← Ch.1414 | Ch.1416 → |
Những năm gần đây, nạn ma la ở Trung Thổ duyên hải một mực chưa hề trừ tận gốc!
Kết cục nguyên nhân là những năm gần đây Trung Thổ các đại tông môn liên tiếp xuất hiện sự cố trọng đại, khiến cho ánh mắt của Trung Thổ tu luyện giới một mực không hề chú ý tới ma la tứ ngược duyên hải.
Lại thêm trên mặt biển rộng lớn vô ngần, ma la đại quân chung quanh chảy vọt, rất khó khiến cho người ta nắm chặt tung tích. Duyên hải các nhà tông môn mặc dù có lòng tiêu trừ, không biết sao mãi không thể bắt được tung tích của ma la đại quân, hiển nhiên cũng không thể hoàn toàn tiêu diệt nạn ma la.
Mà còn có một duyên cớ càng quan trọng hơn là bởi vì Thủy Tinh cung uy hiếp. Thủy Tinh cung cho tới nay đều một mực mưu cầu lấy được một chỗ đất căn cơ có thể dùng tới đem thế lực tự thân xâm nhập Trung Thổ.
Nhưng ý đồ đó thủy chung gặp phải duyên hải các phái lấy Thiên Nguyệt tông cầm đầu mãnh liệt để chế. Song phương thậm chí có tính kinh thường bởi vì tranh đoạt dọc theo duyên hải địa vực mà bộc phát xung đột.
Trước đây sau lưng Thiên Nguyệt tông còn có Cửu Huyền lâu, Ngũ Hành tông, Trùng Thiên các cùng trên đường thánh địa âm thầm ủng hộ. Mà giờ đây Cửu Huyền lâu bị ma la đại quân đánh nguyên khí tổn thương nặng nề, không thể không tuyên bố phong sơn; Ngũ Hành tông Thuần Dương tu sĩ cũng liên tiếp bỏ mình mấy người, càng thêm chọc chúng giận; Trùng Thiên các cũng không biết cớ gì trêu chọc Nam Hải Phách Quy nhất tộc.
Trước đây thế lực sau lưng Thiên Nguyệt tông đều bởi vì các duyên cớ mà không rãnh bận tâm. Đây vốn là thời cơ tuyệt cao Thủy Tinh cung nhân cơ hội khuếch trương. Nhưng ngay vào lúc này, ma la tai ương bộc phát ở duyên hải bị đám môn phái Thiên Nguyệt tông cố ý túng dung chi hạ cũng trùng hợp ngăn cách cửa ra của Đông Hải Phong Bạo Dương cùng Trung Thổ đại lục.
Thiên Nguyệt tông cố ý co rúc lại, vì vậy ma la đại quân toàn bộ thành lập các loại cứ điểm về phía Thủy Tinh cung trong hải vực. Đây khiến cho Thủy Tinh cung đối mặt tất cả ma la đại quân tử ngược trên mặt biển, bước chân khuếch trương không thể không dừng lại.
Đang cũng là chỗ cho tới nay có khác nhau giữa Thiên Huyền tông cùng Thiên Nguyệt tông. Thiên Huyền tông cũng không trực diện áp lực cho Thủy Tinh cung, cho nên bọn họ cần trừ tận gốc tai họa ngầm ma la trên mặt biển. Nhưng Thiên Nguyệt tông lại cần ma la đại quân tồn tại tạo thành thiên nhiên bình chướng át chế Thủy Tinh cung khuếch trương thế lực.
Nhưng cứ biển rộng lớn nam bắc tương đồng, Thiên Huyền tông quét sạch ma la trên mặt biển nhà mình cũng có ma la đại quân trên lưng Thiên Nguyệt tông duyên hải.
Đạo lý giống vậy, Thiên Huyền tông sở dĩ kết thành đồng minh với Chân Linh phái, một nguyên nhân rất trọng yếu chính là muốn cùng Chân Linh phái đông tây hợp kích, hoàn toàn giải quyết nạn ma la ẩn trên mặt biển. Nhưng như vậy, tất nhiên sẽ phân mỏng số lượng của ma la ở Thiên Nguyệt tông hải vực, khiến cho Thủy Tinh cung có cơ hội thừa dịp.
