← Ch.0439 | Ch.0441 → |
Sáu người Tằng Vũ sau khi tới Hoàng Ly đảo, cũng ở đây dưới sự chỉ huy của Hồ Lệ Lệ phụ trách bố trí phương hướng một trận pháp của Hoàng Ly đảo. Những tu sĩ có thể tham dự trong kế hoạch khuếch trương Hoàng Ly đảo phần lớn là bổn phái ngoại môn đệ tử, thậm chí là nội môn đệ tử. Lục Bình không ngờ tới là Đám người Tằng Vũ nhất mực có tán tu thân phận không ngờ lại nguyện ý trở thành Chân Linh phải ngoại môn đệ tử.
Mấy ngày trước, Lục Bình lần nữa từ Thanh Giản trong động phủ dẫn dắt đến Hoàng Ly đảo một cái tiểu hình linh mạch. Hiện nay, Hoàng Ly đảo tiểu hình linh mạch số lượng đã đạt đến bốn cái, ngoài ra còn có năm cái vi hình linh mạch. Hoàng Ly đảo Tụ linh chi địa đã đạt đến cực hạn, đây cũng là nguyên nhân Lục Bình nóng lòng mời Quách Huyền Sơn chân nhân tới Hoàng Ly đảo thi triển Di Sơn Điền Hải Thuật. Hoàng Ly đảo diện tích đã trở thành trở lực lớn nhất chế ước Hoàng Ly đảo tiếp tục phát triển.
Lục Bình trở về động phủ, đem Hoàng Kim ốc lần nữa bố trí ở trong linh mạch. Trong Hoàng Kim ốc tiểu cô sơn có tác dụng tích góp chứa đựng linh lực.
Cho dù thoát khỏi linh mạch tư dưỡng, độ dày linh khí trong Hoàng Kim ốc vẫn có thể giữ vững mấy chục ngày như cũ mà không giảm đi.
Lục Bình thân còn từ chỗ Thiên Tuyết lão tổ có được một viên tiểu hình tụ linh châu. Sau khi đem chôn ở trong linh mạch, cái tiểu hình linh mạch thứ năm của Hoàng Ly đảo xuất hiện chẳng qua là vấn đề thời gian. Ngoài ra, còn có từ trong Thanh Giản động phủ linh mạch lấy được ba viên vi hình tụ linh châu.
Lục Bình suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn là đem toàn bộ chúng chôn ở trong linh mạch. Nếu cứ như thế, vị hình linh mạch cũng đạt tới tám cái. Nếu lại dẫn tới hai cái tiểu hình linh mạch nữa, như vậy Hoàng Ly đảo tiểu hình linh mạch thứ sáu cũng thành hình.
Để uẩn bực này, chính là nhiều trung bình đảo tự của Chân Linh phái sau rất nhiều năm kinh doanh cũng không bằng!
Lục Bình mới vừa đem linh mạch trong động phủ thu xếp rõ ràng, Trần Luyện cũng đã đi tới trong động phủ, thấy Lục Bình liền cười nói:
- Nghe nói người gần đây ở Hoàn Vũ đảo lại danh tiếng vang dội, đường đường Huyền Linh pháp luyện đan tông sư mà bị người làm cho hội đầu thổ kiểm. Bây giờ cơ hồ truyền khắp toàn bộ Bắc Hải.
Lục Bình cười nói.
- Đúng là tin tức của ngươi linh thông nhất!
Dứt lời, lấy ra hai mươi hai cây ở trong hai mươi bồn cây san hô thu hoạch trong Thanh Giản động phủ. Trần Luyện nhìn hai mươi hai cây san hô trước mặt này, mắt sáng lên, cười nói:
- Quả nhiên là đồ tốt, san hô khổng lồ như thế xem ra cũng đã trải qua mấy ngàn năm thành hình rồi.
Mặc dù trong đó các loại linh tài hỗn tạp, lại thắng ở chỗ không cần phí quá lớn tinh lực đề luyện.
Lục Bình cười cười, lại lấy ra hai cây san hô toàn bộ do nhị đẳng biến dị linh tài hình thành. Trần Luyện nhìn thấy trợn mắt hốc mồm, hồi lâu mới kinh hô:
- Phát rồi phát rồi, hảo vật kiện bực này sợ là có thể tách ra mấy chục loại biến dị linh tài bất đồng, mặc dù có nhiều có ít, nhưng cũng là một món kỳ bảo rôi.
