← Ch.0842 | Ch.0844 → |
Lục Bình ngẩn người, liền thấy Tạ Thiên Dương chợt nói:
- Nghĩ ra rồi! Bắc Hải Hoàng Ly đảo, Chân Linh phái từ trong tay Huyền Linh phải cướp lấy vị hình đảo tự, sau đó do Chân Linh phái đệ tử đời thứ ba kinh doanh lớn mạnh. Sau khi Bắc Hải yêu tộc phát động thú triều tập kích Bắc Hải tu luyện giới, Hoàng
Ly đảo đã trở thành tiền tuyến mà nhân yêu hai tộc tranh đoạt. Yêu tộc mấy lan phát động thế công, ý đồ từ trong tay Chân Linh phái đoạt lại đảo này, nhưng không có kết quả. Hiện nay từ Chân Linh phái trận pháp đại sư Hồ Lệ Lệ kinh doanh đảo này!
Tạ Thiên Dương giống như một dạng đọc thuộc lòng từ trong sách ra vậy, nhưng lại đột nhiên nghi ngờ nói:
- Không đúng nha, Hoàng Ly đảo này rõ ràng là do trận pháp đại sư của quý phái kinh doanh, sao người lại thành Hoàng Ly đảo chủ, chẳng lẽ là cưu sào tước chiếm sao?
Lục Bình trong lòng thì âm thầm kinh hãi, đây rõ ràng chính là Tử Dương cung lấy được tình báo liên quan tới Bắc Hải. Bây giờ bị Tạ Thiên Dương cũng đi ra, lúc nào cơ hồ bị cho rằng là tu luyện giới bần tích, các loại phi địa đại danh từ Bắc Hải không ngờ lại cũng bị Tử Dương cung bực này thánh địa coi trọng như vậy.
Hay hoặc là nói Bắc Hải tu luyện giới thật ra thì vẫn luôn chưa từng thoát khỏi qua tầm mắt của Tử Dương cung thánh địa cự phái như vậy. Chẳng qua là Bắc Hải tu luyện giới vẫn luôn chưa từng biết được thôi.
Thật ra thì những chuyện tương tự Lục Bình trước cũng từng trải qua, chẳng qua là khi đó cũng không giống như bây giờ vậy đưa tới cảnh giác cho Lục Bình, hay hoặc là Tạ Thiên Dương là đang âm thầm nhắc nhở Lục Bình điều gì.
Tử Dương cũng như vậy, Lục Bình hiển nhiên tin tưởng những thánh địa cự phái khác tất nhiên cũng như thế. Có lẽ những đại môn phái kia ví dụ như Thiên Huyền tông cũng chưa từng buông lỏng qua chú ý đối với Bắc Hải tu luyện giới.
Lục Bình lấy lại bình tĩnh, nói:
- Cái gì cựu sào tước chiếm, Tạ huynh, không ngờ quý phái lại có thể chú ý Bắc Hải bực này đất khổ hàn như vậy. Tuy nhiên tin tức của quý phái cũng quá không tinh xác rồi, ngay cả Hồ Lệ Lệ kia là vị hôn thể của tại hạ cũng không biết.
- A!
Tạ Thiên Dương khoa trương kêu một tiếng, nói:
- Thì ra là tẩu phu nhân a, thì ra là như vậy, hãy nói đi, lúc trước sư huynh đệ kia của người bảo ngươi là Hoàng Ly đảo chủ. Ta còn tưởng rằng Tang huynh tìm nhầm người rồi!
Lục Bình không dây dưa nhiều trên chuyện này, mà là nghiêm nghị hỏi:
- Hai vị lần này tìm huynh đệ là có chuyện gì?
Tạ Thiên Dương chỉ chỉ Tang Du, nói
- Là hắn muốn tìm ngươi. Ta nhiều nhất bất quá chính là nhắc cho ngươi tỉnh một chút đừng để vì Lôi Kiếp Chi Thủy mà mắc mưu thế thôi. Chuyện này ta đến bây giờ còn gạt môn phái trưởng bối, nếu để cho trưởng bối trong môn phái biết được thân phận của
ngươi, chỉ sợ bọn họ muốn đích thân đã tìm tới cửa, ta không ngăn được bọn họ.
