← Ch.1291 | Ch.1293 → |
Thiên Sơn lão tổ chỉ đành phải cười khổ, nói:
- Không sai, thật ra thì đối với Thiên Phong sư huynh, Thiên Thành sư đệ cùng với lão phu bản nguyên chưa từng bị tổn thương mà nói, trên căn bản có thể lên cấp pháp tướng trung kỳ tu vi đã chấm dứt, nhưng Thiên Cầm sư muội lại không giống. Nàng từ vừa mới bắt đầu chính là thiên tài tu sĩ được sánh vai cùng Khương sư huynh, nhưng hiện giờ lại thành một tầng thứ như chúng ta, trọng yếu nhất còn bị Thiên Linh sư tỷ áp chế trên tu vi. Hơn nữa chuyện của hai vị lão tổ Thiên Phàm, Thiên Tuyết, tất cả những thứ này tổng hợp chung một chỗ, xem ra ngươi cũng hiểu được!
Lục Bình hơi có chút bất đắc dĩ đi ra khỏi nghị sự đường, lại thấy Lôi lão lục Lôi Địch chạm mặt đi tới.
Lục Bình có chút kinh ngạc hỏi:
- Sao người lại đi tới nhanh như vậy?
Lôi lão lục văng một biểu lộ không có gì cả, đáp:
- Lạc Tâm phái đó ai nguyện ý xây dựng cũng phải nặng nề, ngược lại lão tử không tham gia.
Lục Bình ngẩn người, nói:
- Nếu Lôi huynh ngươi không tham gia, chỉ dựa vào hai vị đạo hữu Tần Vũ, Tần Cương, Lạc Tâm phái này xây dựng lại sợ không phải đơn giản như vậy.
Lôi lão lục hừ lạnh nói:
- Chính là muốn để cho bọn họ ăn mạnh một lần thua thiệt, muốn để cho bọn họ biết xây dựng lại một nhà môn phái cũng không phải là chuyện dễ dàng, chỉ dựa vào bọn họ tất nhiên sẽ bị đụng phải bể đầu chảy máu. Tuy nhiên bên người có một vị Thuần Dương tu sĩ đi theo, xem ra an toàn cũng không vấn đề gì. Nói tóm lại chính là muốn giúp một tay có thế, nhưng đối với môn phái lão tử sẽ không tham gia vào. Lão tử cả đời tự tại quen rồi, chịu không nổi người khác ước thúc.
Vừa lúc đó, trên quảng trường phía trước trú địa đột nhiên truyền đến một trận tiếng hoan hô. Lục Bình cười cười cũng không cho là Lôi lão lục làm như vậy có gì không ổn, vì vậy cười cười, nói:
- Đi, đi trên quảng trường xem một chút có gì náo nhiệt xảy ra!
Trên quảng trường trước nghị sự đường, đông đảo Chân Linh phái tu sĩ đua nhau tụ tập ở đó dường như đang tra xét điều gì đó, thỉnh thoảng còn phát ra từng trận hoan hô. Không chỉ là đoán đan kỳ tu sĩ, chính là Lưu Thiên Viễn, Thanh Hồ, Thiên Phong, Lý Thiên Như cùng pháp tướng kỳ tu sĩ cũng có trong đó. Thậm chí Lục Bình còn thấy Cơ Thiên Hiên lôi kéo Ân Thiên Sở hào hứng vọt vào.
Nhìn thấy Lục Bình cùng Lôi lão lục đi tới, tiếng hoan hô của Chân Linh phái chúng đột nhiên lên một nấc thang. Lục Bình xuyên thấu qua khe hở của mọi người hoan hô, thấy giữa quảng trường đứng thẳng một khối bia ngọc cao bảy thước, phía trên khắc đầy rẫy chữ viết, hơn nữa tựa hồ còn đang không ngừng biến đổi.
Ánh mắt của Lục Bình sáng lên, cười cười với đám ba người Thanh Hồ trước kia ngọc hỏi:
- Thông linh ngọc bị à? Các ngươi mang bảng chiến công về đây sao?
