← Ch.1502 | Ch.1504 → |
Do Thất Bảo Lôi Hồ bị Vũ Văn Phá Thiên hiến tế, lôi bằng lao ra từ trong cho dù là Long Hòe lão tổ cũng không làm gì được. Bất đắc dĩ, Long Hòe lão tổ tự thân thân hóa Chân Linh, rốt cục lần nữa chiếm được thượng phong trong đại chiến cùng lôi bằng.
Nhưng mà lôi bằng làm chỗ mấu chốt vừa ra của Thất Bảo Lôi Hồ, Long Hòe lão tổ rõ ràng biết được chút gì. Long Hòe lão tổ hóa thành mộc giao Chân Linh cao giọng cười nói:
- Chư vị trong lòng xem ra lúc trước nói có nhiều nghi ngờ với mỗ gia, nhưng hôm nay chính là thời điểm vì chư vị dâng lên chứng cớ!
Trong tiếng nổ ầm ầm chấn động ngoài mười mấy dặm, các bậc đại thần thông tới xem cuộc chiến tất cả đều nghe Long Hòe lão tổ nói. Họ biết được cuộc chiến hôm nay đã đến thời khắc mấu chốt nhất, đua nhau mỗi người giữ tâm thần lau mắt mà đợi.
Long Hòe lão tổ dứt lời biến thành mộc giao Chân Linh cuốn lên gợn sóng ba dặm, giương nanh múa vuốt lần nữa nhào tới lôi băng.
Lục Bình thấy vậy thầm nói một tiếng không tốt, lần này không phải là lui nữa, mà là thân hóa lưu quang dáng vẻ trực tiếp muốn bỏ chạy.
Tiêu Bạch Vũ cùng Nguyên Tửu lão tổ cũng biến sắc, tuy nhiên hai người rốt cuộc là Chân Linh tu sĩ. Mặc dù họ nhìn ra được Long Hòe lão tổ một kích này nguy hiểm, nhưng cũng không kinh hoàng giống như Lục Bình.
Chỉ có một vị Chân Linh tu sĩ khác thấy vậy hét lớn một tiếng, hô:
- Không tốt, mọi người mau lui!
Nghe Chân Linh tu sĩ nhắc nhở, tất cả bậc đại thần thông hiển nhiên đảm hàn. Người không chút nghĩ ngợi phản ứng nhanh lập tức rút người ta lại nhanh. Người hơi có chần chờ còn muốn nhìn một chút kết quả cuối cùng, quả thật thấy được phát sinh.
Trung ương của hai người chém giết cũng đột nhiên chợt yên tĩnh. Rồi sau đó trong tầm mắt mọi người khó có thể tin, ánh sáng thất sắc nổ bắn ra đầy trời. Mộc giao nhất cử xé lôi bằng kết quả thành một đoàn lôi quang nổ tung. Một vòng sóng gợn rõ ràng hình thành từ không gian chấn động khuếch tán ra phía ngoài. Mấy tên Thuần Dương cũng chậm một chút như vậy, cả người trong không gian chấn động bá tán bị phá tan thành từng mảnh, còn có mấy người mặc dù trốn ra tánh mạng, nhưng cũng mỗi người mang thương tàn.
Lục Bình cùng mọi người giương mắt nhìn lên, lại thấy khoảnh khắc chém chết lôi bằng trong bầu trời đã hiện đầy mây đen đen nhánh như mực. Mây đen lóe ra lôi quang trực tiếp đè xuống phía dưới, cho dù là đám người Lục Bình đều cảm thấy tâm quý dị thường.
Nguyên Tửu lão tổ kinh hãi kêu thành tiếng:
- Thiên phạt, đây là thiên phạt!
Chính là ngay lúc Nguyên Tửu lão tổ kêu lên, Long Hòe lão tổ Chân Linh chi khu đột nhiên phá vỡ hư không đi tới bầu trời Thất Bảo Lôi Hồ dần dần đổi thành hư ảo phảng phất tùy thời đều muốn biến mất, thân thể cao lớn ngoạn mệnh vung một cái. Một đoàn lôi quảng nổ lên toàn bộ thiên địa đều chấn động.
Rồi sau đó cái hồ lô da tím lần nữa từ hư ảo biến thành thật thể, đồng thời hơn mười đạo lôi quang nổ tung từ bên trong, bay tản ra bốn phương tám hướng. Các bậc đại thần thông xem cuộc chiến bốn phía hư không thấy vậy e sợ tránh không kịp, làm gì còn có tâm tư muốn nhìn tới cùng những lôi quang xì ra từ Thất Bảo Lôi Hồ chặn xuống.