Lục Bình có chút không hiểu hỏi:
- Cũng bởi vì Tử Tinh phong vương tương sao? Đây cũng làm ta suy nghĩ trăm chiều mà không được cách giải thích hợp lý. Tuy nói vật này là thiên hạ hãn hữu linh trần, là vật để thăng pháp tướng kỳ đan dược thành đan suất tất không thể thiếu, hơn nữa không ít Thọ đan luyện chế cũng phải dùng đến vật này. Nhưng nếu nói vật này có thể khiến cho mấy đại thánh địa liên thủ thiết cục, Lục mỗ không cảm giác mình có mặt mũi lớn như vậy.
Tạ Thiên Dương bất đắc dĩ nhún vai một cái, nói:
- Ngươi còn không biết sao?
Không cần Lục Bình trả lời, Tạ Thiên Dương chỉ thấy Lục Bình một bộ thần thái ngạc nhiên kia liền biết được kết quả, vì vậy nói tiếp:
- Tử Tinh phong vương tương mặc dù trân quý, nhưng cũng không có thể đưa tới mấy nhà thánh địa phản ứng lớn như vậy. Nhưng nếu phong vương nhưỡng chế cho Tử Tinh phong vương tương lên cấp đoán đan kỳ, như vậy luyện chế phong vương tương coi như không giống bình thường rồi.
Lục Bình trong lòng cả kinh, nhưng trên mặt còn ngạc nhiên, nói:
- Đoán đan kỳ Tử Tinh phong vương? Điều này có gì bất đồng?
Lục Bình mặc dù đại khái đoán được chỗ mấu chốt của vấn đề, đáng tiếc hắn gần đây luyện chế các loại tiểu Đoán Linh đan, Linh Thủy Dựng Mạch đan, lấy thuật luyện đan của hắn căn bản không cần phải lãng phí phong vương tương. Mà trước đó lại có Tử Lam lúc chưa lên cấp đoán đan kỳ lưu lại một ít phong vương tương, cho nên bản thân Lục Bình không ngờ lại cũng không dùng đến qua Lục Tử Lam sau khi lên cập đoán đan kỳ nhưỡng chế cho Tử Tinh phong vương tương.
- Có thể đem Tử Tinh phong vương tương phát triển thành đoán đan kỳ yêu thú, có ghi lại còn phải truy tố đến hai vạn năm trước, hai vạn năm sau cho đến mấy ngàn năm trước bầy Tử Tinh phong biến mất tu luyện giới, không có một thế lực có thể bồi dục Tử Tinh phong vương đến cấp bậc đoán đan kỳ nữa.
- Mà đoán đan kỳ Tử Tinh phong vương nhưỡng chế phong vương tượng, hiệu quả so với dung huyết kỳ phong vương tương phải đề thăng gấp đôi. Nói cách khác nguyên vốn muốn đề thăng một tầng thành đan suất, bây giờ ít nhất cũng phải đề tháng hai tầng. Ngoài ra tục truyền đoán đan kỳ Tử Tinh phong vương tương còn có tất cả diệu dụng khác, điều này ta cũng không biết.
Tạ Thiên Dương ở đó cứng cõi mà nói, lại không nhìn thấy sắc mặt của Lục Bình cũng trở nên càng lúc càng âm trầm.
Tang Du ở một bên thấy rõ, vội vàng kéo vạt áo của Tạ Thiên Dương. Tạ Thiên Dương lúc này mới lăng lăng nhìn về phía Lục Bình.
- Tạ huynh!
