Vay nóng Tima

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0280

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0280: Tàn Phá Động Thiên
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Tử Nguyệt động thiên bản thể là một món pháp bảo Tử Nguyệt hoàn. Chẳng qua là bây giờ động thiên pháp bảo này đã bị vỡ thành tác đoạn. Bởi vì động thiên tan vỡ quá bất thình lình, tu sĩ của Bắc Minh dù đã cố sức cứu chữ phần lớn truyền thừa của luyện đan sư nhiều đời của Bắc Minh, nhưng vẫn còn một phần truyền thừa rất trọng yếu bị mất đi ở trong động thiên vỡ nát này.

- Tuy có đại thần thông của Bắc Minh xuất thủ, tạm thời ổn định động thiên thế giới đang vỡ vụn, nhưng Tử Nguyệt động thiên bởi vì bản thể đã bị vỡ ra thành tán đoạn, trở thành tám cái tiểu thế giới tàn phá. Ở bên trong đó nguy cơ trùng trùng, không gian vô cùng không ổn định, tùy thời có thể bị băng hủy.

Chỉ có thể cho dung huyết kỳ tu sĩ tiến vào bên trong đó mới không gây nên sự hư hại hoặc là ảnh hưởng quá lớn đối với những động thiên bị tàn phá này. Hơn nữa điều này chỉ có thể duy trì trong vòng ba ngày. Chỉ có ba ngày! Ba ngày hôm sau bất luận là chư vị có hoàn thành nhiệm vụ hay không, đều phải thoát khỏi ra ngoài động thiên đã bị tàn phá. Nếu không động thiên sụp đổ, chư vị sẽ không còn cơ may sống sót.

Tần chân nhân lần nữa cường điệu nói tiếp:

- Chư vị chỉ cần đem trận bàn ở trong tay bỏ vào vị trí chỉ đỉnh của động thiên là được. Tất cả những thu hoạch trong quá trình phá giải truyền thừa chi địa sẽ được Bắc Minh dùng để tưởng thưởng cho chư vị đạt thứ hạng cao trong đan hội lần này.

Lục Bình cùng mọi người nghe vậy đều hết sức vui mừng, nhưng lại có điều bất mãn, đặc biệt là đám ba người đứng hàng đầu như Chu sấm vậy. Tần chân nhân đều nhìn thấy biểu hiện của họ ở trong mắt, cười nói:

- Nhưng mà chư vị mỗi người khi tiến vào tàn phá động thiên đều có chỗ bất đồng. Tám chỗ không gian, tám chỗ truyền thừa, bên trong cơ duyên tự thân sẽ không giống nhau. Đơn giản mà nói vị đứng thứ nhất tiến vào không gian lớn nhất, ổn định nhất, bên trong có số lượng truyền thừa cũng nhiều nhất, nguy hiểm ít, thu hoạch tự nhiên dễ dàng. Đứng hàng càng về sau thì số lượng truyền thừa càng ít dần, thu hoạch sẽ bị giảm ít đi.

Mọi người lúc này mới hiểu ra Tử Nguyệt hoàn vốn là một động thiên pháp bảo có tám đạo bảo cấm. Sau khi băng hủy thì tám đạo đảo cấm này bị phân ly ra, bị đại thần thông tu sĩ của Bắc Minh lợi dụng, tạm thời ổn định thành tám cái tiểu động thiên.

Lục Bình tiến vào chính là cái tiểu động thiên do cái bảo cẩm thứ tư của Tử Nguyệt hoàn tạm thời hình thành.

Ở trong một không gian vừa hỗn độn lại vừa không có cảm giác về phương hướng, đột nhiên giống như gợn sóng ở trên mặt nước vậy. Sau đó, một cái chân từ trong gợn nước này bước ra. Lục Bình xuất hiện.

Lục Bình hơi ngạc nhiên, quan sát chỗ không gian này, trong Càn Nguyên động thiên Hồng Diệp lão tổ một mực dùng bạch vân bao phủ đông đảo tu sĩ. Lục Bình cũng không có duyên nhìn thấy bộ mặt thật của Càn Nguyên động thiên. Bây giờ hắn nhìn thấy Tử Nguyệt động thiên, nếu so sánh với Thất Tinh động thiên mà hắn đã từng tiến vào thì đơn giản là không thể so sánh được. Chỉ có điều Tử Nguyệt động thiên vốn rất tàn phá.

