← Ch.1398 | Ch.1400 → |
Tài sản Diễm Cửu Tiêu tích lũy hơn ngàn năm có thể nói là bao la vạn tượng, số lượng nhiều, chất lượng cao, và đối với Lục Bình mà nói hoàn toàn có thể được với tài lực cất giấu của một nhà trung hình môn phái mấy ngàn năm.
Hiển nhiên trọng yếu nhất trong đó là tu luyện truyền thừa có liên quan Hỏa Loan nhất tộc. Vốn dĩ Lục Bình còn vì tương lai Lục Cầm Nhi làm sao lấy được Hỏa Loan nhất tộc hoàn chỉnh truyền thừa bí thuật mà khổ não, không ngờ trên người của Hỏa Loan tộc trưởng lại có toàn bộ Hỏa Loan tộc bí truyền, bao nhiêu đó làm Lục Bình có chút bất ngờ. Xem ra vị Hỏa Loan tộc trưởng này quả thật là một trường hợp điển hình của việc "Công tư kiếm cố".
Hỏa Loan nhất tộc truyền thừa bí thuật bao la vạn tượng, lấy mấy loại công pháp tu luyện của Hỏa Loạn tộc làm cơ sở, bám lấy các loại thần thông bí thuật, luyện chế bản mệnh pháp khí pháp bảo linh bảo, các loại linh đan diệu dược cần trong quá trình tu luyện, linh hỏa đồ phổ, hỏa mạch biến thức, tương quan trận pháp truyền thừa, phù lục truyền thừa, luyện khí truyền thừa, luyện đan truyền thừa vân vân vân vân, cơ hồ là một bộ bách khoa toàn thư có liên quan hỏa chúc tính truyền thừa công pháp.
Đem Hỏa Loan tộc truyền thừa bí thuật sao chép ra hai phần, một phần giao cho Lục Cầm Nhi, một phần mình lưu lại, mà nguyên vốn giao cho môn phái cất giấu.
Trong tất cả đệ tử cùng người theo đuổi Lục Bình, trừ trong tay Thanh Hồ có một quyền sở hữu Đạo Thiên Thần Phủ trong tay Đại Bảo ra, Lục Cầm Nhi thành người thứ nhất có linh bảo.
Một đôi cánh của Lục Cầm Nhi hoàn toàn hóa thành một đôi hỏa lực, bay lên bay xuống trong Hoàng Kim ốc, hưng phần phát ra từng tiếng kêu to trong trẻo.
Một đôi linh bảo hóa dục chính là Nhất kiếp linh bảo tìm được bên trong trữ vật pháp khí của Diễm Cửu Tiêu. Thời điểm Lục Bình nhìn thấy một đôi hỏa dực cũng cả kinh, đây rõ ràng cho thấy một đôi linh bảo vừa có thể dùng phi độn lại có thể dùng thực chiến.
Nếu ban đầu Diễm Cửu Tiêu sau khi lấy Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận vây khốn Lục Bình, lại lấy một đôi linh bảo này rút đi, Lục Bình dù có Nguyên Thần đại trận cũng chưa chắc có thể vây được lão ta. Đáng tiếc ban đầu Diêm Cửu Tiêu cho rằng nắm chắc phần thắng, cố gắng hoàn toàn giết chết Lục Bình bên trong đại trận, nhưng không ngờ ngược lại gặp phải sự tính toán của Lục Bình.
Trong tay của Diễm Linh Cữu vốn có một món Nhất kiếp linh bảo, đáng tiếc ban đầu bên ngoài đại trận bị Lục Bình một kích đập nát hết tâm hạch không gian. Linh bảo, pháp bảo dựng dưỡng bên trong không gian sụp đổ đều bị thắt thành mảnh vụn, không còn một cái pháp bảo hoàn chỉnh giữ lại, khiến cho Lục Bình kêu to xui xẻo.
Đồ còn dư lại còn có rất nhiều, đáng tiếc Lục Bình cũng không thời gian lại đi nhất nhất phân loại sửa sang lại, cũng may Lục Bình có Đại Bảo cực kỳ để ý với loại chuyện này.
Mà Lục Cầm Nhi hiển nhiên cũng càng giống như đạt được thứ mình cần tu luyện từ trong sự cất giấu của Diễm Cửu Tiêu, còn dư lại toàn bộ giao cho hai người xử lý.