Thanh Hồ cười đáp:
- Không sai, mấy ngày nay chạy đến Tử Dương cung trú địa đánh hưởng gió thu, thuận tiện cũng mang bảng chiến công này về.
Thông linh ngọc bài liên kết qua lại cùng Chiếu Ảnh Thạch trong tay mỗi một tên tu sĩ tham dự vây trừ ma la đại quân lần này. Một khi có tu sĩ thành công lấy được điểm chiến công, như vậy thông linh ngọc bài sẽ thông qua tương đối, tên họ của một trăm vị tu sĩ trước nhất của giai đoạn chiến công cao nhất, môn phái của họ, chiến tích, điểm chiến công chia nhóm ra, biểu hiện trên mặt của thông linh ngọc bị cho mọi người tham tường, đồng thời cũng vì khích lệ sự cạnh tranh giữa tu sĩ của các phái.
Lần này mười ba vị Thuần Dương tu sĩ cũng đã phát ra thông báo tới các phái. Năm mươi tên đầu của pháp tướng tu sĩ các cấp đều sẽ lấy được tư cách tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn, từ pháp tướng sơ kỳ đến pháp tướng hậu kỳ đại tu sĩ. Nói cách khác cuối cùng sẽ có một trăm năm mươi vị pháp tướng tu sĩ tiến vào trong Thất Tổ Đạo Đàn.
Mà đoán đan kỳ tu sĩ cũng cũng có ba cấp xếp hạng, nhằm vào đoán đan kỳ tu sĩ là khai ích ba chỗ bí cảnh, một trăm tên đầu trong mỗi một cấp tu sĩ sẽ có cơ hội tiến vào một chỗ bí cảnh. Nhưng mà ba trăm tên đoán đan kỳ tu sĩ sau khi xuất hiện ở bí cảnh thì hai phần ba đồ đoạt được trong ba chỗ bí cảnh toàn bộ phải nộp lên.
Đồng thời môn phái cùng giữa các môn phái cũng có cạnh tranh. Điểm chiến công của môn hạ đệ tử đến cùng chính là chiến công đoạt được của môn phái. Đại hình tông môn đứng hàng trước ba, trung bình môn phái đứng hàng trước năm, tiểu hình tông môn đứng hàng trước mười, cũng có thể đạt được số lượng lớn từ nguyên tu luyện.
Mà nguồn gốc của những thứ tư nguyên tu luyện chính là hai phần đoạt được trong ba chỗ bí cảnh của ba trăm đoán đan kỳ tu sĩ. Ngoài ra còn có chính là bản thân Cửu Huyền lâu cung cấp một phần tư nguyện tu luyện, bao gồm linh thảo, linh tài, linh vật pháp bảo vân vân.
Lần này vây trừ ma la cuộc chiến, tuy nói là hành động của toàn bộ tu luyện giới, nhưng rốt cuộc còn trợ giúp Cửu Huyền lâu thoát khỏi khốn cảnh. Nếu Cửu Huyền lâu không thể lấy ra một ít lợi ích có tính thực chất vậy cũng thật sự là nói không đủ đi.
Về phần Lục Đại Thánh Địa không tham dự tranh đoạt chiến công của môn phái cuối cùng, thứ nhất là Lục Đại Thánh Địa chưa chắc để ý những thứ tư nguyên tu luyện này. Mà Cửu Huyền lâu càng thêm ngay cả cơ hội tham dự đều không có, thứ hai là bởi vì Lục Đại Thánh Địa xem ra tự tin, bọn họ xem ra, tu sĩ của các bảng danh sách Lục Đại Thánh Địa trên thông linh ngọc bị chí ít cũng có thể chiếm cứ một nửa trở lên, thực không cần thiết sẽ cùng những tông môn khác tranh đoạt những thứ đó.
