← Ch.0641 | Ch.0643 → |
Đại Bảo mở miệng đang muốn nói những gì, lại thấy thần sắc của Lục Bình đột nhiên vui mừng. Hắn ở trong một đóa đám mây bày Chân Linh phái truyền thừa ấn ký cũng đã được người để lại ấn ký tương tự. Trong những thứ ấn ký này ẩn chứa tin tức thì chỉ có Chân Linh phái chân chính nòng cốt cao cấp tinh anh tu sĩ mới có thể nhìn hiệu.
Sau khi Lục Bình dùng thần niệm đem ấn ký dò xét một lần, phất tay chấn giải tán đám mây, phương hướng của độn quang biến đổi, phi độn ngược lại về phía cùng phương hướng của sông Doanh.
Qua mười mấy dặm, Lục Bình đi ngang qua một chỗ bầu trời ở trên rừng cây, cũng đột nhiên đưa tay chỉ một cái phía một cây đại thụ dưới chân. Một đoàn linh quang từ mặt ngoài một cái lá cây trên ngọn cây đại thụ nổ lên. Thần niệm của Lục Bình trước khi linh quang bạo tán vẫn diệt nhanh chóng quét qua mỗi một đốm sáng đó, rồi ngẩng đầu phân biệt một phương hướng, nhanh chóng ở trên trời lần nữa biến mất không thấy đâu.
Dưới một chỗ vách núi, độn quang của Lục Bình mới vừa rơi xuống cũng đã bị một cô thần niệm đột nhiên tạm trung xác định.
Lục Bình lúc này thần niệm tu vi của mình tự nghĩ đã không dưới pháp tướng sơ kỳ tu sĩ phổ thông, nhưng thời điểm một cổ thần niệm này vọt tới, một cổ cảm giác tự thẹn không bằng trong lòng của Lục Bình đột nhiên nảy sanh.
Bất quá Lục Bình cũng không bởi vì đối phương vượt xa thần niệm tu vi của mình mà có điều hốt hoảng, bởi vì hắn đối với một cổ thần niệm này rất tinh tường, chính là kẻ đứng đầu trong Chân Linh phái Nhị đại đệ tử, cũng có thể nói là chân chính đệ nhất nhân trong toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới Nhị đại đệ tử, chính là Khương Thiên Lâm lão tố đạo lữ của lão sư của mình.
Ở vách núi phụ cận bồi hồi chốc lát, không tìm được cửa kỳ môn mà vào, Lục Bình rốt cục thấy Huyền Thần chân nhân dùng một hàng đá cuội chỉ dẫn con đường cho hắn.
Dựa theo đá cuội chỉ dẫn, Lục Bình mới vừa vòng qua trận pháp ngăn trở, nghe được thanh âm cười ha ha của Khương Thiên Lâm lão nói:
- Ta lại đoán đây là vị sư đệ nào của bản phái ở Trung Thổ du lịch không ngờ lại đến nơi này, còn phảng phất đã sớm biết được bồn phái sẽ tới Bắc Băng nguyên vậy. Chuyện trước tiên ở các nơi lưu lại truyền thừa ấn ký, thì ra là cũng là tiểu tử ngươi, xem ngươi lưu lại những thứ ấn ký kia tựa hồ cũng trước đó một hai ngày, người ngược lại nói một chút xem, tại sao lại đến Bắc Băng nguyên trước chúng ta một bước?
Lục Bình ngẩng đầu nhìn năm người đang mỗi người ngồi xếp bằng chung một chỗ, cầm đầu chính là Khương Thiên Lâm lão tổ, còn lại bốn vị khác là Huyền Hư chân nhân, Huyền Sâm chân nhân, Huyền Thần chân nhân cùng Huyền Câu chân nhân.
Không đợi kịp trả lời câu hỏi của Khương Thiên Lâm lão tổ, Lục Bình lại bị sắc mặt trắng bệch của Huyền Câu chân nhân sợ hết hồn. Bộ dáng này hiển nhiên là biểu hiện bị thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
Lục Bình thật ra thì đang tìm đến chỗ vách núi ẩn giấu này, đã phát hiện tòa trận pháp tinh xảo này bao phủ cuối vách núi, hơn nữa có thể cảm giác được rõ rệt thân niệm của Khương Thiên Lâm lão tổ cũng đã phát hiện mình.
