← Ch.0589 | Ch.0591 → |
Đỉnh Thiên Linh sơn bị một tầng vô hình bình chướng bao phủ. Nơi này là trọng yếu nhất trong Chân Linh phái đại bản doanh, Chân Linh phái đại hình linh mạch dựng dục ở chỗ này. Chân Linh phái hộ phái đại trận cũng lấy đỉnh Thiên Linh sơn làm trận nhãn. Chân Linh phải tất cả pháp tướng lão tổ cũng đều đem động phủ của mỗi người vận dụng thủ đoạn na di không gian thiết lập ở phía trên, còn có chính là một ít đệ tử tinh anh của bổn phái lúc đang bế quan đột phá tu vi, thường thường đi ngang qua cửa đồng ý của bốn phái lão tổ, cũng bế quan tu luyện chỗ đỉnh núi có linh mạch nồng đặc nhất.
Bàn tay của Lục Bình lộn một cái, một quả Bạch Ngọc bài xuất hiện ở trong tay của hắn. Lục Bình đem một cổ mang chân nguyên màu vàng nhàn nhạt rót vào trong đạo Bạch Ngọc bài.
Bạch Ngọc bài bị chân nguyên của Lục Bình kích thích, nhất thời từ trong tay của hắn bay lên, đột nhiên phồng lớn, liên trên vô hình bình chướng tạo thành một đạo Bạch Ngọc môn hộ chỉ một người có thể ra vào được.
Lục Bình nhanh chóng từ trong môn hộ đi qua, ngay sau đó Bạch Ngọc môn hộ biến mất không thấy.
Lục Bình mới vừa thông qua môn hộ, thân thể liền bị một cổ linh khí nồng đặc bao vây. Lục Bình sâu hoắm hít một hơi linh khí, phát hiện độ dày linh khí ở đỉnh Thiên Linh sơn tuy nói không kịp chỗ một địa của Long Hòe ở Vẫn Lạc quần đảo, nhưng cũng phảng phất chênh lệch cùng linh khí trong Thất Tinh Động Thiên.
Nhưng phạm vi định Thiên Linh sơn cùng Thất Tinh Động Thiên so sánh làm sao lớn hơn được chứ? Điều này căn bản là không thể so được. Nhưng mà dù vậy, cái đại hình linh mạch này cũng đủ cho nhu cầu trước mắt của Chân Linh phái rồi. Tuy nhiên, theo thực lực của Chân Linh phải tăng trưởng, pháp tướng kỳ tu sĩ tăng nhiều, số lượng đoán đan kỳ tu sĩ không ngừng tăng trưởng, cái đại hình linh mạch này Lục Bình xem ra nhiều nhất là tương đương với hội tụ ba cái đại hình linh mạch liền lộ ra vẻ có chút lực bất tòng tâm.
Thiên Tượng lão tổ tránh đi ẩn cư trên Kinh Chập đảo. Thiên Khang lão tổ thay thế Thiên Tuyết lão tổ đi Hoàn Vũ đảo. Thiên Giang lão tổ thay thế Thiên Linh lão tổ trấn thủ Hàn Băng đảo trung hình linh quáng. Thiên Lâm lão tổ trấn giữ Hoàng Ly đảo, tuy nói là đều thủ các vị trí có giá trị, nhưng dù sao cũng là có ý tách khỏi Thiên Linh sơn, nhằm làm giảm bớt tiêu hao đối với linh mạch của Thiên Linh sơn, đem càng nhiều địa linh khí tiếp viện những tu sĩ khác dùng để tu luyện.
Lục Bình tiến vào đỉnh núi, lúc này mới phát hiện đỉnh Thiên Linh sơn cây xanh tạo bóng mát, trên mặt đất dài đầy vô số linh thảo linh tài, chỉ có mấy cái đường mòn quanh co mà qua, liên tiếp mấy tòa môn hộ nhìn qua cực kỳ bình thường. Tám tòa môn hộ này chính là chỗ động phủ tám vị pháp tướng kỳ tu sĩ của Chân Linh phái trừ Thiên Cầm lão tổ ra.