Đây cũng là duyên cớ tại sao Thiên Nguyệt tông sau khi nghe nói Chân Linh phái sắp tấn thằng đại hình tông môn lập tức tìm tới cửa.
Ngọc Lan hà quanh co tây tới, một chỗ đất của Thiên Huyền tông tông môn cách đó không xa chính là cửa biển vào con sông lớn thứ hai ở Trung Thổ. Năm đó Lục Bình theo Ngọc Lan hà quanh co đi về động, cuối cùng ở cửa biển vào Ngọc Lan hà ngộ được "Giang Đông Khứ Kiếm Quyết" ảo diệu, đem một bộ đại thần thông kiếm quyết này độc lập đi ra từ trong "Hải Nạp Bách Xuyên Kiếm Quyết", xác định đơn độc thành tựu căn cơ của một bộ vô thượng thần thông kiếm thuật.
Hôm nay Lục Bình lại lần nữa đi tới cửa biển vào Ngọc Lan hà, nhìn thấy tình cảnh cùng ngày đó khi còn là một vị đoán đan tiểu tu hiển nhiên bất đồng.
Ánh sáng màu đỏ xanh lập lòe trong hai mắt của Lục Bình, thấy ở cửa biển vào Ngọc Lan hà chiếm cứ một đoàn ngư triều. Một đoàn ngư triều đó chia làm mấy chục đoàn thể, thủy chung qua lại tuần du bên trong phạm vi mười mấy dặm thủy vực quanh cửa biển, chưa hề cách xa cửa sông.
Khánh Ly lão tổ khẽ mỉm cười nói:
- Đây là Vũ Lăng ngư đạo binh do bổn phái Vũ Lăng lão tổ năm đó lưu lại. Mấy ngàn năm qua, một cỗ đạo binh này một mực trấn thủ cửa biển vào Ngọc Lan hà, khiến cho yêu tộc cùng yêu tộc trên biển trong Ngọc Lan hà thủy chung chưa từng trong ngoài liên hiệp hộ ứng. Đồng thời là duyên cớ căn bản ma la đi trên biển thủy chung chưa từng xâm lấn bờ biển một bước.
Năm đó Vũ Lăng lão tổ lấy ba ngàn Vũ Lăng ngư đạo binh chặn mười vạn ma la đại quân tấn công từ đó danh chấn thiên hạ. Sau đó Vũ Lăng ngư đạo binh một mực trấn thủ chỗ này.
Lục Bình ban đầu ở nơi đây ngộ hiểu kiếm thuật, cũng từ vô kiêng kỵ thao diễn kiếm pháp, lại không biết dưới chân của mình cất giấu nguy cơ tùy thời có thể muốn tính mạng hắn.
Ba ngàn đạo binh này hoàn toàn không thể so với đạo binh mà Lục Đại Quý ở Hoàng Ly đảo ngăn cản yêu tộc tiến công. Ba trăm Vũ Lăng ngự đạo binh mà Lục Bình bồi dục tạp nhập dị thường. Đạo binh tu vi trải rộng dung huyết trung hậu kỳ, chỉ tồn tại mấy con miễn cưỡng lên cấp đoán đan kỳ.
Còn ba ngàn đạo binh trước mắt đều là sự tồn tại thanh nhất sắc dung huyết hậu kỳ tu vi, hơn nữa còn có gần trăm con đạt tới đoán đan kỳ.
Lục Bình có ba trăm Vũ Lăng ngư đạo binh chỉ là một đám người ô hợp nếu so sánh với ba ngàn đạo binh trước mắt.
- Như vậy trận chiến này, chính là dùng Vũ Lăng ngư đạo binh làm tiền đạo phải không?
Khánh Ly lão tổ gật đầu một cái, đáp:
- Đích xác là như vậy. Lần này quý phái, bổn tông, Thiên Nguyệt tông cùng với Tiêu Dao các bốn đại tông môn hợp lực, xem ra đem ma la đại quân chảy vọt trên mặt biển toàn bộ áp chế ở khu vực đặc định. Sau đó mượn lực của ma la đuổi hổ nuốt lang, đem thực lực của Thủy Tinh cung hoàn toàn đuổi trở về Đông Hải đương nhiên vấn đề không lớn, nhưng cũng không phải là không bất ngờ.
- Hả?
