Vay nóng Homecredit

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0225

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0225: Bắc Minh Đan Hội
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Shopee


- Bắc Minh đan hội?

Lục Bình kinh ngạc nhìn Lý Mậu Lâm hỏi.

- Không sai!

Lý Mậu Lâm cười híp mắt nhìn Lục Bình giải thích:

- Bắc Minh thành lập đã có mấy ngàn năm, vì muốn quảng nạp hiền tài giúp thực lực tự thân lớn mạnh nên mới lập ra truyền thống này. Mỗi hơn trăm năm, gần tới khánh điển mừng ngày thành lập, Bắc Minh sẽ cử hành một loạt hoạt động. Bắc Minh Đan nguyên đại hội này chính là một trong trong số đó.

- Ý của Lý tiền bối là vãn bối sẽ đại diện cho Lý gia đến đó tham dự?

- Đúng vậy! Lý Mậu Lâm thần sắc phấn chấn đáp.

Lục Bình liếc mắt Lý Tu Trúc cùng Sở Đình ngồi một bên, thấy hai người đang lấy mắt nhìn hắn, chần chừ một chút, rồi hỏi:

- Bây giờ Sở tiểu thư lên cấp đoán đan kỳ, xem ra đan thuật của cô nương có thể xưng là luyện đan đại sư rồi, tiền bối vì sao không để cho Sở tiểu thư đi đến đó?

- Cái này ấy à?

Lý Mậu Lâm nhìn Sở Đình một chút, phảng phất có chút khó có thể mở lời.

- Bởi vì ta sẽ không tham gia Đan nguyên đại hội. Về phần nguyên nhân thì xin Lục huynh thứ lỗi, hiện giờ ta không thể nói ra được.

Sở Đình thấy Lý Mậu Lâm như vậy, trực tiếp giải thích cho Lục Bình.

Lý Mậu Lâm thấy Sở Đình nói như thế, cũng chỉ dùng ánh mắt nhìn về phía Lục Bình hỏi ý.

Lục Bình suy nghĩ một chút, bởi vì Lý gia mở ra hộ phủ đại trận, dùng linh mạch giúp hắn luyện hóa bản mệnh pháp khí, điều này đối với Lục Bình coi như là một món đại ân tình, vì vậy hắn nói:

- Cũng tốt, tại hạ cũng đang muốn có kiến thức về loại đại tràng diện này một phen, đối với thuật luyện đan của tại hạ xem ra cũng là một loại xúc tiến.

Lý Mậu Lâm thấy Lục Bình đáp ứng, mừng rỡ vô cùng, đem mấy món đồ ở trên bàn đẩy tới trước mặt hắn, nói:

- Lục huynh đệ có thể đáp ứng, Lý gia ta trên dưới vô cùng cảm kích, những thứ này kính xin Lục tiểu huynh đệ nhận lây.

Lục Bình cũng không từ chối, toàn bộ thu vào trong nhẫn trữ vật. Lý Mậu Lâm vừa rồi đã giới thiệu qua những món đồ này gồm: một khối ngọc bài là thỉnh phù để tham gia Đan nguyên đại hội, một khối thân phận bài làm khách khanh trưởng lão của Lý gia. Ngoài ra còn có một cái trữ đại vật nhỏ, bên trong chứa đựng trăm cây năm trăm năm linh thảo dùng để luyện chế dung huyết hậu kỳ đan dược cùng 500 khối linh thạch trung phẩm,

Trước mắt linh thảo cùng linh thạch chính là những thứ Lục Bình cần, đặc biệt là linh thạch. Bởi vì sau hai chuyện ở giao dịch hội và luyện chế Nguyên thần châu, cộng thêm hắn một mực thu thập linh thảo, trên người vốn có hơn hai vạn tài sản bây giờ còn dư lại không bao nhiêu.

Lý Mậu Lâm thấy Lục Bình thu lấy những thứ ấy, sắc mặt buông lỏng, lại nói:

- Đan nguyên đại hội lần này, tiểu nữ cùng Sở sư điệt cũng sẽ cùng nhau đến đó. Sở sư điệt tuy không tham dự Đan nguyên đại hội, nhưng lần thịnh hội này vô luận như thế nào cũng phải đi thưởng thức một phen.

Lục Bình không ngạc nhiên chút nào, gật đầu một cái. Loại giao lưu và hỗ tương so tài đại quy mô của đan sự như thế này đối với mỗi vị luyện đan sư mà nói đều có sức hấp dẫn trí mệnh. Cho dù là Sở Đình dù hiện giờ đã đạt đến luyện đan đại sư cũng là như vậy.

Khoảng cách từ đây đến Đan nguyên đại hội còn những hai năm, Lục Bình dự định nhân cơ hội này đi ra ngoài du lịch một phen. Hai năm sau hắn sẽ trực tiếp đến Đan nguyên đại hội cử hành ở Bắc Minh, cũng là trú địa Càn Nguyên đảo của Bắc Minh, cùng hai người Lý Tu Trúc và Sở Đình ước hẹn gặp nhau.

Sau khi từ Lý gia đi ra, Lục Bình quay thẳng về động phủ. Trước đó sau khi hắn luyện chế thành Nguyên thần châu, liền chuẩn bị rời Tam gia đảo ra ngoài đi du lịch, trước khi đi định trả lại động phủ, thì bị Lý chưởng quỹ trăm phương ngàn kế ngăn lại. Sau đó tới trang viên của Lý gia, mới biết ý này là của họ.