Còn Lục Bình cầm Hỏa Loan tộc truyền thừa Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận trận đồ đầu tiên là giao cho Thiên Thành lão tổ một phần. Thiên Thành lão tổ như nhặt được chí bảo, lúc này ông ta bế quan trên Xích Vụ đảo, một khi trận pháp này được ông ta suy nghĩ thấu đáo, có thể thấy thực lực của Thiên Thành lão tổ tất nhiên cao hơn tầng lầu.
Theo đó Lục Bình lại đem trận đồ sao chép giao cho Huyền Hồ tinh nghiên phá giải. Bởi vì Đặng Huyền Minh hiện nay ở Phi Linh đảo. Nhưng dưới sự chỉ điểm của Huyền Thần chân nhân, lại có trận đồ nơi tay, nếu Huyền Hồ muốn phá giải trận này đồ cũng không khó khăn.
Tuy nhiên Lục Bình không muốn phá giải toàn bộ đại trận của khu vực trung ương, mà chẳng qua khai ích một lối đi có thể ra vào đại trận bên trong phạm vi bí mật của Chân Linh phái khống chế.
- Vậy tại sao không trực tiếp phá vỡ tòa đại trận này? Huyền Hồ có chút không rõ được sự tính toán của Lục Bình.
- Phá vỡ làm gì, vì có thể tiến vào bên trong đại trận tìm tòi đến cuối cùng, Bắc Hải các phái đã đi vào bao nhiêu người, nếu phá vỡ chẳng phải là tiện nghi bọn họ sao? Cứ như vậy lặng lẽ khai ích một lối đi, chỉ có bổn phái tu sĩ có thể đi vào là tốt rồi. Khu vực làm cơ sở nhất của Xích Vụ đảo này bất tri bất giác thuộc về bổn phái rồi.
Lục Bình cười giải thích.
- Giống như huynh ban đầu phát hiện mật kính ra vào Phi Linh đảo phải không?
Huyền Hồ liếc Lục Bình một cái, suy nghĩ một chút kết quả thảo luận cùng Huyền Thần chân nhân nói tiếp:
- Vậy nếu như lời huynh chỉ khai ích một lối đi, chẳng những sẽ rất khó khăn, hơn nữa tiến vào bên trong nguy hiểm cũng không cách nào hoàn toàn tránh khỏi.
Lục Bình hoàn toàn không thèm để ý, nói:
- Coi như nguy hiểm bên trong một chút đều không suy yếu, ta không phải ở bên trong giết Diễm Cửu Tiêu bình yên vô sự đi ra sao?
Huyền Hồ nhíu mũi hừ một tiếng, hiển nhiên rất bất mãn đối với Lục Bình ban đầu mạo hiểm, nhưng cũng biết hắn nói hoàn toàn không sai.
Lục Bình nhìn bộ dáng của Huyền Hồ dâng lên không khỏi cười, nói:
- Nàng hãy yên tâm, khu vực Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận bao phủ chính là chỗ làm cơ sở nhất của Xích Vụ đảo. Kỳ trân dị bảo tích chứa trong đó không biết có bao nhiêu, hơn nữa bởi vì Xích Vụ đảo hỏa mạch chủ mạch tồn tại, bên trong sẽ còn cuồn cuộn ra đời các loại hỏa chức tính thiên tài địa bảo. Đặc biệt là một ít hỏa chúng thiên địa linh hỏa cùng với kỳ hỏa, nếu có thể khai ích một cái mặt kính đi thông trong trận, coi như tiến vào trong trận có chút nguy hiểm, cũng hoàn toàn đáng giá so với những thứ thu hoạch này.
Huyền Hồ biết Lục Bình nói có lý, vì vậy nói:
- Thật ra thì Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận mặc dù lợi hại, nhưng trên thực tế cũng vì Diêm Cửu Tiểu vội vàng bày ra, tuy nói có một món Nhị kiếp linh bảo trấn áp hỏa mạch, nhưng uy năng của đại trận rốt cuộc chưa hoàn toàn phát huy. Bắc Hải các phái mặc dù hao tổn không ít tu sĩ, cũng bởi vì đại thần thông giả chân chính vẫn chưa từng bị Xích Vụ đảo hấp dẫn, nếu có thể ung dung bố trí, uy năng của nó tăng thêm bốn năm thành nữa, đến lúc đó chính là huynh muốn tùy ý ra vào đại trận này sợ cũng phải trả cái giá thật lớn!
