← Ch.1018 | Ch.1020 → |
Một tòa cự hình linh thạch quáng mạch cùng với bốn tòa đại hình linh thạch quáng mạch phát hiện trong Vẫn Lạc bí cảnh được phân bố trên năm hòn đảo, trong đó chỗ của cự hình linh thạch quáng mạch ở Huyễn Linh đảo trung ương, bốn tòa linh thạch quáng mạch khác là chia ra trên bốn phía của bốn hòn đảo, vừa vặn đem Huyễn Linh đảo bảo vệ ở trung ướng.
Mà tụ linh đảo chính là một tòa trung hình đảo tự ở vào góc tây nam của Huyễn Linh đảo, trên hòn đảo này hàng năm đều có năm vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ trấn giữ. Không chỉ là Tụ Linh đảo, Nguyên Linh đảo chỗ một cái đại hình linh thạch quang mạch khác phương hướng tây bắc của Huyễn Linh đảo được nhân tộc tu sĩ chiếm cứ cũng giống như thế.
Mà hai cái đại hình linh thạch quáng mạch này lại là hải ngoại hai mươi lăm trung hình môn phái cùng chung chiếm làm của riêng, vì vậy pháp tướng tu sĩ hàng năm trấn giữ hai cái đại hình linh thạch quáng mạch chính là hai mươi lăm nhà trung hình môn phái này thay phiên sai phái. Mỗi một bát pháp tướng trung kỳ tu sĩ ước chừng phải trấn thủ năm năm chỗ hai cái linh thạch quáng mạch này, mà năm năm đó cũng chánh hào là một vòng chu kỳ đóng cắt linh thạch phân ngạch cho các phái.
So sánh với Nguyên Linh đảo, sản lượng linh thạch quáng mạch của Tụ Linh đảo chẳng qua là thoáng cao hơn một bậc, nhưng sản lượng linh thạch của Tụ Linh đảo lại chỉ cung cấp cho mười môn phái đứng hàng đầu trong hai mươi lăm nhà môn phái này. Mà linh thạch quáng mạch của Nguyên Linh đảo lại phải phân phối cho mười lăm nhà môn phái đứng sau. Vì vậy từ phần ngạch đơn độc đi lên nói, linh thạch phân phối cho mười nhà môn phái này nếu so với mười lăm nhà của Nguyên Linh đảo phải nhiều hơn.
Phần ngạch của mỗi nhà môn phái sẽ theo môn phái đứng hàng mà cao thấp bất đồng, hơn nữa cách mỗi năm tên, phần ngạch của môn phái sẽ còn có một lần đại phúc độ biến hóa. Nói cách khác có lẽ phân ngạch của môn phái đứng hàng thứ sáu chẳng qua là thoáng cao hơn môn phái đứng hàng thứ bảy, nhưng môn phái đứng hàng thứ năm sẽ phải ép cao hơn ra một đoạn lớn so với môn phái đứng hàng thứ sáu.
Chân Linh phái lúc Huyễn Linh thành đại hội lần trước, bởi vì lực tranh của Thiên Khang, Thiên Lâm, Hạng Lâu ba vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, khiến cho năm nhà đứng hàng trước nhất cử tiến vào hải ngoại trung bình môn phái. Điều này đối với hải ngoại hai mươi lăm nhà môn phái mà nói cũng đã coi là một lần điều chỉnh thế lực lớn, đồng thời cũng một lần xung đột phân phối ích lợi kịch liệt.
Lần này ma la đại quy mô bắc tiến, mục tiêu rõ ràng là đi về phía năm cái linh thạch quáng mạch trên Huyễn Linh ngũ đảo. Vì vậy Huyễn Linh thành trước tiên liền triệu tập hải ngoại các đại trung hình môn phái pháp tướng tu sĩ hội tụ Huyễn Linh thành, chuẩn bị chống đỡ ma la tấn công.