Nhìn tới thông linh ngọc bi, Lục Bình hiển nhiên cũng muốn xem một chút thứ hạng của mình trong trung kỳ tu sĩ, trong lúc nhất thời trong lòng không khỏi cũng có một ít thấp thỏm. Dù sao kể từ sau hơn nửa tháng Chân Linh phái trú địa đánh một trận, Lục Bình một mực luyện chế đan dược trong trú địa, cũng không tham dự bất kỳ vậy trừ ma la cuộc chiến nữa. Mặc dù Lục Bình rất có lòng tin với chiến tích đánh một trận ở trú địa, nhưng mà nhiều ngày qua, khó tránh khỏi sẽ có người vượt qua mình.
Thanh Hồ lưu chuyển đôi mắt đẹp, hỏi:
- Không nhìn xem chiến công xếp hạng của ngài sao?
Lục Bình cười đáp:
- Đang muốn xem, nhưng mà mấy ngày qua một mực không hề xuất chiến, sợ rằng xếp hạng không tính là quá cao!
Lục Bình vẫn có lòng tin đối với mình có thể tiến vào bảng danh sách năm mươi pháp tướng trung kỳ xếp hàng đầu, chẳng qua là thứ hạng như thế nào ít nhiều cũng có chút không nắm chắc lắm.
Thanh Hồ cười một tiếng "ha ha", điểm mấy cái trên thông linh ngọc bài, một hàng tin tức của năm mươi vị pháp tướng trung kỳ tu sĩ nhất thời hiển lộ mặt ngoài của bia ngọc. Chân Linh phái tu sĩ sau lưng Lục Bình hoan hô một trận to lớn. Chính là Lục Bình một thời gian cũng có một ít ngạc nhiên, bởi vì hắn thấy người xếp hạng đầu bảng chính là "Lục Thiên Bình!"
Lục Thiên Bình, thuộc về môn phái Bắc Hải Chân Linh phái, chiến tích: chém chết Huyết Tu La bảy con, chém chết Huyết Ma hai con, chém chết Ngọc Tu La ba con, chém chết Ngọc Ma hai con, chém chết A Tu La một con, điểm chiến công một trăm mười một điểm, xếp hàng thứ nhất!
Lục Bình kỳ quái hỏi:
- Lại còn có thể xếp hàng thứ nhất sao?
Hắn thấy nhiều ngày trôi qua như vậy, ma la đại quân phương hướng Tử Dương cung, phương hướng Trùng Thiên các, phương hướng Thiên Huyền tông phá vòng vây đại chiến như cũ đang tiếp tục. Ba nhà tông môn đó không phải là thánh địa cũng là đại hình tông môn sau lưng tài lực, theo lý thuyết sớm nên có người vượt qua hắn mới phải.
Thanh Hồ ở một bên sâu kín nói:
- Ngài cho rằng ai cũng cùng như ngài, ngay cả A Tu La đều có thể chém chết sao? Những Huyết Ma La cũng đã đành, bên người một con Ngọc Ma La không phải là vây quanh đại lượng Huyết Ma La cùng với mấy chục trên trăm đầu ma la lớn nhỏ. Pháp tướng trung kỳ tu sĩ cùng cấp không có năm ba người hợp lực xuất thủ căn bản không thể nào đánh chết Ngọc Ma La chiếm cứ số lượng ưu thế.
Lục Bình còn muốn nói gì, chỉ nghe Thanh Hồ giải thích tiếp:
- Chúng ta trận chiến ấy có thể nói là vô cùng may mắn. Ma la đại quân nguyên vốn chỉ có ba ngàn, còn chia ra hai nhóm trước sau đến. Thời điểm trước bị người trở kích xuất kỳ bất ý dùng một loại thần thông quỷ dị lập tức giết chết năm sáu trăm. Thời điểm sau đại chiến vây công trú địa lại bị chúng ta cùng nhau vọt mạnh, giết chết năm sáu trăm, hơn nữa số lẻ tẻ trước đó, mặc dù đều là ma la lớn nhỏ, nhưng ma la đại quân vẫn không tiến vào trận kịch chiến cuối cùng, binh lực tự thân sẽ phải tổn thất gần nửa. Chúng ta mới có cơ hội cùng Ngọc Ma La, Huyết Ma La trực tiếp đối chiến. Mặc dù như thế, vẫn có đại lượng ma la lớn nhỏ cùng với Huyết Ma La từ bên cạnh lược trận. Nếu không mấy người Tạ Thiên Dương bọn họ hà cớ gì ngay cả một con Ngọc Ma La đều thu thập không nổi!
