Vay nóng Tinvay

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0831

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0831: Thu hoạch bất ngờ
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)

Siêu sale Lazada


Tạ Thiên Dương đưa đầu ngón tay chỉ Lục Bình một cái, cười nói:

- Lục huynh quả thật là nhân nghĩa, đến lúc này chẳng lẽ ngươi vẫn đoán không ra bọn ta đã sớm biết rõ kế hoạch của Thiên Huyền Tông sao, còn phải thay bọn họ che giấu cái gì nữa chứ?

Tạ Thiên Dương thấy Lục Bình mỉm cười không nói, cũng không làm khó hắn nữa, trực tiếp điểm phá:

- Sợ rằng đệ tử thứ ba đích truyền của Thiên Huyền Tông là Tiêu Xa cũng sắp đến rồi. Không chừng còn có những đệ tử khác của Thái Huyền Tông đi theo tới. Năm đại thánh địa đệ tử bọn ta lần này hội tụ, đồng thời lệnh cho Phạm Dư Khánh đem Hạ Hầu Vô Thương dẫn tới đây, nguyên bốn chính là muốn đối phó với hai tên đệ tử đích truyền của Thiên Huyền Tông. Về phần Bôn Lôi tam kiếm, tuy nói đệ tử như vậy cũng coi là đích truyền, nhưng cuối cùng bất quá là thứ cộng thêm vào mà thôi, biển số duy nhất chính là Lục huynh ngươi.

Lục Bình không tiện nói thêm điều gì, nhưng trong lòng thì ngạc nhiên không ngờ là năm đại thánh địa đối với tình cảnh nội bộ của Thiên Huyền Tông lại quen thuộc như thế. Hắn thậm chí cảm thấy chấn kinh, tình huống như thế này có thể khẳng định là nội bộ Thiên Huyền Tông sớm đã có cao cấp tu sĩ nghiêng hẳn về phía năm đại thánh địa.

Chỉ nghe Tạ Thiên Dương nói tiếp:

- Đáng tiếc đích truyền tu sĩ số một, số hai của Thiên Huyền Tông lần này không tham dự chuyện này. Không thể làm gì khác hơn là để cho chúng chiếm tiện nghi vậy. Nếu không, bốn vị đích truyền đệ tử ưu tú nhất của Thiên Huyền Tông vì vậy mà vẫn lạc, sợ rằng Thất Phiến lão tổ đều sẽ thương tâm thống tích, Thiên Huyền Tông không cần chèn ép cũng phải xuống dốc mà thôi!

Lục Bình thấy Tạ Thiên Dương nói đông nói tây, chỉ đành phải bất đắc dĩ cười nói:

- Tạ huynh, Tử Dương cung của huynh lần này làm sứ giả tham gia thuần dương pháp hội, chẳng lẽ trên người huynh đúng thật là có mang theo Lôi Kiếp Chi Thủy sao?

Tạ Thiên Dương thấy Lục Bình mở miệng hỏi thăm, biết cái khoản nhân tình này mười phân có tám chín phần là chạy không thoát, cho nên lúc này mới làm bộ thản nhiên gật đầu một cái, nói:

- Không sai, tuy nói lần này bọn ta vì chèn ép Thiên Huyền Tông mà tới, nhưng trước đó trưởng bối của bổn phái đã đáp ứng qua Thất Phiến lão tổ, cho nên đích xác là Lôi Kiếp Chi Thủy phải chuyển đến.

Tạ Thiên Dương thấy trên mặt Lục Bình có chút thất vọng, không khỏi hơi buồn cười, nói:

- Bất quá, nếu là Lục huynh có nhu cầu cũng không phải là không thể được, chỉ phải xem Lục huynh có thể dùng linh trân ngang bằng giá để đổi hay không mà thôi. Dĩ nhiên, không suy tính đến các loại linh thạch, Tử Dương cũng không thiếu linh thạch, trừ phi Lục huynh nguyện ý dùng cực phẩm linh thạch để đổi.