Lục Bình lạnh lùng nói:
- Nếu là tại hạ nhớ không lầm, lúc mình thả ra tin tức của Tử Tinh phong vương tương cũng bất quá cho chưởng quỹ kia một chút mật ong thôi, nhưỡng chế Tử Tinh phong mật ong xem ra là chưa dùng tới phong vương xuất thủ. Nếu nói là phong vương tương kia là đoán đan kỳ Tử Tinh phong nhưỡng chế cho ngược lại cũng có thể, nhưng phong mật kia còn không đến nỗi là đoán đan kỳ Tử Tinh phong vương nhưỡng chế cho chứ. Mà phong vương tương nếu là tại hạ đoán không lầm, cũng chỉ là đã từng đã cho một mình người mà thôi, hôm nay vì sao cũng huyện náo cả thành mưa gió chứ?
Tạ Thiên Dương sanh mục kết thiệt, lúc này hắn mới ý thức tới chỗ của vấn đề, lúc này sắc mặt ngượng ngùng, sau một lúc lâu, lúc này mới cười một tiếng "hà hà" xin lỗi, nói:
- Cũng là huynh đệ ta sơ sót. Sau khi từ chỗ của Lục huynh người lấy được phong vương tương, nguyên vốn huynh đệ ta cũng không biết đồ này lại là đoán đan kỳ phong vương nhưỡng chế cho.
- Ngày đó nhìn đúng một món bảo bối của Ngũ Hành tông Tần Vô Lượng, muốn đổi được. Ta không ngờ Tần Vô Lượng kia cũng dùng mọi cách không muốn, cuối cùng chỉ đành phải lấy ra phong vương tương. Ta không ngờ ngày đó cùng Tần Vô Lượng hắn tới còn có một vị luyện đan tông sư của Ngũ Hành tông. Người này cũng kiến thức rộng rãi, chỉ một cái liền đoán được phong vương tượng của Lục huynh là do đoán đan kỳ phong vương nhưỡng chế cho, lập tức thay Tần Vô Lượng kia làm chủ đổi lấy đồ.
Tạ Thiên Dương cười khổ, nói:
- Huynh đệ cũng phát giác không ổn, chẳng qua là khi đó chuyện đã đáp ứng người ta trước rồi, cũng không thể đổi lời nói. Cũng may Tần Vô Lượng kia cũng coi như nói lý, sau khi biết được phong vương tượng này là do đoán đan kỳ phong vương chế ra cho nên phải hạ thấp giá đổi bên mình xuống, nếu không ngay cả huynh đệ của người là ta đây cũng thua thiệt chết luôn rồi.
Lục Bình lo lắng ngược lại không phải là cái này, há mồm hỏi:
- Bọn họ chẳng lẽ cũng chưa có hỏi qua Tạ huynh phong vương tương từ đâu có được sao?
Tạ Thiên Dương cười khổ nói:
- Dĩ nhiên là từ trong tay tên tu sĩ kia lúc trước truyền tụng ồn ào tại Thiên Huyền cổ thành mà đổi được, vì thế còn đem môn phái mang tới một phần Lôi Kiếp Chi Thủy trao đổi ra, còn làm hỏng chuyện của Thiên Huyền tông. Chẳng qua là tên tu sĩ kia thật quỷ dị, sau khi tại hạ cùng với hắn giao dịch cũng không thăm dò lai lịch của hắn.
Lục Bình gật đầu một cái yên lòng. Tạ Thiên Dương cũng không vì phong vương tương mà tiết lộ tin tức của mình.
Nhưng Tạ Thiên Dương lấy được tin tức đoán đan kỳ phong vương nhưỡng chế cho phong vương tương cũng không dối gạt được.
Tang Du ở một bên đột nhiên chen lời nói:
- Thật ra thì các đại môn phái này giơ tay vì cũng không phải là chỉ là phong vương tương.
Tạ Thiên Dương sửng sốt, quay đầu hỏi:
- Thế nào, Tang huynh có nghe được tin tức gì hay không?
Ngự Thú Linh tổng tu sĩ đi lại thiên hạ, đối với tin tức của tu luyện giới cũng cực kỳ linh thông.
