← Ch.1272 | Ch.1274 → |
Lục Bình lấy lại tinh thần lại, cười khổ đáp:
- Bí thuật thần thông bực này nếu nói là vãn bối không muốn học đó là nói dối!
Lâm Vũ cười to "ha ha", nói:
- Người đối với lão phu có ân cứu mạng, lần này luyện chế Thuần Dương Hóa Ứ đan lại là một ân tình rất lớn. Bộ thượng cổ truyền thừa này truyền cho ngươi thì đã sao?
Ánh mắt của Lục Bình sáng lên, nhưng vẫn có chút trù trừ hỏi:
- Thật vậy sao?
Lâm Vũ lão tổ thở dài đáp:
- Bộ truyền thừa này chính là nguyên do năm đó Dịch Vân tông diệt môn. Nó cũng không phải là truyền thừa của Dịch Vẫn tông nhà mình. Lão phu giao cho người bí truyền thừa này cũng không vi phạm quy củ năm đó cấm chi tiết ra ngoài môn phái truyền thừa.
- Nói đến từ Thất Tổ khai thiên đến hơn vạn năm trước, tu luyện giới đối với công pháp truyền thừa phần nhiều là thảo luận tham khảo lẫn nhau, chính là trao đổi truyền thừa lẫn nhau cũng không hiếm thấy. Vì vậy tán tu vẫn có thể thường có nhân vật kinh thái tuyệt diễm xuất hiện. Nhưng mà hơn vạn năm tới nay tông môn thế lực quật khởi đồng thời cũng ngày càng trở nên ích kỷ hơn. Bọn họ thu vét thiên hạ truyền thừa lấy làm của mình, như tu luyện giới hiện nay thế lực cách cục đã thành. Tông môn thế lực ngày càng trở nên lớn mạnh, mà tình cảnh của tán tu cũng càng ngày càng thảm hại, bộ truyền thừa này trong tán tu vô luận như thế nào là không thể truyền thừa được.
- Mà sở dĩ ta truyền cho ngươi cũng không phải là lão phu hưng phấn, mà bởi vì bộ truyền thừa này rất có liên hệ cùng thần niệm tu vi của tu sĩ. Thần niệm tu vi càng mạnh, uy lực của bộ truyền thừa càng phát ra. Đáng tiếc, lão phu năm đó thần niệm tu vị đã định hình, nếu không cũng chưa chắc sẽ kém so với thánh địa đại phái Thuần Dương.
- Mà thần niệm tu vi của ngươi cũng cực kỳ đặc biệt. Chẳng qua là pháp tướng trung kỳ tu vi lại có thần niệm tu vi kế dưới Thuần Dương tu sĩ. Đây chính là thí sinh tuyệt cao để truyền thừa của bộ thượng cổ bí thuật thần thông này, cũng chỉ có nhân tài có thể phát huy ra chân chính uy năng của bộ thượng cổ truyền thừa.
Lục Bình nhìn thấy Lâm Vũ lão tổ quyết ý muốn đem bộ truyền thừa để lại cho hắn, lúc này mới hỏi:
- Không biết bộ truyền thừa bí thuật này gọi là gì, tiền bối cần văn bối làm những gì?
Lâm Vũ lão tổ lắc đầu một cái, đáp:
- Bộ truyền thừa này thật ra chẳng qua là một bộ vô thượng thần thông bí thuật từ ba đạo đại thần thông tạo thành mà thôi. Ba đạo đại thần thông chia ra gọi là "Lưu âm, Phong tương, Thiết nguyên", ba người tương hợp thành tựu vô thượng thần thông "Phạt thần". Nhưng phàm trong người tiên ít có người có thể cực nhanh từ trong thoát khỏi ra, chỉ tiếc lúc cao thủ tranh nhau đề phòng nghiêm mật lẫn nhau. Một bộ thần thông này muốn có hiệu quả cũng không dễ, mà một khi có hiệu quả tất nhiên là lúc tuyệt sát.
Lục Bình nghe vậy gật đầu, nghịch thiên thần thuật như thế này nếu có thể tùy ý thi triển đó cũng không thể xưng là nghịch thiên. Nhưng dù vậy, một khi tu luyện thành công vậy cũng tất nhiên là bản lĩnh như đòn sát thủ vậy.