Lục Bình cười khổ một tiếng, nói:

- Cực phẩm linh thạch? Tạ huynh đùa gì thế, chẳng lẽ huynh quên tại hạ xuất thân từ Bắc Hải? Bất quá nếu là Tạ huynh cùng tại hạ trao đổi Lôi Kiếp Chi Thủy, chỗ của Thiên Huyền Tông sẽ giao phó như thế nào?

Tạ Thiên Dương khinh thường cười một tiếng, nói:

- Vậy còn dùng giao phó cái gì, sứ giả của năm đại thánh địa bọn ta ở biên giới của Thiên Huyền Tông bị người phục kích, tuy nói trải qua phần chiến mới được thoát thân, nhưng bảo vật mang theo trên người ăn mừng thuần dương pháp hội của Thất Phiến lão tổ cũng đã bị người cướp đi. Đây chính là sự khiêu khích nghiêm trọng đối với năm đại thánh địa ta. Bọn ta còn sẽ thúc giục Thiên Huyền Tông nhanh chóng đem ngạt đồ lùng bắt trừng phạt nặng, lấy đó mà cảnh cáo thiên hạ nữa đây.

Lục Bình cười khan một tiếng, nói:

- Tạ huynh và các vị khác quả nhiên khí phách!

- Nhìn bộ dáng của Lục huynh, chẳng lẽ đã sớm có chuẩn bị?

Tạ Thiên Dương tự mình cười nói:

- Cũng đúng, Bôn Lôi tam kiếm có thể mời được Lục huynh làm trợ thủ, hiển nhiên cũng nhắm trúng linh trân mà Lục huynh muốn dùng để trao đổi. Như thế nào, có thể lấy ra cho tiểu đệ nhìn qua hay không?

Lục Bình cũng không nói nhiều, đem một cái ngọc tủy bình giao cho Tạ Thiên Dương, nói:

- Đây là một phần hai mươi bốn giọt, Tạ huynh xem thế nào?

Vật có thể chứa đựng ở trong ngọc tủy bình, đương nhiên không phải là vật phàm. Tạ Thiên Dương có chút hồ nghi nhận lấy ngọc tủy bình của Lục Bình.

Hắn mới vừa đem nắp bình mở ra, một cổ hinh hương thâm trầm liền lan tỏa ra.

Tạ Thiên Dương tinh thần chấn động lên, hai mắt nhất thời phát ra hào quang. Hắn xuất thân Tử Dương cung, kiến thức dĩ nhiên bất phàm, chẳng qua là bằng vào mùi thơm là trong lòng đã có suy đoán. Chỉ bất quá vật này đã lâu không xuất hiện trong tu luyện giới, hơn nữa còn có lời đồn đãi nói vật này đã sớm diệt tuyệt đã lâu trong tu luyện giới, cho nên trong lòng hắn khó tránh khỏi có chút hoài nghi.

Tạ Thiên Dương lật cổ tay một cái, một cây ngân châm liền xuất hiện ở trong tay của hắn. Hắn đem ngân châm nhẹ nhàng chọc vào trong ngọc tủy bình một chút, rồi sau đó lấy ra đặt ở đầu lưỡi thượng nếm thử. Hai mắt Tạ Thiên Dương lập tức sáng lên, đồng thời hít một hơi lãnh khí, nhìn Lục Bình nói:

- Cái này, đây chẳng lẽ là Tử Tinh phong vương tương trong truyền thuyết? Vật này không phải là đã sớm diệt tuyệt trong tu luyện giới rồi sao? Lục huynh làm sao mà có được vật này?

Lục Bình thấy trong vẻ mừng rỡ của hắn còn mang theo một tia nghi ngờ, cũng không thèm để ý. Dù sao vật này đã biến mất rất lâu trong tu luyện giới, đột nhiên xuất hiện khó tránh khỏi chọc cho người ta hoài nghi.

Lục Bình lại đem chuyện mình may mắn lấy được một ít phong vương tương từ trong một địa động thiên nói với Tạ Thiên Dương. Hắn cũng không muốn đem tin tức mình có Tử Tinh phong để lộ ra, nếu không pháp tướng tu sĩ tranh nhau kéo đến còn không đem Lục Bình và thành viên thịt chiên?

