← Ch.0649 | Ch.0651 → |
Còn lại các phái lão tổ mặc dù ngại vì uy thế của Chân Linh phái không biểu lộ biểu hiện ra trên mặt, nhưng trong ánh mắt của bọn họ cùng thần sắc hiển lộ ra đều có vẻ cười nhạo trắng trợn.
Nhưng điều mọi người không nhìn thấy chính là, trong lúc Khương Thiên Lâm lão tổ từ trong lối đi lảo đảo rơi xuống mặt đất, cái tay áo bào to lớn cũng trong lúc vô tình cũng chạm lên trên mặt đất một cái.
Thoáng sửa sang lại một phen, Khương Thiên Lâm lão tổ như không chuyện gì xảy ra vậy, thi thi nhiên đi tới phương hướng mọi người tụ tập, đối với ý giễu cợt trong ánh mắt của mọi người, Khương Thiên Lâm lão tố làm như không cảm giác.
Lúc này Lục Bình cùng mọi người cũng lục tục từ bên ngoài không gian phi độn đi vào. Sự cố vừa rồi của Khương Thiên Lâm lão tổ chẳng những các vị lão tổ thấy được, chính là sau đó các phái đoán đan kỳ tu sĩ cũng nhìn thấy, trừ Chân Linh phái tu sĩ ra, các phái tu sĩ nhìn về phía Khương Thiên Lâm lão tổ ánh mắt đều dị thường quái dị.
Chỉ có Trương Hi Di mặt mang nghi ngờ nhìn Khương Thiên Lâm lão tổ một cái. Hắn năm đó cũng cùng thiên chi kiêu tử như Khương Thiên Lâm lão tổ vậy, đối với Khương Thiên Lâm lão tổ hiểu rõ khá sâu, hắn cũng không nhận ra đây là sai lầm gì của Khương Thiên Lâm lão tổ.
Nhưng Trương Hi Di cuối cùng không phát hiện điều gì không ổn, không thể làm gì khác hơn là đem lòng tràn đầy nghi ngờ thu vào, đứng sau lưng Đông Quách lão tổ, rồi sau đó khóe miệng ngọa nguậy, tựa hồ cùng Đông Quách lão tổ nổi lên trao đổi nổi lên gì.
Đang lúc mọi người tiến vào Doanh Thiên đạo tràng trong chốc lát, không gian lúc trước bị đánh xuyên cùng với phòng thủ đại trận của đạo tràng lại tự động hồi phục lại.
Khương Thiên Lâm lão tổ lần nữa cùng các phái lão tổ đứng trước khu vực cấm chế bao trùm. Lục Bình cùng mọi người theo sau lưng, lúc Khương Thiên Lâm lão tổ xoay người, trao đổi cùng ánh mắt của Lục Bình làm người khác đều không biết.
Khương Thiên Lâm lão tổ khe khẽ vuốt cằm một cái, trên mặt của Lục Bình cũng lộ lên một tia vui vẻ chợt lóe rồi biến mất.
- Khương Thiên Lâm kia dù sao cũng tu luyện ngày giờ ngắn ngủi, thực lực cũng không thấy cao sâu đến cỡ nào.
Sau khi Đông Quách lão tổ thấy Khương Thiên Lâm lão tổ từ đầu tới đuôi không giống với vẻ giả vờ, hướng về phía Trương Hi Di chân nhân đi phía sau lão ta truyền âm nói.
Trương Hi Di lắc đầu một cái, nói:
- Sư thúc vạn vạn không thể xem thường người này. Người này từ trước đến giờ lấy quân tử tự cư, nhưng bên trong cũng là một hạng người gian hoạt không hơn không kém. Người này mới vừa làm nên phải có nguyên do.
-A,
Vẻ kỳ dị trong ánh mắt của Đông Quách lão tổ chợt lóe lên, nói:
- Hi Di sư điệt lại thấy xảy ra điều gì?
