Vay nóng Tinvay

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 1538

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 1538: Vào trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Shopee


Long Hòe lão tổ nói rất nhiều có liên quan tới chuyện lý thú giữa khai thiên thất tổ mà ông ta kế thừa. Chút thứ đó có thể nói địa đạo đạo khai thiên tin tức bí mật, thậm chí bao gồm một ít miêu tả của Giao đạo nhân đối với tính tình mấy vị khai thiên lão tổ khác, đánh giá cách làm việc vân vân.

Những thứ đồ này không chỉ Lục Bình, chính là tất cả Chân Linh tu sĩ khác sau khi nghe hiển nhiên cũng đều thần thái khác nhau. Có thể thấy những tin tức bí mật này mang tới cho mọi người bất ngờ không ít.

Nhưng mà chút tin tức bí mật này trong tu luyện giới có lẽ có thể đưa tới phong ba cực lớn, trong đó chân chính dính đến thông đạo đại trận cũng cực ít.

Lục Bình không biết Long Hòe lão tổ rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu điều không nói ra, nhưng hắn biết được Long Hòe lão tổ cũng có bí mật của ông ta. Hơn nữa Lục Bình tin tưởng tất cả Chân Linh tu sĩ tại chỗ đều cùng một dạng hoài nghi như hắn. Thậm chí bản thân Long Hòe lão tổ cũng biết không có người hoàn toàn tin tưởng ông ta.

Thế nhưng phải làm thế nào đây, chỉ cần tất cả mọi người cùng tiến vào thông đạo đại trận vậy là đủ rồi. Đến lúc đó vì xông phá gia trì trói buộc trên người bọn họ, tất cả tu sĩ mơ tưởng theo đuổi để cầu trường sinh, bọn họ đều không thể không đứng bên mình.

- Nơi này chính là cửa vào của thông đạo đại trận, cánh cửa rời khỏi phương thế giới này đúng không?

Long Hòe lão tổ cười đáp:

- Mỗi một Chân Linh tu sĩ đều có thể thông qua trong minh minh cảm ứng đối với vô hạn tinh không mà tìm được một chỗ khe hở duy nhất của phương thế giới này!

Vách bằng đá đứng thẳng tắp vút tới trời, cho dù những Chân Linh tu sĩ tự tin ở phương thế giới này tâm dữ thiên tề, lúc này đứng dưới vách bằng cũng có thể rõ ràng cảm nhận được tự thân nhỏ bé.

- Tiền bối đã tới nơi này sao?

Thất Phiến lão tổ kinh ngạc hỏi.

- Làm sao có thể!

Long Hòe lão tổ thấy buồn cười:

- Bất quá là thừa kế chút ký ức do Giao đạo nhân lưu lại thôi, thật ra thì phàm Chân Linh tu sĩ đi tới Bắc Băng nguyên đều sẽ tìm tới nơi này.

Mấy vị Chân Linh tu sĩ chớp mắt thấy vách bằng lập tức bắt đầu thị triển các loại đồng thuật thần thông, tựa hồ có thể nhìn thấu chân tướng sau vách bằng.

Trong lòng Lục Bình chợt động, ánh sáng màu vàng tím trong hai mắt đột nhiên bắn ra ba thước, đưa đến không ít Chân Linh tu sĩ nhìn qua phía hắn. Tuy nhiên hôm nay Lục Bình sớm đã không che che giấu giấu thực lực của mình nữa, mặc cho những Chân Linh tu sĩ khác suy đoán đối với loại thần kỳ đồng thuật của hắn.

Trong chư vị Chân Linh tu sĩ tại chỗ không phải là không người tu luyện qua Tam Thanh Chân Đồng, thế nhưng Lục Bình Tam Thanh Chân Đồng sau khi tu luyện viên mãn, hay bởi vì lúc dung hợp huyết mạch của Huyết Ưng nhất tộc, khiến cho đồng thuật thần thông của hắn tiến hơn một bước. Sau khi thành tựu Chân Linh, đồng thuật của Lục Bình thậm chí có thể khám phá hư không.

