← Ch.0220 | Ch.0222 → |
Hiển nhiên Lục Bình ý thức được Lý gia tuy biểu hiện bên ngoài như vậy nhưng cũng không phải là đơn giản, phía sau họ ắt có một cổ lực lượng thần bí chống đỡ. Hơn nữa cổ lực lượng thần bí này vô luận là đối với Bắc Minh hay là Thủy Tinh cung, hiển nhiên quan hệ đều không thể nói hữu hảo. Sự kiện địa hạ giao dịch hội chẳng những chèn ép mức độ lui tới của Vương gia đối với Thủy Tinh cung, mà còn thay đội trạng thái yếu thế của Lý gia ở trên Tam gia đảo. Hơn nữa còn tính kế khiến cho Thủy Tinh cung cùng Bắc Minh hai Đông hải cự đầu một vố đau, khiến cho hai nhà mặt đối mặt, bắt đầu gia tăng sự xung đột.
Có lẽ nguyên nhân là do Thủy Tinh cung, Lục Bình phảng phất nghĩ tới điều gì. Theo sự hiểu biết của hắn, trước khi Thủy Tinh cung tu sĩ vào trú ở Vương gia, trong Tam gia thành Vương Lý hai nhà liên thủ chống chọi với Trương gia. Nhưng sau đó Lý gia đại tiểu thư tiêu diệt cứ điểm bí mật của Thủy Tinh cung ở Mã gia đảo, sau đó Thủy Tinh cung tu sĩ liền tới đến Tam gia đảo điều tra chuyện tu sĩ của họ mất tích ở hải vực phụ cận Tam gia đảo, rồi sau khi Vương gia quan hệ gần gũi với Thủy Tinh cung, liền bộc phát chuyện giao dịch hội, Thủy Tinh cung tu sĩ bị đuổi, Vương gia bị đàn áp...
Xâu lại chuỗi sự kiện đã qua, Lục Bình cuối cùng phát giác một đầu mối xuyên suốt từ đầu đến cuối. Đó chính là thế lực thần bí ở sau lưng Lý gia đối nghịch cùng Thủy Tinh cung; Còn về chuyện chọc vào Bắc Minh; chèn ép Vương gia; cải thiện địa vị của Lý gia ở Tam gia đảo... những chuyện này chẳng qua là những phụ phẩm đi kèm theo một hệ liệt mưu đồ chia vào đối phó với Thủy Tinh cung mà thôi.
Đối mặt với sự tranh đấu của những thế lực này, Lục Bình tự biết rõ mình, rằng những thứ này vượt xa ra tầm một người như hắn có thể tham dự. Suy nghĩ duy nhất của Lục Bình bây giờ là: luyện chế thành Thất bộ văn đan, sau đó càng tránh xa càng tốt đối với những chuyện này. Đông Hải giàu có vượt hơn hẳn Bắc Hải, nếu như hắn trong lúc vô tình đã đi tới Đông Hải, đương nhiên phải kiến thức một phen phong cảnh nhân tình thế thái ở nơi đây.
Lục Bình đã có kinh nghiệm mấy lần luyện chế nửa bước đoán đan kỳ đan dược. Mặc dù lần này luyện chế đan dược cơ hồ đã không ở dưới đoán đan kỳ đan dược, nhưng Lục Bình đối với mỗi lò luyện chế ra một viên Thất bộ văn đan rất có lòng tự tin.
Tuy vậy, Lý Mậu Lâm đã sớm nói rõ hai lò đan dược này Lục Bình chỉ cần luyện chế một viên là được. Mặc dù Lý Mậu Lâm còn hoài nghi thuật luyện đan của hắn, cố làm ra vẻ đại độ nói những lời ấy, nhưng Lục Bình cũng mượn những lời này đem Thất bộ văn đan luyện chế dư ra để dành lại làm của riêng.
Chính những lời nói này của Lý Mậu Lâm, Lục Bình tìm trăm phương ngàn kế kéo dài thời gian luyện đan để luyện chế ra Khoách Thần đan trước, khiến cho thần thức của hắn lần nữa được cường hóa. Hơn nữa, Lục Bình còn có một món bảo vật trước giờ nhất mực không nỡ sử dụng, đó chính là "Tử Tinh phong vương tương" mà Ngả Thư Đào đã tặng cho hắn ở trong Thất Tinh thiên.