Trương Hi Di lắc đầu một cái, nói:
- Ngoài mặt không nhìn ra cái gì, có lẽ nhìn ra được cũng là đồ giả, nhưng sự thúc cũng đừng quên chuyện tối hôm qua, có người tựa hồ từ trong Doanh Thiên phái trộm một món Doanh Hư bảo kính gì đó đi ra, kết quả chọc cho Doanh Thiên, Anh Sơn, Đạo Vũ ba phái pháp tướng kỳ tu sĩ đuổi giết, cuối cùng cũng để cho nhân gia thành công đào thoát đi. Mấy người trong quá trình đối chiến cũng hò hét vô cùng rõ ràng.
- Ngươi nói là Khương Thiên Lâm chính là người ngày hôm qua từ Doanh Hà phái đánh cắp Doanh Hư bảo kính kia, mà mới vừa Khương Thiên Lâm kia sở dĩ xuất hiện mỏi mệt như vậy là bởi vì ngày hôm qua sau khi cùng ba vị cung cấp pháp tướng tu sĩ đại chiến bị trọng thương.
Trên mặt của Đông Quách lão tổ thoáng qua một đạo kinh sắc, ngay sau đó quả quyết phủ nhận nói:
- Chuyện này tuy có chút có thể, tuy nhiên lão phu cũng không tin tưởng, lại không nói Doanh Hà phái Trường Hà lão tổ kia cũng là pháp tướng sơ kỳ điên phong, cùng lão phu không phân cao thấp, chỉ một là ba tên pháp tướng kỳ tu sĩ liên thủ vây công, Khương Thiên Lâm kia chưa chắc có bản lĩnh đột xuất vòng vây.
Trương Hi Di còn muốn nói điều gì, nhưng nhìn một chút biểu hiện đốc định trên mặt của Đông Quách lão tổ, Trương Hi Di cuối cùng vẫn đem lời trong miệng nuốt trở vào lần nữa.
Trương Hi Di không biết là, hắn mặc dù không đoán trúng Khương Thiên Lâm chân nhân mới vừa tại sao lại xuất hiện cảnh tượng chật vật vậy, nhưng lại đánh bậy đánh bạ đoán trúng người của tối hôm qua đoạt được Doanh Hà bảo tính chính là Khương Thiên Lâm.
Nhưng hai người vạn vạn không ngờ là, không phải là giống như Đông Quách lão tổ nghĩ như vậy, Khương Thiên Lâm dưới ba người vây công tất bị thương nặng, cũng không phải giống như Trương Hi Di nghĩ như vậy, Khương Thiên Lâm lão tổ dưới ba người vây công bị thương nhẹ trở lui, mà là Khương Thiên Lâm lão tổ lấy một địch ba, sau khi hoàn toàn đánh lui ba tên cùng cấp pháp tướng kỳ tu sĩ, ung dung rút đi!
Đông Quách lão tổ nhìn mọi người chung quanh một cái, ho nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh Thiên đạo tràng trong trước mắt, chư vị nghĩ như thế nào?
Đông Quách lão tổ nhìn như dò hỏi mọi người...
Tuy nhiên Khương Thiên Lâm lão tổ lúc này lại giống như không nghe được lời của Đông Quách lão tổ vậy, tự mình sửa sang lại ăn mặc trên người.
Đông Quách lão tổ hừ lạnh một tiếng đang muốn nói gì, nghe đến bên người Phùng Hư Đạo cũng đột nhiên nói:
- Điều này còn có gì mà nói chứ, trước mắt dựa vào thực lực của mỗi bên là được.
Đông Quách lão tổ thấy Khương Thiên Lâm lão tổ không nói một lời, không thể làm gì khác hơn là nói:
- Cũng tốt, vậy theo Phùng đạo hữu nói như vậy, những lời nói khó nghe cần phải nói trước. Nơi này khu vực bị cấm chế bao phủ cũng không nhiều, vì vậy phải tuân thủ trật tự một trước sau, nếu là trong lúc bởi vì cấm chế phá trừ mau chậm xảy ra hiện tượng lấy mạnh hiếp yếu, thì mọi người sẽ cùng cộng đồng đánh diệt.