Lục Bình cảm thấy buồn cười là mình lại đi so sánh Tử Nguyệt động thiên với Thất Tinh động thiên. Nhưng nếu tính tới sự trải qua vạn năm, sự tồn tại của Thất Tinh động thiên lâu dài như vậy mà vẫn tồn tại bền bĩ, rõ ràng là một minh chứng cho chất lượng của nó.

Vận khí của Lục Bình cũng không tệ. Ở vị trí này chính là một vườn linh thảo hỗn độn. Linh viên này tuy nói không có bao nhiêu linh thảo cao cấp, nhưng số lượng linh thảo cũng rất nhiều. Có không ít linh thảo đã nở ra những đóa hoa kiều diễm, trong không khí tràn ngập một mùi thơm nhàn nhạt.

Ở trong không gian vô cùng không ổn định này, Lục Bình cũng không dám tùy tiện đem Thiên Chung túc pháp khí mở ra, chẳng qua là hắn đem tử tinh phong ở trong đó thả ra hết rồi không hề quản tới bọn chúng nữa. Lục Bình đối chiếu với bản đồ của Tần chân nhân đưa cho, hướng về một phương hướng từ từ đi tới.

Tử tinh phong của Lục Bình bây giờ tuyệt đại đa số đã tiến cấp lên tới luyện huyết tầng ba. Con nào cũng to bằng nửa quả đấm. Thậm chí có mấy con ong chiến đã lên cấp luyện huyết bốn tầng. Trong bầy ong rốt cuộc đã ra đời một con ong chúa, đáng tiếc là tu vi của nó cũng chừng luyện huyết bốn tầng. Phong vương tưởng chế ra một chút như thế còn chưa đủ một mình phong vương hưởng dụng, nhưng mà Lục Bình cũng có thể thử nuôi đạo binh rồi.

Lục Bình mới vừa đi mấy bước, thì trên cánh tay liền xuất hiện một vệt máu nhỏ. Nhờ có phòng thủ pháp thuật nên hắn không bị nặng hơn. Hộ thân cương khí không ngờ không chút dấu hiệu nào đã bị xé vỡ ra. Mồ hôi lạnh toát đầy trên trán của Lục Bình. Trong lòng hắn nổi lên sự sợ hãi. Đây cũng là điều mà Tần chân nhân hết lần này đến lần khác dặn dò mọi người phải cẩn thận.

Không gian bị tan vỡ hình thành những cái liệt phùng (vết rách không gian). Những không gian liệt phòng này có lớn, có nhỏ, lại cực kỳ khó phát giác. Nếu mà không để ý, bất thần đụng vào thì với tu vi của Lục Bình bây giờ, không chừng sẽ phải đứt mất một cánh tay hoặc một cái chân. Điều này so với Cấm Đoạn đại trận ở trên Phi Linh đảo nằm dưới đáy biển Bắc Hải kia còn dữ dội hơn nhiều.

Lục Bình đem thần niệm có thể bao trùm trong phạm vi hai dặm phóng ra, rồi sử dụng biện pháp cũ đem thần niệm thu súc chất chống lại trong phạm vi một dặm. Lúc này, hắn mới loáng thoáng chú ý được một số chỗ không gian có những khe hở ít nhiều to bằng hạt gạo.

Lục Bình vừa đi vừa chú ý đến những sự vật chung quanh. Sau khi Tử Nguyệt động thiên sụp đổ, không ít truyền thừa chi địa có bảo vật tản lạc khắp nơi ở bên trong tàn phá động thiên. Đương nhiên Lục Bình cũng không bỏ qua những cơ hội có được bảo vật như thế này. Hắn suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn đem Đại Bảo từ trong linh thú đại lôi ra, bảo nó ở trong phạm vi thân niệm bao phủ của mình dò tìm báu vật.

