← Ch.1081 | Ch.1083 → |
Mọi người vừa như hai bên quấy rầy ma la đại chiến, vừa theo sau lưng Sở Phúc Vũ lão tổ đi về phía một chỗ ma la đại quân hỗn loạn nhất, nhưng cũng dày đặc nhất bên ngoài mấy dặm.
Mười người tạo thành đoàn thể đi tiếp càng lúc càng khó khăn. Đầu A Tu La kia một đường cùng Sở Phúc Vũ lão tổ đại chiến, lúc này xâm nhập trong ma la tộc quần càng thêm như hổ thêm cánh. Mấy đầu huyết ma la bị A Tu La cho dời ra gia nhập chiến đoàn, Lục Bình cùng mọi người áp lực đề thăng gấp bội.
Chính vào lúc này, phía trước ma la tộc quần truyền tới một trận tiếng kêu sợ hãi, tựa hồ phát sinh nguy cơ gì cực lớn. Ma la tộc quần đua nhau tránh né ra, nhường ra một lối đi, lại thấy một con A Tu La vọt tới trước.
Lần này Lục Bình cùng mọi người tất cả đều cả kinh thất sắc. Sở Phúc Vũ lão tổ vội vàng kêu mọi người co rúc lại trận hình chuẩn bị lui về phía sau. Họ lại thấy sau đó hai đạo độn quang một mạnh một yếu phi độn tới theo sát phía sau A Tu La thừa dịp ma la tránh ra lối đi.
-Lục ca cứu ta!
Hai đạo độn quang một người ở phía trước một người ở phía sau, tu sĩ phía sau lúc này trạng thái hiển nhiên cũng không tốt lắm, thấy đám người Sở Phúc Vũ nhất thời mừng rỡ, cao giọng hô.
Sở Phúc Vũ lão tổ thấy vậy thần sắc cũng vui mừng, nói:
- Co rúc lại, chuẩn bị rút đi!
Dứt lời, Sở Phúc Vũ cơ hồ đồng thời xuất thủ cùng một đạo độn quang trước mặt. Hai người liên thủ tạm thời đánh lui trong đó đầu A Tu La cố gắng chặt đứt hai người liên lạc. Hai đạo độn quang rơi vào trong hội hợp cùng đám người Sở Phúc Vũ.
- Lão bát, người như thế nào?
Sở Phúc Vũ quay đầu hỏi một người rõ ràng bị thương trong đó, hiển nhiên người này xem ra là người trong Bích Hải linh xà nhất tộc, đồng dạng là một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ, chẳng qua là lúc này khí tức phập phồng không chừng, hiển nhiên thương thế cực kỳ nghiêm trọng.
Đại tu sĩ được gọi là lão bát thở hổn hển hai cái, đáp:
- Không mất mạng, nhưng mà bây giờ miễn cưỡng có thể có ba thành thực lực cũng không tệ rồi! Lần này nếu không phải Nguyên Dục đạo hữu tương trợ, tám thành là bị tiêu ở bên trong rồi!
Sở Phúc Vũ lão tổ nói cám ơn với Thủy Tinh cung đại tu sĩ Nguyên Dục lão tổ cùng mình sóng vai tác chiến lúc này:
- Đa tạ đạo hữu cứu xá đệ!
Nguyên Dục lão tổ liên thủ chặn một con A Tu La đánh vào, sắc mặt lộ ra có chút ngưng trọng, hiển nhiên lần này xông trận tiêu hao cũng rất mạnh, đáp:
- Không dám nhận, lần này chẳng qua là cùng Thiên Nhai đạo hữu liên thủ công trận thôi!
Nguyên Dục lão tổ dứt lời vị không thể tra liếc mắt nhìn nhân tộc tu sĩ duy nhất trong đám người Sở Phúc Vũ lão tổ. Sở Phúc Vũ lão tổ để trong mắt khẽ gật đầu, trong miệng lại nói:
- Vô luận như thế nào vẫn phải đa tạ đạo hữu!
- Trước tiên xông qua cửa ải này rồi tính sau!
Hai người trong lúc nói chuyện đã bắt đầu mang theo Lục Bình cùng mọi người lui về phía sau, nhưng sau lưng lại có hai đầu A Tu La đuổi theo đến phương hướng dọc theo lúc trước Nguyên Dục lão tổ cùng với Thiên Nhai lão tổ phi độn mà đến, khiến cho số lượng A Tu La lập tức đạt tới bốn đầu. Vốn chỉ là hai đầu A Tu La quấy rầy sau khi thêm hai đầu A Tu La tương trợ, lập tức bắt đầu liên thủ vây công mọi người.
Sở Phúc Vũ cùng với Nguyên Dục lão tổ ra sức ngăn cản, bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ cũng hết sức tương trợ, nhưng tình huống cũng trở nên càng ngày càng lo.
Một bên sở Thiên Nhai lão tổ thấy vậy không ổn cũng muốn nhúng tay, lại thấy tên nhân tộc pháp tướng sơ kỳ tiểu tu thực lực rất không kém lúc trước, hắn cơ hồ không phân cao cùng tu sĩ đời thứ ba Sở Hải Khiếu ưu tú nhất của bản tộc đột nhiên ném tới mình một cái bình ngọc.
- Tiền bối, đan dược bên trong có lẽ đối với ngài có chút chỗ dùng!
