← Ch.0673 | Ch.0675 → |
Trong sơn khâu chỗ lằn ranh phía đông nam của trung ương cung điện, có một cái thủy giản dài chừng nửa dặm, bề rộng chừng mười thượng. Chân Linh phái một nhóm năm người lúc này đang đứng trên thủy giản. Khương Thiên Lâm lão tổ nhắm hai mắt đột nhiên khai ra, một bên Huyền Thần chân nhân vội hỏi:
- Như thế nào?
Khương Thiên Lâm lão tổ gật đầu một cái, nói:
- Phía dưới đúng là có một đạo thuần dương khí như có như không, xem ra đúng là có một cái linh bảo ẩn thân vào trong đó, chính là không biết linh bảo này rốt cuộc là vật gì?
Mọi người vừa nghe sắc mặt đều vui mừng. Lục Bình hiển nhiên biết Phi thiên lão tổ này năm đó sử dụng vật ra sao làm bản mệnh pháp bảo, nhưng hắn lúc này lại là không thể nói, để tránh rước lấy chư vị sư thúc sự bá hoài nghi.
Khương Thiên Lâm lão tổ hướng Huyền Thần chân nhân gật đầu, nói:
- Bắt đầu đi!
Huyền Thần chân nhân xoay người rời đi, vòng quanh cái thủy giản này khám xét địa hình, đồng thời đem từng món một bày trận khí cụ an đặt trên mặt đất khám xét được.
Như vậy ước chừng qua thời gian một khắc đồng hồ, Huyền Thần chân nhân đi vòng quanh thủy gian một vòng, một tòa đại trận cũng đã úy nhiên thành hình.
Huyền Thần chân nhân đi đến trước người mọi người, lấy tay vuốt vuốt tóc ở trước cái trán bị mồ hôi làm ướt nhẹp, nói:
- Lần này tới Trung Thổ tổng cộng chuẩn bị ba bộ thượng đảng bố trí khí cụ, lúc trước mở ra sáu đạo thải cấm khu vực cùng các trung ương cung điện cấm chế dùng hết một bộ. Một bộ cuối cùng này nguyên vốn không nỡ dùng, bất quá vì linh bảo này, hủy bộ khí cụ này cũng không thua thiệt gì.
Bày trận dùng khí cụ cùng tu sĩ sử dụng pháp khí pháp bảo lại không giống nhau. Những khí cụ này đa số chia làm bốn cấp bậc đỉnh, thượng, trung, hạ, chỉ có cấp bậc tông sư trận pháp sư mới có thể đem uy lực của thượng đăng bày trận khí cụ phát huy đến mức tận cùng.
Khí cụ bày trận trừ số ít có thể phản phục sử dụng ra, còn lại phần nhiều là sau một lần tính sử dụng xong tất liền cáo báo phế. Vì vậy, một nhà môn phái bồi dưỡng một tên trận pháp sư có thể nói là cực kỳ không dễ, trong lúc hao phí tu luyện tự nguyện có thể so với bồi dưỡng một tên luyện đan sư.
Khương Thiên Lâm lão tổ liếc mắt nhìn mọi người, nói:
- Đợi ta toàn lực xuất thủ sau khi rút ra linh bảo ở chỗ sâu của cái thủy giản, bọn ngươi bơi lội chung quanh kiềm chế linh bảo, để ngừa nó chạy trốn, ngàn vạn không ngờ thay vì chính diện chống đỡ, nếu không không chết cũng phải trọng thương.
Mọi người thấy Khương Thiên Lâm lão tổ nói trịnh trọng, trong lòng đều âm thầm phát rét: một món linh bảo hai kiếp bị tổn thương lại còn có uy năng như thế sao?
Khương Thiên Lâm lão tổ vỗ ngực một cái, một con loan điêu to lớn rướn cô ré dài từ phía sau ông ta bay lên trời. Loan điểu ở trên trời quanh quẩn trong một người, rồi sau đó đáp xuống thủy giản, lúc bay trước bầu trời thủy gian, hai cái móng bén dài tìm tòi trong thủy giản, trong thủy giản nước gợn một trận rung chuyển, loan điểu tựa hồ chộp được thứ gì.