Nói xong nhìn Lục Bình chần chờ hỏi:
- Vật này chẳng lẽ ngươi cũng cho ta?
Lục Bình gật đầu một cái, Trần Luyện mừng rỡ, bất quá Lục Bình lại nói:
- Nhưng cũng có điều kiện.
Trần Luyện trịnh trọng gật đầu một cái, nói:
- Ngươi nói đi!
Lục Bình cười nói:
- Ta chỗ này còn thu giữ một chút linh tài rất tốt, ngươi phải giúp ta luyện chế bốn món pháp bảo tốt nhất. Một món là một đôi phong hỏa song chúc tính pháp bảo, đây là cho Lục Cầm nhi đấy; còn có một món Phong chức tính pháp bảo, một món Thủy chúc tính trường kích pháp bảo, một món là một đôi Bằng chúc tính chủy thủ, ba cái này là ta cho ba con linh sủng rắn nhỏ của ta. Bốn món pháp bảo này ngươi phải đem ra bản lãnh tốt nhất của mình, chuyện bảo cấm ngươi tự mình giải quyết. Tóm lại mỗi món pháp bảo cần ngưng tụ ba cái bảo cấm, hơn nữa tốt nhất là không được lặp lại, tương lai ít nhất cũng phải có cơ hội đề thăng lên thành thông linh pháp bảo.
Trần Luyện suy tư một phen, cười nói:
- Liền biết là tiện nghi của ngươi không dễ chiếm. Cũng được, lần này là xăm mình ra ngoài chơi luôn rồi! Ta ở đây còn có một ít thứ tốt những năm này để dành được, lần này sẽ đem ra dùng hết, để làm cho thật tốt mấy món pháp bảo ra xem.
Trần Luyện luyện khí thuật có thể có thành tựu hiện nay, cùng Lục Bình trước đó cực lực ủng hộ không phân chia ra được. Hai người giao tình thâm hậu, Trần Luyện lại là một trong bằng hữu Lục Bình kết giao sớm nhất, trong lời nói tự nhiên cũng không có nhiều cố kỵ.
Lục Bình đem Kim Lân kiếm ra, đồng thời còn có hai khối biến dị linh tài trước đó hắn thu thập được, đối với Trần Luyện nói:
- Kim Lân kiếm bây giờ có hai khối linh tài này, xem ra vẫn có thể tiến thêm một bước, ngưng luyện thông linh báo cấm thứ năm. Lấy luyện khí thuật của ngươi bây giờ, hiện nay tăng lên một món thông linh pháp bảo xem ra không khó?
Trần Luyện nhận lấy Kim Lân kiếm, đồng thời cần thận tra xét hai khối linh tài, trầm ngâm một phen, nói:
- Ngươi có hai khối linh tài này đích xác là đồ tốt, dùng để thăng cấp phẩm chất Kim Lân kiếm ngược lại cũng đủ. Chẳng qua là đạo phi kiếm pháp bảo thông linh bảo cầm thứ năm còn cần chính người nghĩ biện pháp. Ta chỗ này cũng không nắm giữ, ngay chính là lão sư Huyền Hỏa chân nhân nơi đó cũng chưa chắc đã có. Người chỉ có đi tới chỗ Thiên Giang sư tổ nơi đó mà đòi. Xem ra với địa vị của ngươi bây giờ ở trong môn phái, cùng với môn phái kỳ vọng đối với người, yêu cầu này môn phái rất dễ dàng sẽ đáp ứng.
Lục Bình gật đầu một cái không nói gì, đừng bảo là Lục Bình có thân phận Chân Linh phái luyện đan đại sư, nắm giữ Dung huyết đan hỏa đan thuật, linh thủy đan càng là Bắc Hải độc chỉ có một nhà. Lục Bình luyện chế Linh Thủy Dựng Mạch Đan bị Chân Linh phái coi như trấn bảo, ở Bắc Hải tu luyện giới lấy giá trên trời bán ra, hơn nữa số lượng cực kỳ có hạn. Có thể nói bây giờ Lục Bình chỉ dùng luyện đan sư thân phận mà nói, Chân Linh phái trừ Thiên Lô lão tổ ra, hắn có thể nói là người thứ nhất.