Đại Bảo vốn là một con chuột, tự nhiên nhát gan, không cần Lục Bình dặn dò, thủy chung không rời khoảng cách trăm trượng xung quanh người của Lục Bình. Quả nhiên chỉ chốc lát sau, Lục Bình đưa tay ngoắc một cái, một cái ngọc giản tán lạc ở bên trong cây cỏ bị hắn phát hiện. Ngay sau đó, Đại Bảo từ trên mặt đất chạy trở về cùng với một hộp ngọc. Nó hưng phấn vội vã lướt tới đưa cho Lục Bình.

Lục Bình cầm lấy ngọc giản tra xét. Thì ra là một cái ghi lại đan phương của Lưu Vân đan, là một loại dung huyết hậu kỳ đan dược, vừa khéo là thứ Lục Bình có thể dùng được. Hắn rất là mừng rỡ, đem ngọc giản thu vào trong nhẫn trữ vật.

Lục Bình nhận lấy hộp ngọc của Đại Bảo, vốn cho là ở bên trong sẽ chứa đựng một số linh thảo hay đại loại vậy. Nhưng không ngờ khi mở hộp ngọc ra, lại có hai món pháp khí thượng cấp rất tinh xảo. Một món là một cái ngọc xừ. Món còn lại là ngọc sạn. Hai món đều là thứ dùng để kinh doanh linh thảo viên, để đào linh dược là thứ không thể thiếu.

Trong tay Lục Bình còn có một món pháp bảo gọi là Đảo Dược xừ. Bất quá, là một món pháp bảo áp dụng trong luyện đan, nhưng hiện giờ nó kiêm chức công việc làm vũ khí cho Lục Bình. Còn công việc đào dược luyện đan bản chức của nó đã sớm bị Lục Bình hoang phế. Những thứ này xem ra cũng không tệ.

Lục Bình có linh thảo viên nhất mực để ở trong Thiên Chung túc mấy năm qua. Linh thảo cấp thấp ở trong đó đã cung cấp cho Lục Bình không ít thứ để luyện tay. Có hai món pháp khí này chiếu cố đến linh viên, có thể nói là dễ dàng hơn rất nhiều. Bởi vì không gian liệt phùng tồn tại ở khắp nơi, Lục Bình ở trong tàn phá động thiên này không dám đi nhanh và dĩ nhiên là đừng nói chi đến ngự không phi hành. Vì vậy chờ cho tới khi Lục Bình đi tới truyền thừa chi địa đã nửa hôm sau rồi.

Dọc theo đường đi, Lục Bình có chút thu hoạch, nhưng chủ yếu là một số đan phương, văn kiến lục, trung thượng cấp pháp khí, linh thảo và một số linh đan. Trong số đó, có thể khiến cho ánh mắt của Lục Bình sáng lên thì chỉ có một bình Dịch Dung đan.

Đây là một loại bán bộ đoán đan đan dược, có thể khiến cho Lục Bình tự cải sửa dung mạo, khiến cho ngay cả đoán đan chân nhân cũng khó có thể phát hiện. Điều đáng tiếc duy nhất chính là khi Lục Bình khi phát hiện dịch dung đan phương này, đã ở trong phạm vi mấy trăm trượng tra xét, lại không hề phát hiện được đan phương để luyện chế ra Dịch Dung đan.

Còn có hai hỏa chủng, nhưng mà những hỏa chủng này chỉ có phân cấp trung hạ phẩm, ngay Xích Hoàn hỏa cũng không bằng. Nhưng mà đan dược thì có nhiều loại thiên kỳ bách quái, có những loại đan dược sử dụng hỏa chủng cấp thấp để luyện chế nhiều khi hiệu quả lại cao hơn sử dụng hỏa chủng cao cấp để luyện chế. Còn có một luyện đan lô cấp thấp cũng khiến cho Lục Bình rất là cao hứng. Mặc dù chỉ là cấp thấp, nhưng Lục Bình đến bây giờ chỉ có ba cái luyện đan lô, một món trong đó còn là Nạp Xuyên đỉnh khiến cho hắn thèm mãi nhưng chưa thể sử dụng được.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1594)