Loan điều ra sức đập vỗ hai cánh, đem cỏ cây trúc thạch ở hai bờ quét ngã trái ngã phải, nhưng khó có thể bay lên không trung.
Khương Thiên Lâm lão tổ sắc mặt ngưng trọng. Hai tay áo hướng mặt nước vung một cái, một trăm lẻ tám cái bản mệnh pháp bảo hành lá cây thương thủy bích lục phiêu phiêu phủ xuống trên hai cánh của pháp tướng loan điểu, phủ rậm rạp chằng chịt đầy một tầng. Hai cánh loan điểu đập vỗ với uy lực đại tăng, rốt cục nhấc động được món đồ dưới chân, bảo đảo lắc lư bay đi lên trên...
Tiếng nước bị vạch phá vang lên, linh bảo nấp trong chỗ sâu của thủy giản rốt cục lộ ra vẻ mặt thực của nó. Mọi người đua nhau nhìn lại dưới chân của loan điểu, thấy một thanh phủ việt cá ngắn lưỡi rộng bị hai vuốt của loan điều bấu chặt. Dù vậy, thanh phủ việt to lớn này vẫn nhấp nhô như muốn rơi trở lại.
Phủ việt mỗi một lần nhấp nhô lại kéo loan điểu xuống phía dưới một cái. Mà loan điều mỗi lần đến lúc này liên không thể không ra sức đập vỗ hai cánh, đồng thời hai cái trảo nhọn cũng bấu càng chặc hơn.
Lục Bình ở một bên thấy rõ, mỗi khi thanh phủ việt này chớp động lên xuống, trên mặt của Khương Thiên Lâm lão tổ đều gặp thoáng qua một đạo thanh khí. Hai tay gắt gao bấm thủ quyết cũng bắt đầu run rẩy, tựa hồ cũng đã đến cực hạn.
Đang lúc này, thanh phủ Việt đen nhánh này chỉ còn dư lại một đạo lưỡi tuyết trắng đột nhiên theo phương hướng loan điều vùng vẫy ra một cái, lập tức tránh thoát hai vuốt của loan điểu. Lần này chẳng những Khương Thiên Lâm lão tổ không phòng bị,
chính là Lục Bình cùng mọi người cũng không nghĩ thanh phủ Việt này không ngờ lại sẽ nghĩ ra phương thức thoát khỏi trói buộc như vậy, khó trách Khương Thiên Lâm lão tổ nói linh bảo đã có linh trí, quả thật rất thông tuệ.
Phủ việt sau khi thoát khỏi Khương Thiên Lâm lão tổ trói buộc, xoay người muốn bay đi ra phía ngoài.
Lục Bình phản ứng nhanh nhất, trong tay một cái thông linh trường tiến vung một cái, dẫn đầu quấn quanh cái chuôi ngắn của phủ việt.
Lục Bình cũng cảm giác được một cổ lực lượng khổng lồ từ trên trường tiện truyền tới, hắn hiển nhiên đoán sai lực lượng của phủ việt, dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, cả người Lục Bình bị phủ việt dẫn tới giữa không trung, rồi sau đó rơi vào trên mặt nước, theo phủ việt phi hành ở ngoài mặt thủy giản chia ra một đạo sóng to lớn, trong lúc nhất thời toàn thân thấm ướt, vô cùng chật vật.
Lúc này hai vị chân nhân Huyền Sâm cùng Huyền Hư cũng mỗi người đánh ra thần thông cùng phủ Việt dây dưa. Huyền Thần chân nhân cầu thông trận pháp, tính toán đem phủ việt hoàn toàn vây khốn.
Lục Bình trong nước liền vội bận rộn thi triển "Khống Thủy quyết", nước chảy trong thủy giản tạo thành từng cổ một thủy thằng, vững vàng buột chặt hai chân của Lục Bình. Cả người Lục Bình nhất thời bị chống đỡ giữa không trung.