Lấy thân phận như vậy mà nói, Lục Bình hướng môn phái đòi một đạo thông linh bảo cấm dĩ nhiên là dễ dàng, thậm chí tự thân Chân Linh phái đối với hành động như vậy của Lục Bình còn giữ thái độ rất hoan nghênh. Nếu như Lục Bình mọi sự đều tự mình giải quyết, không muốn dính dáng đến Chân Linh phái, đó mới là tình huống mà Chân Linh phái cao cấp tu sĩ không muốn thấy.
Lục Bình tay trái đưa ra nắm chặt, phảng phất nắm thứ gì, sau đó tay phải đưa lên tay trái sờ sờ, một thanh trường kiếm màu u lam nhất thời xuất hiện ở trong tay tay trái của hắn.
Lục Bình tay cầm Thủy U kiếm nói:
- Thủy U kiêm bây giờ chẳng qua là ngưng luyện hai đạo bảo cấm, lấy chất liệu hoàn toàn có thể ngưng luyện đạo bảo cấm thứ ba, đáng tiếc.
Thủy U kiếm ở trong tay Lục Bình mặc dù hết lần này đến lần khác lập được kỳ công, nhưng theo tu vi Lục Bình từ từ tăng lên, ứng đối với địch thủ có thực lực cũng càng ngày càng mạnh. Thủy U kiếm chẳng qua là pháp bảo bình thường chỉ ngưng luyện hai đạo bảo cấm, ngay cả có ân hình công hiệu kỳ quỷ, uy lực vẫn có chút không theo kịp thời thế.
Trần Luyện cũng bất đắc dĩ nói:
- Vô hình phi kiếm chẳng những chất liệu khan hiếm, bảo cấm cũng là khó được nhất. Bổn phái vốn chỉ có một đạo bảo cấm, còn là vật năm đó từ Phi Linh phái lưu truyền xuống. Một đạo còn lại khác là do người khi có được 'Vô hình kiếm' quyết phát giác, có thể tưởng tượng muốn ngưng luyện đạo bảo cấm thứ ba, sẽ phải nhìn vận khí của ngươi.
Trần Luyện mang đi Kim Lân kiếm, Lục Bình lại dự định thừa dịp khoảng thời gian này đem tích lũy lúc trước tiêu hóa một phen. Khoảng thời gian này mặc dù Lục Bình cũng không bởi vì không ngừng đi ra ngoài mà trì hoãn tu luyện, nhưng sau khi hắn lên cấp đoán đan trung kỳ, tốc độ tu luyện vốn là chậm lại cực lớn, càng cần phải trầm tầm xuống bế quan một đoạn thời gian.
Phát cho Hồ Lệ Lệ một đạo truyền âm pháp kiếm, đem sự tình một đoạn thời gian gần đây phân phó một phen, Lục Bình liền phong bế động phủ bắt đầu bế quan.
Mặc dù mới vừa chôn xuống Tụ Linh châu, chưa diễn hóa thành linh mạch, nhưng động phủ giờ phút này đã ngưng tụ bốn cái tiểu hình linh mạch cùng năm cái vị hình linh mạch, ngược lại cũng đủ cho Lục Bình dùng để tu luyện. Bất quá Lục Bình cũng không thỏa mãn với điều này, hắn một hơi ở trong động phủ bày ra ba mươi sáu viên thượng phẩm linh thạch tạo thành hóa linh trận pháp, khiến cho độ dày linh khí trong động phủ cơ hồ muốn hóa thành chất lỏng, rồi sau đó đem Hoàng Kim ốc đặt ngay linh mạch cùng với trận nhãn của tụ linh trận pháp. Lập tức, linh khí nồng nặc trong động phủ đều bị Hoàng Kim ốc thu nhiếp hết cả.
Lục Bình cũng không cần bố trí tụ linh đại trận dùng để phụ trợ cho việc tu luyện của mình. Trong Hoàng Kim ốc, tiểu cô sơn chính là một tòa tụ linh đại trận đặc chế, hơn nữa nếu so với Lục Bình, thậm chí là Hô Lệ Lệ người chuyên tu trận pháp như vậy bố trí tụ linh trận còn tinh diệu hơn.