Nhưng mặc dù Khương Thiên Lâm lão tổ thần niệm đã trước một bước phát hiện Lục Bình, nhưng lại cũng không tiếp dẫn hắn đến trong trận pháp.
Lục Bình chuyển niệm vừa nghĩ liền hiểu dụng ý của Khương Thiên Lâm lão tổ, đây là đang thử tài liên quan tới thủ đoạn phá trận của hắn.
Thần niệm của Lục Bình trong nháy mắt liền bao trùm cả tòa trận pháp, sau đó thanh quang trong hai mắt đại phóng, cẩn thận tra xét mỗi một chi tiết trong trận pháp. Nhưng điều làm Lục Bình thất vọng là, hắn mặc dù có thể thấy rõ ràng quỹ tích vận hành của tòa trận pháp này, những căn bản không cách nào trên cơ sở không tổn thương trận pháp, đem trận pháp phá giải ra.
Lục Bình suy nghĩ một chút, đang muốn thi triển phá cẩm thuật bí truyền của Phi Linh phái, nhưng trong lòng đột nhiên ngừng lại. Bộ Phi Linh phái bí truyền pháp thuật này Lục Bình chưa từng thi triển qua trước mặt người, mà trước mắt bộ trận pháp này
hiển nhiên chính là xuất từ tay của bản phái mới vừa tân cấp trận pháp tông sư Huyền Thân chân nhân. Như vậy điều này có thể không phải là ý tứ của Thiên Lâm lão tổ, mà là bản thân của Huyền Thần chân nhận yêu cầu khảo sát Lục Bình?
Lấy ánh mắt và kiến thức của Huyền Thần chân nhân, chỉ cần Lục Bình sử xuất Phi Linh phái bí truyền phá cấm thuật, trận pháp trước mắt cũng có thể phá giải, mà bộ bí thuật truyền thừa này trong tay của mình chỉ sợ cũng sẽ bị Huyền Thần chân nhân dễ dàng đoán được.
Nếu là bình thời cũng đã đành, Lục Bình cùng lắm thì nhân cơ hội này, thông qua tay của lão sư, đem bộ bí thuật này truyền thừa tiếp trong Chân Linh phái, còn có thể dùng để củng cố địa vị trong Trung Hoa nhất mạch ở Chân Linh phái.
Những bộ truyền thừa bí thuật này cũng quan hệ đến một kế hoạch tu luyện bí mật trọng yếu của Lục Bình sau này, bây giờ cũng vẫn không thể bị người khác biết.
Bình tâm mà nói, tòa trận pháp tinh xảo này, mặc dù Lục Bình dựa vào thần niệm mạnh mẽ cùng Tam Thanh Chân Đồng vẫn như cũ không cách nào hoàn toàn phá giải, nhưng lấy thần thông pháp thuật phối hợp, lấy thực lực của Lục Bình, đem cả tòa trận pháp đánh hị ba lan vẫn là có thể làm được, tuy nhiên hắn hiên nhiên không thể làm như vậy.
Bất đắc dĩ, Lục Bình chỉ đành phải làm ra một biểu lộ mình không thể ra sức, lặng lẽ đợi bên trong cực vị bổn phái tiền bối tiếp dẫn mình đến trong trận pháp.
Sau khi đi dọc theo con đường do Huyền Thần chân nhân dùng đá cuội trong trận pháp chỉ dẫn cách tiên vào trong trận pháp, Huyền Thân chân nhân cũng không hỏi tới Lục Bình sự tình có liên quan trận pháp.
Lục Bình trong lòng mặc dù kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại bị Huyền Câu chân nhân trọng thương trước mắt hấp dẫn. Huyền Câu chân nhân sắc mặt tái nhợt, mặt mũi khô cằn, hiển nhiên là bởi vì bên trong nội thể bị trọng thương gây nên.
