← Ch.1575 | Ch.1577 → |
Lục Bình đột nhiên tế lên Thất Bảo Lôi Hồ chẳng những làm bằng đạo nhân rất kinh hãi, chính là nhóm mấy người Long Hòe lão tổ cũng hoàn toàn không ngờ trong tay của hắn lại còn có một món đại sát khí như vậy!
Mặc dù Thất Bảo Lôi Hồ không phải là món chân chính khai thiên thần khí trong tay Bằng đạo nhân khi xưa, nhưng cũng là điển hình Thất Bảo Lôi Hồ.
Lúc này đạo Lôi Chi Bản Nguyên ở đỉnh đầu Bằng đạo nhân sau trận đánh ở Thương Sơn đã mất đi chân chính khai thiên thần khí che chở, mặc dù sau đó phần lớn được Bằng đạo nhân lần nữa thu nạp.
Nhưng nói cho cùng, Thất Bảo Trong lôi hồ chân chính lợi hại là Lôi Chi Bản Nguyên dụng dục trong đó. Bản thân của Thất Bảo Lôi Hồ chỉ là một món dung khí dùng để chứa đựng đồ có phẩm chất khá đặc thù mà thôi.
Vậy mà món dung khí này đối với Lôi Chi Bản Nguyên có lực hút không gì sánh kịp!
Lục Bình có Thất Bảo Lôi Hồ nơi tay hoàn toàn có thể không nhìn Bằng đạo nhân mượn Lôi Chi Bản Nguyên thi triển ra cắn trả thần thông. Chẳng những như vậy, Lục Bình thậm chí bắt đầu chủ động ngự sử lôi hồ cướp đoạt Lôi Chi Bản Nguyên.
Cướp đoạt, đích xác là cướp đoạt!
Không giống với Long Hòe lão tổ ngăn chặn, Hạng lão tổ quấy rầy cùng với Hồ Điệp Tiên Tử tiểu đả tiểu nháo, Lục Bình dựa vào Thất Bảo Lôi Hồ trực tiếp cùng Bằng đạo nhân nhằm vào Lôi Chi Bản Nguyên triển khai cướp đoạt.
Bằng đạo nhân muốn thông qua Lôi Chi Bản Nguyên tới trọng tố thân thể bản nguyên thần thông, mỗi một đạo Lôi Chi Bản Nguyên thần thông ngưng tụ đều cần hao phí đại lượng Lôi Chi Bản Nguyên. Mà Lục Bình tuy rằng không cách nào lập tức có thể chưởng khống đại lượng Lôi Chi Bản Nguyên như Bằng đạo nhân như vậy, nhưng hắn cũng không cần như Bằng đạo nhân trong quá trình ngưng luyện thần thông không thể không chậm lại thu nạp đối với Lôi Chi Bản Nguyên. Thất Bảo Lôi Hồ giống như một động không đáy, mặc dù tốc độ thu nạp không nhanh, nhưng cực kỳ quân hành hơn nữa cuồn cuộn hút vào Lôi Chi Bản Nguyên được Bằng đạo nhân dựng dưỡng mấy vạn năm.
Bằng đạo nhân tích lũy mấy vạn năm, Lôi Chi Bản Nguyên dùng để ngưng tụ chín đạo bản nguyên thần thông vốn dư sức có thừa, không biết sao cũng không thể chịu được Thất Bảo Lôi Hồ cướp đoạt như vậy, sợ không lâu lắm Lôi Chi Bản Nguyên sẽ không còn đủ nữa.
Bằng đạo nhân lần đầu tiên hiển lộ ra vẻ kinh hoàng!
Nếu như nói trước đó đám người Lục Bình liên thủ khuấy loạn Bằng đạo nhân thu nạp Thất Đại Bản Nguyên nhưng mà chỉ là khiến cho lão ta cực kỳ tức giận, trong lòng vẫn coi những người này chẳng qua là thứ xấu xa bỉ ổi mà thôi, lúc này Bằng đạo nhân rốt cục lần đầu tiên hiển lộ ra vẻ kinh hoảng!
Nếu ngưng luyện Lôi Chi Bản Nguyên không thể thành, mình trù mưu từ khai thiên đến bây giờ thật sẽ phải giỏ trúc múc nước một cuộc vô ích rồi!