Huống chi Lục Bình tu luyện "Bắc Hải Thính Đào quyết", bản thân chính là một bộ công pháp khi tu luyện đối với linh khí có nhu cầu giống như cá kình nuốt sóng. Bộ công pháp này bản thân giống như một tòa hấp linh trận, không cần Lục Bình phải tụ tập linh khí, nếu không phải bây giờ có bốn năm cái tiểu hình linh mạch ở chỗ này, những linh khí này chỉ có không đủ, làm gì còn cần tụ tập.
Như vậy nửa năm trôi qua, ở trên Hoàng Kim ốc tiêu cổ sơn tọa lạc một tòa cung điện hoành tráng.
Đây là Lục Bình lấy được trung ương cung điện trong Thanh Giản động phủ di dời vào.
Lúc này ở bên trong cung điện, Loan Ngọc nhìn bốn phía cung điện, "Sách sách" thành tiếng, nói:
- Đích xác là một tòa không gian pháp khí cực tốt. Tuy nói không so được với Hoàng Kim ốc đại hình không gian pháp khí lớn như vậy, nhưng rốt cuộc cũng là thủ bút của pháp tướng lão tổ. Đáng tiếc chính là trong một tòa cung điện như vậy cũng thiếu rất nhiều trang sức vật, nhìn trống không đáng chán.
Lục Bình trong tay cũng lăn qua lộn lại xem xét một khối đá màu đen, trong hai mắt thanh quang không ngừng lấp lóe, nhưng vẫn như cũ không có chút manh mối nào. Một chốc lát sau, hắn đành phải đạt hòn đá xuống, hỏi:
- Trong khối hắc du thạch này rốt cuộc có huyền cơ gì, mà đáng giá cho ngươi ở trong Bắc Hải cung đàn sư tập hội thiếu chút nữa bại lộ thân phận? Tuy nói nó là một khối huyền cấp thượng phẩm Thổ chúc tính thiên địa linh vật, nhưng ngươi cũng không nên nói chỉ là vì Đại Bảo tương lai lên cấp đoán đan trung kỳ mà chuẩn bị. Đại Bảo tu luyện càng lúc càng lười biếng, chờ cho nó lên cấp đoán đan trung kỳ sợ là còn phải mấy chục năm.
Loan Ngọc "Hắc hắc" cười một tiếng, nói:
- Tự nhiên là đồ tốt, không ngờ tới ở Bắc Hải còn có thể đụng đến vật này, xem ra Bắc Hải cũng chưa chắc liền như tu luyện giới cho rằng là bần tích như vậy.
Lục Bình cười nói:
- Chẳng qua là một món hắc du thạch mà đáng giá cho người phát ra cảm khái như thế sao? Bắc Hải bần tích cũng không phải là bằng vào một khối thiên địa linh vật này là có thể cải thiện.
Loan Ngọc lại nghiêm mặt nói:
- Vậy cũng chưa chắc, tu luyện giới đều biết Bắc Hải bần tích, nhưng đây chẳng qua là do nơi chân chính tích chứa đồ đạc và linh vật của Bắc Hải chưa bị Bắc Hải tu sĩ phát giác ra mà thôi.
Loan Ngọc không đợi Lục Bình phản bác, nói tiếp:
- Ví dụ như nói về Hàn Băng đảo đại hình linh quáng mạch, Bắc Hải tu luyện giới khai ích vạn năm, lại có người nào sẽ nghĩ tới Hàn Băng đảo bị băng tuyết bao trùm không ngờ lại sẽ ẩn giấu tài phú khổng lồ như vậy? Chỉ cái đại hình linh quang mạch này tuy nói còn chưa đủ để hoàn toàn thay đổi trạng huống bần tích của Bắc Hải, nhưng người nào có thể phủ nhận ở những địa phương khác của Bắc Hải nơi không có người biết đó không cất giấu những tu luyện từ nguyên nào khác?
Lần này Lục Bình cũng không nói gì, suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn cười nói:
- Những thứ khác cũng không nên bàn làm chi, hãy quay lại nói cho ta biết trong khối học du thạch này rốt cuộc có huyền cơ gì.
Loan Ngọc thần bí cười một tiếng, hỏi:
- Ngươi có biết Tức thổ?
- Tức thổ?
Lục Bình sững sờ một chút, ngay sau đó phản ứng kịp, cả kinh hỏi lại:
- Tức thổ?