- Tuy nhiên chúng ta sau trận chiến ấy, ma la trên chiến trường các nơi khác dường như cũng ăn xong dạy dỗ. Thời điểm ma la đại quân đánh vào các phái trú địa rất ít khi lại có hành động phân binh. Hơn nữa những thứ lâu la lớn nhỏ bên cạnh Huyết Ma La, Ngọc Ma La cũng không dám phân tán, nghiêm nghiệm thật thật bảo vệ bọn nó, còn muốn lấy chiến quả như bản phái ngày hôm đó dĩ nhiên không dễ dàng.
Lục Bình gật đầu một cái, ngày đó chiến quả của Chân Linh phái đa số là xuất hiện phá cục vào lúc cuối cùng. Sau khi ma la đại quân đại bại bị toàn thể Chân Linh phái cùng với tu sĩ của các phái nhân cơ hội chụp giết, trừ phi là xuất hiện cục diện như thế lần nữa, nếu không muốn đại quy mô chém chết ma la cao cấp coi như không dễ dàng.
Nhìn chiến công bảng từ trên xuống dưới, tên thứ hai là Tử Dương cung tu sĩ, tuy nhiên cũng không phải Tạ Thiên Dương, mà là Thiệu Thương kiếm Phiên Minh Kiệt xếp hàng thứ hai trong Tử Dương Cung Lục Đại đích truyền. Điểm chiến công của hắn đạt tới chín mươi hai điểm, khoảng cách Lục Bình đã không xa lắm.
Tên thứ ba còn lại là Trùng Thiên các đích truyền, Nam Phương Các chủ Nam Cung Tiểu Kiếm trong bát phương Các chủ, điểm chiến công lấy tám mươi chín điểm theo rất sát ngay sau Phiên Minh Kiệt.
Tên thứ tư có chút ngoài ý liệu cũng không phải xuất từ thánh địa tu sĩ, mà là một vị tu sĩ của Nam Hải Phù Chú các, gọi là Vu Tử Thanh, điểm chiến công của hắn đạt tới tám mươi lăm điểm.
Nam Hải Phù Chú các ở trú địa trú đóng dựa vào nước cũng cũng gặp phải ma la đại quân tấn công. Cổ ma la đại quân này mặc dù hoàn toàn mạnh hơn tình huống mà Chân Linh phái lúc ấy đối mặt, nhưng cũng may Phù Chú các dầu gì cũng là đại hình tông môn, sau đó lại có Vũ Tương lão tổ một vị Thuần Dương tu sĩ duy nhất của Nam Hải chạy tới cứu viện, lúc này mới cuối cùng chặn lại ma la đại quân tấn công.
Nhưng đánh một trận kết thúc, sự tổn thất của Phù Chú các cũng không nhỏ. Mặc dù bọn họ có đại tu sĩ trấn thủ, lại có Thuần Dương tu sĩ, nhưng số lượng pháp tướng tu sĩ lại chưa chắc mạnh bao nhiều so với Chân Linh phái. Mặc dù có mấy nhà Nam Hải trung tiểu môn phái trợ giúp, nhưng thực lực của ma la đại quân cũng vượt xa Chân Linh phái đoạn đường này, vì vậy cuối cùng tổn thất thậm chí so với Chân Linh phái còn lớn hơn.
Vu Tử Thanh nghe nói cũng không phải là Phù Chú các đích truyền đời thứ ba, mà là một vị tu sĩ đời thứ hai, nghe nói khoảng cách tiến cấp pháp tướng hậu kỳ cũng chỉ còn lại có một bước không xa. Lần này sau khi nghe nói có cơ hội tiến vào Thất Tổ Đạo Đàn, lập tức bỏ qua ở Nam Hải bế quan tu luyện, mạnh dạn đến Trung Thổ tham dự vây trừ ma la cuộc chiến.