Lục Bình kinh ngạc nhìn về phía Khánh Ly lão tổ, hỏi:
- Gì chứ?
Khánh Ly lão tổ cười cười mất tự nhiên, đáp:
- Ngươi cũng biết, Tiêu Bạch Vũ cùng bổn tông Thất Phiến sư huynh tượng giao mặc nghịch, chuyện này bị ông ta khám phá, Liệt Thiên Kiếm phái cũng muốn chen vào một chân.
Vẻ mặt Lục Bình ngưng trọng. Chuyện này bốn đại tông môn trù mưu hồi lâu, Chân Linh phái lấy được đồng minh cùng với truyền tống chi địa của đại hình tông môn, địa vị tông môn lấy được công nhận; Thiên Huyền tông giải quyết nạn trên biển; Thiên Nguyệt tông tổn thất có thể lớn một chút, nhưng cũng có thể hoàn toàn trừ tận gốc thế lực của Thủy Tinh cung khuếch trương tai họa ngầm; về phần Tiêu Dao các vốn cùng Thủy Tinh cung có thù oán không giải được, lại cùng Thiên Nguyệt tông có thiên ty vạn lũ quan hệ, chỉ cần có thể khiến cho Thủy Tinh cung thua thiệt, các nàng ấy chính là nghĩa bất dung từ. Kết quả cuối cùng của chuyện này có thể nói là tất cả vui mừng lớn.
Mà lúc này Liệt Thiên Kiếm phái lại muốn chen ngang một chân, không phải nói Liệt Thiên Kiếm phái tham dự sẽ ảnh hưởng đến bốn phái hợp tác. Dù sao Liệt Thiên Kiếm phái chính là lão bài tông môn không kém gì Thiên Huyền tông, có bọn họ tham dự chuyện này tất nhiên sẽ càng thêm dễ dàng một chút.
Nhưng chuyện này lấy thực lực của bốn đại tông môn hoàn toàn có thể độc lập làm được, mà Liệt Thiên Kiếm phái lúc này tham dự vào tất nhiên không thể nào chỉ là bởi vì một chuyện như vậy.
Quả nhiên, Khánh Ly lão tổ nói tiếp:
- Ý tứ của Tiêu Bạch Vũ là Chân Linh, Thiên Huyền, Thiên Nguyệt ba phái liên thủ đã đủ áp súc ma la đại quân từ trên mặt biển cũng thừa cơ đuổi thế lực trên biển của Thủy Tinh cung. Còn Liệt Thiên Kiếm phái cùng Tiêu Dao các lúc này hoàn toàn có thể nhân cơ hội từ phía sau lưng phong tỏa cửa vào ở Đông Hải Phong Bạo Dương, ngăn trở thế lực của Thủy Tinh cung ở phía tây Phong Bạo Dương lui về.
Lục Bình nhất thời cũng hít một hơi khí lạnh, nói:
- Ý tứ của ông ta là muốn tiêu diệt toàn bộ thực lực của Thủy Tinh cung ở phía tây Phong Bạo Dương sao?
Khánh Ly lão tổ cười khổ một tiếng, đáp:
- Chỉ sợ sẽ như vậy!
Lục Bình không khỏi hỏi:
- Chẳng lẽ ông ta không sợ chọc giận Thủy Tinh cung đại cử trả thù sao?
Mặc dù bốn nhà tông môn mượn danh nghĩa vây trừ ma la đuổi thế lực của Thủy Tinh cung đồng dạng là đắc tội Thủy Tinh cung, nhưng rốt cuộc có một lý do diệt giết ma la. Thế lực của Thủy Tinh cung chẳng qua là bị đuổi mà không phải bị tiêu diệt, song phương cũng không hoàn toàn xé rách da mặt.
Huống chi thực lực của bốn đại tông môn giống vậy không kém. Thủy Tinh cung cho dù có tâm phát tác nhưng cũng phải điềm lượng một trị giá cũng không đáng giá. Có thể nói lần này bốn đại tông môn liên thủ đạp thật chặt ranh giới cuối cùng của Thủy Tinh cung.