Lời nói này của Đông Quách lão tố có vẻ nghĩa chính ngôn từ, phảng phất là đối với bốn nhà môn phái tương đối kém hơn rất chiếu cố, nhưng trên thực tế tu sĩ trong chín đại môn phái tiến vào Doanh Thiên đạo tràng, thực lực trên mặt nổi thì Chân Linh phái mạnh nhất. Lời nói này của Đông Quách lão tổ trên thực tế đối tượng chính là Chân Linh phái.
Phùng Hư Đạo đã sớm chờ không nhịn được, hắn mới vừa đã lấy được bổn phái trận pháp tông sư chỉ điểm, âm thầm đã sớm xác định mục tiêu xuất thủ đầu tiên, nghe Đông Quách lão tổ nói xong, vội vàng nói:
- Như vậy, kia vừa bắt đầu đi!
Dứt lời, thân thể của Phùng Hư Đạo đã đi trước vọt ra ngoài, vọt tới một chỗ khu vực bên phải đạo tràng bị cấm chế bao phủ, phía sau hắn hại đạo độn quang đi theo thật chặc. Một đạo là Huyền Linh phái trận pháp tông sư Tiễn Đạo phong. Một đạo khác còn lại là người quen của Lục Bình, Huyền Linh phái tu vi đã đạt tới đoán đan điên phong cao thủ Lữ Hư Hằng.
Lục Bình nhìn thật cẩn thận, phương vị Huyền Linh phải đi vào chính là khu vực có một tòa duy nhất trong đạo tràng năm đó bị Thanh Giản lão tổ hóa giải ba đạo thất sắc cấm chế bao phủ. Mà sau khu vực này, chính là một tòa cung điện bị bốn đạo cấm chế bao phủ.
Bởi vì toàn bộ đạo tràng phân bố là đồng tâm viên mô thức, toàn bộ khu vực chỗ bốn đạo cấm chế bị khu vực ba đạo cấm chế bao vây, cho nên Huyền Linh phái vào tay liền tìm đúng trước mắt trong đạo tràng có thể tiếp xúc được khu vực một tòa duy nhất bốn đạo cấm chế bao phủ.
Lục Bình nhìn trong độn quang của Huyền Linh phái trận pháp tông sư Tiễn Đạo Phong chân nhân, xem ra đây cũng là công lao của Tiễn Đạo Phong chân nhân, không hổ là Bắc Hải đệ nhất trận pháp tông sư, bực này ánh mắt đúng là không giống vật thường. Ít nhất một vị tông sư xuất thân Thủy Yên các kia không phát hiện trước tiên khu vực lối đi này có thể nối thẳng bốn đạo cấm chế bao phủ.
Nhưng Lục Bình đối với sự lựa chọn của Huyền Linh phái cũng rất xem thường, chẳng lẽ khu vực bốn đạo cấm chế bao phủ là phá giải tốt như vậy sao?
Trong lúc Huyền Linh phái dẫn đầu phóng tới khu vực bị cấm chế bao phủ trong đạo tràng, các phái tu sĩ cũng đua nhau đuổi theo, nhưng duy nhất có thể tiếp xúc được khu vực bốn đạo cấm chế đã bị Huyền Linh phái chiếm cứ trước một bước. Các phái khác cũng chỉ có thể suy nghĩ phóng tới khu vực che lấp ba đạo cấm chế cùng hai đạo cấm chế.
Đông Quách lão tổ mắt dòm phương hướng đám người Phùng Hư Đạo phóng tới cười lạnh một tiếng, rồi sau đó dẫn Trương Hi Di cùng một tên đệ tử khác vọt tới một chỗ khu vực.
Chân Linh phái tu sĩ là được Lục Bình báo cho trước, đối với bố cục của Doanh Thiên đạo tràng đã sớm nghĩ xong đối sách. Khương Thiên Lâm lão tổ dẫn đầu đi trước, một người vọt tới một chỗ khu vực ba đạo cấm chế, đồng thời hai tay cũng chỉ rạch một cái, bầu trời cấm chế xuất hiện một đôi móng nhọn hung hăng đâm vào trong cấm chế.