Tang Du gật đầu một cái, nói:
- Lục huynh thả ra tin tức nói mình là từ trong động phủ của tiền bối lấy được tế ngộ, mà đoán đan kỳ phong vương tương vậy chỉ có ở hơn hai vạn năm trước xuất hiện qua. Nói như thế, Lục huynh lấy được động phủ của tiền bối ít nhất cũng là đại thần thông tu sĩ hai vạn năm trước. Một tòa động phủ của tiền bối hai vạn năm ý vị như thế nào, xem ra hai vị không cần ta nói nhiều cũng có thể tưởng tượng ra rồi.
Tạ Thiên Dương cũng hít một hơi khí lạnh, nói:
- Người huynh đệ này cũng không nghĩ tới.
Lục Bình cũng một trận trợn mắt hốc mồm, tuy nhiên ngay sau đó hắn trấn định lại, nói:
- Vậy cũng không có gì, Bắc Hải Thất Tinh Động Thiên mấy trăm năm khai ích một lần. Điều này ở Bắc Hải tu luyện giới cũng không phải bí mật gì. Phong vương tương của tiểu đệ bắt đầu từ nơi đó có được, chỉ là muốn tiến vào động thiên kia, nhất định phải đem tu vi tự thân áp súc đạo dung huyết kỳ. Nếu không ngay cả không gian lối đi của Thất Tinh Động Thiên kia cũng vào không được.
Tang Du cười nói:
- Không ngờ Bắc Hải còn có thượng cổ di tích như thế.
Tạ Thiên Dương không thèm để ý nói:
- Thất Tinh Động Thiên thật là động thiên phúc địa của bảy vị lão tổ nổi danh thượng cổ. Nơi này cũng không phải là cái động thiên gì, mà thực ra là một chỗ danh phó tiểu thiên thế giới. Chẳng qua là tiểu thiên thế giới kia đã tương liên cùng thế giới phương này. Năm đó bảy vị lão tổ lại là có khả năng thông thiên, nếu không các ngươi cho là từ cổ chí kim tu sĩ thành tựu Chân Linh không có mấy trăm cũng có số mười, sao lại không ai có thể lấy đi không gian linh bảo này.
Sau khi không gian pháp bảo vượt qua lối kiếp thì có thể thành tựu tiểu thiên thế giới, bản thể cũng được gọi là không gian linh bảo.
Lục Bình đại khái hiểu chuyện, trong lòng càng thêm nhận định trên lần này giao dịch hội vô luận như thế nào quyết tâm không hề hiển lộ phong vương tương nữa.
Tuy nhiên Lục Bình còn trêu ghẹo Tạ Thiên Dương, nói:
- Tạ huynh, người đổi bảo bối của Tần Vô Lượng kia không thua thiệt, nhưng huynh đệ ta đổi Lôi Kiếp Chi Thủy kia của ngươi cũng thua thiệt rồi. Lúc đó huynh đệ nhưng không ý thức được đoán đan kỳ phong vương tương còn có một thuyết pháp khác nha!
Tạ Thiên Dương làm một biểu lộ cảnh giác, nói:
- Đùa gì thế, chúng ta là tiền và hàng đều thanh toán xong, phong vương tương kia của ngươi có muốn cũng đừng hòng đòi lại!
Lục Bình cười "ha ha" hai tiếng, cũng không để ý tới Tạ Thiên Dương nữa, mà là xoay người hỏi Tang Du:
- Đúng rồi, Tang huynh, lần này người tìm ta là chuyện gì?
Tang Du cười cười xin lỗi, nói:
- Nguyên vốn cũng không là tới tìm Lục huynh, chẳng qua là sau khi đi tới giao dịch hội này từ chỗ của Tạ huynh biết được tin tức của phong vương tương, lúc này mới nổi lên tâm tư. Sau đó ta lại nghe nói Linh Thủy Dựng Mạch đan, lại là có thể khẳng định Lục huynh tất nhiên cũng ở chỗ này, vì vậy liền tìm tới.
Cũng vì phong vương tương!