Nguyên vốn năm hòn đảo này tụ lại chung một chỗ chính là một bộ phận của đại hình trận pháp thiên nhiên hoàn mỹ tạo thành. Chẳng qua là sau đó bởi vì nhân yêu hai tộc đại chiến, khiến cho hai tòa đại hình linh thạch quáng mạch ở đồng bộ của Huyễn Linh đảo bị yêu tộc chiếm cứ.
Sau khi nhân yêu hai tộc đàm phán thỏa hiệp, cự hình linh thạch quáng mạch của Huyễn Linh đảo mặc dù vẫn bị Thủy Tinh cung cùng hải ngoại chín đại cự hình, đại hình môn phái chiếm cứ, nhưng trận pháp bố trí của năm hòn đảo này vẫn giữ vững hoàn chỉnh toàn thân, đồng thời làm chỗ xu nữu của năm hòn đảo đại hình trận pháp. Huyễn Linh thành cũng đã thành một thành thị nhân yêu hỗn tạp cơ hồ lớn nhất của hải ngoại tu luyện giới.
Mặc dù Huyễn Linh thành làm chỗ xu hữu của năm đảo tự lớn liên hiệp trận pháp, tất nhiên sẽ là chỗ cho ma la đại quân ưu tiên công kích trước, nhưng bốn tòa đảo tự khác bảo vệ Huyễn Linh đảo cũng giống vậy cần pháp tướng tu sĩ đi trấn thủ. Mà nhiệm vụ của Thiên Khang lão tổ hiển nhiên chính là vẫn đi trấn thủ Tụ Linh đảo vì đó là chỗ phân phối linh thạch ở phần ngạch cho bọn họ.
- Tình thế tựa hồ không ổn a, hải ngoại tu luyện giới bày bảy đạo phòng tuyến trong Vẫn Lạc bí cảnh, nguyên vốn chính là vì Huyễn Linh ngũ đảo cho gọi các phái tu sĩ tới tranh thủ thời gian, không ngờ ma la dọc theo đường đi cũng thế như chẻ tre. Bảy đạo phòng tuyến trong nháy mắt liền bị phá năm đạo, bây giờ đạo thứ sáu cũng đã tràn ngập nguy cơ. Nhân yêu hai tộc liên quân nghe nói đã không dưới mười vị pháp tướng tu sĩ vẫn lạc, đoán đan tu sĩ chết thì càng thêm đếm không hết, đã có tin tức nói phát hiện trong ma la đại quân có không dưới ba đầu A tu la tồn tại.
- Ba đầu? A tu la sao?
Lục Bình lấy làm kinh hãi, nhìn một chút một cái phù chiếu trong tay Thiên Khang lão tổ sau khi được đọc xong tin tức liền dần dần tan ra hòa nhập, giọng sợ hãi hỏi.
Những thứ phù chiếu chỉ sử dụng một lần này truyền đi mặc dù cũng cần mượn không gian chi lực, nhưng dù sao chẳng qua là để cho tin tức lui tới. Mặc dù ma la quấy rầy không gian chi lực ở phụ cận của Huyễn Linh năm đảo, nhưng vẫn không thể ngăn cản toàn bộ thời gian nhằm ngăn không cho truyền tống những thứ không gian phù chiếu này. Tuy nhiên, việc khai mở Truyền tống trận thì không thể mạo hiểm như vậy được.
Thiên Khang lão tổ gật đầu một cái, thần sắc ngưng trọng nói:
- Không sai, xem ra lần này ma la đại quân là tình thế bắt buộc, tuy nhiên ngươi cũng không tất kinh ngạc, Thủy Tinh cung cùng với hải ngoại cửu đại môn phái cũng không phải dễ trêu. Lần này tình thế nghiêm trọng như vậy, cửu đại môn phái có ít nhất Ngũ gia sẽ sai phái đại tu sĩ tới. Thủy Tinh cung thậm chí đều không chỉ có một vị đại tu sĩ. Bích Hải linh xà, Hỏa Loan, Côn Ngư tam đại chủng tộc cũng đều có pháp tướng đại tu sĩ tới. Đến lúc đó nhân yêu song phương cận đại tu sĩ sợ rằng đều không dưới mười hai vị, dựa vào trận pháp lực, ma la muốn công phá Huyễn Linh ngũ đảo lại cũng chưa chắc!