Vô số ánh sáng cấm chế sáng lên, nhưng không cách nào ngăn cản hai móng nhọn này xé kéo, liền thấy hai tay của Khương Thiên Lâm lão tổ ra sức xé ra. Một trận linh tinh màu sắc rực rỡ vẩy lên, ba đạo thất sắc cấm chế giăng khắp nơi lập tức bị xé đứt một đạo. Tiếng vang như muốn rách màng nhĩ khiến cho tám vị lão tố khác đua nhau ghé mắt nhìn. Đông Quách lão tổ trong lòng run lên, nhìn về phía Khương Thiên Lâm lão tổ trong ánh mắt cũng không có ý khinh thị lúc trước nữa, chỉ còn lại có vẻ kiêng kỵ vô tận.
Khương Thiên Lâm cũng không bị thương!
Cái ý niệm này trong đầu óc của Trương Hi Di chợt lóe rồi biến mất, tuy nhiên ngay sau đó đem toàn bộ tinh lực đầu nhập vào trong phá giải cấm chế trước mắt.
Trong lúc Khương Thiên Lâm lão tổ một thân một mình đưa tay phá giải khu vực ba đạo cấm chế, Lục Bình cùng ba vị chân nhân là Huyền Thần, Huyền Sâm, Huyền Hư phóng tới một chỗ khu vực bị hai đạo cấm chế bao phủ.
Bởi vì có Thượng Hải tông tu sĩ ở chỗ này, Lục Bình chỉ đành phải đem Trường Lưu kiếm tuyết tùng, tế lên Kim Lân kiếm cùng Sơn Băng, phối hợp ba người kia hợp lực xuất thủ.
Bốn vị đoán đan hậu kỳ tu sĩ toàn lực xuất thủ, trước mắt sắc thái hai đạo thất sắc cấm chế này nhất thời bắt đầu bằng diệt. Huyền Thần chân nhân thần sắc biến đổi, nói:
- Không tốt, còn lại cuối cùng hai loại sắc thái!
Huyền Thần chân nhân là trận pháp tông sư, đối với tạo thành trận pháp cấm chế hiên nhiên cũng đại hữu nghiên cứu. Đây cũng là một trong những nguyên nhân vì sao Bắc Hải tam đại trận pháp tông sư tề tụ ở chỗ này, trừ xác định vị trí chính xác của Doanh Thiên đạo tràng ra, chính là vì hiệp trợ bổn phái pháp tướng tu sĩ phá giải cấm chế trong đạo tràng.
Mặc dù bốn người công kích có hiệu quả cuối cùng còn không hiện ra, nhưng Huyền Thần chân nhân đã sớm đoán được kết quả. Nhưng loại thất sắc cấm chế này lại dự vào toàn bộ Doanh Thiên đạo tràng thủ hộ đại trận, có năng lực khôi phục cực mạnh. Mọi người nếu không phải có thể trong thời gian cực ngắn một lần xuất thủ đánh vỡ cấm chế, như vậy khi xuất thủ lần thứ hai, thất sắc cấm chế sẽ khôi phục hơn phân nửa. Như vậy hiệu quả công kích của mọi người lúc trước sẽ giảm nhiều, không thể không hao phí nhiều thời gian cùng chân nguyên đi kích phá hơn.
Bây giờ các phái tu sĩ tranh tiên khủng hậu công kích các khu vực bị cấm chế bao phủ, vì chính là có thể trong thời gian ngắn ngủi hơn đánh vỡ càng nhiều cấm chế hơn, thu càng nhiều Doanh Thiên phái truyền thừa hơn vào trong túi của mình. Nếu không phải có thể một kích mà phá, Chân Linh phải thu hoạch trong Doanh Thiên đạo tràng thế tất sẽ đại thụ ảnh hưởng.
Huyền Thần chân nhân nhắc nhở làm sắc mặt của Huyền Hư cùng Huyền Sâm chân nhân đều biến đổi. Bởi vì ba người mới vừa đều toàn lực xuất thủ, thời gian ngắn ngủi nhất định này không khả năng xuất thủ lần thứ hai.