Bất quá sau khi nghe được câu hỏi của Khương Thiên Lâm lão tổ, Lục Bình không thể không đáp trước:
- Đệ tử đã sớm đối với Trung Thổ tu luyện giới sinh lòng hướng tới, lần trước chuyện của Hàn Băng đảo, đệ tử đã từng muốn theo sự bá đi Bắc Băng nguyên tìm kiếm Doanh Thiên đạo tràng, không biết sao chư vị lão tố không duẫn. Sau đó đệ tử cơ duyên xảo hợp cũng trong động phủ của Thanh Giản lão tổ năm đó phát hiện một tòa siêu viễn cự ly tiểu hình Truyện Tống trận đi thông phương hướng tới Trung Thổ. Đệ tử vui mừng quá đổi, liền khởi động Truyền Tống trận, không ngờ lại bị truyền tống đến nơi này.
Lời của Lục Bình thiệt giả lẫn lộn, chỗ sơ hở rất nhiều, nhưng đám người Khương Thiên Lâm lão tổ ở ý cũng không phải là cái này, bọn họ để ý là Lục Bình có thể đem tòa Truyền Tống trận này minh bạch báo cho môn phái.
Về phần Lục Bình sau khi phát hiện Truyền Tống trận có kịp thời báo lên hay không, Chân Linh phái chư vị lão tổ xem ra cũng không trọng yếu. Truyền tống trận dù sao cũng do Lục Bình phát hiện, chuyện hắn trước đó thông qua chỗ Truyền Tống trận này lấy được lợi cũng là chuyện đương nhiên, chỉ cần Lục Bình sau đó có thể bấm rõ chuyện này cùng chư vị lão tổ, lúc trước có thể đạt được bao nhiêu thu hoạch đó là bản lãnh cá nhân của ngươi.
Một tòa Truyện Tống trận bí mật từ Bắc Hải đi thông Trung Thổ cùng tiếp giáp Bắc Băng nguyên, mặc dù là một tòa tiểu hình Truyện Tống trận chỉ có thể đủ cho một người sử dụng, nhưng điều này cũng đủ đám người Khương Thiên Lâm lão tổ mừng rỡ như điên.
Bắc Hải cùng Trung Thổ tu luyện giới ngăn cách nhiều năm, chỉ muốn nhìn một chút Bắc Hải các phái đệ tử chỉ có thông qua Đông hải các đại môn phái Truyền Tống trận mới có thể tới Trung Thổ du lịch thì có thể biết được. Hơn nữa bởi vì danh ngạch có hạn, có tư cách đạt được danh ngạch cũng chỉ có thể là tinh anh đệ tử trong các phái đoán đan hậu kỳ tu sĩ mới được.
Bây giờ thật đúng là có một cái Truyền Tống trận có thể kể cả Bắc Hải cùng Trung Thổ, ý nghĩa này đối với Chân Linh phái đang quật khởi mà nói ý vị như thế nào, không cần nói cũng biết.
Khương Thiên Lâm lão tổ cùng bốn vị chân nhân liếc mắt nhìn lẫn nhau, cũng có thể đủ thấy ánh mắt của mỗi người đưa ra ẩn giấu phần vui sướng kia.
Tuy nhiên Khương Thiên Lâm lão tổ rốt cuộc dưỡng khí công phu nhất chân, rất nhanh liền đem tâm tình của mình ẩn núp, đồng thời cũng xuyên thấu qua Lục Bình giảng thuật đoán được không ít chân tướng sự tình, cười nói:
- Nói như vậy năm đó Thanh Giản lão tổ kia ở một bên Truyền Tổng trận này xem ra phải có một chỗ động phủ mới đúng, ừ, như vậy xem ra, Thanh Giản lão tổ kia cũng không đơn giản như vậy. Hơn nữa từ Thương Hải tông để lộ ra tin tức đến xem, Thanh Giản lão tổ kia chẳng những đúng là Doanh Thiên phái truyền nhân, hơn nữa còn vô cùng có thể biết được chỗ chân chính của Doanh Thiên đạo tràng.
Lục Bình trong lòng bất trụ kinh thán, Khương Thiên Lâm lão tổ ở trong môn phái luôn luôn là một bộ mọi sự không để ý tới. Tiêu Dao không kềm chế được hình tượng kỳ nhân, nhưng trong nháy mắt này triển hiện ra thông minh tài trí lại làm cho Lục Bình bội phục ngũ thể đầu địa.