"Tử Tinh phong vương tương" trong mắt luyện đan sư là bảo vật trân quý vô cùng, bản thân nó là một loại linh vật trân quý dùng để luyện đan. Luyện đan đại sư khi sử dụng vật này, có thể khiến cho quá trình luyện chế đoán đan kỳ đan dược nâng cao được tỷ suất thành đan. Theo truyền thuyết thì luyện chế pháp tướng kỳ đan dược cũng sẽ dùng đến vật này. Luyện đan đại sư, hay thậm chí luyện đan tông sư đều mơ tưởng cầu có được nó.
Chỉ còn lại duy nhất Lục Bình trong Lý gia đan phòng. Hắn hồi tưởng lại quá trình luyện chế Thất bộ văn đan, sau đó vung tay lên, đem một khối trận bàn cùng mười mấy trận kỳ bố trí ở trong phòng luyện đan của Lý gia. Chỉ chốc lát sau, không thấy bóng dáng của Lục Bình phòng luyện đan đâu nữa, thay vào đó là một đoàn mây mù màu trắng không thể nhìn rõ bên trong.
So sánh với thủ hộ trận pháp phức tạp và khổng lồ bên ngoài phòng luyện đan của Lý gia, Lục Bình tin tưởng hơn vào mê vụ trận bàn đơn giản mà Hồ Lệ Lệ tự tay chế luyện.
Lúc này ở trong phòng khách của Lý gia, Lý Mậu Lâm có chút bất đắc dĩ cười nói:
- Xem ra người này thật đúng là cẩn thận. Đoàn mê vụ trận pháp nho nhỏ này phá không khó. Tuy nhiên một khi phá trận, sẽ bị người này phát giác trước.
Lý Tu Trúc nói:
- Người này đã được phụ thân cam kết hứa hẹn thế mà còn cẩn thận như vậy, rõ ràng cho thấy hắn đề phòng Lý gia chúng ta. Chẳng lẽ hắn thật sự có thủ đoạn che giấu gì mà chúng ta không nhận ra?
Sở Đình lúc này lại phảng phất đã sớm ngờ tới Lục Bình sẽ làm như vậy, nói:
- Luyện đan sư đối với thuật luyện đan tự trân quý hơn cả bản thân, nếu đổi lại là ta thì khi luyện đan cho người không quen thuộc hay tin cậy, thì thủ đoạn phòng thủ so với người này chỉ có thể nghiêm khắc hơn chứ không dưới.
Lý Tu Trúc nói:
- Vậy chúng ta có thể thừa dịp trong lúc hắn luyện chế đan dược, bất thình lình phá trận mà vào, được không? Như vậy hỏa chủng mà hắn dùng để luyện đan không còn kịp thu hồi, người này có phải là người hôm đó Sở sư tỷ nhìn thấy sử dụng Xích hoàn hỏa hay không thì chỉ nhìn một cái là biết.
Sở Đình tức giận liếc nàng một cái, không nói gì. Lý Mậu Lâm thấp giọng trách mắng:
- Chuyện này chó đề cập nữa! Nếu thật sự làm như vậy, đối với một luyện đan sư mà nói, điều đó có nghĩa là Lý gia ta muốn cùng hắn kết thành tử thù. Tu sĩ Tam gia đảo đã sớm biết được thân phận của Lục Cửu đan sư, khiến cho người hữu tâm chú ý đến hắn. Bây giờ tình thế Lý gia ta ở Tam gia đảo mới vừa có chút hòa hoãn. Trường, Vương hai nhà rất nhanh đối với lần giao dịch này sẽ phát giác vấn đề đằng sau đó. Con hãy mau sớm thành tựu đoán đan kỳ, như vậy mới thay đổi được tình thế kém cỏi của Lý gia ta ở Tam gia đảo.