Lục Bình có chút im lặng nhìn hai người, nói:
- Tang huynh mở miệng, tiểu đệ vạn không khỏi duẫn chi lý. Chẳng qua là phong vương tương này tiểu đệ cũng không bao nhiêu, trước vì Lôi Kiếp Chi Thủy lại để cho Tạ huynh hạch đi ba bình, hiện ở trong tay thật kiết cư rồi.
Tang Du từ trong lòng ngực lấy ra một cái bình ngọc, nói:
- Yên tâm, ta tự cũng không để cho Lục huynh người thua thiệt, trong cái bình ngọc này chính là những năm này tích lũy được sáu viên Thông Linh hoàn. Ta biết Lục huynh thủ hạ mấy con linh sủng đều quá không tầm thường. Mặc dù Lục huynh trước đã từ chỗ của Vũ sư thúc tổ lấy được mấy viên, những vật này xem ra Lục huynh cũng không hiềm nhiều chứ!
Lục Bình nghe nói là Thông Linh hoàn, ánh mắt nhất thời sáng lên. Thông Linh hoàn này cũng cùng như Đoán Linh đan vậy, mỗi một yêu tụ nhiều nhất chỉ có thể đủ dùng ba viên. Hiện nay Lục Bình cũng chỉ bất quá để cho thủ hạ mỗi một con linh sủng phục dụng một viên Thông Linh hoàn thôi.
- Tang huynh muốn bao nhiêu?
Lục Bình nhìn bình ngọc một chút nói.
Tạ Thiên Dương bên cạnh không khỏi bĩu môi, người này lúc trước còn nói phong vương tưởng của mình đã không còn nhiều lắm, vừa nhìn thấy Thông Linh hoàn cũng lại hỏi "muốn bao nhiêu ", một bộ Tang Du muốn bao nhiêu có ít nhiều giá thế. Chẳng lẽ Lôi Kiếp Chi Thủy của Tạ mỗ còn không so được Thông Linh hoàn của hắn sao?
Tang Du gãi gãi đầu, lại từ trong trữ vật pháp khí lấy ra một khối đất khối lớn chừng quả đấm, nói:
- Sáu viên Thông Linh hoàn hơn nữa này một khối tức thổ này, muốn từ chỗ Lục huynh đổi ba bình phong vương tương.
Không đợi Lục Bình há mồm đáp ứng, Tang Du nói tiếp:
- Ta cũng biết những thứ đồ này đổi ba bình phong vương tương có chút không đủ. Nguyên vốn hôm nay một tòa phòng nhỏ phát hiện huyết Khô Lâu hoa. Ta biết Lục huynh người từ chỗ của Vũ sư thúc tổ lấy được đan phương của Linh Thủy Dựng Mạch đan. Bất quá đóa huyết Khô Lâu hoa này cùng Lục huynh chính hợp thích, không ngờ phòng nhỏ triển lãm kia cũng phải dùng Vạn Miểu Ngọc Lộ để đổi, nghĩ xem Vạn Miểu Ngọc Lộ kia trân quý bực nào. Tang mỗ một nơi này từ đầu tới Vạn Miểu Ngọc Lộ, cuối cùng chỉ đành phải trơ mắt nhìn bảo vật bị một vị luyện đan tông sư đối đi.
Dứt lời không lắm hí hư, Lục Bình ở một bên nghe cũng dở khóc dở cười. Khô Lâu hoa kia không phải là bị mình đổi đi rồi sao, chẳng qua lúc mọi người đều là hắc đấu bông che mặt, trong lúc tương hỗ cũng không biết thân phận thôi.
Tuy nhiên một khối Tức thổ lớn chừng quả đấm kia cũng coi là linh trân rồi. Lục Bình trước mặc dù cũng nhận được qua vật này, vật to bằng kích cỡ này cũng có. Tuy nhiên Tang Du lấy ra một khối này từ trên sắc trạch mà nhìn, không thể nghi ngờ gì nhất
định là phẩm chất cao hơn không ít, tạp chất trong thổ khối ngưng kết cực ít.
- Được, đổi luôn!
Tang Du mừng rỡ.
← Ch. 0842 | Ch. 0844 → |