← Ch.1247 | Ch.1249 → |
Đường Lang Lưỡng Đoạn hô to gọi nhỏ. Không chờ Lục Bình gia tăng lực độ khống chế, khí tức không ngừng tăng vọt sớm đã xông phá sự thao túng của hắn. Hai đạo bạch mang sắc bén bắn ra từ trên bả vai Lục Bình, tựa hồ lập tức đâm xuyên qua không gian, thậm chí xuyên phá hết ngũ sắc tuyên qua đang xoay tròn.
Trong lòng Lục Bình tức giận, sao vừa khéo vào lúc này lại xảy ra vấn đề? Lúc hai đạo nhận mang bắn ra, Ngũ Hành tuyền qua hiển nhiên đã phát hiện vị chí của Lục Bình. Lúc trước lực dẫn dắt bắn ra theo hình tán lập tức chuyển đổi, toàn bộ hướng về phía trên người của Lục Bình.
Lấy tuyền qua đối tuyền qua, Lục Bình muốn chém phá Ngũ Hành tuyền qua, thì chỉ có sử dụng "Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm Quyết". Chân Linh Chi Kiếm hơi run rẩy, Lục Bình thậm chí có thể cảm nhận được Mạc Ly tỏ ý hưng phấn đối với trảm phá đạo Ngũ Hành tuyền qua đó.
Nhưng hôm nay quả nhiên là phải có một thứ phá cục thế này, không chờ Lục Bình xuất thủ, Đường Lang trên vai đã kêu lên trước một bước:
- Không cần các ngươi, nhìn ta cắt đứt vật này đây!
Trong ánh sáng màu trắng rốt cục lần nữa thấy rõ bản thể của Đường Lang Lưỡng Đoạn. Cây kéo màu bạch kim đã lớn không ít so với lúc trước. Phù văn thần bí quấn quanh đầy rẫy trên hai đạo nhận khấu. Phù văn diêu tương hô ứng trên hai đạo nhận khẩu, tựa hồ hai bên có sự liên lạc cực mạnh. Mà một khi hai đạo nhận khẩu khép lại, lúc này mới có thể thấy rõ ràng phù văn của hai đạo nhận khẩu đúng lúc tạo thành một bức phù lục hoàn chỉnh. Chính là nửa tờ Hóa Thủy Phù trước đó cùng với nửa tờ Hóa Thủy Phù khác đã từng lấy hình thể tồn tại của hai đạo linh cấm trong linh bảo tiễn đao.
Mà lúc này, thân thể của khí linh Đường Lang cũng đã trưởng thành không ít, toàn thân trên dưới càng linh hoạt hơn. Hiển nhiên sau khi dung hợp nửa tờ Hóa Thủy Phù linh tính càng thêm tăng trưởng, thậm chí còn muốn trên linh tính của thủy viên khí linh hấp thu trước đó.
Hai đạo nhận mang sau khi bắn thủng Ngũ Hành tuyền qua. Đường Lang vừa dứt lời, hai đạo nhận quang đã khép lại. Giữa sự vô thanh vô tức, vốn Ngũ Hành tuyền qua còn đang xoay tròn tức thì bị cắt đứt thành hai mảnh. Sau đó Ngũ Hành linh quang băng tán kích thích một dòng nước ngầm trong nước. Bùn cát ở đáy nước bị khuấy động, cả Lạc Nhai Thủy nhất thời một mảnh vẩn đục.
Lục Bình thừa dịp loạn muốn chạy trốn, không ngờ có một tiếng quát to truyền tới. Khi Lục Bình ngẩng đầu nhìn lại, thấy một vị pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ đang đuổi theo từ sau lưng hắn.
Nếu là trước đó, Lục Bình có tham dự Lạc Tâm sơn đại chiến, sẽ biết được người trước mặt chính là nhân vật then chốt để Ngũ Hành tông lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang lần này, Ngũ Hành tông đệ nhất trận pháp tông sư Kim Thiền lão tổ!
Nhưng thời điểm này, Lục Bình làm gì còn nhớ được Kim Thiền hay Ngân Thiền gì nữa. Sau khi hắn thành công cắt đứt thủy mạch của Thanh Minh Giang cùng Ngọc Lan Hà liên đồng cùng với lấy được vật mà Đường Lang Lưỡng Đoạn lần nữa khẩn cầu, bầu trời trên mặt Lạc Nhai Thủy truyền tới một chỗ đại chiến ba động không ngừng ít nhất đều là cấp bậc Thuần Dương trở lên, bây giờ Lục Bình chỉ muốn trốn!