Duy chỉ có Lục Bình một mực chú ý Thất Bảo Lôi Hồ trước đó cũng mơ hồ thấy được, Thất Bảo Lôi Hồ bị Long Hòe lão tổ một kích trực tiếp vỗ rơi vào nơi trú địa của Vũ Văn thế gia, sau đó toàn bộ Vũ Văn thế gia gia tộc trú địa đều hóa thành một mảnh lôi quang đại dương.
Vũ Văn thế gia xong rồi!
Không chờ Lục Bình cảm thán, một đạo trong hơn mười đạo lôi quang nổ tung bay ra từ Thất Bảo Lôi Hồ trực tiếp tới phương hướng chỗ Lục Bình. Một đạo lôi quang đó phảng phất rất có linh tính vậy, không ngờ lại thoáng thay đổi phương hướng trực tiếp đánh tới Lục Bình.
Lục Bình vốn cũng muốn tránh, thế nhưng ngay vào lúc này, Thất Bảo Lôi Hồ không ngờ lại nhất cử tránh thoát đi ra từ trong huyền không hải. Nếu không phải Long chi pháp tướng một móng lần nữa trấn áp nó, cơ hồ sẽ phải trực tiếp vọt ra từ trong tâm hạch không gian.
Trong lòng Lục Bình chợt động, Thất Bảo Lôi Hồ trong tâm hạch không gian chợt lóe rồi biến mất trong tay. Đồng thời một đạo lôi quang màu tím xông thẳng đến Lục Bình cũng chợt lóe rồi biến mất.
Lục Bình bất chấp Thất Bảo Lôi Hồ trong tâm hạch không gian xảy ra biến hóa gì, bởi vì một đạo thiên phạt lôi quang màu tím nổi lên đã lâu trong bầu trời trực tiếp phá vỡ hư không rơi vào đỉnh đầu mộc giao.
Long Hòe lão tổ kêu thảm một tiếng. Thân thể cao lớn nhất thời đập rơi xuống phía dưới. Trong tiếng vang tích lý ba lạp, mấy chục cái vảy màu xanh biếc vẩy ra, đồng thời còn có một đoàn huyết dịch màu đỏ xanh phi lạc tứ tán, giống như một cuộc huyết vũ hạ xuống giữa không trung.
Tuy nhiên không đợi huyết vũ rơi, theo tê tán lôi quang của thiên phạt rơi xuống liền nướng chín giọt máu hồng vẩy ra không còn một mống.
- Long Hòe lão tổ rốt cục đưa tới thiên phạt!
- Không, thiên phạt là con lôi bằng do Thất Bảo Lôi Hồ dựng dục dẫn tới.
- Làm sao có thể! Chẳng lẽ nói Vũ Văn thế gia thật đúng là có thủ đoạn đưa tới thiên phạt hay sao?
- Thủ đoạn mạnh hơn nữa cũng phải bày theo Thất Bảo Lôi Hồ, dù sao đó cũng là khai thiên đệ nhất thần khí. Long Hòe lão tổ được xưng tự chủ ý thức do Giao đạo nhân phân thân tu thành. Đừng quên lúc truyền thuyết khai thiên Giao đạo nhân chính là đội đầu cùng Bằng đạo nhân, Thất Bảo Lôi Hồ có thể áp Giao đạo nhân phân thân một đầu là chuyện đương nhiên!
Ngay vào lúc này, nghe được vốn trong trú địa của Vũ Văn thế gia sau khi Thất Bảo Lôi Hồ đập rơi sau hóa thành một mảnh lôi quang hô truyền tới một tiếng cười thảm, nói:
- Ha ha, Long Hòe, ngươi muốn diệt Vũ Văn thế gia ta, trước tiên qua cửa ải thiên phạt này rồi nói sau, cùng lắm thì đồng quy vu tận!
Tiếng nói vừa dứt, lôi quang "ừng ực" giữa hồ nổ lên một cổ sóng nhỏ. Vũ Văn Thương Thiên chống đỡ trong lôi quang hồ đến hiện tại rốt cục đèn cạn dầu, một vị Thuần Dương cuối cùng của Vũ Văn thế gia rốt cục vẫn lạc.
Lúc này cho dù Lục Bình cũng cảm thấy rét lạnh. Vũ Văn thế gia thật đúng là có thể đưa tới thiên phạt sao?
Muôn lôi cuồn cuộn trong hư không, hiển nhiên thiên phạt cũng không chỉ là một đạo lôi quang hạ xuống trước đó.
Ùng ùng!