Loan Ngọc gật đầu một cái, khẽ cười đáp:
- Chính là Tức thổ, thiên địa kỳ vật có thể khiến cho cỏ cây rút ngắn kỳ hạn sinh trưởng, được xưng là tu luyện giới chỉ có chừng mấy loại kỳ vật có thể thắng được cả thiên địa linh vật.
Tức thổ, cũng không phải là thiên địa linh vật, mà là một loại thiên địa kỳ vật. Nhưng loại thiên địa kỳ vật này lại cũng không có công hiệu giống những kỳ vật khác có thể bị tu sĩ dùng để ngưng luyện tiểu thần thông. Tức thổ lại có một loại cách dùng khác bị tu luyện giới coi là nghịch thiên: đó chính là có thể rút ngắn kỳ hạn rất lớn để cỏ cây vật sinh trưởng và thành thục.
Chính là bởi vì cách dùng này, Tức thổ trong tu luyện giới có địa vị không thấp hơn thiên cấp thiên địa linh vật.
Lục Bình chị chỉ vào hắc du thạch đặt ở trên mặt đất, có chút không dám tin tưởng hỏi:
- Ngươi nói là khối trong học du thạch này cất giấu Tức thổ?
Loan Ngọc cười nói:
- Ta tuy không có 'Tam Thanh Chân Đồng' thần thông như vậy, nhưng Mộc Loan nhất tộc ta giỏi nhất là nuôi trồng chăm sóc linh thảo linh mộc, đối với Tức thổ loại bảo vật này tự nhiên có truyền thừa bí thuật có thể phân biệt ra được.
Lục Bình gật đầu một cái, Mộc Loan nhất tộc tự nhiên có chỗ hơn người, điểm này Lục Bình cũng tin.
Lục Bình nhìn hắc du thạch một chút, hỏi:
- Tức thổ này là xen lẫn vào trong hắc du thạch, hay là bị bao phủ ở bên trong đó?
Nếu là xen lẫn vào trong học du thạch, thì nói không chừng vì có được Tức thổ không thể làm gì khác hơn là đem khối học du thạch này đập bể mài nát, sau đó đem Tức thổ đề luyện ra. Còn nếu chỉ là túi bao ở ngoài, như vậy chỉ cần đem hắc du thạch cắt rách là được, cũng không làm tổn thương linh tính của hắc du thạch. Dù sao khối Thổ chức tính thiên địa linh vật này cũng là huyền cấp thượng phẩm, tương lại giao cho Đại Bảo dung luyện chánh là hợp thích.
Loan Ngọc cười nói:
- Yên tâm, lần này thu hoạch tuyệt đối xứng đáng với vị Thiên Lô lão tổ kia tốn hao một viên đan dược có thể giúp đột phá pháp tướng kỳ kia.
Loan Ngọc cẩn thận đem hắc du thạch từ từ cắt ra làm hai đoạn ở chính giữa. Trong khối hắc du thạch này quả thật trống rỗng, bên trong lại có một khối cầu đất lớn chừng quả đấm màu vàng, chính là Tức thổ đại danh đỉnh đỉnh trong tu luyện giới.
Cùng với Tức thổ đối ứng trong thiên địa linh vật, có một loại gọi là Tức Nhưỡng, là một loại Thổ chúc tính thiên địa linh thổ. Loại linh thổ này mặc dù không có đặc thù công hiệu của Tức thổ trong việc thúc giục sinh trưởng thôi sanh linh thảo, nhưng lại có một loại đặc tính sanh sanh bất tức, sinh trưởng không ngừng nghỉ. Trong truyền thuyết, từ một khối Tức Nhưỡng chém ra một miếng nhỏ, chỉ cần linh khí và linh thạch đầy đủ, hoàn toàn có thể từ một miếng nhỏ Tức Nhưỡng chém xuống này bồi dục mà thành một khối Tức Nhưỡng hoàn chỉnh. Dĩ nhiên, linh khí linh thạch cần thiết cho việc này cũng là một con số thiên văn (cực kỳ lớn).
Tức Nhưỡng là Thổ chức tính thiên cấp trung phẩm thiên địa linh thổ, so với Lục Bình dung luyện Huyền Nguyễn Trọng Thủy còn quý trọng hơn. Mà loại bảo vật này tại tu luyện giới cũng bất quá chỉ là cùng với Tức thổ tương đương mà thôi. Có thể thấy Tức thổ trong tu luyện giới trân quý như thế nào.
← Ch. 0439 | Ch. 0441 → |