← Ch.1161 | Ch.1163 → |
Lấy được chính là một chữ "Đoạn" trên tấm bia đá tám chữ do Giao đạo nhân tự tay khắc mà Tiêu Bạch Vũ năm đó có được!
Ấn quyết thần thông trong tay của Bách Lý Trường Thiên thậm chí không cách nào thành hình trước người của Tiêu Bạch Vũ!
Bách Lý Trường Thiên thành tựu sâu đậm trên không gian thần thông, nhưng trong tay Tiêu Bạch Vũ cầm phi kiếm chính là vật được Giao đạo nhân khi xưa dùng để khai thiên. Đoạn Thiên kiếm này đúng thật chính là Thiên, chính là không gian thần thông cũng chẳng coi là gì, trước uy thế của khai thiên tích địa cuối cùng chẳng qua là trò vui buồn cười mà thôi.
Coi như Tiêu Bạch Vũ không phải là giao đạo nhân, nhưng không phải Bách Lý Trường Thiên thần thông có thể làm gì được.
Một kiếm khai thiên!
Lấy được chính là một chữ "Khai" trên tấm bia đá tám chữ được Giao đạo nhân khắc!
Ba mươi sáu thanh phi xoa trước người Chu Bát Tả tạo thành phi xoa đại trận không còn cách nào thành hình. Chu Bát Tả thấy tình thế không ổn, vội vàng đem ba mươi sáu thanh phi xoa hạ vì đụng một cái, nhưng vẫn có sáu thanh không còn kịp dụng hợp liền vỡ vụn ra. Nguyên vốn một món Nhị kiếp linh bảo hiện giờ khó khăn lắm rơi đến trình độ của Nhất kiếp linh bảo, ít đi sáu thanh phi xoa, phi xoa đại trận cũng khó thành hình hơn nữa. Sắc mặt của Chu Bát Tả nhất thời vặn vẹo, mà trước oai của một kiếm cũng càng khó tiến về trước một bước.
Một kiếm táng thiên!
Lấy được chính thức một chữ "Táng" trên tấm bia đá tám chữ, cũng là một kiếm sát khí thịnh nhất trong Tiêu Bạch Vũ kiếm thuật. Càng thêm chính là một kiếm thành danh mà năm đó Tiêu Bạch Vũ mang đi chém chết Lữ Thái Thanh.
Tiêu Bạch Vũ sở ngộ trong khai thiên tam kiếm, một kiếm huy hoàng lớn nhất thuộc về "Đoạn Thiên Nhất Kiếm", lấy thế đè người, không chiến mà khuất người chỉ bình một món uy năng thịnh nhất thịnh lại thuộc về "Khai Thiên Nhất Kiếm", chính diện chống đỡ, có thể nói tu luyện giới kiếm thuật chi nhất, nhưng nếu nói là kiếm giết người, thì không cái nào qua "Táng Thiên Nhất Kiếm" cả.
Một kiếm này cũng thật thật tại tại đi về phía Vương Huyền Thanh. Năm đó Lữ Thái Thanh cùng với Tử Dương cung trúng phải lời khích tướng của Tiêu Bạch Vũ, thêm đại ý khinh địch, đối với một kiếm này không né không tránh, tự tin có thể tiếp được, không ngờ lại bị Tiêu Bạch Vũ một kiếm chém chết.
Xe trước làm gương, Vương Huyền Thanh làm gì còn chính diện đi đón đỡ một kiếm này. Trong tay ông ta giống vậy một thanh Nhị kiếp linh bảo phi kiếm giữa không trung hóa thành hai mươi bốn vầng minh nguyệt, cũng lại thi triển ra Tử Dương cung truyền thừa loại vô thượng kiếm thuật thân thông thứ hai "Viên Nguyệt Kiếm Quyết".
