải!

Lúc này, thân mình Cao Lôi Hoa mạnh mẽ nhanh chóng xông về phía trước! Sau đó nhảy lên thật cao! Nắm tay to lớn của hắn hiện ra trước mắt con chó, mục tiêu của nắm đấm là mũi của cái đầu ở giữa. Cao Lôi Hoa cho dù không sử dụng dị năng cũng không phải dễ chọc vào, ở tổ 13, cho dù không cần dị năng hắn cũng là một nhân vật không dễ chơi.

Hơn nữa, căn cứ vào quan sát vừa rồi của Cao Lôi Hoa, cái đầu ở giữa dường như là chính chủ, hai cái bên cạnh lấy nó mà phục vụ.

"Rắc rắc" Nắm đấm rắn chắc của Cao Lôi Hoa in lại mõm chó ba đầu, Cerberus ăn đòn đau, từng bước lui về phía sau. Nhưng ngay sau đó nó thấy đau đớn dưới bụng, Cao Lôi Hoa vừa đánh nó một quyền đã lập tức xuất hiện dưới thân nó, con dao găm trong tay đâm mạnh vào bụng con chó.

Chó ba đầu bị đâm một phát liền kêu lên thảm thiết, hoảng sợ lùi lại phía sau.

Mà thân thể Cao Lôi cũng mềm nhũn ra, tuy muốn đuổi theo đâm dao găm vào tim con chó ba đầu nhưng sức lực đã cạn kiệt, thật sự là không còn khí lực, trơ mắt nhìn con chó ba đầu thối lui. Thở hồng hộc mấy hơi, Cao Lôi Hoa đặt mông ngồi bệt xuống đất. Sức lực vất vả khôi phục lại đã hết rồi. Kết quả là vẫn không thể giết được con chó to lớn này.

Chó ba đầu lui về phia sau cũng rất bực bội, toàn bộ thân nó cũng không phải da chó bình thường, làm thế nào để con dao ngắn trong tay người này đâm vào bụng mình như đâm vào tờ giấy. Phải biết rằng chó ba đầu là siêu giai ma thú, lực phòng ngự dĩ nhiên không kém! Nó cũng biết da trên người nó rất dày sao có khả năng để người này đâm thủng chứ!

Chó ba đầu nhìn bụng mình, người này thật đáng chết, đúng là độc ác, máu của nó đỏ tươi không ngừng trào ra từ trong bụng.

"Uông uông!" Cái đầu ở giữa chảy máu mũi kêu lên hai tiếng.

Theo tiếng kêu của nó, hai cái đầu bên cạnh đồng thời ngẩng lên!

Ba cái đầu đồng thời mở to miệng, màu xanh, màu đỏ, màu vàng, ba loại sắc màu hào quang trong miệng ba cái đầu hình thành.

"Mẹ nó, mạng ta xong rồi!" Cao Lôi Hoa thoáng tuyệt vọng, một đạo phong nhận chút nữa đã lấy mạng hắn, nếu là ba đạo phong nhận còn thật không biết sẽ chết như thế nào.

Cao Lôi Hoa muốn tránh, nhưng cả người vô lực, hắn bây giờ cử động một chút cũng khó khăn.

"Trời hại ta! Nếu dị năng của ta không hao hết, ta sẽ thê thảm như này sao!"

Nếu lực lượng bản thân thời kỳ đầy đủ, một tay liền bóp chết con chó này rồi! Bây giờ, Cao Lôi Hoa hoàn toàn đã biết cái gì là " Hổ lạc đồng bằng bị chó khinh"! Hơn nữa, trước mặt Cao Lôi Hoa chính là một con chó thật.

Hào quang trong miệng ba cái đầu rất nhanh hình thành!

Trong miệng màu xanh giống như trước là một đạo phong nhận sắc bén, trong miệng màu đỏ là một quả cầu lửa sáng trắng! Cuối cùng, trong miệng cái đầu chó màu vàng ở giữa phóng ra là một đạo giống như lôi điện màu tím!

Lúc Cao Lôi Hoa nhìn thấy đạo lôi điện kia mắt lập tức sáng ngời! Xoa xoa tay, Cao Lôi Hoa hắn là ai hả! "Người khống chế lôi điện" nha, tuy rằng năng lượng dị năng đã hao hết, nhưng muốn không chế một đạo lôi điện kia vẫn làm được.

Ở cái thế giới này, một cái duy nhất có thể nói Cao Lôi Hoa không sợ chính là sét đánh.

Rất nhanh, phong nhận, hỏa cầu, lôi điện đều hướng về phía Cao Lôi Hoa.

"Hát!" Cao Lôi Hoa hai mắt sáng ngời, đạo lôi điện màu tím đột nhiên chuyển hướng bổ về phía hỏa cầu cùng phong nhận!

Quả nhiên, cái đầu ở giữa không hổ là đại ca, lôi điện phá tan phong nhận, sau đó nện thật mạnh vào hỏa cầu! Làm hào quang của hỏa cầu giảm xuống, từ màu trắng thành màu đỏ.

Tuy là thế, nhưng hỏa cầu màu đỏ vẫn có thế lấy cái mạng nhỏ yếu ớt của Cao Lôi Hoa.

"Không nghĩ tới, ta lại chết như thế này." Cao Lôi Hoa thở dài, hai mắt nhìn hỏa cầu. chính là bây giờ Cao Lôi Hoa đã không còn sức tránh né.

Hỏa cầu bay thẳng tới Cao Lôi Hoa, khí thế như không diệt được Cao Lôi Hoa thì không ngừng lại.

Ngay lúc Cao Lôi Hoa cho rằng giờ chết đã điểm, một thân ảnh to bằng nắm tay bay lên, tiếp theo bọt nước từ trong miệng thân ảnh tròn tròn ấy phun ra. Sau đó bọt nước nghênh ngang hướng về phía hỏa cầu đang rít lên điên cuồng kia.

Crypto.com Exchange

Chương (1-462)