← Ch.0988 | Ch.0990 → |
Không ngờ Thiên Lô lão tổ khẽ mỉm cười, nói:
- Cũng được, cái hòa mạch này chính là nhường cho Luyện khí điện đi!
Cứ như vậy ngược lại làm Thiên Giang lão tổ chạy tới có chút ngượng ngùng.
Năm người đi theo hỏa mạch mà Huyền Vi chân nhân phán đoán tìm kiếm hỏa sơn quần ở đáy biển, chỉ chốc lát sau đi ra xa mười mấy dặm, liền đã đến một dãy núi dưới đáy biển.
Mấy vị lão tổ đều có thủ đoạn, Lục Bình Tam Thanh Chân Đồng đã có thể thấy có dãy núi đáy biển phủ kín hết cái loại dấu vết kỳ lạ do nham tương kỳ lạ bị nước biển lạnh hình thành.
Chính vào lúc này, lại là một trận tiếng ầm ầm vang lên, cách đó không xa một ngọn núi lửa dưới đáy biển đột nhiên phún phát. Đại lượng bọt nước nóng bỏng dâng lên phía trên, lửa độc màu đỏ ngầu thậm chí đều nhiễm đỏ nước biển bốn phía.
Mấy người cũng mau tốc xúm lại đi về phía chỗ núi lửa phun phát này, nếu là trong đó có linh hỏa theo nham tương phùn phát đi ra, tốt nhất có thể chận chết toàn bộ phương hướng phi độn.
Lục Bình mới vừa từ mặt bên vút hồi qua, liền nghe phía trước Thiên Giang lão tổ truyền tới tín hiệu, tựa hồ đã bắt được một đóa linh hỏa.
Lục Bình canh giữ gần trước chỗ ngọn núi lửa dưới đáy biển này, nhìn đại lượng nham tương tự ngược ra trong nước biển, rồi sau đó cuối cùng rồi lại bị nước biển vô cùng vô tận lãnh lại tắt, nhưng thủy chung không một đóa linh hỏa hỏa diễm bay tới chỗ phương hướng của hắn.
Dưới sự nhàm chán, Lục Bình lúc này mới phát hiện cái hỏa chủng độc màu đỏ ngầu đó dung nhập vào trong nước biển mặc dù độc cũng không kịch liệt, nhưng lại có vẻ dị thường khó đeo bám. Hơn nữa nó cực dễ tiến vào trong huyết mạch của tu sĩ cùng chân nguyên đeo bám chung một chỗ, thời gian dài sẽ từ từ tan rã chân nguyên trong cơ thể của tu sĩ, khiến cho tu vi thủy chung không được tiến thêm.
Dĩ nhiên, hỏa chủng độc này đối với dung huyết kỳ tu sĩ trở xuống ảnh hưởng còn rất nặng, chính là đoán đan kỳ tu sĩ cũng ngây ngô lâu trong loại hoàn cảnh này, cũng không tránh thoát loại hỏa diễm này thấm vào; pháp tướng tu sĩ mặc dù cũng không e ngại hỏa chủng độc này, nhưng thời khắc lợi dụng chân nguyên đuổi những độc vật này cũng rất phí tâm thần.
Lục Bình hiển nhiên sẽ không sợ hãi loại độc tố này. Vạn Độc Tương được xưng thiên hạ vạn độc chi mẫu, biến thành Vạn độc Vẫn nguyên cương có thể nói vạn độc bất xâm. Hơn nữa lửa độc này sau khi bị Vạn độc Vẫn nguyên cường hóa giải, vẫn có thể tăng cường uy lực cho Lục Bình hộ thân cương khí.
Tuy nhiên nếu là muốn khiến cho tu sĩ bình thường cũng tiến vào thám hiểm trong khu vực hỏa sơn này, như vậy sẽ phải chuẩn bị đại lượng tị độc đan dược, chỉ khi nào tự độc đan dược cũng không đối chứng, tu sĩ vẫn có thể dính lên loại độc tố này mà không tự biết.
Lục Bình ở đáy biên đem không gian môn hộ của Hoàng Kim ốc khai khai, đem khí tức độc hỏa đỏ ngầu thấu vào đến trong ao đá xanh Vạn Độc Tương đỉnh tiểu cô sơn, bên trong kia được đám người Đỗ Gia Lạc cùng Vương Kỳ từ Thất Tinh Động Thiên mang về một đại đoàn Vạn Diệu Ngọc Lộ kia chừng nhiều hơn hai phần nhất thời ở đáy ao Vạn Độc Tương cút động. Độc vụ màu đỏ ngầu tràn ngập trong nước biển diện tích gần ba dặm nhất thời hội tụ về phía không gian môn hộ của Hoàng Kim ốc, rồi sau đó bị ao đá xanh Vạn Độc Tương trực tiếp tiếp dẫn tới ao đá xanh bầu trời ngưng tụ thành một đoàn độc vụ màu đỏ đen diện tích ba thước.
Độc vụ màu đỏ đen cuối cùng ngưng tụ thành dịch, bắt đầu tích tích lịch lịch giọt mưa màu đỏ đen vẫn lạc, dung nhập vào trong chất lỏng màu vàng kim của Vạn Độc Tương lại không ảnh hưởng chút nào sắc trạch của Vạn Độc Tương.