Bản thân Lục Bình mặc dù cũng không tinh thông trận pháp, nhưng dựa vào đồng thuật thần thông hai mắt của hắn, phần lớn trận pháp của phương thế giới này đều có thể bị Lục Bình nhìn ra hư thật mà dễ dàng phá giải.

Thế nhưng khi Lục Bình nhìn mảnh vách bằng ánh mắt phảng phất bị một tầng đồ vật không thấy rõ trở cách. Tầng đồ vật ấy khiến cho Lục Bình quen thuộc dị thường, chính là không gian bích chướng của phương thế giới này.

Trong lòng Lục Bình chợt động, ánh mắt nháy nháy, tuy nhiên vẫn không cách nào hoàn toàn phá vỡ đạo không gian bích chướng ấy. Nhưng hắn có thể loáng thoáng thấy phía sau đạo không gian bích chướng tựa hồ đứng vững thứ gì quen thuộc. Lục Bình khẽ cau mày.

Lúc này, mấy vị Chân Linh tu sĩ thi triển đồng thuật thần thông đua nhau tan hết linh quang trong hai mắt, nhìn thấy hai mắt của Lục Bình vẫn lóe ra ánh sáng, vì vậy đua nhau nhìn về phía hắn.

- Lục tiểu hữu có phát hiện gì không?

Bích Hải linh xà tộc trưởng Sở Phiên Vân hỏi trước.

Lục Bình thu liễm ánh sáng trong hai mắt, lắc lắc đầu đáp:

- Nhìn không rõ lắm.

Mọi người cho rằng Lục Bình chẳng qua vì đẹp mặt mũi mà hàm hồ kỳ từ, thật ra thì không thấy gì cả, trong lòng thầm nghĩ Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cuối cùng quá mức trẻ tuổi, tu vị thực lực mặc dù có, nhưng lòng háo thắng của người trẻ tuổi này cũng không giảm. Thiên Mã tộc trưởng đó thậm chí mặt ngậm giễu cợt cười nhạt ra tiếng. Ngay cả Sở Phiên Vân cũng cho rằng như thế, lắc đầu một cái liền không hỏi thăm Lục Bình nữa.

- Có một chuyện vãn bối thật ra vẫn một mực không hiểu!

Thấy tất cả mọi người nhìn về hắn, Lục Bình cau mày hỏi:

- Nếu phương thế giới này bản năng bài xích Chân Linh tu sĩ, hiển nhiên là không muốn Chân Linh tu sĩ dừng lại ở chỗ này. Như vậy vì sao lại chỉ có ở Bắc Băng nguyên lưu lại một chỗ khe hở duy nhất này?

- Trên thực tế sau khi bọn ta thành tựu Chân Linh có thể rất rõ ràng cảm nhận được thần thông tự thân chưởng khống đương nhiên dễ dàng tê liệt không gian của phương thế giới này, thậm chí có thể cực kỳ nhanh chóng tiến hành đi xuyên không gian khoảng cách dài.

Thấy mọi người nghe được mình nói đều gật đầu bày tỏ công nhận, hiển nhiên mọi người tại chỗ sau khi thành tựu Chân Linh đều có thể cảm nhận được trạng huống này, Lục Bình bấy giờ mới cuối cùng hỏi:

- Như vậy vì sao bọn ta không thể trực tiếp phá vỡ không gian trực tiếp rời khỏi phương thế giới này?

Thiên Mã tộc trưởng lạnh giọng nói:

- Đây có cái gì không rõ ràng lắm. Ý tưởng của ngươi sợ rằng chư vị ở đây đều đã từng có qua. Lão phu không tin người vào thời điểm lấy Chân Linh tu vi thi triển không gian thần thông không cảm giác được phương thế giới cảnh kỳ đổi với ngươi. Sợ là một khi người muốn như vậy, lập tức sẽ có thiên phạt vô cùng tận hạ xuống, đến lúc đó chỉ có một con đường chết!