Lục Bình tuy rằng hiểu được đại trận chưa hoàn toàn phát huy ra thực lực, nhưng nghe đến Huyền Hồ nói vẫn có chút giật mình, hỏi:
- Có thể tăng gia một nữa, nhiều như vậy sao?
Huyền Hồ đắc ý cười cười, đáp:
- Đó là đương nhiên, tuy nhiên muốn bố trí xong hoàn toàn đại trận này cũng không quá dễ dàng. Chẳng những cần đại lượng trân quý bày trận khí cụ, hơn nữa còn cần một vị tầm quáng sư quen thuộc hướng đi của hỏa giúp đỡ. Mặt khác vì phòng ngừa tu sĩ của các phái phát hiện đầu mối, còn cần một người đại thần thông hiện trợ chúng ta tu bổ trận pháp trong trận.
Lục Bình cười một tiếng "hắc hắc", nói:
- Vậy chỉ có thể là ta, tầm quáng sư như lời nàng chỉ có thể tìm Huyền Vi rồi, nhưng hắn bây giờ lại trên Xích Vụ đảo.
Các loại hỏa chức tính linh tài quáng mạch tích chứa Xích Vụ đảo thật không ít, Chân Linh phái lại chiếm cứ cơ hồ toàn bộ một nửa Xích Vụ đảo, hôm nay Huyền Vi chân nhân rất bận rộn!
Huyền Vi chân nhân hôm nay ở Chân Linh phái có địa vị cực cao. Hắn được đãi ngộ cơ hồ có thể giống như là Chân Linh phái pháp tướng tu sĩ.
Thật ra thì dựa theo tiêu chuẩn tầm quáng của Huyền chân nhân mà nói, hắn chỉ có thể cũng coi là một vị tu sĩ cấp bậc tầm quáng đại sự. Nhưng không nên quên, đừng nói Chân Linh phái, cho dù là toàn bộ Bắc Hải cơ hồ cũng chỉ có hắn một vị tầm quáng đại sư như vậy. Mà Bắc Hải xưa nay bần tích cũng khiến cho thân phận tầm quáng đại sư của hắn lần nữa để thăng một đoạn.
Hơn nữa người này ban đầu chính là dính ánh sáng của Lục Bình rồi. Điều này cũng khiến cho quan hệ giữ vững giữa hắn và Lục Bình coi như mật thiết. Hôm nay Lục Bình như mặt trời ban trưa, Huyền Vi chân nhân không thể thiếu muốn cáo mượn oai hùm, giữa lời nói với người khác luôn là nhớ năm đó ta cùng với Thiên Bình lão tổ như thế nào như thế nào, hay hoặc giả là ban đầu ta cùng với Thủy Kiếm Tiên ra làm sao. Mấy câu nói nói ra, không đợi hắn xuất thủ tầm quáng đã khiến cho không ít người bắt đầu đính lễ quỳ lạy.
Huyền Vi chân nhân cũng không phải là một người khoe khoang, tuy không nói mượn danh tiếng của Lục Bình phi dương bạt hổ, nhưng hôm nay cũng coi là diệu võ dương oai. Tuy nhiên hắn chí ít đúng thật có bản lĩnh, cho nên đại đa số thời điểm mọi người nhìn mặt mũi của Lục Bình không thể thiếu đều phải cung duy đôi câu, càng khiến cho người này dương dương tự đắc.
Hôm nay Lục Bình gọi đến, Huyền Vi chân nhân dĩ nhiên là không nói hai lời, đặt xuống cái hỏa kể trong tay đang tìm một cái cao phẩm linh tài quáng mạch lập tức chạy tới. Huyền Vi chân nhân trước mặt Lục Bình ra vẻ lão luyện vô cùng, hắn rất rõ ràng hết thảy tạo hóa của mình hôm nay cũng đều là có được từ vị sư đệ trước mắt này.
Nhưng mà thời điểm nghe Lục Bình muốn dẫn hắn vào Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận, vị tầm quáng đại sư sắc mặt trắng nhợt, muốn khụy xuống tại chỗ rồi.