Mặc dù điểm chiến công của hắn tuy cao, nhưng đồng dạng là bởi vì trong quá trình truy kích thừa dịp thời điểm ma la đại quân cuối cùng đại bại đã chém giết hại con Ngọc Tu La cùng với một con Ngọc Ma, còn có mấy đầu Huyết Ma La, lúc này mới đem điểm tích phân một đường đẩy hiện tại.
Xếp hàng thứ năm cũng là một người quen của Lục Bình, chính là Vũ Văn thế gia Vũ Văn Phi Tường. Nghe nói trước đó hắn một mực giúp Thiên Huyền tông ngăn cản sự xâm nhập của ma la trên biển, không ngờ lần này cũng đi tới Cửu Huyền lâu.
Điểm chiến công của hắn cũng đạt tới tám mươi ba điểm. Vũ Văn thế gia mặc dù cũng bị ma la đại quân đánh vào, nhưng Vũ Văn thế gia độc hữu lôi thuật thần thông có lực sát thương đối với ma la đại quận bình thường đều phải vượt qua những thần thông pháp thuật khác của cùng cấp. Vũ Văn Phi Tường có thể đạt đến trình độ này có thể thấy trong lớp tu sĩ đời thứ ba đồng dạng là sự tồn tại không tệ.
Xếp hàng thứ sáu chính là đệ nhất đời thứ ba đích truyền Tào Kiếm Bình của Thiên Huyền tông, đây là một vị nữ tu. Điểm tích phân của nàng đồng dạng là tám mươi ba điểm, chẳng qua trên số lượng chém chết Ngọc Ma so với Vũ Văn Phi Tường thiếu một đầu, vì vậy lúc này mới xếp hạng thứ sáu.
Xếp hàng thứ bảy không phải người nào khác chính là Tạ Thiên Dương. Trước khi rời khỏi Chân Linh phái trú địa, chiến công của hắn đã đạt đến hơn bốn mươi điểm. Sau đó mặc dù ở Chân Linh phái ngây người sáu bảy ngày mới rời đi, nhưng sau khi trở về Tử Dương cung hiển nhiên bắt đầu điên cuồng cướp điểm. Chẳng qua là ma la đại quân giằng co cùng Tử Dương cung hiển nhiên không xuất hiện đại bại, Tạ Thiên Dương tiến thối có trật tự mặc dù đem hết toàn lực cũng bất quá đấy điểm chiến công lên tới bảy mươi tám điểm.
Xếp hàng thứ tám chín là Thủy Tinh cung Tần Vô Lượng. Ngược lại không phải nói Tần Vô Lượng không so được mấy người trước mặt, chẳng qua là mấy người trước mặt lúc này dễ dàng cướp được điểm tích phân hơn trong đối chiến trực tiếp với ma la. Ma la cuộc chiến khoáng nhật kéo dài, thời gian chỉ hơn nửa tháng cũng không quyết ra thắng bại trên chiến công bằng.
Xếp hàng thứ chín là Trùng Thiên các Tây Phương Các chủ Tư Mã Trùng Phong, đồng dạng là người quen của Lục Bình; mà người xếp hàng thứ mười cũng từng có giao thủ cùng Lục Bình, chính là Cửu Huyền Lâu đệ nhất đích truyền Nhất Nguyên lầu chủ Ngụy Chấn. Người này theo Chu Bát Tả chạy ra khỏi từ trong Cửu Huyền lâu bị ma la vây khốn. Hôm nay Chu Bát Tả vì chém chết Thiên Ma mà bị đông đảo A Tu La bao vây đánh trọng thương chỉ còn dư lại một mình Nguy Chấn vì Cửu Huyền lâu tăng quang thêm sắc.
← Ch. 1291 | Ch. 1293 → |