Hạng lão tổ cũng nói:

- Tuổi của lão phu được lâu một chút, trong mọi người ở đây sợ rằng kế dưới Long Hòe tiên sinh. Trên thực tế Lục tiểu hữu nói tu luyện giới cũng không phải là không người đã từng làm qua như vậy. Tuy nhiên trong lúc bọn họ cố gắng phá vỡ không gian, thiên phạt đã biến những người đó thành tro bụi!

Thiên Mã tộc trưởng nhỏ giọng nói:

- Lục đạo hữu tuổi nhỏ nhất, không biết những thứ này cũng tình hữu khả nguyên!

Lục Bình không để trong mắt sự giễu cợt của Thiên Mã tộc trưởng, mà quay người hỏi Long Hòe lão tổ:

- Vãn bối thật ra thì chân chính muốn hỏi là, vãn bối nói những thứ này rốt cuộc là phương thiên địa này vốn như vậy, hay là có người cố ý làm nên?

Bích Hải linh xà tộc trưởng Sở Phiên Vân nghe vậy quét Long Hòe lão tổ bên cạnh một cái, hỏi:

- Ý của tiểu hữu là nói, đây hết thảy là có người cố ý làm nên?

Lục Bình nhìn thẳng Long Hòe lão tổ, hỏi:

- Tiền bối cho là thế nào?

Long Hòe lão tổ đối mặt với vách bằng trơn nhẵn, dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, trầm mặc hồi lâu lúc này mới đáp:

- Ngươi đoán không sai, vốn dĩ không gian bích chướng của phương thế giới này căn bản không thể nào ngăn trở tu sĩ thành tựu Chân Linh. Bọn họ tùy thời cũng có thể ở bất kỳ địa phương nào của phương thế giới này phá vỡ không gian rời khỏi phương thế giới này. Hôm nay phương thế giới này đích xác là bị khai thiên thất tổ lấy đại thần thông bày trận pháp cấm cố, khiến cho Chân Linh tu sĩ một khi cố gắng phá vỡ không gian bích chướng sẽ đưa tới thiên phạt trừng phạt, chỉ để lại lối đi chỗ Bắc Băng nguyên, hơn nữa còn bị trận pháp nặng nề bao vây lại.

- Tại sao? Khai thiên thất tổ tại sao muốn như vậy?

Một vị nhân tộc Chân Linh tu sĩ không nhịn được hỏi.

- Vì bảo vệ phương thế giới này!

Long Hòe lão tổ ung dung nói:

- Khi khai thiên thất tổ phát hiện phương thế giới này trong vô hạn tinh không, phương thế giới này chỉ bất quá mới vừa thành hình, tùy thời cũng có thể nguy hiểm lật đổ. Vì phòng ngừa cường giả trong tinh không phát hiện cũng như bảo vệ phương thế giới này trưởng thành, khai thiên thất tổ năm đó chỉ có thể bày đại trận ẩn giấu phương thế giới mới sinh này.

- Tuy nhiên cứ như vậy, bởi vì đại trận ảnh hưởng, Chân Linh cường giả không cách nào trực tiếp đánh vỡ không gian bích chướng của phương thế giới này. Cũng may thất tổ để lại lối đi ở Bắc Băng nguyên, Chân Linh tu sĩ có thể thông qua thông đạo đại trận trở ra phương thế giới này, tiếp tục đuổi cầu con đường trường sinh con đường cường giả trong vô hạn tinh không.

Long Hòe lão tổ giải thích mặc dù hợp tình hợp lý, nhưng tại chỗ tất cả Chân Linh làm sao có thể nghe không ra ý ngoài lời nói của lý do này. Rất hiển nhiên, phương thế giới này ra đời ban đầu được khai thiên thất tổ phát hiện, hơn nữa bởi vì một ít duyên cớ không người biết, khai thiên thất tổ hiển nhiên không nguyện để cho những cường giả khác trong vô hạn tinh không phát hiện phương tân sinh thế giới tồn tại, lúc này mới bày đại trận đem phương thế giới này hoàn toàn ẩn giấu.

