← Ch.0608 | Ch.0610 → |
Thiên Lô lão tổ vừa dứt tiếng, trong Huyền Băng điện trừ Thiên Tượng lão tổ ra, tất cả các vị lão tổ còn lại đều cũng hít một hơi khí lạnh. Ngay cả Lục Bình cũng không biết đoán đan kỳ phong vương nhưỡng chế ra Phong Vương tương lại có công hiệu như vậy.
Trong luyện đan, linh thảo để luyện pháp tướng kỳ đan dược nguyên bản rất khan hiếm, hơn nữa có thành đan suất cực thấp, khiến cho trong tu luyện giới tuyệt đại đa số pháp tướng kỳ tu sĩ đều ở trong một trạng thái thiếu thốn đan dược để tu luyện. Đây cũng là nguyên nhân tại sao Tử Tinh Phong Vương tương có thể đề thăng pháp tướng kỳ đan dược thành đan suất trở thành hàng cực hiếm trong tu luyện giới, bị coi là luyện đan thành phẩm. Lần này Chân Linh phái chư vị lão tổ nghe nói Tử Tinh phong vương lên cấp đoán đan kỳ có thể nhưỡng chế cho ra Phong Vương tương nâng cao hai thành thành đan suất, tin tức này đủ cho chư vị lão tổ đang ngồi ở đây điên cuồng.
Mấy vị lão tổ nhìn lại hướng về Tử Tinh phong vương trên vai Lục Bình, ánh mắt càng lộ ra vẻ sáng ngời. Tử Tinh phong nữ vương lúc trước được Lục Bình an ủi đã không hề sợ nữa, nhất thời bị dọa sợ đến nỗi rùng mình, đôi mắt huyễn nhiên muốn khóc, đôi tay nhỏ bé víu lỗ tại Lục Bình chặt hơn, khiến cho hắn đau đến nhe răng toét miệng.
Lúc này Thiên Tuyết lão tổ phảng phất nhớ ra cái gì đó, đưa tay phất mở ra một đạo không gian, ở bên trong lật tìm chốc lát, trong tay liền có nhiều hơn một cái ngọc tủy bình tinh xảo.
Thiên Lô lão tổ nhìn trong ngọc tủy bình tay Thiên Tuyết lão tổ, ánh mắt sáng lên, nói:
- Thông Linh hoàn? Sư tỷ, vật này sư đệ ta xin tỷ phải trên trăm năm rồi, tỷ đều không chịu cho ta một viên, lần này cũng chịu lấy ra rồi?
Thiên Tuyết lão tổ liếc Thiên Lô lão tổ một cái, nói:
- Ba viên Thông Linh hoàn này là năm xưa khi sử tỷ ta du lịch Trung Thổ, làm quen một vị Ngự Thú Linh tống đạo hữu. Vị đạo hữu này lúc chia tay mới tặng cho ta ba viên Thông Linh hoàn này. Ba viên Thông Linh hoàn này mỗi một viên đều trân quý dị thường. Trong tay Thiên Lô sư đệ ngươi không có linh thú quý trọng, đòi để xem coi nó hiếm quý thế nào thì thôi đi. Nhưng người lấy được tất nhiên muốn bắt chước phỏng chế, hơn nữa mười phần là có tám chín bắt chước phỏng chế không ra được, không không lãng phí một viên Thông Linh hoàn mà thôi.
Thiên Lô lão tổ lúng túng cười cười, nói:
- Ít nhất cũng có thể biết được này Thông Linh hoàn này có linh thảo cấu thành như thế nào, có phải vậy không?
Một câu nói này không thể nghi ngờ gì là thừa nhận loại linh đan kỳ diệu này muốn bắt chước phỏng chế là cực kỳ khó khăn.
Về Ngự Thú Linh tông Lục Bình cũng đã nghe nói qua. Môn phái này ở Trung Thổ tương đương với một nhà đại hình môn phái, bất quá nhà môn phái này ở Trung Thổ có tung tích cực kỳ mờ ảo. Bởi vì một gia môn phái này vô luận là ở trong nhân tộc hay là trong yêu tộc, đều gây ra sự tranh cãi tương đối lớn. Vì vậy, tu sĩ của nhà môn phái này cực ít khi ở trong tu luyện giới hiển lộ tung tích. Mà một khi hiện thân trong tu luyện giới rồi, thì kẻ này tất phải là một đại cường giả, cực ít có ai dám khinh thường.
Thông Linh hoàn này chính là độc gia bí dược của Ngự Thú Linh tông, là một loại linh đan diệu dược có ích lợi đối với yêu tộc không ở dưới Thông Linh mộc. Nó chính là một trong những căn nguyên khiến cho yêu tộc cường giả đối với nhà môn phái này vừa yêu vừa hận. Thông Linh hoàn đối với Ngự Thú Linh tông giống như Đoán Linh đan đối với Phi Linh phái vậy.
Thiên Tuyết lão tổ từ trong ngọc tủy bình đổ ra một viên đan hoàn tương đương kích cỡ quả bồ đào màu vàng đặt ở trong lòng bàn tay, cười cười hướng Tử Lam đang ở trên vai Lục Bình tránh tránh né né, nhưng lại đã sớm bị đan hoàn trên bàn tay Thiên Tuyết lão tổ hấp dẫn chú ý lực, nói:
- Con gái ngoan, tới đây, bà nội cho người ăn ngon.