Nhưng hai mươi bốn vòng minh nguyệt dưới Táng Thiên Nhất Kiếm đó nhất nhất tan biến. Linh bảo phi kiếm phát lên một tiếng bi ai bay ra phía ngoài. Vương Huyền Thanh sắc mặt tái biến, không dám đối đầu phong mang của một kiếm này nữa, tránh đi xa xa. Kiếm khí còn thừa lại lập tức phá vỡ mây mù không gian mà biến mất không thấy đâu nữa.
Linh bảo phi kiếm trở về trong tay Vương Huyền Thanh. Khí linh trong đó sớm đã thoi thóp hơi tàn, coi như cuối cùng giữ được, phi kiếm sợ cũng phải rơi xuống một cấp. Hơn nữa ngày sau vĩnh viễn không còn khả năng tấn thăng, trừ phi đem trở về luyện lại, hết thảy bắt đầu lại từ đầu.
Trong lúc Thất Phiến lão tổ phủ xuống bầu trời của Thanh Minh Giang, phương hướng tây bắc hét hò rốt cục tiến tới gần. Số chúng tu nhất định trên Thanh Minh Giang đua nhau kêu lên, hiển nhiên đã biết được xảy ra chuyện gì. Tiếp theo trong tiếng nổ ầm ầm, ma la đại quân dọc theo vận hà cũng dâng trào tới Thanh Minh Giang. Thủ đương kỳ trùng không ngờ lại chính là Bắc Minh bảo thuyền bị Tiêu Bạch Vũ một kiêm lúc trước chặt đứt đầu buồm.
- Đạo hữu phía trước mau mau xuất thủ chặn lại, cùng Tường Vân thành chư vị đạo hữu, Vũ Văn gia huynh đệ và Khổng Tước nhất tộc ta liên thủ hoàn toàn vẫy giết nhóm ma la đại quân này!
Xa xa sau lưng ma la đại quân, tỷ đấu pháp lúc trước vang lên. Một đạo quát to truyền tới, đám ma la đại quân bị người xua đuổi tới, hơn nữa nhìn dáng vẻ không lợi hại ra sao. Ngoài ra lại có Tường Vân thành, Vũ Văn thế gia cùng với Khổng Tước Vương Tộc ba thế lực lớn tham dự trong đó, nhìn dáng dấp đích xác là một thời cơ vây diệt thật tốt!
Nhưng không chờ tới lúc ma la đại quân vọt tới, trên bảo thuyền đột nhiên bắn ra hơn mười đạo độn quang tiến về phía ma la đại quần vợt tới. Các nhà tu sĩ bốn phía nguyên vốn đã xuẩn xuẩn dục động dưới chân lập tức ngừng lại. Đùa gì thế, trên Bắc Minh bảo thuyền lúc nào có nhiều pháp tướng tu sĩ như vậy? Hơn nữa còn toàn là pháp tướng trung kỳ tu sĩ!
Rất nhanh có người từ trong độn quang nhận ra lai lịch của những người đó. Cửu Huyền lâu Thường Tam Tài, Tuần Lục Hợp, Chu Cửu Loan; Tử Dương cung Tô Cẩm, Quách Loạn Tinh; Ngũ Hành tông Mộc Trường Sinh, Tần Vô Lượng; Trùng Thiên các Tư Mã Trùng Phong...
Không ngờ lại phần lớn đều là Ngũ Đại Thánh Địa đích truyền tu sĩ. Chỉ còn dư lại hai ba pháp tướng trung kỳ tu sĩ chính là năm đó dưới quyền Bắc Minh, hiện giờ lại là pháp tướng trung kỳ tu sĩ theo hai bên Hàn Diệp lão tổ.
Ngũ Đại Thánh Địa thật âm hiểm! Chỉ dựa vào những người thánh địa đích truyền tu sĩ đó, từng người một đều là địch thủ ít có trong lớp đồng cấp tu sĩ. Coi như lần này tu sĩ vây công Bắc Minh bảo thuyền có thể phá vỡ bảo thuyền trận pháp hộ tráo, dưới sự giảo sát của những thánh địa đích truyền đó thì còn có bao nhiêu người có thể sống?