Những pháp tướng kỳ lão tổ này, trải qua hơn trăm gần ngàn năm tu luyện thời gian đào dã, tai nghe mắt thấy nhiều chuyện người lừa ta gạt trong tu luyện giới, lại có người nào có thể dễ dàng đối phó chứ?
Huyền Sâm chân nhân trầm ngâm một chút, nói:
- Ý của sư huynh nói là, trong Doanh Thiên đạo tràng kia có thể đã bị người nhanh chân giành trước rồi?
Nghe Huyền Sâm chân nhân nói, ba vị chân nhân Huyền Hư, Huyền Câu, Huyền Thần không khỏi sắc mặt đều lộ ra có chút thất vọng.
Khương Thiên Lâm lão tổ cười "Ha ha" một tiếng, nói:
- Đây cũng không quá có thể. Doanh Thiên phái chính là tu luyện giới thực lực hùng hậu đại hình môn phái, cao thủ trong tông môn nhiều như mây, thực lực so với Phi Linh phái mạnh hơn một bậc. Thanh Giản lão tố bất quá là một tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ thôi, hơn nữa từ tình huống năm đó bị Thương Hải tông đuổi giết đến xem, thực lực của hắn cũng không tính là có cao minh cỡ nào, thực lực như thế, cho dù là Doanh Thiên phải truyền nhân, lại có thể đủ cỡi ra bao nhiêu cấm chế cao minh trong Doanh Thiên đạo tràng?
Lời của Khương Thiên Lâm lão tổ làm ba vị chân nhân đều thở phào nhẹ nhõm, chính là bản thân của Huyền Sâm chân nhân cũng tin phục gật đầu một cái. Lục Bình đối với suy đoán của Khương Thiên Lâm lão tố vạn phần kính nể. Sự thật quả nhiên giống như hắn suy đoán như vậy, trong Doanh Thiên đạo tràng, Thanh Giản lão tổ phá giải bất quá là một ít khu vực chỉ có một đạo hoặc là hai đạo cấm chế bao trùm, mà khu vực ba đạo cấm chê bao trùm lại cũng chỉ có một chỗ.
Lục Bình mặc dù đối với với suy đoán của Khương Thiên Lâm lão tổ cực kỳ bội phục, nhưng lại như cũ không ngờ Khương Thiên Lâm lão tổ đoán được đồ lại không cũng chỉ có những thứ này.
Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn Lục Bình một chút như có điều suy nghĩ, cười hỏi:
- Thanh Giản lão tổ năm đó từ trong Doanh Thiên đạo tràng lấy được đồ xem ra lúc người truyền tống tới trong tòa động phủ kia cất chứa không ít. Ngươi nơi đó có cái gì không không dùng được muốn giao cho môn phái?
Lục Bình biết đây là Khương Thiên Lâm lão tổ đang nhắc nhở mình, tu luyện giới kiêng kỵ nhất chính là không mặc quả mà mắc không đều. Mặc dù những thứ đồ này đều do Lục Bình đoạt được, cho dù là một mao không rút ra, người khác cũng không nói gì, nhưng đúng là trong lòng vẫn còn bất mãn đối với Lục Bình, ngày sau đối với sự trưởng thành của hắn trong môn phái cũng không có lợi.
Bất quá sau khi Lục Bình đem sự tình của Truyền Tống trận nói cho mọi người, cũng đã có chuẩn bị.
Sau khi Khương Thiên Lâm lão tổ nói lên, Lục Bình liền từ trong chiếc nhẫn trữ vật phất một cái, ba bộ điển tịch bằng giấy dầy cộm nặng nề xuất hiện trong tay. Lục Bình cẩn thận đem ba bộ điện tích đang bang này đặt vào trước mặt của Khương Thiên Lâm lão tổ.
Mọi người thấy Lục Bình trịnh trọng như vậy, đều hết sức kinh ngạc ba bộ điện tích này rốt cuộc là bực nào nội dung. Nhưng mà lúc này Khương Thiên Lâm lão tổ nhìn trước mắt ba bộ giấy chất điển tịch sắc mặt cũng một túc, rất cẩn thận nhận lấy ba bộ điện tịch, cực kỳ êm ái chậm rãi khai ra một bộ điển tịch trong đó, cũng đọc nội dung trong đó.