Những động phủ này có huyền diệu, lại giống như môn hộ của Liễu Thiên Linh lão tổ vậy. Chúng chẳng qua là đem một cái môn hộ vận dụng không gian pháp thuật đem liên kết với đỉnh núi để có thể hấp thu linh khí tinh thuần của đỉnh núi để tu luyện. Nếu là Chân Linh phải có đại sự phát sinh, mấy vị lão tổ cũng có thể thông qua môn hệ trực tiếp ở trên Thiên Linh sơn hội hợp, mà động phủ chân chính của bọn họ thật ra vẫn là chỗ ở lúc trước kia.
Thí dụ như động phủ của Liễu Thiên Linh vẫn ở chỗ cũ là hồ giữa đảo Trùng Hoa phủ. Động phủ của Thiên Lô lão tổ một mực ở đan các phía sau núi, vân vân.
Ngay chính giữa đỉnh Thiên Linh Sơn là một tòa đại điện so với Thiên Linh điện ở sườn núi còn phải hoành tráng nguy nga hơn. Đây là nơi khẩn yếu nhất thường ngày của Chân Linh phái, Chân Linh điện!
Tòa đại điện này chính là động thiện pháp bảo lớn nhất của Chân Linh phái, cũng là truyền thừa chi địa trọng yếu nhất, pháp bảo trực tiếp cùng Thiên Linh sơn linh mạch tương liên, đồng thời cũng là đầu mối trọng yếu cuối cùng của Chân Linh phái hộ phái đại trận, còn là nơi để Chân Linh phái mấy vị lão tổ thường ngày dùng để thương thảo đại sự của môn phái.
Lục Bình chuyển qua Chân Linh điện, phía sau lại là mấy tòa tiểu hình động phủ. Những động phủ này chính là bế quan động phủ mà Chân Linh phái cung cấp cho một số tinh anh đệ tử của môn phái cần đột phá tu vi.
Mục đích của Lục Bình lần này tới đỉnh Thiên Linh sơn chính là muốn bế quan tu luyện trong một tòa động phủ ở trong đó, mượn Thiên Linh sơn đại hình linh mạch đem tu vi nhất cử đột phá đến đoán đan hậu kỳ.
Tuy nhiên sau khi Lục Bình chuyển qua Chân Linh điện cũng sửng sốt, chỉ thấy ở cách đó không xa một người tu sĩ đang đứng bên ngoài một tòa động phủ ngẩng đầu nhìn phong vân biến ảo trong bầu trời.
Tu sĩ vào lúc Lục Bình chuyển tới đây liền cũng phát giác, xoay người thấy là Lục Bình, trên mặt cũng lộ ra một chút về kinh ngạc.
Lục Bình vội vàng hành lễ, vui vẻ nói:
- Đệ tử ra mắt Huyền Sơn sư thúc. Chúc mừng sự thúc thành tựu pháp tướng, trở thành vị lão tố thứ mười của bổn phái!
Vị tu sĩ này chính là Quách Huyền Sơn chân nhân, năm đó nhờ vào Đoán Linh đan của Lục Bình lấy được từ trong Thiên Linh sơn thành công ngưng kết thất phẩm kim đan, trải qua hơn mười năm dốc lòng tu luyện, rốt cục ngưỡng cửa đột phá pháp tướng kỳ, trở thành Chân Linh phái vị trí thứ mười, Nhị đại đệ tử vị trí thứ tư pháp tướng tu sĩ.
Quách Huyền Sơn chân nhân, lúc này phải xưng là Quách Thiên Sơn lão tổ, thấy Lục Bình xuất hiện ở đình Thiên Linh sơn, mặc dù có chút kỳ quái, nhưng vẫn cười nói:
- Nguyên vốn chuyện sư thúc ta đột phá pháp tướng kỳ, bổn phái chỉ có Cực Vi lão tổ biết được, không ngờ hôm nay lại bị người phá vỡ bộ tàng. Ta nghe nói người lúc trước theo Huyền Sâm sư đệ đi Đông hải, hiện nay Thiên Cầm sư muội trở về, xem ra ngươi cũng cùng nhau trở về sao? Nhưng mà sao ngươi lại phải vào đỉnh Thiên Linh sơn này?