Nhưng Kim Thiền lão tổ làm gì để cho Lục Bình như nguyện. Từ sau khi Ngũ Hành tông trù mưu lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang, mặc dù tất cả mưu tính, quyết định đều là đám người Ngũ Hành tông Thuần Dương lão tổ làm ra, nhưng cụ thể đến Thanh Ngọc Vận Hà cầu thông, khám xét sơn xuyên địa thế suốt dọc đường, cùng với thủ đoạn vốn làm cho người lên án nhưng lại bị bản thân Kim Thiền lão tổ cho là phương thức thần kỳ đem các địa mạch và thủy mạch dọc đường thu bắt hết, hơn nữa cuối cùng dung hợp hai đại thủy mạch, tất cả điều đó đều là mưu đồ của một mình Kim Thiền lão tổ mà ra.
Có thể nói Ngũ Hành tông mặc dù quyết định đại kế lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang, nhưng người cụ thể làm chuyện đó chính là Kim Thiền lão tổ. Thanh Ngọc Vận Hà khai thông cùng với thủy mạch dung hợp liên kết qua lại trong này đều thấm nhuần tâm huyết của Kim Thiền lão tổ, có thể nói Kim Thiền lão tổ xem đây hết thảy đều nặng hơn so với ai khác.
Chính vì vậy, khi Ngũ Hành tông bỏ ra giá cao thảm trọng rốt cục dung hợp thủy mạch sau đó lại bị Lục Bình một kéo cắt đứt, loại mừng rồi lạc lỏng khác biệt như trời và vực trong nháy mắt này chỉ có Kim Thiền lão tổ là cảm thụ sâu sắc nhất!
Kim Thiền lão tổ điên cuồng lên, lão ta muốn bầm thây vạn đoạn người đã phá tan một phen tâm huyết của lão. Vì vậy lão ta liều mạng vọt vào trong nước. Lão muốn cho người phá hư đó nếm được sự trừng phạt thê thảm nhất thiên hạ, nhưng lão đã quên rằng, người mà lão đang đuổi theo trước mắt, mới vừa rất dễ dàng đã dùng linh bảo trong tay cắt đứt bàn tay khổng lồ do Thổ Linh Tử lấy Càn Khôn Bảo Định thi triển ra.
Hai tay của Kim Thiền lão tổ bấm quyết. Lưu thủy bốn phía trong cảm giác của Lục Bình từng đạo một dần dần tạo ở thành một tấm lưới lớn, rồi sau đó song chưởng của Kim Thiền lão tổ lui trước. Đạo lưu thủy đại võng nhất thời tạo thành một tòa thủy trận, mượn lực thủy mạch của Thanh Minh Giang sau khi bị Lục Bình cắt đứt đang lùi bước, đột nhiên sau đó bắn ra tới trước, bao phủ hết thân thể của Lục Bình trong đó.
Nhờ thế đất mà sáng chế tình huống, các loại cỏ cây trúc thạch đều có thể thành trận, Kim Thiền lão tổ trong nước lập tức sẽ có thể mượn lực của thủy mạch bày một đạo trận pháp tới chặn lại Lục Bình. Hiển nhiên người nọ đã đạt đến cảnh giới cực cao trên sự thành tựu của trận pháp. Người nọ truy đuổi mình vội vàng như vậy, chẳng lẽ Ngũ Hành tông lấy trộm thủy mạch của Thanh Minh Giang thật ra thì chính là xuất từ người nọ thủ bút hay sao?
Chẳng qua là người nọ quá không có trí, lại dám một người đơn độc xuống đuổi giết mình, dựa vào cái gì? Chẳng lẽ chỉ dựa vào thủy chi trận pháp vội vàng bày ra trước mắt đó sao?
Ngược lại không phải là Ngũ Hành tông những người khác không theo đuổi giết Lục Bình, thật sự là do nguyên vốn trong kế hoạch của Ngũ Hành tông, Kim Thiền lão tổ bởi vì phụ trách cầu thông thủy mạch vì vậy cũng là một người tự do nhất. Những người khác đều ở đây vây quanh bảo vệ cho lão ta, lúc này đã cùng các môn các phái tu sĩ cùng với tán tu chiến thành một đoàn, thật là rút tay ra không được, ngược lại thì Kim Thiền lão tổ không ai để ý tới, lúc này mới đuổi theo.