Tám đại bổn nguyên, mỗi một đạo bản nguyên đều khai ích, nhưng mỗi một đạo bản nguyên đều không thể ngưng luyện tới hoàn mãn. Nói cách khác Bằng đạo nhân lúc này không lấy Sinh Linh sát mạnh mẽ trọng tố thân thể, nhưng tu vị vẫn giữ lại Chân Linh đệ nhất cảnh!
Điều này cũng đã đành, chỗ mấu chốt nhất là với tám đại bổn nguyên khắp nơi không thành, thế tất sẽ khiến cho Bằng đạo nhân mất đi khả năng hòa tám đại bải nguyên thần thông nhất cử đánh vào Chân Linh thứ chín cảnh!
Hỗn độn cảnh bất thành, trường sinh chi đồ tất đoạn!
Bằng đạo nhân cũng không còn thẩm thị cùng cao ngạo như trước nữa. Lão ta cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Lục Bình ở nơi xa lấy Thất Bảo Lôi Hồ hiệu chỉnh để hút vào Lôi Chi Bản Nguyên. Ánh mắt ghê người có vẻ như muốn nuốt gọn và tiêu diệt nó vậy.
Đáng tiếc lúc này Bằng đạo nhân vẫn không dám vọng động thân thể. Thân thể chợt động, thần thông ngưng tụ tất đoạn, còn không nếu nhân cơ hội này cướp đoạt nhiều hơn một ít bổn nguyên, có thể luyện thành một đạo thần thông chính là một đạo...
Bằng đạo nhân rùng mình cả kinh, mình sao phải toát ra ý tưởng như vậy? Sự tự tin cao cao tại thượng nắm chắc phần thắng trước đó không ngờ lại bất tri bất giác trôi qua trong lặng lẽ. Đám con kiến hôi này không ngờ lại dồn mình đến tình cảnh như thế!
Nhớ tới năm đó bảy người ở chỗ này đánh nhau dữ dội như thế, cuối cùng chỉ có một người mình dựa vào tu vị cao hơn một bậc mà còn sống sót. Nhưng mình cuối cùng cũng bị thương nặng mà kéo dài sức tàn, ngay trong lúc sắp chết không thể không từ bỏ thân thể, lấy Chân Linh hợp đạo với bổn nguyên của phương thiên địa này để sống đến hiện tại.
Nhưng hợp đạo thiên địa bổn nguyên hiển nhiên có thể làm Chân Linh bất diệt, lấy lực một người chống lại một phương thiên địa bổn nguyên. Phương thiên địa này không lúc nào là không ở đây đồng hóa Chân Linh, mẫn diệt linh trí, cho đến cuối cùng hóa thành khôi lỗi của phương thiên địa này. Tuy chúa tể thiên địa lại không thất tình lục dục, Bằng đạo nhân đã không còn là mình.
Bằng đạo nhân hơn ba vạn năm qua mưu đồ, mong muốn bất quá chính là rời khỏi phiên ly của bổn nguyên ở phương thiên địa này, lần nữa trở về tự ta. Vì thế lão ta không tiếc phong bế con đường trường sinh bên ngoài đi thông phương thế giới này, săn giết thành tựu Chân Linh tu sĩ, đoạt bổn nguyên của họ, tạo hóa Ma La nhất tộc, không ngừng khơi mào tai kiếp, với thu góp Sinh Linh sát trong tử nạn trọng tố thân thể, tích góp thiên địa bổn nguyên, ...
Hôm nay đây hết thảy mắt thấy sắp đại công cáo thành, không ngờ vào thời khắc tối hậu lại phải bị hủy trong tay một nhân tộc tu sĩ!
Đây nhất định hay sao?!
Bổn tôn tung hoành thiên hạ cầu bất quá trường sinh tiêu dao, nếu trường sinh một đường đoạn tuyệt, chính là sống tạm hơn ngàn trăm năm có ý nghĩa gì!
Ánh mắt của Bằng đạo nhân gắt gao nhìn chằm chằm Thất Bảo Lôi Hồ đỉnh đầu Lục Bình, trong ánh mắt lóe lên vẻ hi ký cùng tham lam. Nếu mình có thể nhất cử đoạt được vật kia, chí ít cũng có thể trì hoãn ngưng tụ Lôi Chi Bản Nguyên thần thông, hy vọng trường sinh của mình có thể còn có một đường cơ hội.