Lúc này, Lục Bình thấy Lâm Vũ lão tổ ngoắc ngoắc ngón tay, Hàn Vô Nhai liền cất bước đi tới hai người. Tuy nhiên Lục Bình phát hiện khi đó ánh mắt của Hàn Vô Nhai tựa hồ sinh ra một tia linh động, hơn nữa chi thể dường như cũng đang cực lực thoát khỏi cái gì đó, chẳng qua là một mực không cách nào có hiệu quả, vẫn diệc bộ diệc xu đi tới hai người.
Bên tai truyền tới sự giải thích của Lâm Vũ lão tổ, nói:
- Loại bí thuật thần thông này chẳng qua là phong ấn thần niệm cùng với chân nguyên pháp tướng của tu sĩ, đối với bản thân của tu sĩ cũng không tổn thương. Vì vậy cũng vô cùng dễ dàng bị người tránh thoát đi ra từ trạng thái bí thi thuật. Lúc này cần người thi thuật không gián đoạn tăng cường lực lượng phong ấn.
Sau khi ngừng lại một chút, Lâm Vũ lão tổ nói tiếp:
- Năm đó, điều này cũng có liên quan với thành tựu tu vi của bản thân người thi thuật. Lấy tu vị thần niệm của lão phu, có thể xuất kỳ bất ý vây khốn một vị đại tu sĩ cũng bất quá là chút thời gian thôi, nếu đổi thành một vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ, có lẽ lão phu sẽ cả ngày không cần phải để ý đến hắn.
Thấy Hàn Vô Nhai đi tới, Lâm Vũ lão tổ chỉ điểm một chút lên mi tâm của lão ta, rồi sau đó vỗ một chưởng lên ngực của lão, nói:
- Đi đi!
Nguyên vốn từ trên thân thể Hàn Vô Nhai xuất hiện sự giãy giụa của bản nguyên ý thức lập tức lần nữa bị Lâm Vũ lão tổ trấn ép xuống. Mặc dù nhìn qua giống như người bình thường vậy, nhưng cả người trên cảm giác cũng giết một phần linh khí.
Bên ngoài trú địa, dưới sự dẫn dắt của mấy đầu Huyết Ma La, ma la đại quân đã bắt đầu triển khai thử dò xét tính tấn công Chân Linh phái. Nhưng mà vào lúc này, dưới sự thủ hộ của phòng ngự đại trận cùng với Tam Tài Ngũ Hành Đạo Binh Đại Trận, Chân Linh phái chúng đệ tử cũng không cần dựa vào lực lượng viện binh lập tức đánh lui ma la đại quân tới xâm phạm, hơn nữa nhất cử tiêu diệt gần trăm con ma la lớn nhỏ, một con Huyết Tu La cũng bị thương nặng.
Hiện nay trong Chân Linh phái trú địa có Lâm Vũ lão tổ cùng với Hàn Vô Nhai hai vị đại tu sĩ bị khống chế trấn giữ. Nhưng Lâm Vũ lão tổ có thương tích trong người, nếu không phải đến thời điểm vạn bất đắc dĩ lão nhân gia ông ta sợ là sẽ không xuất thủ. Vị Thuần Dương lúc này ở nơi đây là muốn chấn nhiếp những tu sĩ của các phái muốn thừa dịp cháy nhà cướp của nhiều hơn.
Pháp tướng trung kỳ tu sĩ có Thiên Phàm, Thiên Tuyết, Thiên Sơn, Lục Bình, Thiền Nguyệt, Thiền Tương, Hạ Hầu Vô Thương, Tang Du, Tô Cẩm, Tạ Thiên Dương, Thanh Hồ mười một vị. Còn pháp tướng sơ kỳ tu sĩ cũng có tám người gồm Lưu Thiên Viễn, Thiên Điền, Cô Thiên Hiên, Lý Thiên Như, Vân Kiếm, Vũ Anh Lan, Thanh Lang, Thanh Hổ.
Thực lực trước mặt Chân Linh phái nhất phương mặc dù so với ma la đại quân tới có lẽ hơi có chút không bằng, những dưới sự phòng thủ của trí địa đại trận cũng không phải là không thể ngăn trở ma la đại quân đánh vào.