Lục Bình có thể cảm nhận được tâm tình lúc này của Tử Tinh phong nữ vương Tử Lam. Viên Thông Linh hoàn kia đem đến cho nàng cám dỗ vô hạn, nhưng khí tức mạnh mẽ trên trên thân người của vị chủ nhân của viên Thông Linh hoàn lại làm vị nữ vương bệ hạ này hết sức sợ hãi, chỉ đành phải đem ánh mắt nhờ giúp đỡ nhìn về phía Lục Bình.
Lục Bình hướng về phía phong vương cười một cái, thần niệm truyền qua một đạo an ủi yên tâm, miệng nói:
- Đi đi!
Tử Lam do dự một chút, đầu tiên là vây quanh đầu Lục Bình bay một vòng, sau đó mới bay một bước quay đầu lại ba lần từ từ tiến đến Thiên Tuyết lão tổ, chỉ sợ chuyến đi này sẽ không còn được gặp lại Lục Bình nữa vậy.
Cho đến khi bay đến trước mặt Thiên Tuyết lão tổ, Tử Lam thận trọng đứng ở trên lòng bàn tay của Thiên Tuyết lão tổ nhìn một chút, lúc này mới hai tay đem viên Thông Linh hoàn nâng đứng lên, đặt ở phía dưới lỗ mũi ngửi một cái, trên mặt lộ ra biểu lộ say mê, lúc này mới hướng Thiên Tuyết lão tổ ngọt ngào cười một tiếng, nói:
- Cám ơn bà nội!
Dứt lời, tay ôm Thông Linh hoàn, nhanh chóng hướng Lục Bình bay trở về.
Thiên Lô lão tổ nhìn Lục Bình dễ dàng liền lấy được một viên Thông Linh hoàn như vậy, sắc mặt không khỏi lộ ra vẻ rất buồn bực, vì vậy nói:
- Tiểu tử, con phong vương này có thể lên cấp đoán đan kỳ, xem ra người lại có kỳ ngộ gì rồi. Viên Thông Linh hoàn kia cũng không phải là dễ cầm như vậy, mau mau đem Phong Vương tưởng của người ra một ít. Hơn nữa nhìn con phong vương này lúc này tu vị đã đạt tới đoán đan một tầng điên phong, xem ra trên tay người tất nhiên có Phong Vương tương lúc con phong vương này lên cấp đoán đan kỳ nhưỡng chế ra, vậy không nên đem dung huyết kỳ Phong Vương tượng ra lừa phỉnh lão phu.
Lục Bình vừa nghe liền biết Thiên Lô lão tổ sợ rằng cũng không biết đoán đan kỳ Phong Vương tượng nhưỡng chế so với dung huyết kỳ có cái gì khác nhau, vì vậy liền từ trong nhẫn trữ vật lấy ra ba cái bình ngọc đưa cho Thiên Lô lão tổ.
Thiên Lô lão tổ mắt thấy Lục Bình không ngờ lại lấy ra ba bình Phong Vương tương, nhất thời mừng rỡ nói:
- A hắc? Ba bình Phong Vương tương, tiểu tử người này lần này sao trở nên rộng lượng như vậy? Không phải là lại có cái quỷ chủ ý gì chứ? Thiên Tuyết sư tỷ là cho con ong mật kia một viên Thông Linh hoàn, đồ chơi này đối với yêu tộc có công hiệu cũng không ở dưới một viên Đoán Linh đan. Đám Tử Tinh phong kia của người sau khi phong vương lên cấp đoán đan kỳ sợ là khó có điều kiện phát triển hơn nữa. Có viên Thông Linh hoàn này thì lại bất đồng, cho nên người vẫn phải đem nó cẩn thận cất giữ cho tốt.
Thiên Lô lão tổ vừa nói, vừa đem một bình Phong Vương tương tới tay khai mở ra, không kịp chờ đợi muốn biết được dung huyết kỳ phong vương cùng đoán đan kỳ phong vương nhưỡng chế ra Phong Vương tương có gì khác nhau. Nhưng sau khi khai mở bình thứ nhất, Thiên Lô lão tổ nhíu mày một cái, ngay sau đó khai mở thứ hai bình nhìn một chút, sau đó nhìn Lục Bình một cái rồi mới khai mở bình thứ ba.
Thiên Lô lão tổ không nhịn được mắng:
- Hỗn tiểu tử, bình thứ ba này mới thật sự là đoán đan kỳ Phong Vương tương đúng không? Hai bình trước đều là dung huyết kỳ, sao cái bình Phong Vương tương do đoán đan kỳ nhưỡng chế ra chỉ có nửa bình?
Lục Bình bất đắc dĩ giải thích:
- Sư thúc tổ, ngài lão khoan đừng nóng giận vội, đoán đan kỳ Tử Tinh Phong Vương tương cũng không thể sánh với dung huyết kỳ. Công hiệu mặc dù lớn, nhưng độ khó khi nhưỡng chế cũng tăng lên quá nhiều. Tử Lam kể từ khi lên cấp đoán đan kỳ, quá bận rộn tu luyện củng cố tu vi, cũng không nhưỡng chế ra phong vương tưởng nữa. Chút phong vương tương này còn là Tử Lam dùng số trừ bị của bây Tử Tinh phong lúc trước nhưỡng chế cho ra đó.
Thiên Lô lão tổ hồ nghi nhìn Lục Bình một cái, nói:
- Không phải chứ, Tử Tinh phong vương xem ra sử dụng việc nhưỡng chế Phong Vương tương để tăng tiến tu vi. Phong vương của ngươi bây giờ đã là đoán đan một tầng điên phong, chứ không phải là mới vừa lên cấp không lâu chứ.
← Ch. 0608 | Ch. 0610 → |