Long Hòe lão tổ bị đập rơi xuống lòng đất trực tiếp lật ngược một ngọn núi, cười nói:
- Chưa từng nghĩ tạp mao điểu còn để lại thủ đoạn như thế này cho các ngươi, cũng do lão phu tính sai. Tuy nhiên nếu muốn dựa vào thiên phạt để lôi kéo lão phu cùng chôn theo cũng chưa chắc!
Thân thể cao lớn lần nữa phóng lên cao, Long Hòe lão tổ trực tiếp vượt qua dãy núi Thương Sơn sắp bay đi về phía chân trời phương đông.
Những thiên phạt hiển nhiên không dễ dàng bỏ qua cho ông ta như vậy, tin đồn thiên phạt phủ xuống đó chính là không chết không thôi. Từ khai thiên đến bây giờ, phàm Chân Linh tu sĩ đưa tới thiên phạt thì không người nào có thể chạy trốn từ trong đó. Thiên phạt lôi quang hạ xuống chẳng những uy năng vượt xa Thuần Dương lôi kiếp, hơn nữa một lần mạnh so với một lần, cho đến người tiếp nhận thiên phạt bây giờ không chịu nổi mà vẫn lạc.
Vào lúc Long Hòe lão tổ khó khăn lắm bay vọt dãy núi bầu trời Thương Sơn, quả nhiên lại là một đạo thiên phạt lôi quang đập rơi. Mộc giao Chân Linh lần nữa phát ra một tiếng hét thảm kinh thiên động địa. Thế nhưng lần này mộc giao chưa hề bị đập rơi vào đất, mà tiếp tục vụt nhanh về chân trời phía đông, tựa hồ muốn hết sức thoát khỏi thiên phạt truy kích vậy.
Nhưng thiên phạt nếu phủ xuống, làm gì phi độn thì có thể thoát khỏi? Vô luận Long Hòe lão tổ người ở chỗ nào, thiên phạt tùy thời đều sẽ phủ xuống trên đầu của ông ta.
Chỉ có Lục Bình cùng đám người Nguyên Tửu lão tổ như có điều suy nghĩ. Họ suy đoán Long Hòe lão tổ lúc này đương nhiên muốn chạy về Vẫn Lạc mật địa, theo Vạn Độc Thương Khung Bích do Giao đạo nhân lưu lại ngăn cản thiên phạt.
Nghĩ tới đây, mọi người trong lòng chợt run lên. Nếu như lời Vạn Độc Thương Khung Bích thật đúng là có thể ngăn cản thiên phạt, ... phải biết loại suy đoán này cũng không phải là không khả năng.
Chính vào lúc này, Long Hòe lão tố đã chạy trốn tới chân trời sau khi mạnh mẽ chặn thiên phạt lôi quang, xa xa hướng các bậc đại thần thông còn ở bốn phía Thương Sơn hô:
- Vũ Văn thế gia đã diệt, Thất Bảo Lôi Hồ cũng đã bị lão phu làm bị thương nặng. Bí mật mà Vũ Văn thế gia bảo vệ từ khi khai thiên cho đến bây giờ sắp được vạch trần. Chư vị chớ rời đi, cũng tốt chứng kiến một trong âm mưu lớn nhất từ khai thiên đến nay! Ah... ah... a...
Dứt lời, chân trời lại là một tiếng kêu thảm truyền tới, lần này Long Hòe lão tổ không thể cứng rắn ngăn cản. Thân thể cao lớn lần nữa bị thiên phạt đập rơi trên mặt đất, nhưng ngay sau đó lại phóng lên cao tiếp tục phi độn đi về phía đông.
Long Hòe lão tổ nói mặc dù làm tại chỗ không ít bậc đại thần thông động tâm, nhưng mọi người đầu tiên cũng không hẹn mà cùng lần nữa cách xa dãy núi Thương Sơn. Mặc dù phần lớn người đều chưa từng rời đi, nhưng trong lòng mỗi người đối với âm mưu của Long Hòe lão tổ nói đã làm xong phòng bị.
Lúc này Lục Bình cũng rốt cục có chút thời gian tra xét một đạo lôi quang màu tím bắn ra từ trong Thất Bảo Lôi Hồ, sau đó lại bị lôi hồ trong tâm hạch không gian của hắn nuốt mất.
Tuy nhiên vừa lúc đó, trú địa của Vũ Văn thế gia vốn bởi vì Thất Bảo Lôi Hồ bị Long Hòe lão tổ hóa thành lôi quang hồ vào lúc này nhanh chóng sụp xuống. Các bậc đại thần thông nhìn thấy hiện tượng này không khỏi từng người một như lâm đại địch.
← Ch. 1502 | Ch. 1504 → |