← Ch.0955 | Ch.0957 → |
Mặc dù Thương Hải tông kia là Bắc Hải tam đại phái, thực lực không biết vượt qua Liêu gia gấp bao nhiêu lần. Nhưng Vương Hi Thanh ở trước mặt hắn chiết nhục Liêu gia tu sĩ như vậy, Liêu Nhuận Giáp rốt cục cũng không kềm chế được nữa, tung người ra đưa tay một nhiếp, muốn cướp đoạt thi thể của Liêu Thắng Xuân từ trong tay Vương Hi Thanh.
Vương Hi Thanh mặc dù tay nhấc thi thể của Liêu Thắng Xuân, nhưng hắn lên cấp pháp tướng kỳ mấy năm, làm gì có thể là dùng phương thức thủ xảo có thể so sánh Liêu Nhuận Giáp ngưng tụ pháp tướng. Chẳng qua là nhẹ nhàng nhấn một cái, liền đem thủ đoạn của Liêu Nhuận Giáp hóa giải với vô hình, hơn nữa trong miệng chê cười nói:
- Liêu gia chủ, ngươi đây là muốn giết người diệt khẩu, hủy diệt chứng cớ sao?
Liêu Nhuận Giáp một kích không trúng, biết mình không phải là đối thủ của Vương Hi Thanh, từ trong tay hắn cướp người căn bản là vọng tưởng, nghe Vương Hi Thanh nói, cả giận nói:
- Liêu gia tử đệ ta đã sớm chết bởi tay ngươi, lão phu chẳng qua là không muốn để cho ngươi chiết nhục thi thân của hắn thêm nữa, nói gì giết người diệt khẩu chứ?
Vương Hi Thanh lạnh lùng cười một tiếng, đưa tay đây, trong tiếng kêu lên cùng tức giận mắng của mọi người tiêu gia, đầu của Liêu Thắng Xuân chết đi kia lập tức nổ tung, rồi sau đó theo trong tay Vương Hi Thanh ngưng tụ một đoàn thanh quang. Một đạo hình ảnh mơ mơ hồ hồ bắt đầu cũng chiếu vào giữa không trung.
Trong Liêu gia không ít có tu sĩ nóng tính đã sớm không kềm chế được lửa giận trong lòng, nhảy ra muốn cùng Vương Hi Thanh liều mạng, nhưng cũng đang giữa không trung liền bị Liêu Nhuận Giáp nhất nhất định trụ, hất tay ném trở lại phía sau hắn.
- Gia chủ!
- Gia chủ, cứ mặc cho Thương Hải tông bọn họ khi dễ như thế này sao?
- Gia chủ, không bằng chúng ta mời ra...
- Im miệng!
- Nói những gì đó!
Một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ thần tình kích động mới vừa lên tiếng, liền nghênh đón sự nóng giận của Liêu Nhuận Giáp cùng với Liêu gia cực vi gia lão!
Vương Hi Thanh cười "ha ha" một tiếng, nói:
- Mời tới ai ra? Trung Thổ cao nhân sao?
Vương Hi Thanh tiếng nói vừa dứt, thần sắc của Phùng Hư Đạo theo hắn mà đến cũng một ngưng, liền thấy thanh quang trong tay Vương Hi Thanh lóe ra hình ảnh mơ hồ dần dần rõ ràng. Cũng trong một gian phòng tiếp khách, một tên hạt y nam tử đương thủ mà ngồi, mà Liêu Nhuận Giáp lại ngồi ở đầu dưới.
Hạt y nam tử kia nhìn Liêu Nhuận Giáp một chút nói trước:
- Nhuận Giáp huynh, nhìn dáng dấp người pháp tướng kỳ tu vi củng cố không tệ, nghe nói ở Bắc Hải có tu sĩ đột phá pháp tướng kỳ là phải ăn mừng lớn, ở chỗ này lão phu trước hết chúc mừng!
Liêu Nhuận Giáp đối với hạt y tu sĩ trước mắt hiển nhiên cung duy dị thường, nghe vậy vội vàng nói:
- Nhuận Kiến huynh quá khen rồi. Bắc Hải so ra nghèo nàn, ra một vị pháp tướng tu sĩ cũng không phải đại sự, cùng bản gia so sánh, đinh điểm tu vi này của Nhuận Giáp không coi là cái gì. Nếu không phải Nhuận Kiến huynh lần này đại diện bản gia xuất thủ tương trợ, lão phu muốn ngưng tụ pháp tướng sợ cũng không thể được!
Hạt y nam tử kia gật đầu một cái, tựa hồ đối với Liêu Nhuận Giáp hiểu cảm kích bản gia mà một cuộc hài lòng, nói tiếp:
- Nghe nói gần đây Bắc Hải xuất hiện một tên đoán đan kỳ sát thủ, không ngờ lại trên dưới giết Huyền Linh phái làm lòng người bàng hoàng, ngay cả pháp tướng tu sĩ đều không cách nào cầm người này, nhưng có chuyện này không?
Liêu Nhuận Giáp gật đầu cười nói:
- Đúng là như thế, người này là Chân Linh phái khí đồ Ân Huyền Sở, chính là đời sau do nhân yêu kết hợp. Cha mẹ hắn câu vi giết chết Huyền Linh phái Đạo Thạch, lần này trở về Bắc Hải tựa hồ là báo thù mà tới. Tuy nhiên nhìn dáng dấp cũng giống như là thiên nộ hết toàn bộ Huyền Linh phái!
