← Ch.0604 | Ch.0606 → |
Trương Hi Di tự lẩm bẩm, một loại dự cảm xấu tựa hồ ở đầu óc của hắn ngày càng phát rõ ràng.
Mắt thấy khoảng cách với Thủy Yên các trận doanh càng ngày càng gần, Thủy Vô Hoàn lúc này sớm đã không còn tâm tư báo thù tuyết hận lúc trước nữa. Lúc này y thì chỉ có một ý niệm, đó chính là trốn, thoát được tánh mạng rồi tính sau.
Nhìn tu sĩ chạm mặt chạy tới tiếp ứng Thủy Yên các, Thủy Võ Hoàn trong lòng nhất thời dâng lên sự vui sướng vì còn sống. Nhưng lúc này gương mặt đen nhánh đã sớm không nghe sai sử hiển lộ ra chút co giật, rồi nhìn thấy mấy vị Thủy Yên các sư tỷ muội chạm mặt ở trước đột nhiên hiện vẻ tràn đầy kinh sợ trong ánh mắt, còn có mấy người thậm chí gầm lên.
- Đây là...
Thủy Vô Hoàn chân nhân trong nháy mắt có điều tỉnh ngộ, miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn lại, liền thấy một tòa ngân ngọc sắc đại ấn từ trên trời giáng xuống, đại ấn khắc hai chữ "Sơn Băng" ở dưới đáy.
Ham muốn cầu sinh khiến cho Thủy Vô Hoàn chân nhân bộc phát tiềm lực cuối cùng, hai tay hướng thượng giơ lên, toàn thân chân nguyên nghịch hành, nửa người đã sớm hóa thành tiêu thán không ngừng có thứ bột màu đen tan rã ra, nửa bên huyết nhục chi khu coi như hoàn hảo khác không ngừng có huyết dịch từ mặt ngoài của lớp ra bắn tung ra.
Nhưng lúc này Sơn Băng đã sớm không còn là một món pháp bảo bình thường nữa, mà là thông linh pháp bảo ngưng luyện hai đạo thông linh bảo cấm. Thủy Vô Hoàn chân nhân đang trọng thương, cho dù có nghịch chuyên chân nguyên, nhưng vẫn chỉ là châu chấu đá xe.
Tiếng ầm ầm vang lên, thiết ấn rơi xuống đem Thủy Vô Hoàn chân nhân đập thành một đống thịt nát. Một vị đoán đan tầng tám từng nổi danh của Thủy Yên các thể là vẫn lạc!
Sơn Băng bay ngược mà quay về, hóa thành cái ấn lớn chừng bàn tay rơi vào tay của Lục Bình sau đó liền bay tới.
Chúng tu sĩ của Thủy Yên các vô cùng kích động, hướng Lục Bình vây công. Lục Bình sợ hết hồn, lúc này trải qua liên phiên đại chiến, mặc dù hắn khi cùng Trương Hi Di đối chiến và ám toán đã trước hết chiếm tiện nghi Thủy Vô Hoàn, nhưng sau phen liên phiên đại chiến, cũng khiến cho tinh thần của Lục Bình có chút mỏi mệt. Đó không phải là vì Lục Bình chân nguyên không đủ: Trước sau dung luyện hết một phần Huyền Nguyễn Trọng Thủy cùng hai phân Vạn Diệu Ngọc Lộ rồi lên cấp đoán đan hậu kỳ, trong cơ thể Lục Bình lúc này chân nguyên hùng hậu đến trình độ chỉ có thể dùng từ "phi nhân" để hình dung. Lần này đại chiến mặc dù kịch liệt, nhưng khoảng cách chân nguyên khô kiệt còn kém quá xa.
Chẳng qua là loại mỏi mệt về mặt tinh thần này khiển cho Lục Bình trong lúc nhất thời có tâm tình chán ghét chiến đấu. Vì vậy trước khi Thủy Yên các bao vây lên, Việt Dương chu dưới chân Lục Bình đã sớm hóa thành một đạo lưu quang nhảy ra khỏi vòng vậy, trở về trong Huyền Băng Đại Trận.
Lục Bình xoay người hướng Trương Hi Di ở một bên kia nhìn, có chút kỳ quái tại sao hắn lại để mặc cho mình trở về Huyền Băng Đại Trận mà không xuất thủ chặn lại. Bất quá ngay sau đó Lục Bình liền bị tình cảnh lúc này của Chân Linh phái sau Huyền Băng Đại Trận hấp dẫn toàn bộ chú ý lực.
Lục Bình cùng Trương Hi Di một phen đại chiến, lại ở dưới con mắt mọi người đánh chết Thủy Yên các lão bài đoán đan hậu kỳ tu sĩ Thủy Võ Hoàn, cực lực phấn chấn tinh thần phe Chân Linh phái. Lúc Lục Bình trở về Huyền Băng Đại Trân, Huyền Châu, Huyền Tuệ, Trương Huyền Bối, Huyền Vũ, Lý Huyền Như năm đệ tử đời thứ ba mới lên cấp đoán đan hậu kỳ ở dưới sự hướng dẫn của Huyền Câu chân nhân, lao ra Huyền Băng Đại Trận đem Thủy Yên các tu sĩ đuổi theo đuổi Lục Bình toàn bộ chắn bên ngoài Huyền Băng Đại Trận.