Đáng tiếc Hoắc Vô Ngân bị Lục Bình bắt giữ sau đó đã bị hắn làm bị thương nặng bản nguyên cũng như phong ấn tu vị. Nếu không giao lão ta cho Lâm Vũ lão tổ thi triển thượng cổ bí thuật truyền thừa đó, có lẽ Chân Linh phái có thể sẽ có thêm một trợ lực lớn nữa.
Lần này các đại môn phái vây trừ ma la đại quân quan hệ đến Thất Tổ Đạo Đàn cùng với khai ích mấy cái bí cảnh, vì vậy các phái sau khi trải qua mười ba vị Thuần Dương lão tổ công nhận, đều đem Chiếu Ảnh Thạch đặt vào trên người của mỗi một tên đệ tử tham chiến, đem tất cả kỷ lục về giết địch của mọi người tiến hành tổng kết và thống kê, để làm sự tham chiếu cho các các phái phân người tiến vào bí cảnh sau khi đại chiến đi qua.
Lần này Chân Linh phải mặc dù là kẻ đầu tiên bị ma la đại quận nghịch tập, nhưng không thể không nói cũng là một thời khắc tuyệt cao gia tăng chiến công của Chân Linh phái, dĩ nhiên, tiền đề là muốn chặn ma la đại quân tấn công.
- Trên thực tế, chỉ cần Chân Linh phái có thể biểu hiện xuất hoàn toàn thực lực ngăn cản ma la đại quận nghịch tập, như vậy một cổ ma la đại quân gặp phải tất nhiên là sự vây công đến từ tu sĩ của các phái.
Lâm Vũ lão tổ phân tích hơn thiệt của trận chiến này với mọi người, ngực có thành trúc nói.
Thiên Sơn lão tổ đồng ý nói:
- Nói cách khác, bây giờ các phái đều bàng quan thực lực của bản phái. Một khi bản phái kháng trụ xong ma la nghịch tập, như vậy các phái tất nhiên sẽ nhất ủng mà lên cướp đoạt chiến công.
Cơ Thiên Hiên mắng:
- Những Trung Thổ tông môn thật không biết xấu hổ, chúng ta mạo hiểm nguy hiểm chặn lại ma la đại quân, bọn họ lại muốn ở một bên nhặt có sẵn!
Thiên Phàm lão tổ bất đắc dĩ nói:
- Đây là chuyện không có biện pháp. Bọn họ sẽ dùng cờ hiệu tới cứu viện bản phái, đường đường chính chính, trên thực tế bọn họ sẽ đoạt không ít chiến công của bản phái, nhưng sự thật có thể giảm bớt gánh nặng cùng với thương vong cho bản phái.
Cơ Thiên Hiên như cũ không cam lòng, thấp giọng nói:
- Loại cảm giác bị người ngoài sáng chiếm tiện nghi đúng thật khó chịu!
Lục Bình ở một bên cười nói:
- Bất kể thu thập thế nào, chúng ta cũng coi là trận chiến đầu tiên vây trừ ma la vang dội, ngày sau chúng ta cùng xem như đứng vững vàng gót chân ở Trung Thổ. Huống chi vây trừ ma la cũng không phải là đánh một trận định càn không đây chính là một cuộc đại chiến kéo dài. Hôm nay người khác tới trước trú địa của chúng ta nhặt tiện nghi, ngày sau chúng ta chạy tới cửa nhà người khác đánh chết ma la, bọn họ hiển nhiên cũng không nói được gì, sẽ có cơ hội như vậy!
Không hổ là hảo hữu của Cơ Thiên Hiên, vài ba lời của Lục Bình đã nắm đúng tâm tư của hắn, một phen lời nói ra, Cơ Thiên Hiên đã một bên cười "ha ha", tựa hồ quyết định chủ ý muốn làm như vậy.
Trong lúc nói chuyện, ma la đại quân lần thứ hai công kích đã nhào tới. Dưới sự dẫn dắt của năm con Ngọc Ma La, hơn ngàn ma la đại quân lần nữa đánh tới chỗ trú địa, đại chiến thăng cấp.
← Ch. 1272 | Ch. 1274 → |