Nhưng nếu thật đúng là làm việc giống như Liệt Thiên Kiếm phái, chỉ hoàn toàn muốn cùng Thủy Tinh cung tuyên chiến rồi. Đến lúc đó Thủy Tinh cung tính toán cố kỵ thực lực của mấy nhà đại hình tông môn liên thủ, nhưng cũng không thể đối mặt tu sĩ mình bị tàn sát mà không nhúc nhích. Huống chi đối mặt cự hình tông môn bực này từ thất tổ khai thiên truyền thừa đến nay, ai có thể biết được bọn họ âm thầm còn cất giấu lá bài tẩy gì. Lục Bình nhớ tới một chút Càn Khôn Tửu Đỉnh dưới Lạc Tâm sơn, một thanh vũ phiến che trời ở bầu trời Cửu Huyền lâu, đến hiện tại hắn đều có chút không rét mà run.
- Tiêu Bạch Vũ cho rằng đây là một lần thời cơ tuyệt cao suy yếu Thủy Tinh cung. Thủy Tinh cung những năm này tới nay khuếch tán chung quanh, nhưng cũng khiến cho thực lực bên trong tông môn phân tán, chính là thời cơ mọi người kích phá.
- Mọi người kích phá sao? Đây chính là Thủy Tinh cung!
Lục Bình không nhịn được hỏi:
- Thất Phiến tiền bối có ý gì không?
Trên mặt Khánh Ly lão tổ cũng lộ ra một vẻ bất đắc dĩ, đáp:
- Thất Phiến sư huynh vốn cũng không đồng ý, nhưng mà sau khi cùng Tiêu Bạch Vũ mật đàm dường như có một ít do dự. Còn có Thiên Nguyệt tông Mãn Nguyệt lão tổ dường như cũng có chút không nắm được chú ý. Lần này quý phái động tới, Tiêu Bạch Vũ cũng dự định muốn gặp tiểu hữu một lần.
Lục Bình kinh ngạc nói:
- Tiêu Bạch Vũ hiện tại ở Thiên Huyền thành sao? Ông ta gặp ta làm gì? Chuyện này tự có bổn phái trưởng bối làm chủ, cũng không phải là vãn bối có thể quyết định.
Khánh Ly lão tổ nghe vậy cười nói:
- Tiểu hữu cần gì phải vọng tự phỉ bạc. Lấy địa vị của tiểu hữu hôm nay, coi như không nhúng tay vào chuyện của tông môn, một lời một bước đi sợ rằng lực ảnh hưởng với tông môn cũng lớn vô cùng. Nếu ta là Tiêu Bạch Vũ, cũng trước tiện tìm tới ngươi.
Lục Bình bất đắc dĩ cười cười, nói:
- Nhưng lúc này đây quyết định cuối cùng là bổn phái Khương Thiên Lâm sư bá. Ta sẽ tôn trọng ý kiến của sư bá.
Khánh Ly lão tổ cười cười, từ chối cho ý kiến ngôn ngữ của Lục Bình.
- Đúng rồi!
Lục Bình đột nhiên nhớ ra gì đó, nói:
- Tiêu Dao các có ý tưởng gì? Nếu đúng thật làm như vậy, thân ở Đông Hải Tiêu Dao các cùng Liệt Thiên Kiếm phái ngược lại sẽ thủ đương kỳ trùng, đối mặt Thủy Tinh cung trả thù.
Khánh Ly lão tố bất đắc dĩ nói:
- Đây chính là chỗ kỳ quái. Tiêu Dao các lần này cũng đứng bên phía Tiêu Bạch Vũ. Chính là bởi vì có Tiêu Dao các ủng hộ, Tiêu Bạch Vũ mới có thể có lòng tin khuyên ba phái khác như vậy.
Lục Bình sửng sốt, nhưng suy nghĩ một chút cũng bất quá bình thường. Lấy tình huống đối lập của Tiêu Dao các cùng Thủy Tinh cung, coi như tín toàn hơn nữa lần này quan hệ của song phương cũng không trở nên kém hơn. Về phần nói trả thù, những năm gần đây Tiêu Dao các bị Thủy Tinh cung chèn ép còn ít sao?
Bây giờ có cơ hội khiến cho Thủy Tinh cung ăn thua thiệt thật lớn, Tiêu Dao các đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Nói trên ý nghĩa nào đó lần này đề nghị của Tiêu Bạch Vũ sợ rằng mới là cùng Tiêu Dao các chân chính vừa bàn vào là đã hợp.
← Ch. 1414 | Ch. 1416 → |