Vay nóng Homecredit

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0679

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0679: Mạnh ai nấy rút
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Nhưng Trường Hà lão tổ không nhìn thấy chính là trên mặt của Yên Thận lão tổ lộ ra một tia giễu cợt và vui vẻ. Trong lúc Yên Thận lão tổ chuyển động thân hình lộ ra sơ hở, bị Trường Hà lão tổ can tào ráo máng, làm trên đạo binh đại trận cũng không tự chủ được chuyển động trận thế, sau lưng của tu sĩ tạo thành đạo binh đại trận toàn bộ hướng phương hướng chỗ đầu nguồn sống Doanh. Mà ở hướng bầu trời kia, không gian lối đi lúc trước bị chư vị lão tổ đả thông bởi vì phát triển đủ chiều rộng, biết bây giờ còn không di hợp.

Mắt thấy đạo binh đại trận một khi phát động, Yên Thận lão tổ sẽ phải hoàn toàn bị vây trong túi đạo binh đại trận này, đến lúc đó nguyên vốn tu vi lại muốn hơi thắng Yên Thận lão tổ một bậc Trường Hà lão tổ lại ở một bên xuất thủ phụ trợ đại trận. Yên Thận lão tổ chỉ sợ cũng thật đúng là có nguy hiểm vẫn lạc rồi.

Nhưng Yên Thận lão tổ dưới Trường Hà lão tổ đeo bám, trên mặt chẳng những không hiển lộ bất kỳ thanh sắc hoảng lên, ngược lại lộ ra một cái âm mưu được như ý giảo cười.

Trường Hà lão tổ trong đầu trầm xuống, đột nhiên nghĩ tới điều gì, quay đầu đang muốn nhắc nhở, lại thấy một thanh thông thiên cự kiếm màu vàng từ sau lưng đạo binh đại trận một chém mà rơi. Hai tên đoán đan trung kỳ cùng một tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ bày trận dưới sự bất ngờ không kịp đề phòng, bị cự kiếm chém thành hai nửa.

Đạo binh đại trận một lay động, lại cũng không bị đánh phá, nhưng cự kiếm màu vàng lại chỉ là một khai đầu. Ngay sau đó hơn mười đạo pháp bảo mang theo thần thông thuật pháp của chủ nhân mỗi người rơi xuống, hướng đạo binh đại trận một bữa cuồng oanh lạm nổ. Hơn mười tên ba phái tu sĩ hoặc chết hoặc bị thương, cả tòa đạo binh đại trận trong ba phái tu sĩ kinh hoảng thất thổ nhất thời tan rả.

Trường Hà lão tổ cấp trong hai mắt muốn toát ra lửa, không chỉ có hắn, một bên kia Ngũ Cát lão tổ cùng Vũ Thường lão tổ cũng gương mặt bi phẫn, trong miệng rộng giận liên tiếp, muốn chạy tới bản phái đệ tử đang bị đánh lén tru diệt, nhưng Bắc Hải các lão tổ cùng đối chiến lại giống như có ăn ý vậy đột nhiên phát lực, gắt gao đeo bám ba tên lão tổ.

Ba vị lão tổ trong đầu rỉ máu. Mười mấy tên đoán đan trung hậu kỳ tu sĩ này chính là tổng cộng đệ tử tinh anh của ba nhà môn phái, là kết quả của ba phái mấy ngàn năm đạo thống truyền thừa phát triển, cũng là làm căn cơ tương lai ba phái, dưới mắt lại bị đánh lén chết hơn phân nửa, đây quả thực là diệt nhân đạo thống a!

Hơn mười tên đoán đan hậu kỳ tu sĩ từ trong không gian lối đi chưa di hợp vọt ra. Hơn mười tên tu sĩ này bất đồng cùng những đoán đan trung hậu kỳ tu sĩ kia của Doanh Hà cùng ba phái. Trừ ba vị trận pháp tông sư, bọn họ đều là Bắc Hải các phái rất có hy vọng lên cấp pháp tướng kỳ tu sĩ, nếu không cũng không được các phái phái đến đi gặp cơ duyên trong Doanh Thiên đạo tràng. Những đoán đan hậu kỳ tu sĩ này xa không phải là Doanh Hà cùng ba tiểu hình môn phái tu sĩ có thể đủ so sánh.

Vì vậy, ngay trước lúc hơn mười tên tu sĩ từ sau lưng đạo binh đại trận đột nhiên tuôn ra, toàn bộ đạo binh đại trận chưa kịp ứng biến, liền bị chém giết một phần ba nhân số, còn dư lại tu sĩ mỗi người vì chiến, tuy nói trên số lượng vẫn như cũ chiếm cứ ưu thế, nhưng vẫn như cũ không phải là đối thủ của hơn mười vị Bắc Hải đoán đan hậu kỳ tu sĩ này.

Lục Bình sau khi dung luyện xong thuần dương chi hồn, thần niệm càng lúc càng lớn mạnh, xuyên thấu qua không gian lối đi. Hắn có thể rất rõ ràng quan sát được tư thế chiến đấu trong chiến trường, mà những tu sĩ khác tuy nói cũng miễn cưỡng có thể xuyên thấu qua không gian lối đi dò xét tình huống bên ngoài, nhưng so sánh cùng Lục Bình, không thể nghi ngờ phải kém quá xa.