Lục Bình nghe một câu nói lúc đầu của Quách Thiên Sơn lão tổ, liền biết được Quách Thiên Sơn lão tổ cũng không muốn hắn đem tin tức mình lên cấp pháp tướng kỳ truyền đi, tuy nhiên hắn lần này đến Thiên Linh sơn nguyên vốn là tới để bế quan, không có mấy năm sợ là cũng không đột phá nổi bình cảnh đoán đan hậu kỳ, vì vậy đáp:
- Đệ tử ở Đông hải làm một chuyện sai lầm, bị Thiên Tượng sư bá tử phạt tới đây diện bích xám hối, đoán chừng trong mấy năm không thể ra được rồi.
Quách Thiên Sơn lão tổ cười nói:
- Ngươi ngược lại vận khí tốt, bổn phái không biết có bao nhiêu tu sĩ hy vọng lấy được sự trừng phạt giống như người vậy.
Lục Bình cười cười không trả lời, diện bích tư quá mặc dù là trừng phạt, nhưng cũng phải xem địa điểm xám hối ở nơi nào, trừng phạt hắn như vậy thật ra thì chính là danh trừng thực tưởng.
Chuyện như vậy ở Chân Linh phải không phải số ít, có lúc diện bích tư quá bất quá là một thủ đoạn mà Chân Linh phái muốn che giấu tai mắt người, tránh miệng đời thế thôi. Cũng như năm đó Huyền Thuật chân nhân mưu hại Hoàng Ly đảo, bị Khương Thiên Lâm bắt được manh mối, sau đó khi lùng bắt Ân Huyền Sở lại bị Lục Bình làm mất mặt mũi, dưới sự sách động của Khương Thiên Lâm, đã mất vị trí chấp pháp đệ tử, cuối cùng dưới tình huống Thiên Phàm lão tổ ra mặt, bị trừng phạt diện bích tư quá, thực chất cũng ở trên đỉnh Thiên Linh sơn bế quan tu luyện, ý đồ sau khi trở thành pháp tướng tu sĩ sẽ đông sơn tái khởi, làm lại từ đầu.
Thiên Linh lão tổ cùng Thiên Cầm lão tổ vẫn tiếp tục giao thủ ở chỗ cũ. Thất sắc hỏa vận cùng lam quang thủy mạc trong bầu trời đã sớm đan vào chung một chỗ. Vô số hỏa đoàn cùng thủy mạc tản ra rơi xuống, nện trên Thiên Linh sơn hộ phái đại trận văng lên từng trận rung động, chọc cho một ít cấp thấp tu sĩ xem cuộc chiến liên tiếp kêu lên.
Quách Thiên Sơn lão tổ nhìn hai người giao thủ trong bầu trời, liên tục thở dài nói:
- Không ngờ hai người Thiên Linh sư tỷ cùng Thiên Cầm sư muội đã đi tới trình độ như vậy, cũng đều là pháp tướng sơ kỳ tu sĩ, ta không bằng được hai người các nàng vậy!
Lục Bình cười nói:
- Sư thúc nói lời này đâu phải. Lão sư cùng Thiên Cầm sư thúc đột phá pháp tướng kỳ đã có công phu mấy năm thậm chí hơn mười năm. Lúc này sư thúc mới vừa đột phá pháp tướng kỳ, thời gian tích lũy vẫn còn ít, bất quá kém hơn một chút đó là bình thường, qua mấy năm, sư thúc quen thuộc pháp tướng sơ kỳ tu vi, đến lúc đó sư thúc cũng chưa chắc kém so với lão sư cùng Thiên Cầm sư thúc.
Quách Thiên Sơn chân nhân khoát tay áo một cái, nói:
- Ngươi không hiểu, lại không nói hai người này ngưng luyện đều là bát phẩm kim đan, coi như hai người cùng ta đều ngưng luyện thất phẩm cao cấp kim đan vậy, ta cũng không phải đối thủ của hai người. Hai người này chính là thiên tài trong Nhị đại đệ tử kế dưới Thiên Lâm sư huynh, không chỉ mỗi người có cơ duyên, hơn nữa lại là hạng người vô cùng cố gắng. Nhân vật như vậy sư thúc là nô độn thế này làm sao mà so cho được.
← Ch. 0589 | Ch. 0591 → |