Sau khi toàn bộ độc vụ màu đỏ đen này hóa thành giọt mưa vẫn lạc, Vạn Diệu Ngọc Lộ này tựa hồ đã ăn no vậy, không hề dẫn dắt những thứ độc vụ này nữa, bắt đầu lăng lặng tiêu hóa dựng dục Vạn Diệu Ngọc Lộ mới ở đáy ao đá xanh. Mà không Vạn Diệu Ngọc Lộ cho gọi dẫn dắt, độc vụ màu đỏ ngầu chỗ xa hơn lần nữa tràn ngập tới quanh người Lục Bình, chăng qua là thoạt nhìn độ dày phải nhạt nhiều lắm.
Xem ra loại phương pháp này còn không thể thực hiện được, cũng không phải là tất cả mọi người cũng có thể trong thời gian ngắn có thể luyện hóa cũng như sử dụng Vạn Độc Tương. Thêm nữa là nói lần này Chân Linh phái đệ tử tới tây Bắc Hải vực phần lớn đều tu luyện hỏa chúc tính công pháp, mà Vạn Độc Tương dù sao cũng Thủy chúc tính kỳ vật.
Lục Bình suy nghĩ một chút, từ trong trữ vật pháp khí triệu hồi Hắc Ngục Độc Hỏa đi ra.
Đóa Hắc Ngục Độc Hỏa này liên tiếp trải qua hai lần trưởng ở Vẫn Lạc mật địa cùng với thung lũng Lạc Kim của Thất Tinh Động Thiên. Đặc biệt là nó sau khi được Đỗ Gia Lạc mang tới thung lũng Lạc Kim hấp thu hết đại lượng độc tố mấy vạn năm chìm tích đã trưởng thành đến một loại trạng thái hoàn toàn mới. Thậm chí nó chọc cho Thất Bảo Lôi Hồ mấy lần muốn thôn phệ loại kỳ hỏa này, lại đều bị Lục Bình cự tuyệt rồi.
Hắc Ngục Độc Hỏa vừa ra, lửa độc màu đỏ ngầu tràn ngập diện tích mười mấy trượng trong nước biển lần nữa bị hỏa diễm chập chờn cuốn ùa không còn.
Nhưng mà Hắc Ngục Độc Hỏa này nếu là chỉ có cách dùng như vậy, Lục Bình cũng không tốt cho đời đi ra, lại thấy hắn run lên về phía hỏa diễm màu đen này. Mấy chục viên Hỏa tinh từ trong hỏa diễm bính phát đi ra, rồi sau đó mỗi một viên Hỏa tinh từ hỏa diễm mới hóa thành một điểm màu đen, vây lượn quanh quẩn bốn phía độc hỏa.
Lục Bình tâm niệm chợt động. Mấy chục viên tiểu hỏa diễm này bắt đầu binh phát đi về bốn phía, trong chớp mắt liền xâm nhập đến trong nước biển màu đỏ ngầu hơi nồng đặc nơi xa. Rồi sau đó Lục Bình liền thấy trong nước biển nơi xa rất nhanh liền tạo thành mấy chục khối khu vực hóa độc bị tịnh hóa.
Lục Bình trong lòng vui mừng, thầm nói biện pháp này cũng có thể dùng, không muốn chính vào lúc này, trong cảm giác thần niệm của Lục Bình mấy chục viên hỏa diễm này cũng đột nhiên tắt toàn bộ.
Lục Bình sững sờ một chút, lúc này mới nhớ tới bây giờ là ở đáy biến, lúc trước mấy chục viên hỏa diễm kia có chân nguyên của Lục Bình hộ trì hiển nhiên có thể tồn tại trong nước biển. Nhưng theo nước biển không ngừng ăn mòn, chân nguyên chống đỡ những thứ hỏa diễm này thiêu đốt hao hết, coi như đặc chất của những thứ hỏa diễm này khác hẳn với hỏa chủng bình thường, cũng không ngăn được nước biển vô cùng này ăn mòn không gián đoạn.
Tuy nhiên điều này lại không coi là vấn đề, đến lúc đó tu sĩ đem Hắc Ngục Độc Hỏa chia ra hỏa diễm mang theo bên người hiên nhiên có thể dùng chân nguyên tự thân tới dựng dưỡng hỏa diễm, sẽ không bị nước biển ăn mòn mà tắt. Tu sĩ cũng có thể mượn hỏa diễm hấp phụ năng lực của lửa độc mà tránh khỏi tự thân bị lửa độc rót vào.
Hơn nữa những thứ hỏa diễm chia ra này đang đồng thời giúp giúp tu sĩ chống đỡ lửa độc. Bản thân của những thứ hỏa diễm này cũng thông qua hấp phụ hỏa độc mà tăng cường uy năng tự thân tới cuối cùng lần nữa đem hỏa diễm thu về bổn tôn hỏa diễm của Hắc Ngục Độc Hỏa. Như vậy uy năng của đóa hỏa diễm này phải nhận được tăng cường cực lớn, hơn nữa còn không cần Lục Bình đi thu thập những thứ lửa độc đỏ ngầu này khắp thiên hạ.
← Ch. 0988 | Ch. 0990 → |