Thật ra thì đệ tử đời thứ ba của Chân Linh phải lần này kể cả Lục Bình tổng cộng sáu người lên cấp đoán đan hậu kỳ. Điều này nguyên bốn chính là một thành tựu làm cho Bắc Hải các phái kinh khủng tiện mộ. Trừ Chân Linh phát ra, Huyền Linh phái cùng các phái khác mặc dù đã trải qua đấu giá đại hội ở Huyễn Linh thành, nhưng các phái thu hoạch không cách nào so sánh cùng Chân Linh phái. Theo Chân Linh phái tìm hiểu, cho dù là Huyền Linh phải được Thủy Tinh cung trợ giúp, lần này bất quá cũng chỉ có ba tên đệ tử đời thứ ba lên cấp đoán đan hậu kỳ mà thôi, xa xa không cách nào so sánh cùng Chân Linh phái.
Trừ Lục Bình ra, năm người này ở Hàn Băng đảo đại chiến lần này cũng đều rất có biểu hiện không tầm thường, có thể cùng một ít đoán đan hậu kỳ nhị đại đệ tử của các phái khác chống đỡ được. Nhưng lực chú ý khi năm người này xuất hiện đều bị Lục Bình một mình đoạt đi danh tiếng.
Nhưng ánh sáng của Lục Bình thủy chung không cách nào che giấu chuyện lúc này Chân Linh phái toàn diện rơi vào hạ phong, chỉ có thể bị động phòng thủ.
Mặc dù trước đó Chấn Linh phái dựa vào phòng thủ năng lực của Huyền Băng Hộ Tráo, xuất kỳ bất ý làm bị thương nặng mấy tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ các phái. Lục Bình thậm chí còn chém giết Thương Hải tông một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ cùng Thủy Yên các Thủy Vô Hoàn, còn có hai tên đoán đan trung kỳ tu sĩ. Nhưng số lượng các phái tu sĩ dù sao cũng vượt xa phe Chân Linh phái, sau khi vượt qua sự hốt hoảng sơ kỳ, các phái rốt cục bố trí trở lại, Chân Linh phái tu sĩ dựa vào Huyền Băng Hộ Tráo đi ra ngoài tìm cơ hội tác chiến bị các phái tiêu trừ, không thể không lui về trong Huyền Băng Đại Trận, bắt đầu bị động phòng thủ.
Nhưng điều làm Chân Linh phái ưu tâm xung xung không chỉ là Huyền Băng Đại Trận có thể ở dưới sự công kích của các phải chống đỡ được bao lâu, mà còn có mười một vị pháp tướng lão tổ đang đại chiến trong bầu trời.
Chân Linh phái mặc dù có Quách Thiên Sơn lão tổ gia nhập, nhưng Huyền Linh phái cũng ẩn giấu Lâm Hư Thanh. Huyền Linh phái cùng Thương Hải tông nhất phương thủy chung giữ vững ưu thế hơn một vị pháp tướng tu sĩ. Chính là ưu thế hơn một vị lão tổ, lúc này trong bầu trời, phe Chân Linh phái chiếm cứ linh lực vân đồ cũng đã từ lúc trước chiếm cứ một phần ba bầu trời thu nhỏ lại đến một phần tư.
- Ha ha, Chân Linh phái cùng với Ngọc Kiếm phái, Sùng Minh phái chư vị đạo hữu, cho tới bây giờ tới mức này, các vị còn tính toán ngoan cố kháng cự hay sao? Ta xem chư vị hay là vì vậy mà thối lui ra khỏi Hàn Băng đảo bảo tồn thực lực của mình cho thỏa đáng. Nếu không một khi bọn ta hoàn toàn xé rách da mặt, đến lúc đó cũng chớ có trách bọn ta lòng dạ độc ác!
Trong bầu trời, thanh âm của một người trung niên tu sĩ mang theo vẻ đắc ý truyền khắp toàn bộ Hàn Băng đảo.
- Thế à!
Một đạo thanh âm bình đạm đột nhiên từ Truyền tống trận phía sau Chân Linh phát truyền tới:
- Ngươi là Đông Quách sao? Ngươi sẽ lòng dạ độc ác đối với Chân Linh phái ta như thế nào, có thể trước tiên ở trên người lão phu thử một chút hay không?
Lục Bình vui mừng trong bụng, theo ánh mắt của mọi người nhìn về phía sau, quả nhiên thấy một thân ảnh quen thuộc phảng phất một lão giả bình thường vậy, trên người không mang theo một tia linh lực ba động nào, cứ như vậy chậm rãi ở trên không từng bước một đi tới!
← Ch. 0604 | Ch. 0606 → |