Lục Bình nghe đội hình lớn như vậy không khỏi chắt lưỡi, ở Bắc Hải có thể có một lần tụ hội mười mấy vị pháp tướng tu sĩ cũng đã là đại sự oanh động toàn bộ Bắc Hải tu luyện giới. Mà ở chỗ này dứt khoát chính là mười hai vị pháp tướng đại tu sĩ, về phần những pháp tướng trung tiền kỳ tu sĩ khác lại nên có bao nhiêu đây?
Lục Bình chỉ cảm thấy trong miệng phát khô, khàn giọng nói:
- Thật đúng là đại tràng diện a, chính là pháp tướng tu sĩ tuổi thọ rất xa, trong cả đời vừa có thể đủ trải qua mấy lần đại tràng diện như vậy?
Thiên Khang lão tổ cũng kêu dài một tiếng, nói:
- Đúng vậy, trong đại hội chiến như vậy, lực lượng giống như ta người như vậy cũng đã lộ ra chẳng đáng kể gì, chân chính giữ quyền lên tiếng, là Thủy Tinh cung, cửu đại môn phái cùng với Đông Hải tam đại yêu tộc bộ lạc. Bọn ta chỉ cần cẩn thận một chút, không nên bị người làm con chốt thí là được!
Lục Bình có thể nghe ra cảm khái trong giọng nói của Thiên Khang lão tổ, trong này vừa có sự bất đắc dĩ đối với tự thân tu vi, cũng có sự bất đắc dĩ đối với Chân Linh phái địa vị thấp kém.
Thiên Khang lão tổ dừng một chút, nói:
- Thật may là mấy người Huyền Hư, Huyền Hằng, Huyền Bằng, Huyền Dũng, Huyện Phong, Huyền Linh đã tiến vào Huyễn Linh thành ba ngày trước. Nhưng ma la đại quân chưa công phá đạo phòng tuyến thứ năm, cùng Huyễn Linh thành Truyền tống trận còn cũng không bị cắt đứt.
Lục Bình chần chờ một chút, còn hỏi:
- Sư thúc tổ, lực lượng trên Kinh Chập đảo không sai biệt lắm nếu bị rút ra đều không còn, vạn nhất bị ma la phát hiện nên làm gì bây giờ?
Thiên Khang lão tổ cười nói:
- Yên tâm, Thiên Phong sư bá của ngươi sẽ một mực trấn giữ Kinh Chập đảo, đồng thời từ Bắc Hải rút ra một nhóm đoán đan đệ tử lúc này xem ra cũng đã đến rồi.
Lục Bình nghe vậy hơi yên lòng, Thiên Khang lão tổ lại thấp giọng nói:
- Tuy nhiên lần này ta người trực tiếp bay tới Huyễn Linh thành, tuy nói đã nhiều khai phương hướng ma la tiến quân, nhưng vẫn là hy vọng may ra không bị ma la phát hiện.
Thiên Khang lão tổ vừa dứt lời, Lục Bình lại đột nhiên ngớ ngẩn, rồi sau đó cười khổ nói:
- Sư thúc tổ, xem ra vận khí của chúng ta cũng không phải là quá tốt!
Thiên Khang lão tổ ngẩn ra, ngay sau đó cũng phát hiện cái gì, sắc mặt nhất thời trầm xuống, nhưng mà ngay sau đó ánh mắt của ông ta không khỏi gạt gạt, nói:
- Không đúng, tựa hồ là phía trước có người đang cùng ma la đấu pháp, nơi này đã nhiễu khai hết đường tắt của ma la tiến quân. Có lẽ chẳng qua là đụng phải đội ngũ tuần tra của ma la, nói không chừng cũng là tu sĩ như chúng ta cùng chạy tới Huyễn Linh ngũ đảo. Đến lúc đó nói không chừng còn phải xuất thủ cứu giúp, bọn họ bây giờ có thể còn không phát hiện chúng ta, trước tiên hãy lặn đi xem một chút.