Phủ việt linh bảo dưới bốn vị đoán đan hậu kỳ chân nhân liên thủ đeo bám, rốt cục tạm thời bị kiềm chế giữa không trung. Khương Thiên Lâm lão tổ pháp tướng loan điểu phe phẩy hai cánh màu xanh biếc lần nữa nhào tới, móng nhọn lần nữa bắt phủ việt trở lại.
- Không ngờ chính vào lúc này, phủ Việt có cái lưỡi trắng sáng như tuyết đột nhiên lật lên, một đạo nhận quang sắc bén bổ tới bụng của loan điểu.
Khương Thiên Lâm lão tổ kinh hãi. Loan điểu một tiếng cấp minh, hai vuốt buông lỏng, ném phủ việt ra ngoài, đồng thời trên trời cấp tốc xẹt qua, ý đồ tránh né nhận quang vỗ chém. Trên hai cánh thương trạng pháp bảo xanh lá cây đua nhau phi lạc, dính vào bụng của loan điều, khiến cho bụng của loan điêu nhìn qua tựa hồ mặc một thân lân giáp màu xanh biếc.
Loan điểu cuối cùng chưa hoàn toàn tránh thoát tất cả nhận quang. Một đạo dấu vết màu trắng xuất hiện trên bụng lân giáp của loan điểu, phách bể phiến lân giáp này.
Loan điều phát ra một tiếng kêu thê lương thảm thiết, thân thể to lớn trên trời một trận lay động. Khương Thiên Lâm lão tổ dưới sắc mặt vuông một trận tái nhợt, liên tiếp ho khan gấp giọng, mấy đạo tia máu từ khóe miệng dật liễu đi ra.
Bọn bốn người Lục Bình vội vàng lần nữa tiến lên dây dưa, nhưng phủ việt đột nhiên giữa không trung xoay tròn một cái, cái vòng nhận quang hình cong liên tiếp vỗ chém bốn phía. Huyền Sâm chân nhân cùng Huyền Hư chân nhân thần thông nhất thời bị phá. Trên người của Huyền Hư chân nhân nguyên vốn mang thương, lần này thần thông bị phá, càng thêm khạc ra một hộp tâm huyết, sắc mặt đã bắt đầu lộ ra hội bại. Huyền Sâm chân nhân cũng không chịu nổi, ngực cấp tốc phập phồng, liên tiếp trên đất thối lui ra khỏi mười mấy trượng.
Lục Bình trường tiên phụ trứ một tầng linh thủy, thi triển ra "Khống Thủy quyết vẫn như cũ muốn quấn quanh cái chuối ngắn của phủ việt, không ngờ một đạo nhận quang bổ tới, chẳng những linh thủy trên trường tiên bị phá khai, thông linh trường tiên này đi theo Lục Bình thời gian không ngắn cũng bị đạo nhận quang này cứng rắn chặt đứt. Một món thông linh pháp bảo vì vậy báo phế!
Ý đồ của Huyền Thần chân nhân lấy trận pháp tạm thời áp chế, lại bị liên tiếp nhận quang hình cong vỗ chém ở cùng vị trí. Huyền Thân chân nhân khô cực bày ra đại trận nhất thời bị phá vỡ một vết thương.
Mắt thấy phủ việt linh bảo sẽ phải từ trong lỗ phá vỡ chạy mất, Lục Bình dưới tình thế cấp bách tế khởi Sơn Băng, hung hăng đập tới phủ Việt linh bảo.
Một tiếng vang "đương" thật lớn, chấn cho tại của Lục Bình vang vọng ong ong. Sơn Băng mặc dù đập trúng chính là mặt bên của phủ việt, nhưng vẫn như cũ không địch lại thần uy của linh bảo, bị chấn đặc lộn một vòng mà quay về. Lục Bình chính mắt thấy ấn phần đáy của Sơn Băng xuất hiện một lỗ hõm xuống to lớn, to bằng khoảng cùng hình dáng tương tự mặt bên của phủ việt.