Sở Thiên Nhai lão tổ thấy buồn cười, mình là bị thương thế gì, ai còn có thể rõ ràng hơn so với mình, nhưng tên nhân tộc tiểu tu này có thể cùng bản tộc tu sĩ lẫn vào chung một chỗ, hiển nhiên đại hữu sâu xa với bản tộc. Sở Thiên Nhai cũng không muốn bác hảo ý của người ta, tuy nhiên cũng không quá để trong lòng ngọc bình này.
- Bát gia gia, Lục huynh là luyện đan tông sư nổi danh nhất của Huyễn Linh ngũ đảo hôm nay, thương thế của phụ thân chính là hắn chữa xong. Thập tam thúc nói Lục huynh có thuật luyện đan sợ là trực đuổi Diễm Vô Cữu tông sư!
Sở Hải Thận thấy Sở Thiên Nhai lão tổ đem bình ngọc thu vào, hiển nhiên cũng không quá để trong lòng đan dược Lục Bình giao cho ông ta, vội vàng mở miệng nói.
- Luyện đan tông sư?
Sở Thiên Nhai lão tổ ngược lại sửng sốt. Nhân vật giống như Lục Bình, ông ta thấy sự tiến bộ trên tu vị đã sớm hao hết đem tinh lực của bọn họ đặt trên những chuyện khác rồi. Ông ta không nghĩ tu vị của tên tiểu tu trước mắt này không tệ, không ngờ hắn còn là một vị luyện đan tông sư, đây có chút không dậy nổi rồi!
Nhưng mà ngay sau đó Sở Thiên Nhai lão tổ lập tức phản ứng lại, lúc này mới nhận ra được lần này trong đội ngũ tiếp ứng không ngờ lại không có Sở Thiên Vũ vị hậu kỳ đại tu sĩ đó. Ông ta tùy ý nuốt một viên linh đan trong bình ngọc vào miệng, vội vàng cất tiếng hỏi:
- Phụ thân người bị thương sao? Thương thế như thế nào?
Sở Thiên Vũ là một trong mấy người có thực lực mạnh nhất trong Bích Hải linh xà nhất tộc nhị đại tu sĩ, chính là ngày sau thành tựu Thuần Dương pháp tướng cũng không phải là không thể. Nếu không phải là thương thế rất nặng, Sở Thiên Vũ tuyệt đối sẽ không để cho Sở Phúc Vũ lão tổ độc thân đi ra ngoài tiếp ứng mọi người.
Không đợi Sở Hải Thận trả lời, một bên Sở Phúc Vũ đã cao giọng hô:
- Lão bát người còn được hay không, có thể đi lên phụ một tay hay không?
Sở Thiên Nhai không dám chậm trễ, động thân chạy tới bên cạnh Sở Phúc Vũ cầm đầu cùng với Nguyên Dục lão tổ.
Nhưng không đợi Sở Thiên Nhai đi tới bên cạnh hai người, thân thể cũng đột nhiên chấn động cả lên, nói:
- Được lắm tiểu tử, linh đan này quả nhiên cần, bên trong lại có mùi của linh yêu quả thực, còn không, thêm một viên nữa!
Lục Bình hiểu được hôm nay cơ hồ là thời khắc sinh tử tồn vong, không dám chậm trễ, lại ném tới một cái bình ngọc, nói:
- Tiền bối tiết kiệm dùng, đan dược này trong thời gian ngắn nếu sử dụng lại thì hiệu quả sẽ bị suy giảm đi nhiều!
- Hiểu rồi hiểu rồi!
Trong lúc nói chuyện, trong tay Sở Thiên Nhai lão tổ tế lên một món Nhị kiếp linh bảo đánh về phía một con A Tu La. Khí thế kia nhìn qua yếu đi chút so với hai người Sở Phúc Vũ cùng Nguyên Dục lão tổ, nhưng cũng không yếu khi bốn vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ liên thủ.
Lục Bình mặc dù không chút do dự đưa hai viên linh đan cho Sở Thiên Nhai lão tổ, nhưng trong lòng lại thật nhức nhối. Linh đan này là một loại đan dược hắn làm theo Chung Định đan cùng với Phục Linh đan cải tiến dùng linh yêu đào luyện chế, kiêm cụ chữa thương cùng với khôi phục chân nguyên. Tổng cộng trên người của hắn cũng bất quá luyện chế ra được sáu viên, bây giờ cũng lập tức cho Sở Thiên Nhai hai viên rồi.
Nhưng mà Lục Bình hiển nhiên cũng biết bây giờ không phải là thời điểm so đo những thứ này, nhưng trong lòng còn âm thầm mắng thầm trong bụng: những đại tu sĩ này ai ai cũng không phải là người thường, chỉ cần uống một viên, không ngờ lại có thể đoán được bên trong có linh yêu quả thực, ngược lại dọa cho Lục Bình giật cả mình. Tuy nhiên nhìn dáng dấp của họ, linh yêu quả thực cũng chẳng qua là khiến cho vị đại tu sĩ này ngạc nhiên một chút mà thôi, cũng không quá mức để trong lòng.
Mọi người vừa đánh vừa lui, lúc này chẳng những là bốn đầu A Tu La liên thủ đuổi giết mọi người, chính là mấy đầu Ngọc Tu La cùng với một con ngọc ma cũng đuổi theo. Tình huống của mọi người càng lúc càng nguy cấp, lúc này mấy vị đại tu sĩ cùng với trung kỳ tu sĩ toàn lực ngăn cản bốn đầu A Tu La. Mấy đầu Ngọc Tu La chỉ có thể dựa vào năm vị pháp tướng sơ kỳ tu sĩ của nhóm Lục Bình ngăn cản.
← Ch. 1081 | Ch. 1083 → |