Hai người nín thở ngưng thần tiền hành xong mấy dặm, chân mày của Lục Bình dần dần nhíu lại, lúc này Thiên Khang lão tổ cũng phát hiện không ổn, giọng nghi ngờ nói:
- Yêu tu?
Trong ánh mắt của Lục Bình cũng thoáng qua một tia vẻ kỳ dị, gật đầu nói:
- Đích xác là yêu tu, hơn nữa còn là một con Bích Hải linh xà!
Thiên Khang lão tổ thấp giọng thở dài một cái, nói:
- Thật là thực lực mạnh, lấy pháp tướng sơ kỳ điên phong tu vi đơn thân đối kháng một con Ngọc tu la, chính là lão phu cũng bất quá như thế!
Sở Hải Thận cũng không biết mình tại sao lại xui xẻo như vậy, mình đã lượn quanh rất xa, kết quả còn vô cùng tấu xảo chính diện gặp gỡ một Hỏa ma la đang tuần tra trên mặt biển.
Cũng không chờ cho Sở Hải Thận giết đi Hỏa ma la này, từ bên trong cũng tuôn ra một con không vừa. Nếu là một con tu la bình thường thì cũng không cần sợ, cho dù là huyết tu la, dù là có hai đầu, Sở Hải Thận tự tin lấy thực lực nhà mình cũng rất có thể cùng đối địch một trận, nhưng không ngờ con đuổi theo chính là một con Ngọc tu la.
Song phương mấy phen tranh đấu, Sở Hải Thận đều một đường bại lui, nhưng đầu Ngọc tu la này cũng vừa khéo liền nhận đúng hắn, bỏ lại đội ngũ tuần hải một đường đuổi giết tới. Sở Hải Thận một thân thủ đoạn sử dụng ra chín thành chín, nhưng cũng không cách nào thoát khỏi đầu Ngọc tu la này đeo bám. Hơn nữa theo thời gian kéo dài, Sở Hải Thận đã càng lúc càng cảm giác được chân nguyên trong cơ thể không đủ. Nếu là hắn không nghĩ biện pháp, không cần đầu Ngọc tu la này động thủ, chính hắn sẽ phải khô kiệt chân nguyên trước mà chết rồi.
Sở Hải Thận sờ sờ bí bảo trong tay, chỉ cần mình kích thích bí bảo này, lập tức sẽ có cao thủ bên trong tộc tới tiếp ứng, ít nhất cũng có thể làm tên đáng ghét trước mắt này sợ quá chạy mất.
Nhưng lúc này đây mình tới Vẫn Lạc bí cảnh nguyên vốn là hành động tư hạ lý, bên trong tộc nguyên vốn không đồng ý thậm chí là nghiêm nghị đã cảnh cáo. Nếu là mình vì vậy dùng hết vật bảo vệ tánh mạng này, tới thời điểm đó còn không bị mấy tên đáng chết ở trong tộc chăm chọc cho e mặt xấu mày, nhất là cái tên Sở Hải Khiếu kia còn ghê tởm hơn nữa!
Sở Hải Thận một bộ biểu lộ cắn răng nghiến lợi, tựa hồ đối với Sở Hải Khiếu có oán niệm khá sâu.
Sở Hải Khiếu đáng chết, nếu không phải ngôn ngữ của hắn tương kích, tiểu gia ta lại sao phải chạy đến Vẫn Lạc bí cảnh!
Ngọc tu la đáng chết, sao lại vừa khéo theo dõi tiểu gia ta chứ?
Sở Hải Thận biết nếu mình không chọn lựa hành động, qua một khoảng thời gian sợ rằng ngay cả chân nguyên khởi động bí bảo đều phải không đủ rồi, so sánh với cái mạng nhỏ của mình, chuyện mất mặt lại cũng bất chấp nữa rồi.
Đầu Ngọc tu la lúc này cũng tựa hồ phát giác Sở Hải Thận đã đến lúc nó hết đà, Ngự sử một món bạn sinh linh bảo trong tay ngày càng trở nên bén nhọn. Mặc dù đầu Thủy tu la này thân trên mặt biển, tùy thời có thể đề luyện cấp thủ đại lượng thủy nguyên tinh hoa bổ sung tự thân, nhưng mấy ngày qua truy tung, còn khiến cho nó hao tổn trong mắt.