Sở Đình suy nghĩ một chút, nói:
- Lý sư thúc nói rất đúng. Lúc này chính là thời khắc Lý gia xây dựng tu dưỡng lực lượng, đúng là không thích hợp dẫn tới sự chú ý của nhiều người nữa. Như vậy đi, ta trước hết vì Lý sư muội xuất thủ luyện chế Thất bộ văn đan, xem ra ít nhất cũng có thể luyện chế được hai viên. Nếu như người này cũng có thể luyện chế thành công một viên, thì như vậy cháu sẽ nhân cơ hội này thử đột phá đoán đan kỳ luôn. Một khi thành công, Lý gia sẽ có thêm hai vị đoán đan chân nhân, xem ra cũng đủ chấn nhiếp các thế lực trên Tam gia đảo.
Lý Tu Trúc nghe vậy mừng rỡ. Lý Mậu Lâm mặc dù trong bụng vui sướng, nhưng vẫn thận trọng nói:
- Đình nhi cháu đã chuẩn bị tốt chuyện ngưng đan hay chưa? Ngưng kết kim đan không phải chuyện đùa, quan hệ đến đường tu hành của Đình nhi sau này. Nếu để cho lão sư của cháu biết được cháu ở chỗ của ta vội vàng kết đan, sư thúc ta đến lúc đó e rằng không thể giao phó cùng lão sư cháu.
Sở Đình cười, nói:
- Sư thúc cứ yên tâm đi! Cháu gái đã sớm chuẩn bị xong đột phá đoán đan kỳ. Bởi vì lão sư hết lần này đến lần khác nhấn mạnh muốn cháu phải xây dựng cơ sở tu hành cho vững, không cần phải gấp kết đan, cho nên mới một mực áp chế tu vi. Bây giờ sư điệt đã luyện thành thần thức hóa niệm bí thuật, sau khi lên cấp đoán đan kỳ, thần niệm nhất định sẽ lần nữa đột nhiên tăng trưởng mạnh. Tích lũy thì đã sớm làm xong, bây giờ tùy thời có thể bế quan đột phá.
Lý Mậu Lâm nghe vậy mới yên lòng, vội vàng bố trí phòng luyện đan cho Sở Đình, chuẩn bị luyện chế Thất bộ văn đan.
Hai ngày sau, phòng luyện đan bố trí Sở Đình đó đột nhiên tỏa ra từng trận dị hương. Lúc này Lý Mậu Lâm cùng Lý Tu Trúc đang phụng bồi một vị lão giả tinh thần quắc thước nhìn về phía phòng luyện đan.
Lý Mậu Lâm hướng về phía bên cạnh lão giả cung kính nói:
- Phụ thân, xem ra Đình nhi quả nhiên không là một thiên tài về luyện đan. Thất bộ văn đan này luyện chế độ khó cơ hồ tương đương đoán đan kỳ đan dược, không ngờ Đình nhi chỉ cần một lò là đã luyện chế thành công. Sở sư muội có con gái như vậy...
Lão giả hừ một tiếng, cắt lời của Lý Mậu Lâm, nói:
- Một vị luyện đan sự khác ở trong đan phòng kia vẫn chưa có động tĩnh gì sao?
Lý Mậu Lâm biết mình mới vừa nói sai. Lý Tu Trúc đã tiếp lời:
- Xem ra người này cho dù là một đan sư, thuật luyện đan cũng không thể so sánh cùng Sở sư tỷ. Người này tiến vào đan phòng sớm hơn Sở sư tỷ nửa ngày. Đến bây giờ cũng không có một chút động tĩnh nào. Nói không chừng hai phần linh thảo trân quý kia sẽ bị hắn tao đạp rồi.
Lão giả hiền lành nhìn cháu gái của mình một cái, quay đầu nói với Lý Mậu Lâm:
- Bất luận người này có thể luyện chế ra Thất bộ văn đan hay không, Lý gia chúng ta đều phải lấy lễ đối đãi, không thể chậm trễ.
Lý Mậu Lâm cung kính đáp ứng. Lão giả xoay người đi về phía sau. Lý Tu Trúc đảo mắt một vòng, vội vàng đuổi theo. Không biết Lý Tu Trúc nói gì với lão giả, hai người một già, một trẻ cười cười nói nói, trong chốc lát đã đi sâu vào Lý gia trang viên.
← Ch. 0220 | Ch. 0222 → |