← Ch.0429 | Ch.0431 → |
Sau Lục Bình, Kiều Duy Kiệt lại ở trong đó chọn lựa ra vật phẩm khác, sau nữa chính là Thủy Tú chân nhân cùng Hải Ngu Tông Tiền Thụ chân nhân. Sau khi Phi Vũ phái Hàn Phi chân nhân lại lần nữa chọn lựa hai món vật phẩm trong đó, còn dư lại ba món vật phẩm chẳng qua là một ít đỉnh cấp linh tài bình thường cùng dung huyết kỳ đan dược. Những thứ đồ này Dương Tam Dương chân nhân tự nhiên không nhìn ở trong mắt, chẳng qua là tiện tay đem tất cả thu vào trong tay.
Đang lúc mọi người chọn lựa vật phẩm, Lục Bình lẳng lặng ở một bên chờ đợi. Hắn lúc trước chọn lựa ba món vật phẩm, trừ một bình đan dược là cố ý chọn lựa cho Tăng Vũ ra, trong hai món vật phẩm khác, hòn đá màu đen đó gọi là Xích Viêm thạch, là một món Hỏa chúc tính thiên địa kỳ vật. Bất đồng so với những Hỏa chúc tính kỳ vật khác lấy đều tồn tại dưới hình thức hỏa chủng, bản thân Xích Viêm thạch không phải là hỏa chủng, nhưng nó lại có tính chất kỳ lạ khác, đó chính là tạm thời tăng lên phẩm chất của những hỏa chủng khác.
Phương pháp tương tự thật ra thì Lục Bình cũng biết có mấy loại, tỷ như lấy Mộc chúc tính linh tài làm nhiên liệu, dùng linh thạch thi triển Bạo Linh quyết vấn vân, cũng có thể khiến cho uy lực hỏa chủng nhận được sự đề thăng. Nhưng những loại thủ đoạn này đều là đề thăng uy lực của hỏa chủng, chứ không phải là phẩm cấp. Còn khối Xích Viêm thạch này thì bất đồng, khi phối hợp sử dụng Xích Viêm thạch cùng hỏa chủng, có thể đem uy lực của hỏa chủng hoàn chỉnh tăng lên một nấc thang, tức đề thăng phân cấp của hỏa chủng, cho đến khi khối Xích Viêm thạch này bị hỏa chủng thiêu đốt đến hết.
Mặc dù Huyền Thiên Nhiên Linh Hỏa được linh thạch chống đỡ cũng có thể đem uy lực tăng lên một nấc thang, nhưng đây chẳng qua là tự thân đặc chất của Huyền Thiên Nhiên Linh Hỏa. Những hỏa chủng khác nếu không có Xích Viêm thạch, vô luận như thế nào cũng không có loại chức năng này.
Lục Bình cầm khối Xích Viêm thạch này đem trong tay sờ nắn, ngược lại có chút trù trừ. Nếu là đem Xích Viêm thạch cho vào trong Thất Bảo Lôi Hồ, trong lôi hồ nguyên bản đã thu nhiếp một loại thiên địa kỳ hỏa, uy lực tất nhiên sẽ gia tăng cực lớn, nhưng số lượng hỏa chủng lại không tăng lên, mà chỉ có một đạo kỳ hỏa như cũ.
Suy nghĩ một chút, Lục Bình cuối cùng đem Xích Viêm thạch tạm thời thu giữ, không bỏ vào trong Thất Bảo Lôi Hồ.
Một món còn lại khác là một món nhị đẳng định cấp linh tài, cũng là bảo vật mà Lục Bình định dùng đề thăng chất liệu của Kim Lân kiếm. Kim Lân kiếm sau khi bị Lục Bình đề thăng lên thành thông linh pháp bảo, tự thân chất liệu đã khó có thể bảo đảm cho phẩm chất Kim Lân kiếm tiếp tục để tăng cao lên được nữa. Nếu muốn ở trên Kim Lân thân kiếm khắc họa ra đạo đạo thông linh bảo cấm thứ năm, thứ sáu, thì cần tiến hành đề thăng đối với tự thân chất liệu cấu thành Kim Lân kiếm.
Lúc trước, Lục Bình ở trong bảo khố của Thiên Tuyết lão tổ chọn lấy một khối lớn thủy tinh ngọc chính là vì cái mục đích này. Bây giờ hắn cũng phát hiện trong số linh tài mà đám người Tằng Vũ tìm ra ở trong động phủ lại có tồn tại thứ thúy ngọc này. Đây là nhị đẳng linh tài có thể dùng để gia tăng phẩm chất của Kim Lân kiếm.
Có hai món linh tài này nơi tay, Lục Bình tự tin có thể nắm chắc đem phẩm chất của Kim Lân kiểm tăng lên tới mức có thể chịu đựng đạo thông linh bảo cấm chế thứ năm. Đạo thứ sáu thì có thể vẫn còn có chút miễn cưỡng, Lục Bình dù sao đối với với luyện khí hiểu biết rất ít, cần phải hỏi qua Trần Luyện rồi mới có thể biết rõ.
Sau khi Dương Tam Dương chân nhân cuối cùng đem còn ba món đồ còn dư lại thu hồi, Thủy Tú chân nhân lúc này mới cười nói:
- Việc này không nên chậm trễ, bọn ta hay là mau sớm tìm tới chỗ có động phủ đó, để giải quyết mọi chuyện cho thỏa đáng.