Sơn Băng bị tổn thương, tâm huyết của Lục Bình một trận lật trào, tấm đau gần chết. Món pháp bảo này là hình thức pháp khí Lục Bình từ luyện huyết kỳ lấy đi theo ở bên người hắn, vì Lục Bình giết địch đấu pháp lập được tất cả công lao, sau đó theo Lục Bình tu vi tăng cao, Sơn Băng cũng được Lục Bình đề thăng tới cấp bậc thông linh pháp bảo, là một món pháp bảo yêu thích nhất của hắn.
Sơn Băng mặc dù không địch lại phủ Việt linh bảo, thế nhưng một lần đụng cũng cuối cùng khiến cho phủ việt không ở trước tiên lao ra Huyền Thần chân nhân trận pháp khống chế.
Huyền Thần chân nhân nhân cơ hội đem phá vỡ trận pháp di hợp, đồng thời vận chuyển trận pháp lực, dời đi khu vực bị phá vỡ lúc trước, lúc phủ Việt lần nữa phóng ra ngoài, cũng một đầu đụng phải trận pháp hộ tráo.
- Mau, trận pháp chống đỡ không được bao lâu?
Huyền Thần chân nhân kêu lên mấy tiếng.
Lục Bình đột nhiên nhớ tới trên tay mình còn có một món Dưỡng Linh pháp bảo chuyên ti trấn áp, nguyên vốn là Doanh Thiên phải bảo vật, vội vàng đem Bát Cảnh lâu từ trong Hoàng Kim ốc khai khai hết.
Bát Cảnh lâu là một món đại hình mang tính chất không gian pháp bảo, cùng Doanh Hư bảo kính bất đồng. Nó tuy mang tính chất không gian, nhưng cũng không phải là động thiện pháp bảo, mà là một món tương tự với môn phái dùng để trừng phạt, trấn áp, hoặc là lịch luyện chỗ ở của bản phái tu sĩ.
Lục Bình mặc dù chưa hoàn toàn tế luyện Bát Cảnh cảnh lâu, nhưng cũng miễn cưỡng có thể lấy ra sử dụng. Bát Cảnh lâu bốc lên trong tay của Lục Bình, hóa thành một tràng cự tháp cao tám trượng. Tầng thứ tám lầu các sáng lên, một đạo ánh sáng sét đánh màu tím xuống phía dưới dọc theo người, hội hợp tầng thứ bảy lầu các sáng lên hàn băng lực, tầng thứ sáu lầu các tật phong lực, tầng năm trở xuống mậu thổ, bính hỏa, quỷ thủy, ất mộc, canh kim ngũ hành lực, rồi sau đó liền từ lâu để phát ra một đạo ánh sáng màu xám tro, đem phủ việt linh bảo lập tức đinh trong giữa không trung.
Bát Cảnh lâu xuất hiện chẳng những tạm thời trấn áp phủ việt linh bảo, ngay cả đám người Khương Thiên Lâm cũng kinh ngạc trong tay Lục Bình không biết từ khi nào lại có nhiều thêm một món Dưỡng linh pháp bảo kỳ tuyệt như vậy.
Bất quá trong lòng mọi người mặc dù thầm than Lục Bình may mắn, nhung tay người nào cũng không chậm. Huyền Thần chân nhân trận pháp không ngừng súc giảm không gian để phủ việt có thể phi vũ, đế đem càng nhiều trận pháp lực tập trung lại hơn. Huyên Sâm cùng Huyện Hư hai vị chân nhân cũng miễn cưỡng vọt tới, chuẩn bị sau khi phủ Việt xông phá Bát Cảnh lâu trấn áp, lần nữa liên thủ trấn áp.
Khương Thiên Lâm lão tổ tế khởi Doanh Hà bảo kính. Một đạo cột ánh sáng màu xanh gắn vào trên phủ việt, mắt thấy linh bảo muốn tránh thoát Bát Cảnh lâu trấn áp lần nữa an tĩnh lại.