Lục Bình ngay cả khí linh thủy viên của Càn Khôn Bảo Đỉnh đều có thể chém chết, chẳng lẽ vị trận pháp tông sư chưởng thủy mạch vẫn trên đầu thủy viên khí linh đó hay sao?
Kim Thiền lão tổ mặc dù có thể bày trận pháp trong nước, nhưng Lục Bình lại có thể thao túng bản nguyên của nước!
Trận pháp nghe Kim Thiền lão tổ, lưu thủy cũng nghe Lục Bình. Mà sự không may mắn của Kim Thiền lão tổ chính là lão ta trong lúc vội vã dùng lưu thủy bày ra trận pháp!
Dưới Linh Lung Tửu Đỉnh chống đỡ, Lục Bình thi triển khởi Khống Thủy thần thông. Không đợi trận pháp khởi động tăng thêm trói buộc đối với Lục Bình, Kim Thiền lão tổ bày ra thủy võng đại trận đã bị đất băng tan rả.
- A nha nha, ta cắt, ta cắt! Cắt, cắt, cắt! "Tranh tranh tranh!"
Khí tức của Đường Lang trên bả vai Lục Bình càng lúc càng bạo ngược. Trong lúc Lục Bình nhất cử phá vỡ thủy trận của Kim Thiền lão tổ, con bọ ngựa đó tựa hồ cũng tìm được đối tượng phát tiết. Một đôi đại đao phiến thật nhanh múa may trái phải tung bay trên dưới.
Linh bảo tiễn đao trôi trên bầu trời đỉnh đầu của Đường Lang, lúc này theo hai cái đại đao phiến của Đường Lang múa may cũng không ngừng đóng mở. Hai đạo nhận quang đuổi theo Kim Thiền lão tổ nhanh chóng lần lượt thay đổi mà qua, giết đi một vị đại tu sĩ thảm hại không chịu nổi.
Mà lúc này Lục Bình cũng nhận ra được áp lực quanh người càng ngày càng nặng nề. Loại cảm giác này đối với Lục Bình mà nói mặc dù không tính là đặc biệt quen thuộc, nhưng cực kỳ có ấn tượng khắc sâu. Đây là trước khi lôi kiếp lại tới, khí thể áp chế của kiếp vận hội tụ hình thành.
Linh bảo Lưỡng Đoạn sau khi dung hợp nửa tờ Hóa Thủy Thần Phù khác đã bắt đầu sinh thành đạo linh cấm thứ ba. Mà cùng lúc đó, đạo lôi kiến thứ ba cũng đã vội vả mi tiệp. Mặc dù Lục Bình lúc này đang dưới nước, nhưng nắm chặc lôi kiếp lại cực kỳ rõ ràng.
Không thể kéo dài được nữa!
Lục Bình một tay bày Linh Lung Tửu Đỉnh trong ta. Toàn bộ lưu thủy ở diện tích ba dặm lấy Lục Bình làm trung tâm dưới sự thao khống của hắn. Kim Thiền lão tổ đang tránh né đột nhiên phát hiện lưu thủy bốn phía bắt đầu trở nên cực kỳ sình sịch, thân hình của lão ta nhất thời chậm lại.
Trong lòng của Kim Thiền lão tổ hoảng hốt, khi giương mắt nhìn lên, đã thấy Lục Bình đưa tay vung lên. Hai cái Tử Ngọc trục bay tới phong lớn, vừa lên một cái đeo vào trên người của Kim Thiền lão tổ. Không đợi lão ta giãy giụa, hai đạo nhận quang đã khép lại dưới cổ của lão ta, một cái đầu lâu chìm xuống đáy nước.
Mấy đạo thủy mạch giống như chạm tay vậy lấy đi trữ vật pháp khí trên người Kim Thiền lão tổ. Lục Bình đem tất cả linh bảo trên người trừ thấy cây kéo ra toàn bộ thu vào bên trong tâm hạch không gian. Nhưng không chờ tới lúc Lục Bình chuẩn bị bỏ chạy, một đạo lôi quang đã phá vỡ nước sống của Thanh Ngọc Vân Hà, rơi thẳng vào trên vai Lục Bình.
Cây kéo cùng Đường Lang rốt cục nghênh đón lần lôi kiếp thứ ba.
← Ch. 1247 | Ch. 1249 → |