Bằng đạo nhân đột nhiên quát to một tiếng. Lôi Chi Bản Nguyên treo giữa không trung ngưng tụ thành một đoàn nhất thời giống như nước sôi dâng lên khỏi ấm vậy. Một đoàn lôi thủy màu vàng đột nhiên nổ tung, một tiếng nổ vang trong hư không, trực tiếp phá vỡ hư không, vỗ đầu che mặt tưới xuống trên người của Lục Bình.
Một đạo lôi quang đó sợ không phải trực tiếp liền đi một phần ba Lôi Chi Bản Nguyên còn thừa lại, đã là cực hạn lúc này Bằng đạo nhân có thể chưởng khống. Lão ta muốn dùng đạo Lôi Chi Bản Nguyên xông phá cực hạn Lục Bình có thể chưởng khống, đánh vỡ Lục Bình nắm giữ Thất Bảo Lôi Hồ, tốt nhất khiến cho nhân cơ hội cướp cái lôi hồ vào tay mình.
Lôi hà cuồn cuộn mà đến chính là khiến cho Lục Bình một thời gian cũng rất sợ hãi, dưới sự bất đắc dĩ cao giọng hô:
- Chư vị đạo hữu giúp ta
Dứt lời, một cái Thuần Dương cự đỉnh dâng lên, trôi dưới Thất Bảo Lôi Hồ.
Long Hòe lão tổ trước tiên đã nhìn thấu sự tính toán của Bằng đạo nhân, xuất thủ trước tương trợ, hô:
- Bảo vệ lôi hồ!
Vô luận thủ đoạn mỗi người ra sao, chỉ có Thất Bảo Lôi Hồ mới là thủ đoạn duy nhất phản chế Lôi Chi Bản Nguyên. Nếu không, những người khác trước mặt Lôi Chi Bản Nguyên chỉ có thể bó tay chờ chết!
Lôi hà rũ xuống, Thất Bảo Lôi Hồ trong nháy mắt liền bị bao phủ. Nhưng lôi hà chợt co rúc lại, bị lôi hồ thu nạp một phần ba đạo lôi hà đó.
Đạo lôi hà mặc dù vượt ra khỏi cực hạn lúc này Thất Bảo Lôi Hồ có thể thu nạp, nhưng cũng không cách nào xanh phá nó. Bằng đạo nhân cũng không đoạn tống một tia hi vọng cuối cùng của bản thân. Vốn dĩ mục đích của lão ta là chưởng khống Thất Bảo Lôi Hồ của Lục Bình.
Một thanh cự chùy ngang trời đập tới. Lúc này trên Thủy Tinh chùy khanh khanh oa oa, khắp nơi đều có dấu vết bị Lôi Chi Bản Nguyên ăn mòn, làm gì còn giống như một thanh khai thiên thần khí. Nó cũng giống như là một đoàn con bù nhìn thiết rách nát, nhưng càng như vậy mới càng làm cho người ta cảm thấy một cỗ khí thế hùng hồn đến khiến cho người ta đè nén. Đây có lẽ mới là diện mục thật sự của khai thiên thần khí này.
Cô đồng!
Một tiếng nổ trầm muộn truyền tới, giống như cự chùy trong lôi hà trút vào như một đám nước lớn tưới lên, thậm chí còn mang theo một mảnh chấn động. Lôi hà theo đó lần nữa co rúc lại một phần ba.
Thủy Tinh chùy thấu sông mà qua, trên bản thể của thần khí thậm chí còn lưu lại lôi quang nồng đậm. Một tiếng nổ giòn tích ba, một khối ban bác tinh thể bạn bác lớn chừng quả đấm tróc ra từ trên cự chùy, khiến cho thần khí này nhìn qua lộ vẻ tàn phá hơn.
- A...
Một tiếng thét chói tại đột nhiên truyền ra từ trong Thuần Dương cự đỉnh trôi trên đỉnh đầu Lục Bình. Lôi hà xuyên thẳng vào trong đỉnh, trong nháy mắt xuyên thủng cự đỉnh. Một món Thuần Dương linh bảo vì vậy bể tan tành. Mà đạo lôi hà chỉ còn lại có một phần ba cũng không miễn bị ngăn cản!
← Ch. 1575 | Ch. 1577 → |