Khương Thiên Lâm lão tổ pháp tướng Thanh Loan bay tới, vây quanh Bát Cảnh lâu bàn toàn. Khương Thiên Lâm lão tổ chỉ một ngón tay, hai cánh của Thanh Loan một long, một trăm lẻ tám cây thương pháp bảo xanh lá cây toàn bộ bay lên, hướng phủ việt bị trấn áp tầng tầng lớp lớp rơi đi, đem toàn bộ linh bảo bao lấp nghiêm nghiêm thật thật, tuyết lượng bạch nhận cũng biến mất không thấy, lúc trước uy vũ linh bảo dầy cộm nặng nề bây giờ chỉ còn lại có kịch Linh bảo hết sức muốn thoát khỏi Bát Cảnh lâu. Doanh Hư bảo kính cùng với Khương Thiên Lâm lão tổ bản mệnh pháp bảo tam trọng trói buộc, liên tiếp vọt chấn động khiến cho sắc mặt của hai người Lục Bình cùng Khương Thiên Lâm lão tổ trắng bệch, chân nguyên trong cơ thể giống như nước chảy vậy khuynh tả đi bảo vật trong tay của mỗi người.
Khương Thiên Lâm lão tổ Ngự sử Doanh Hà bảo kính gắn vào bầu trời của phủ việt linh bảo. Bảo kính đột nhiên phồng lớn, một tầng quang mạc tạo thành ở mặt kiếng, giữa không trung phảng phất một vòng trăng sáng.
Doanh Hư bảo kính bắn ra cột ánh sáng màu xanh từ từ rút về, kể cả Bát Cảnh lâu sẽ phải cùng nhau thu vào trong Doanh Hư động thiên.
Phủ việt linh bảo lúc này phảng phất cũng đã ý thức được bản thân trên ngựa sẽ bị trấn áp. Một cô lực lượng động địa lay trời đột nhiên từ trong phủ việt binh phát, nguyên vốn bị cột ánh sáng của Doanh Hư bảo kính dẫn dắt đến gần trước phủ Việt lần nữa cùng bảo kính kéo ra khoảng cách.
Lúc này Huyền Thần chân nhân cũng rốt cục có thể điều động tất cả lực lượng của trận pháp bắt đầu đem linh bảo đẩy vào trong không gian quang mạc của Doanh Hư bảo kính. Huyên Sâm chân nhân cùng Huyền Hư chân nhân lúc này thì ngược lại có vẻ như không có chỗ để xen tay vào được.
Mắt thấy linh bảo sẽ bị trấn áp đến trong Doanh Hư bảo kính, phủ việt bị Khương Thiên Lâm lão tổ bản mệnh pháp bảo đoàn đoàn bao phủ vào bên trong cũng liên tiếp bộc phát ra mấy đạo công kích phảng phất như nhận quang màu trắng lúc trước vậy. Nhưng những thứ nhận quang này còn chưa đánh ra, liền bị bản mệnh pháp bảo của Khương Thiên Lâm lão tổ tiêu ma hầu như không còn chút lực lượng nào, chỉ để lại một đạo ánh sáng màu trắng thoáng qua trong lớp màu xanh lá dày đặc bao phủ kín lấy nó đó.
Lục Bình ở một bên sử dụng Tam Thanh Chân Đồng nhìn thật cẩn thận, sau khi mấy đạo bạch quang đó thoáng qua, trong một trăm lẻ tám cái trạng pháp bảo lá cây của Khương Thiên Lâm lão tổ đã có mấy món bị bạch quang chém xuất hiện tiếng vỡ ra. Mà bản thân Khương Thiên Lâm lão tổ là sau khi mấy đạo bạch quang đó thoáng qua, sắc mặt lộ ra càng lúc càng tái nhợt.
Mắt thấy linh bảo lại lần nữa tiếp tục giằng co, mà Khương Thiên Lâm lão tổ lúc này tựa hồ như đã đến mức cực hạn, Lục Bình không chút do dự từ trong bầu trời dẫn đánh xuống một đạo tử lôi.
Có Lôi kiếp chi thủy tương trợ, uy lực của Thất Bảo Lôi Hồ ngày càng lộ ve dữ dằn, mặc dù không bị Lục Bình tế ra, nhưng từ lôi đánh xuống, Lục Bình có thể rõ ràng cảm nhận được phủ Việt linh bảo bắt đầu rúng động đầy sợ hãi.
← Ch. 0673 | Ch. 0675 → |