Hạt y nam tử Liêu Nhuận Kiến kia hừ lạnh một tiếng, nói:
- Hừ, như vậy đệ tử Chân Linh phái cũng không biết quý trọng, xem ra Bắc Hải đệ nhất phái này cũng bất quá như vậy.
Liêu Nhuận Giáp kia nói:
- Chân Linh phái những năm này tọa đại, cuộc sống của Huyền Linh phái cũng không quá tốt, những năm này tựa hồ một mực đang tiếp thu Thủy Tinh cung trợ giúp. Mà Thủy Tinh cung cũng mượn cơ hội này ở Bắc Hải đại tứ hoạt động.
Hạt y nam tử kia cười lạnh nói:
- Huyền Linh phái này bất quá là cái chân chó cho Thủy Tinh cung. Năm đó Thủy Tinh cung sai phái Bành Thế Nguyên lẻn vào trong gia tộc đánh cắp mấy dạng sự vật khẩn yếu, đặc biệt là trong đó một dạng bản đồ có liên quan trong Vẫn Lạc Thương Khung Bích, càng là bảo vật do gia tộc lịch đại tiền bối chín chết một mới đổi được. Bành Thế Nguyên kia trước khi đi còn phóng độc trong kho tồn linh đan của gia tộc, khiến cho gia tộc lập tức tổn thất mười mấy vị đan sư. Chuyện sau đó Bành Thế Nguyên này bị gia tộc tu sĩ đuổi giết chính là chạy trốn tới Bắc Hải tìm và cầu xin Huyền Linh phái che chở. Hai phái này hãng dới một khí, tốt nhất là chết. Nếu là lão phu có cơ hội cũng muốn chính tay đâm mấy người, lấy úy gia tộc mấy vị đan sư trên trời có linh thiêng!
Hình ảnh đến chỗ này vừa đứt, hiển nhiên là bởi vì Liêu Thắng Xuân kia đột nhiên bỏ mình mà không nói tiếp, chỉ bất quá những thứ này trong mắt Vương Hi Thanh cũng đã vậy là đủ rồi.
Vương Hi Thanh cười lạnh "ha ha", trong hai mắt cũng thoáng qua một tia kinh ngạc, nói:
- Không ngờ a, Liêu gia lại là được xưng là chi mạch của Trung Thổ đệ nhất luyện đan thế gia Liêu gia, càng không nghĩ đến, quý gia tộc cùng Thủy Tinh cung cùng Huyền Linh phái không ngờ lại sớm có cừu oán. Các ngươi giết Lữ Hư Hằng đạo hữu cùng Thủy Tinh cung tu sĩ, cũng xoay người giá họa đến trên đầu bản phái, rốt cuộc là giỏi tính toán a!
Liêu Nhuận Giáp kia lúc này đã giận đến nói không ra lời. Hắn lúc này đã nghĩ tới, Liêu Thắng Xuân này chết đi bởi vì gia đình bần hàn, lại làm một tên đệ tử dọn dẹp làm việc vặt trong gia tộc, cũng không biết lúc nào khiến cho hắn chứng kiến một màn gặp gỡ giữa mình cùng bản tộc tu sĩ.
Nghe Vương Hi Thanh đây là quyết tâm muốn đem chậu cứt đánh chết Lữ Hư Hằng cùng Thủy Tinh cung tu sĩ hướng trên người Liêu gia, Liêu Nhuận Giáp nào dám nhận chiêu này, gấp giọng nói:
- Nhất phái hồ ngôn, dựa vào Liêu gia ta có thể giết được Lữ Hư Hằng sao?
Lúc này Phùng Hư Đạo kia đột nhiên hé mồm nói:
- Ngươi hiển nhiên không thể nào là đối thủ của Lữ sư đệ, nhưng Trung Thổ Liêu gia phía sau người coi như khó nói rồi!
Lúc này Liêu Nhuận Giáp đã bình tĩnh lại. Hắn đã dần dần ý thức được không đúng, nhưng lại không nói ra là ở nơi nào, thấy Phùng Hư Đạo khai miệng, liền nói ngay:
- Dù vậy cũng bất quá chính là chư vị suy đoán thôi, thì như thế nào có thể xác nhận người chính là Liêu gia ta giết chết, chẳng lẽ chỉ dựa vào mấy câu oán trách nói như vậy sao?
- Lời nói oán trách như vậy mới là lời nói thật, hơn nữa bất luận Côn An chân nhân có phải là Liêu gia ngươi giết chết hay không, chỉ dựa vào Liêu gia người có lòng riêng là đáng diệt!
Khí thế của pháp tướng kỳ đột nhiên từ trên người một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ bên cạnh Phùng Hư Đạo bộc phát ra. Uy của khí thế chính là Phùng Hư Đạo đứng ở bên cạnh hắn đều bị buộc không khỏi nhíu mày một cái, không dấu vết hướng bên cạnh na di hết hai bước, mà Vương Hi Thanh cùng Liêu Nhuận Giáp là càng thêm rõ ràng biến sắc. Nhưng tên tu sĩ này đột nhiên đem tu vi bính phát ra bất quá là một gã pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cùng bọn họ tu vi tương đương mà thôi, nhưng khí thế kia cũng hoành tráng vô cùng.
← Ch. 0955 | Ch. 0957 → |