Vì vậy, các phái bắt lại Yên Thận lão tổ sáng tạo kỳ ngộ, từ sau lưng các phái giết lúc đi ra, Lục Bình tay cầm Kim Lân kiếm như một mình đi trước chém giết ba tên đoán đan trung hậu kỳ tu sĩ, làm trong lòng các phái tu sĩ chạy tới từ sau lưng của hắn lạnh run lên.

Cũng may bây giờ là trên chiến trường, mọi người dưới khuyết điểm chỉ có thể nhất trí đối ngoại, nếu không bảo không đủ thì có một phái tu sĩ kia đem Lục Bình coi là địch thủ tương lai, ở sau lưng thả lãnh tiến.

Bắc Hải những đoán đan tu sĩ này sau khi hướng ba phái đạo binh đại trận rối loạn, không dừng nghỉ 1 chút nào, nhưng cũng không hướng những tu sĩ của ba phái này, mà là tập trung lực lượng đụng tới phương hướng các phái lão tổ mới vừa trùng sát tập thể.

Đây là muốn trốn!

Cố Xương lão tổ mặc dù bị ba người Phùng Hư Đạo, Đông Quách lão tổ cùng Đồng Kiếm lão tổ đoàn đoàn vây quanh, nhưng hắn rốt cuộc là pháp tướng trung kỳ cao thủ, đã sớm vững vàng chiếm cứ thượng phong, đối với tư thế trên chiến trường nhất mục liều nhiên.

Mà thời điểm các phái đoán đan kỳ tu sĩ đột nhiên từ trong không gian lối đi lần nữa tuôn ra, Cố Xương lão tổ liền biết mình phạm vào một sai lầm, thời điểm tiễu trừ các phái lão tổ cũng bỏ quên những đoán đan kỳ đệ tử môn hạ của các phái lão tổ kia.

Nhìn đám người Lục Bình tứ ngược trong đạo binh đại trận của ba phái, Cổ Xương lão tổ cũng lựa chọn không nhìn, không phải là hắn ngồi nhìn không cứu, mà là bởi vì ba phái tu sĩ tạo thành đạo binh đại trận căn bản sẽ không nghe theo hiệu lệnh của hắn. Mà lúc này ba phái tu sĩ trong cơn bấn loạn, đua nhau dựa theo ám hiệu truyền âm của Trường Hà, Ngũ Cát, Vũ Thường ba vị lão tổ đang bị những người khác đeo bám mà tự hành động riêng, nên đã sớm trở thành như đám cát tản mạn mặc cho người ta làm thịt.

Ngay tại lúc Bắc Hải các phái tu sĩ cũng không chú ý mở rộng chiến quả, mà ngược lại hướng ra phía ngoài đánh giết bỏ đi. Cố Xương lão tổ không thể không há mồm nhắc nhở. Lúc này hắn đã ý thức được những đoán đan kỳ đệ tử này mới là xương sườn mềm của mười vị lão tổ tại chỗ, chỉ cần khốn trụ những người này, mười vị lão tổ này sẽ không dễ dàng buông tha môn hạ đệ tử chạy trốn, chỉ cần có thể kiên trì nhất thời nửa khắc, doanh sơn phụ cận diện tích vạn dặm bên trong này lấy được tin tức Doanh Thiên đạo tràng xuất hiện các tông phái tất nhiên sẽ phải tu sĩ chạy tới. Đến lúc đó những người này coi như chân chính là tai kiếp khó chạy thoát rồi.

- Cản bọn họ lại, viện binh của bọn ta lập tức tới ngay!

Không cần Cố Xương lão tổ nói nhiều, lúc này đám người Trường Hà lão tổ cũng đã ý thức được những thứ đoán đan kỳ tu sĩ này mới là mấu chốt, đua nhau hò hét con em nhà mình đuôi về phía trước.

Nhưng hơn mười tên tu sĩ này sau khi xông phá bao vây, một tiếng hốt tiếu, hơn mười người cũng hướng các phương hướng bất đồng bỏ chạy, lần này khiến cho ba phái tu sĩ đuổi theo không biết làm sao.

Những người này đuổi theo Bắc Hải đoán đan kỳ tu sĩ, trừ lão tổ của mình ra lệnh ra, chỗ dựa lớn nhất chính là nhiều người, nếu là một mình đấu, kiến thức lúc trước một đám toàn đoán đan hậu kỳ tu sĩ hãn dũng như vậy xong, ba phái tu sĩ là quả quyết không dám phân binh truy kích.

Vũ Văn Liệt cùng Khương Thiên Lâm đại chiến vẫn như cũ tiến hành như hỏa như đồ. Vũ Văn Liệt lôi thuật thần thông kỳ tuyệt. Khương Thiên Lâm cũng có ý muốn gặp kiến thức một phen thủ đoạn của Trung Thổ đệ nhất thế gia, trong lúc nhất thời hai người cũng đánh kỳ phùng địch thủ.

Vũ Văn Liệt hô to thống khoái, lúc xoay người, lại thấy bóng lưng của hơn mười tên đoán đan kỳ tu sĩ phân tán mà chạy. Vũ Văn Liệt tâm tự chuyển một cái, nhất thời hiểu được, hướng Cố Xương lão tổ hộ:

- Những người này không phải là cùng nhà môn phái, mà là mấy môn phái liên thủ lại!

Cố Xương lão tổ trong lòng nhất thời dâng lên một loại cảm giác nhục nhã, mình lại bị người ta mưu hại rồi!


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1594)