Sở Hải Thận hết sức thoáng qua thế công của Ngọc tu la, trong tay một món Dưỡng linh điên phong pháp bảo hiện đầy tiếng vỡ ra, lực trùng kích to lớn đã khiến cho khóe miệng của Sở Hải Thận chảy máu.
Không thể đợi thêm nữa!
Trong tay của Sở Hải Thận dâng lên một đạo kim quang, chân nguyên cả người muốn rót vào bí bảo trong tay.
Ngay vào lúc này, trên mặt biển đột nhiên truyền tới một tiếng thét dài. Một đôi phi kiếm giống như hai con giao long xẹt qua trên mặt biển, để lại hai đạo hải câu sâu đạt mấy trượng, ngay sau đó lại bị nước biển hai bên nhanh chóng bao phủ.
Ngọc tu la thấy song phi kiếm thế tới hung hung, trong miệng đột nhiên phát ra một tiếng thét dài, bạn sinh linh bảo trong tay hoành quá hết thảy. Hai tiếng vang bén nhọn "tranh tranh" chói tai vang lên, song phi kiếm bay ngược quay về. Mà một con Ngọc tu la tựa hồ cũng không chịu nổi, liên tiếp thối lui ra khỏi mười mấy trượng trên mặt biển.
Một đạo độn quang từ trên mặt biển bay vụt tới, Lục Bình từ trong độn quang bước ra, liếc mắt nhìn Sở Hải Thận, rồi sau đó toàn bộ tinh thần liền chú ý tới trên người đầu Ngọc tu la bên ngoài mười mấy trượng. Tế Thủy Trường Lưu kiếm giống như một đôi cá lội du động bàn hoàn quanh thân của Lục Bình, kiếm ý vô cùng thủy chung xa xa chỉ hướng một con Ngọc tu la kia ở nơi đó.
Mặc dù chỉ là pháp tướng sơ kỳ tu vi, nhưng uy thế vô cùng từ trên người của Lục Bình bộc phát ra, chính là làm Sở Hải Thận một bên cũng âm thầm kinh hãi: sao người trước mắt cùng một đức hạnh với Sở Hải Khiếu kia, người đứng trước mặt một thân khí thế đều ghim lên mắt người!
Tuy nhiên Sở Hải Thận cảm thụ yêu khí mênh mông trên người Lục Bình cùng với trên người hắn lộ ra mấy đạo khí tức quen thuộc như có như không kia, trong lòng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. Bí bảo trong tay cũng bị hắn lần nữa thu về: xem ra lần này là hữu kinh vô hiểm, vận khí của tiểu gia cũng không phải quá xấu!
Khí thế của Lục Bình làm Ngọc tu la trước mắt chạy tới kiêng kỵ, đặc biệt là một kích của Tế Thủy Trường Lưu lúc trước, càng thêm làm Ngọc tu la sinh lòng thối ý. Chỉ là một yêu tộc tu sĩ lúc trước đó cũng đã làm nó đại phí mất nhiều công sức, tên trước mắt này hiển nhiên so với tên lúc trước kia càng thêm khó đeo bám.
Hơn nữa tu la đối với nguy hiểm đều có trực giác cực cao, mặc dù trong thần niệm của nó chỉ có khí tức của Lục Bình cùng một yêu tu trước đó, nhưng nó cuối cùng cảm giác phụ cận tựa hồ còn có cái gì nguy hiểm đang ẩn giấu vậy. Nếu là bị ba người này vây quanh, chính là nó cũng chưa chắc có thể phá vòng vây thành công.
Ngọc tu la quyết định thật nhanh, khoảnh khắc Lục Bình xuất hiện liền bắt đầu lui về phía sau, lúc thoáng qua lập tức đồn trốn đi xa biến mất không thấy đâu nữa.
← Ch. 1018 | Ch. 1020 → |