Mắt thấy cấm chế bị đánh chỉ còn dư lại hai loại sắc thái lần nữa nổi lên ánh sáng, lập tức sắp bắt đầu khôi phục lại, Chân Linh phải lúc trước thương định kế hoạch sẽ phải chịu ảnh hưởng lớn, trong bầu trời đột nhiên hạ xuống một đạo sét đánh màu tím.
Một tiếng vang tích ba thật lớn, trong ánh mắt vui mừng của đám người Huyền Thần chân nhân, hai đạo sắc thái còn sót lại nhất thời bị kích diệt.
Lúc mọi người quay đầu nhìn, Lục Bình đã một bước bước vào trong cấm chế phá vỡ, đem bên trong hai bộ chỉ chất điển tịch, ba cái ngọc giản cùng hai cái hộp ngọc thu vào.
Bất chấp tra xét bảo vật đoạt được là vật gì, Lục Bình muốn nhìn tới một chỗ khu vực hai đạo cấm chế bao phủ khác.
Lúc ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện đám người Huyền Thần chân nhân đều có chút kinh ngạc nhìn hắn, Huyền Hư chân nhân càng là kinh thanh hỏi:
- Ngươi không ngờ lại có thể lập tức phát ra ba đạo công kích không thấp hơn cấp bậc đại thần thông sao?
Đang lúc này, một chỗ khu vực hai đạo cấm chế bên cạnh cũng bị Phi Vũ phái tu sĩ đánh vỡ, Lục Bình gấp giọng nói:
- Ba vị sư thúc, bây giờ không phải là lúc nói chuyện này, bọn ta phải tăng nhanh tốc độ.
Huyền Thần chân nhân lập tức phản ứng kịp, khi vội vàng nhìn về một bên của Khương Thiên Lâm lão tổ kia, thấy dưới chân Khương Thiên Lâm lão tổ nặng nề một bước, trong chốc lát bị Khương Thiên Lâm lão tổ phát ra mấy đạo công kích đánh chỉ ba đạo sắc thái cấm chế cuối cùng còn dư lại hoàn toàn bằng hủy.
Một đạo ánh sáng thừa dịp Khương Thiên Lâm lão tổ đánh vỡ cấm chế trong phút chốc nhanh chóng chạy ra khỏi ngoài cấm chế.
Dưỡng linh cấp bậc pháp bảo!
Chỉ có Dưỡng linh cấp bậc pháp bảo mới có thể tự đi chạy trốn, mưu đồ chạy trốn bị người chưởng khống số mạng!
Nhưng không đợi đạo tia sáng này bay ra tàn phá bên ngoài cấm chế, một cái bàn tay nguyên khí cũng đã trước một bước năm ánh sáng thật chặc.
Tạm thời trấn áp ánh sáng, Khương Thiên Lâm lão tổ lại thu lấy mấy món bảo vật trong cấm chế. Bọn bốn người Lục Bình chạy tới cùng Khương Thiên Lâm lão tổ hội hợp.
Lần sau, mục tiêu của mọi người Chân Linh phải là một chỗ khu vực có bốn đạo thải cấm phía sau ba đạo cấm chế bị Khương Thiên Lâm lão tổ đánh vỡ.
Mà vào lúc này, lại là một tiếng vang ầm thật lớn, kế Chân Linh phái Khương Thiên Lâm lão tổ một thân một mình sau khi đánh vỡ một chỗ khu vực ba đạo thải cấm, Thương Hải tông Đông Quách lão tổ cùng Trương Hi Di, còn có một gã đoán đan hậu kỳ tu sĩ khác trong bản phái liên thủ, rốt cục cũng kích phá một chỗ khu vực ba đạo thải cấm bao phủ.
Nhưng lúc này trên mặt của Đông Quách lão tổ cùng với Trương Hi Di lại không chút nào vui sướng thu hoạch Doanh Thiên phái truyền thừa.
← Ch. 0649 | Ch. 0651 → |