Hồi lâu, Khương Thiên Lâm chân nhân đại khái đem ba bộ điên tịch xem một cách đại khái, lúc này mới hài lòng đem ba bộ điện tích này lần nữa hợp lại cất giữ cẩn thận xong, thở dài nói:
- Có ba bộ điển tịch này nơi tay, chuyến đi Doanh Thiên đạo tràng này chính là không thu hoạch được gì, cũng đáng!
Một bên Huyền Hư chân nhân kinh ngạc nói:
- Khương sư huynh, ba bộ điển tịch này rốt cuộc là vật gì, thật đúng là có gì quý trọng như thế?
Khương Thiên Lâm lão tổ cười "ha ha" một tiếng, thấy ba người kia cũng gương mặt tò mò, vì vậy giải thích:
- Tu luyện giới này trừ đệ nhất thế gia Vũ Văn gia tộc được Bằng lão tố di trạch ra, tương truyền năm đó Khai Thiên Thất Tổ giảng đạo thụ đồ cộng truyền xuống bảy bảy bốn mươi chín đạo thành tựu chân linh, chia ra cùng bảy loại chúc tình cùng bảy đại huyết mạch nhất nhất đối ứng. Vì vậy, khi cân nhắc một nhà môn phái để uẩn thực lực, một tiêu chuẩn rất trọng yếu chính là nhìn này một nhà môn phái tổng cộng có bao nhiêu bộ hoàn chỉnh truyền thừa điển tịch từ dung huyết kỳ đến pháp tướng hậu kỳ.
Huyền Thần chân nhân lúc này cũng kinh ngạc hỏi:
- Sư huynh, chẳng lẽ, chẳng lẽ nói ba bộ điển tịch này của Lục sư điệt lại là ba bộ hoàn chỉnh công pháp truyền thừa điên tịch sao?
Khương Thiên Lâm lão tổ mỉm cười gật đầu một cái, nói:
- Đúng vậy, một bộ gọi làm "Tứ Quý Luân Hồi Công", chính là một bộ công pháp thích hợp nhất cho Mộc chúc tính Loan huyết mạch tu sĩ tu luyện. Một bộ tên khác là "Thượng Thiện Quy Tức Quyết", chính là một bộ công pháp dành cho Thủy chúc tính Quy huyết mạch tu sĩ tu luyện là thích hợp nhất. Bộ công pháp thứ ba là "Hàn Thiền Phổ", chính là một bộ Băng chức tính thiền huyết mạch tu luyện công pháp!
Khương Thiên Lâm giới thiệu xong ba bộ công pháp, bốn vị chân nhân còn lại đều gương mặt mừng rỡ, phải biết Chân Linh phát truyền thừa vạn năm, trong môn phái truyền thừa công pháp cũng không thiếu, nhưng hoàn chỉnh công pháp có thể tu luyện tới pháp tướng hậu kỳ tổng cộng mới chỉ có sáu bộ, trừ Chân Linh phái ngũ đại chân truyền ra, thì chỉ có năm đó Lương Huyền Phong chân nhân trong Trọng Huyền động phủ tìm được "Lâm hải Thính đào quyết" pháp tướng hậu kỳ tu luyện truyền thừa, đem Liễu Thiên Linh lão tổ tu luyện công pháp bổ sung đầy đủ.
Mà bây giờ thoáng một cái lấy được ba bộ cùng một lúc, khiến cho Chân Linh phái hoàn chỉnh truyền thừa công pháp lập tức gia tăng đến tám bộ. Phải biết ba bộ công pháp này là Doanh Thiên phái năm đó truyền thừa, tính chân thật của công pháp là không thể nghi ngờ. Nếu không tất nhiên sẽ không bị cất giấu ở Doanh Thiên phái đạo tràng trong truyền thừa đạo tràng trọng yếu nhất cuối cùng của Doanh Thiên phái, vậy làm sao có thể không bảo mọi người đang ngồi ở đây đều cảm thấy hưng phấn.
← Ch. 0641 | Ch. 0643 → |