Về phần khai thiên thất tổ rốt cuộc mưu đồ gì, xem ra đây cũng là duyên cớ khai thiên thất tổ sau khi rời đi từ thông đạo đại trận thì cũng không trở về qua phương thế giới này nữa.

Long Hòe lão tổ cười khổ nói:

- Lão phu nói đều được từ trong những truyền thừa ký ức rời rạc đó. Về phần tin hay không tin, đều phải lấy phán đoán của chư vị quyết định. Thứ mà lão phu biết cơ hồ đều đã báo cho chư vị, nếu không có những nghi vấn khác, bọn ta dựa theo phương thức hợp tác thương nghị trước đó tiến vào thông đạo đại trận. Nếu thành hoàn toàn thoát khỏi phương thế giới này phiên ly, con đường trường sinh có thể tiếp tục tiến bước; nếu không thành, xem ra phương thế giới này ngày sau không còn cách nào hội tụ lên lực lượng giống như bọn ta hôm nay. Phương thế giới này sẽ hoàn toàn trở thành một vũng nước chết.

Thấy tất cả mọi người không nói lời nào, Long Hòe lão tổ cười nói:

- Như vậy, lão phu vào trước!

Dứt lời, ông ta trước một bước đi tới vách băng.

Trong lúc mắt thấy Long Hòe lão tổ sắp đụng vào vách băng, ánh mắt của Lục Bình chợt động, lại thấy Hạng lão tổ đột nhiên bước nhanh về phía trước, trong phút chốc cùng với Long Hòe lão tổ đụng vào vách băng tịnh giá tề khu. Hai người cùng tiến vào trong vách băng.

Mà theo sát sau Hạng lão tổ là vị nữ tu bị Lục Bình hoài nghi là Trùng tộc Chân Linh tu sĩ. Người này hiển nhiên cùng chú ý với Hạng lão tổ, tuy nhiên cuối cùng lại chậm hơn hai người một bước tiến vào trong trận.

Động tác của Hạng lão tổ cùng Chân Linh nữ tu lập tức đưa tới mọi người tại chỗ chú ý. Lục Bình hơi suy tư liền suy nghĩ rõ tâm tư của Hạng lão tổ cùng người nữ tu kia. Mặc dù Lục Bình cho rằng hai người quá nhiều đa nghi, nhưng trong lòng vẫn tồn để ngừa vạn nhất, vì vậy lập tức cất bước đi tới vách băng, đồng thời cùng hắn còn có Lục Kiếm lão tổ và Tiêu Bạch Vũ.

Vách băng này nếu là tu sĩ có tu vi Chân Linh tu sĩ trở xuống chạm tới chính là một mặt vách tường hàn băng rõ ràng. Sự rét lạnh trên đó thậm chí có thể đem pháp tướng tu sĩ trở xuống trực tiếp bị thương vì băng giá, mà pháp tướng tu sĩ cũng không cách nào đánh nát mảnh vách băng này nhìn một chút thứ sau vách băng.

Thời điểm Chân Linh tu sĩ đi lên trước, vật che giấu lại biến thành một mặt như ngăn nhãn pháp vậy. Khoảnh khắc Lục Bình đụng vách bằng cả người vào hết biến mất không thấy đầu nữa.

Nhưng trong lúc Lục Bình vào vách băng tiến vào thông đạo đại trận, nghĩ tới tình cảnh trước đó lấy đồng thuật màu vàng tím mơ hồ thấy, trên dưới quanh thân của hắn đột nhiên tràn đầy nổi lên một tầng quang mạc tím bầm cũng không thấy.

Hô! Hô!

Hai mắt của Lục Bình chưa thấy rõ ràng tình cảnh trong thông đạo đại trận, lập tức đã cảm nhận được thiên địa nguyên khí nồng đặc bao phủ tới quanh thân, đây là...

Không đợi vui sướng trong lòng buông thả, một cổ nguy cơ trực thấu tâm thần đã lấy thế tấn lối không kịp che tai đánh tới.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1594)