- Cái gì? Tiến vào chỗ hỏa táng đó sao? Không đi không đi! Ai cha ta nói Lục sư đệ Thiên Bình lão tổ đại nhân, nơi đó làm gì là ta có thể vào. Ngươi biết không, nửa tháng trước nghe nói có một pháp tướng tu sĩ ngoại lai tránh khỏi Lưu Kim Kiếm phái phòng ngự len lén vào đại trận, đến bây giờ một chút tăm hơi cũng không thấy. Một pháp tướng tu sĩ đi vào đều chỉ có tới chớ không về. Ta một đoán đan chân nhân đi vào không phải là muốn chết sao, không đi không đi!
Lục Bình không vui nói:
- Chỗ hỏa táng gì chứ, không chết được! Đại trận đó ta đã đi vào một lần, có ta bảo vệ hai người các ngươi, Hỏa Ngục Phần Thiên đại trận không làm bị thương các ngươi chút nào!
Huyền Vi chân nhân nghe vậy ngẩn ra, nhìn nhận Huyền Hồ, hồ nghi hỏi:
- Không nói đùa chứ, ngay cả tương hảo của nhà ngươi cũng muốn mang vào sao?
Lục Bình ngay cả đạo lữ của mình đều mang vào, hiển nhiên rất rõ ràng đối với uy lực của đại trận, hiển nhiên cũng có nắm chắc. Huyền Vi chân nhân lập tức vỗ ngực nói:
- Ta đã nói rồi, Lục sư đệ ngươi tất nhiên là thành trúc ở ngực, hãy yên tâm! Lần này sư huynh ta nhất định hai nách cắm đao, núi đao biển lửa xuống chảo dầu đều đi theo ngươi!
Huyền Vi cười "hà hà". Lục Bình rõ ràng tính khí bại hoại của hắn, vì vậy nhìn chòng chọc hai mắt hắn, có chút không vui hỏi:
- Ta từng quan sát môn phái, trăm năm gần đây đối với huynh ra sức chiếu cố, huynh là những tầm quáng sư này lợi ích không nhỏ, lại là một người du hoạt, mỗi một lần tìm được cái mỏ thật tốt cũng có thể được một khoản lợi ích, sao tu vị mới tới đoán đan tầng tám, còn mới vừa đột phá?
Huyền Vi chân nhân nghe vậy trên mặt không thấy vẻ cười đùa lúc trước, nhưng vẫn có chút tùy ý đáp:
- Không phải là tài liệu đó, chẳng qua lãng phí tư nguyên tu luyện thôi, còn không bằng tích lũy một khoản tài sản để lại cho hậu nhân!
Lục Bình nghe vậy nhíu mày một cái, hỏi:
- Đoán xem có thể dung luyện nhất cấp linh vật không?
Tu sĩ sau khi đoán đan hậu kỳ, đại khái cũng có thể thông qua trạng huống tu vi tự thân tính toán ra tiềm lực tự thân, từ đó nghiên cứu thiên địa linh vật mình cần, hiển nhiên cũng đại khái có thể hiểu thành tựu mấy phẩm kim đan.
Huyền Vi chân nhân cười cười "ha ha" lơ đễnh, đáp:
- Suy đoán nhiều lắm cũng chính là dung luyện địa cấp thượng phẩm linh vật, sợ rằng đến lúc đó nhiều nhất ngũ phẩm, có thể thành tựu một viên lục phẩm kim đan liền đốt cao hương. Dù sao cũng không cách nào ngưng tụ pháp tướng, lãng phí tư nguyên tu luyện của môn phái làm gì?
Lục Bình một chưởng vỗ đầu vai của Huyền Vi chân nhân. Huyền Vi chân nhân cũng cảm giác toàn bộ thân thể lập tức bị Lục Bình khống chế. Đồng thời hai mắt của Lục Bình đột nhiên bắn ra một đạo ánh sáng bén nhọn, cơ hồ muốn đâm xuyên qua tâm hạch không gian của hắn.
Chỉ chốc lát sau, Lục Bình bấy giờ mới buông lòng bàn tay ra, nói:
- Tu vị của ngươi đích xác là một thái hồ đồ!
Huyền Vi chân nhân cười khổ một trận, nhưng lại nghe Lục Bình nói:
- Tuy nhiên cũng không phải là không có cơ hội lên cấp pháp tướng kỳ, nhưng mà điều này phải đi đường tắt rồi. Sau khi người mạnh mẽ lên cấp cũng không còn khả năng tiến hơn một bước.
← Ch. 1398 | Ch. 1400 → |