Mọi người cũng biết loại chuyện như vậy sợ nhất là xuất hiện điều ngoài ý muốn. Vì vậy, một nhóm bảy người từ trà phòng đi ra, liền vội vã hướng bên ngoài Hoàn Vũ đảo mà bay đi.
Một chỗ không địa ở sau trong Hải vực đột nhiên truyền tới một tiếng kêu rít trong trẻo. Nơi xa trên mặt biển đột nhiên xuất hiện một điểm đen to lớn. Điểm đen có tốc độ cực nhanh, tiếng kêu gáy mới vừa truyền tới, thì điểm đen liền đã bay đến gần trước mặt. Một con loan điểu to lớn xuất hiện. Linh vũ xanh và hồng hai màu kết hợp, khiến cho con loan điểu này nhìn uy phong lẫm lẫm.
Loan điểu bay đến trên không của chỗ hải vực này, qua lại vòng quanh hai vòng, tựa hồ đang xác định cái gì đó. Sau đó, hai đạo nhân ảnh đột nhiên xuất hiện ở trên lưng của loan điểu, cũng từ trên đó chậm rãi rơi xuống.
Tằng Vũ đứng ở sau lưng Lục Bình, Lục Bình dùng thần niệm dò xét hướng bốn phía dưới đáy biển, thuận miệng hỏi:
- Chính là nơi này?
Tằng Vũ ở sau lưng Lục Bình cung kính cất tiếng nói:
- Chính là ở chỗ này, đám người vãn bối lần trước chính là ở chỗ này đuổi giết một con yêu thú, ngẫu nhiên ở đáy biển phát hiện ngôi động phủ kia.
Lục Bình gật gù, đứng ở trên mặt biển cũng không có động tác. Loan điểu ở trên bầu trời hai cánh đang giang rộng chừng mười trượng đột nhiên "Thu thu" kêu lên hai tiếng, vóc người ở trên trời trong cấp tốc thu nhỏ lại, cuối cùng hóa thành một con chim nhỏ khoảng một thước, có hai màu xanh màu đỏ xinh đẹp rơi đáp xuống vai Lục Bình, bắt đầu khởi giọng ca hát. Tiếng hót thanh thúy truyền ra xa xa ở mặt biển. Yêu thú ở chỗ hải vực này tới lui tuần tra nghe tiếu điểu cất tiếng hát đột nhiên giống như nhận lấy tín hiệu gì đó, rối rít bỏ trốn đi.
Một chốc lát sau, trong bầu trời lại có mấy đạo độn quang nhanh chóng hướng chỗ Lục Bình đang đứng bay tới. Sau khi độn quang đáp xuống, Thủy Tú chân nhân cùng Kiêu Duy Kiệt năm người từ trong độn quang hiển hiện ra. Mọi người nhìn con tiểu điều trên bả vai của Lục Bình, mặt đều hiện ra vẻ kinh dị. Đồng thời, trong ánh mắt nhìn về phía Lục Bình vẻ kiêng kỵ càng thêm nồng đậm.
Thủy Tú chân nhân cười nói:
- Yêu sủng của Lục sư huynh có tốc độ thật nhanh, bọn ta có muốn cũng không theo kịp.
Lục Bình cười cười, không nói thêm cái gì, mà là chỉ chỉ mặt biển nói:
- Động phủ xem ra là ở dưới đáy biển này rồi, nếu mọi người đều đến, thì hãy bắt đầu thôi.
Lục Bình vừa dứt lời, kể cả Tằng Vũ bên cạnh, toàn bộ thân hình đột nhiên hóa thành hai luồng nước chảy, độn vào trong nước biển không thấy tung tích đâu.
Mọi người trong lúc tương hỗ đưa mắt nhìn nhau, cũng không dám chậm chân rơi lại ở phía sau. Mỗi người đều thi triển ra thủ đoạn, Thủy Tú chân nhân thân hình toàn bộ phồng ra, hóa thành một đoàn hơi nước hướng vào trong nước biển lao thẳng đi; Kiều Duy Kiệt nhìn Lục Bình và Thủy Tú hai người chìm vào trong nước biển, "Hắc hắc" cười lạnh hai tiếng, thân hình trực tiếp hướng nước biển đập xuống. Một tiếng vang to lớn kèm theo bọt sóng ngất trời tung lên, lúc mặt biển bình tĩnh trở lại, đã không thấy tung tích của hắn đâu nữa. Hàn Phi, Tiền Thụ, Dương Tam Dương ba người cũng mỗi người đều thi triển thủ đoạn, xâm nhập xuống dưới đáy biển.
Ở khoảng cách mặt biển sâu mười trượng, đứng vững một dãy núi dưới đáy biển. Mọi người lần nữa hướng đáy biển xâm nhập hơn trăm trượng, lúc này mới ở một vị trí ấn bí trong sườn núi dưới đáy biển phát hiện nhập khẩu của một tòa động phủ. Đợi đến lúc mọi người tiến vào động phủ hơn mười trượng, lại phát hiện nước biển bị một tầng màn hào quang chắn bên ngoài. Mọi người biết đây là tác dụng của động phủ trận pháp tạo ra, nhằm tránh cho nước biển tràn ngập vào trong động phủ.
Đám người Thụy Tú chân nhân đi vào trong động phủ, lúc này mới phát hiện trong động phủ có một tòa đại sảnh rộng rãi, tựa hồ đã đem bụng núi của cả tòa sơn mạch này móc rỗng đi vậy.
← Ch. 0429 | Ch. 0431 → |