Tuy Lục Bình đáp chuyện này, cũng không phải là vì trả lại cái tình của Lý gia, mà là vừa khéo hắn lại sản sinh hứng thú nồng hậu đối với Đan nguyên đại hội lần này.

Lục Bình phất tay đem một lũ yêu thú đang vui mừng lăn lộn trong động phổ thu vào linh thú đại. Đại Bảo đã sớm tỉnh lại, bởi vì hai vị đoán đan chân nhân đột phá dẫn tới linh khí triều, hơn nữa Lục Bình vào thời khắc tối hậu trong việc luyện chế bản mệnh pháp khí đã liên tục và điên cuồng bóp vỡ chín vạn linh thạch... có thể nói Đại Bảo được lợi ích không nhỏ, đã sớm củng cố tu vi tự thân, bình ổn ở dung huyết tầng bốn.

Tu vi của Lục Đại Quý vẫn ở dung huyết tầng năm, khoảng cách đến dung huyết tầng sáu cũng chỉ là vấn đề thời gian. Cuối cùng, tu vi của Tam linh vẫn không thể áp chế, nhất loạt bước vào ngưỡng cửa của dung huyết tầng sáu. Lục Cầm dưới ảnh hưởng của linh khí triều tịch, thời gian nửa năm này cũng đột phá đến dung huyết tầng tám.

Tu vi các linh sủng thủ hạ tiến bộ, khiến cho thực lực của Lục Bình cao hơn một tầng lầu.

Tam gia đảo càng lúc càng xa, Lục Bình đứng trên lưng của Lục Đại Quý, trên mặt biển một đường chậm rãi đi về hướng tây nam. Cách nơi này mấy vạn dặm, chính là Càn Nguyên đảo của Bắc Minh. Mục đích của Lục Bình du lịch Đông hải chính là đến nơi đó.

Ba con Bích Hải linh xà vừa vào nước biển, liền bắt đầu ra vào bốn phía vui đùa, bắt thức ăn ngon trong biển. Tuy vậy, nơi này là nội hải của Đông hải quần đảo, hiển nhiên sẽ không có yêu thú ra vào. Lục Bình biết, biển rộng mới là vùng đất thiên nhiên sinh trưởng tốt cho Bích Hải linh xà. Bản thân Bích Hải linh xà chính là con cưng của đại hải.

Ngược lại, Lục Cầm y như cũ vẫn tính khí nữ nhi không tim không phổi. Nó chỉ thích bầu trời, quanh quẩn ở trên bầu trời trên đỉnh đầu của Lục Bình, vui sướng kêu to, lúc nào cũng vô cùng khoái lạc.

Còn Đại Bảo vẫn như thường lệ đối với biển rộng ghét cay ghét đắng. Nó thà nằm trong linh thú đại mà ngủ còn sướng hơn.

Ba âm thanh ré dài truyền tới, Lục Bình liếc mắt nhìn sau lưng, khóe miệng hơi lộ ra một tia cười lạnh, tiếp tục hướng biển sâu rộng mà đi.

Chỉ có điều, ba con linh xà nhất mực vui đùa bốn phía chung quanh Lục Bình đã không còn thấy bóng dáng đầu nữa.

Sau lưng Lục Bình cách xa mấy dặm trên mặt biển, ba tên tu sĩ đang chậm rãi bám theo hắn.

- Đại ca, huynh xác định người này không phải là Lý gia luyện đan sư chứ?

Bên trái một tu sĩ có chút chần chừ hỏi.

Vị đại ca ở giữa có dung huyết tầng chín tu vi, nghe vậy lạnh lùng nói:

- Lý gia như thế nào để mặc cho một đan sư nhà mình một mình rời đi chứ?

Tiểu đệ phía bên phải phụ họa nói:

- Đại ca nói phải, nếu người này thật là luyện đan sư của Lý gia, Lý gia ắt là phải phát theo mười mấy vị dung huyết trung hậu tu sĩ để bảo vệ cho hắn xuất hành an toàn?

Tu sĩ bên trái vẫn cảm thấy có chút không ổn, nói:

- Nhưng mà, nếu người này không phải là người của Lý gia, Vương gia kia tại sao không tự mình động thủ, mà là lén lén lút lút đem tin tức tiết lộ cho đại ca?

Tu sĩ phía bên phải nghe vậy cũng ngẩn ra, hai người nhìn về phía tu sĩ đứng giữa, chờ đại ca giải thích.

Đại ca không nhịn được phất tay một cái, nói:

- Làm gì mà có nhiều vấn đề như vậy, đem người này bắt lại trước rồi nói. Hắn là một tu sĩ dung huyết tầng bảy thôi, nhưng đừng quên hắn là đan sư. Không phải đan sư là hạng người có tài sản phong phú sao? Trừ linh thạch, tùy thân nhất định sẽ có đan dược, nói không chừng trên người hắn còn có đan dược trợ giúp đột phá Bán bộ đoán đan kỳ tu vi. Vậy là chúng ta có thể phát tài rồi!

Hai tên tiểu đệ nghe vậy nhất thời quên mất nghi ngờ mới vừa rồi, khắp đầu óc đều là linh thạch linh quang lấp lóe và đan dược có thể gia tăng tu vi.

Lúc này, Lục Bình đã cách xa Tam gia đảo. Ba người nhìn nhau một cái, ăn ý gật đầu, chia làm ba phương hướng bám theo vây Lục Bình lại, hiển nhiên ba người làm chuyện như vậy đã là quá nhẹ nhàng và quen thuộc rồi.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1594)