Huống chi trên bầu trời còn có những Thuần Dương lão tổ sớm đã không biết ẩn giấu lúc nào. Nếu không phải Tiêu Bạch Vũ xuất hiện, bọn họ những người này đề thăng không đủ nhét kẽ răng cho một Thuần Dương lão tổ.
Những người này hiển nhiên không biết được Ngũ Đại Thánh Địa bày ra trận thế lớn như vậy thật ra vì Tiêu Bạch Vũ. Bọn họ chỉ sẽ cho rằng nếu không phải Tiêu Bạch Vũ đến phá vỡ âm mưu không giải thích được của những Thuần Dương lão tổ, những tu sĩ không rõ chân tướng kia hoặc nhiều hoặc ít đều sinh ra một tia cảm kích đối với Tiêu Bạch Vũ. Coi như không có một tia cảm kích, ít nhất cảm quan của bọn họ đối với đám người Tiêu Bạch Vũ, Thất Phiến lão tổ ở trên Ngũ Đại Thánh Địa Thuần Dương lão tổ.
Lục Bình âm thầm lắc đầu. Nếu bọn họ biết được Bắc Minh nữ tu truyền ra tin tức trước đó chỉ là sự tính toán của Lục Đại Thánh Địa nhằm vào Tiêu Bạch Vũ. Sau đó tin tức này bất ngờ giữa đường tu luyện giới đột nhiên truyền phí phí dương dương, là mười có chín cũng là Tiêu Bạch Vũ ở sau lưng ngược lại đầy sóng giúp thuyền, không biết những người kia sẽ có cảm tưởng thế nào.
Mười mấy vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ phía trước bảo thuyền tạo thành phòng tuyến nhất cử đở được ma la đại quân bị xua đuổi đánh vào. Vậy mà trong mấy tiếng rộng mạnh, bốn con A Tu La đột nhiên thoát ra từ bên trong ma la đại quân, đánh giết đi về phía mười mấy tên thánh địa đích truyền, sau lưng còn có Ngọc Ma La đi theo.
Cái gì?
Coi như là thánh địa đích truyền lúc này cũng cả kinh thất sắc, trước mặt A Tu La đánh vào không khỏi không hoảng hốt tránh né. Ngay cả vấn đề Tường Vân thành cùng với Khổng Tước tộc tu sĩ làm sao có thể xua đuổi ma la đại quân có A Tu La lại không kịp suy nghĩ nhiều nữa.
Đang lúc này, trong mây mù không gian giữa thiên không đột nhiên rơi xuống một đạo kiếm quang!
Táng Thiên Nhất Kiếm đánh tan Viên Nguyệt Kiếm Quyết sau đó Vương Huyền Thanh tránh thoát, cũng lặng yên không tiếng động rơi xuống như vậy, chém chết bảo thuyền đang đỗ lại không nhúc nhích được trên trên Thanh Minh Giang.
Rốt cuộc là Vương Huyền Thanh vô ý, hay Tiêu Bạch Vũ có lòng?
Bắc Minh bảo thuyền nguyên vốn không chịu nổi một kích trận pháp hộ tráo nhất thời vỡ vụn, kiếm khí xâu thắng xuống, phá vỡ bảo thương không gian. Một cái đại hình linh mạch giam cầm trong bảo thương không gian nhất thời tiết lộ. Hết thảy thủ đoạn phòng ngự của bảo thuyền đều bị một kiếm này hủy hư hầu như không còn. Linh khí nồng đặc tiết lộ nhất thời hấp dẫn sự chú ý của A Tu La đánh giết mười mấy vị thánh địa đích truyền, tiếp theo chính là gần vạn con ma la đại quân.
← Ch. 1161 | Ch. 1163 → |