Cuối cùng Lục Bình cười nói:

- Tạ huynh cứ yên tâm! Tại hạ không có can đảm dùng hàng giả để lừa thánh địa truyền nhân huynh đâu, huống chi Tạ huynh chẳng lẽ đối với cái nhìn của mình còn có hoài nghi hay sao?

Thật ra thì Tạ Thiên Dương cũng chỉ là có chút hơi khó tin mà thôi, nghe Lục Bình nói vậy liền không hoài nghi nữa, lập tức cười nói:

- Kính xin Lục huynh chớ trách. Dù sao vật này đối với pháp tướng tu sĩ mà nói ý vị như thế nào xem ra Lục huynh cũng biết được.

Tạ Thiên Dương dùng một chút, thẳng thừng thu vào người một bình Tử Tinh phong vương tương đây ứ này, cười "Hắc hắc", nói:

- Như vậy giữa huynh với ta cũng không kiểu cách gì, dùng Tử Tinh phong vương tương để đổi Lôi Kiếp Chi Thủy cũng được. Chẳng qua là chỉ một bình hai mươi bốn giọt này thì còn xa mới đủ. Lôi Kiếp Chi Thủy mặc dù không phải diệt tuyệt, nhưng giá trị nhất định lại ở trên Tử Tinh phong vương tương.

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

- Đúng vậy! Nhưng mà Tạ huynh muốn bao nhiêu, mặc dù tại hạ có may mắn lấy được một chút ở trong động thiên của tiền bối, nhưng cũng vô cùng có hạn, dù sao thì cũng phải lưu lại cho tiểu đệ một ít có phải không?

Tạ Thiên Dương đưa ra hai ngón tay, nói:

- Hai bình, chỉ cần hai bình nữa, tất cả Lôi Kiếp Chi Thủy trên người Tạ mỗ lần này liền thuộc về Lục huynh.

Lục Bình khổ sở nói:

- Tạ huynh đây chính là đại sư tử há to mồm rồi. Lôi Kiếp Chi Thủy mặc dù trân quý, nhưng cũng không đến mức một đổi ba được. Tiểu đệ dù thế nào cũng muốn lưu lại một ít cho mình, ngày sau lên cấp pháp tướng kỳ dùng để luyện mấy lò pháp tướng kỳ linh đan mới được. Phải biết pháp tướng kỳ đan dược nguyên bản rất ít, hơn nữa ba ngàn năm linh thảo luyện chế pháp tướng đan dược càng thêm trân khuyết. Tử Tinh phong vương tưởng này là trân phẩm hiếm có có đề thăng thành đan suất của pháp tướng kỳ đan dược. Đưa thêm cho huynh một bình nữa được chứ? Không thể nhiều hơn nữa rồi.

Tạ Thiên Dương cười lắc đầu, nói:

- Lục huynh cũng chớ có keo kiệt như vậy, ngươi đổi lấy Lôi Kiếp Chi Thủy là dùng để ngưng tụ kim đan. Một phần Lôi Kiếp Chi Thủy đủ để huynh ngưng tụ cửu phẩm kim đan. Hơn nữa Lôi Kiếp Chi Thủy linh tính bá đạo dị thường, chính là một trong những thiên cấp thượng phẩm linh vật, có độ khó ngưng luyện vào bậc nhất. Chỉ cần ngưng luyện kim đan thành công, ngày sau thi triển thần thông pháp thuật dĩ nhiên uy lực đều phải đề thăng không ít. Với thực lực của Lục huynh, đến lúc đó trong pháp tướng tu sĩ đã không muốn làm người thứ hai nữa rồi. Ngay cả tiểu đệ lên cấp pháp tướng kỳ như vậy, muốn làm khó Lục huynh sợ rằng cũng không đủ phân lượng rồi. Huống chi ngày sau Lục huynh lên cấp pháp tướng kỳ, có căn cơ hùng hồn như vậy, tu vi sợ rằng một ngày đi xa ngàn dặm. Vật trọng yếu như vậy, huynh đổi ba phần phong vương tương thì không còn gì thích hợp hơn nữa!

Lục Bình thở dài, nói:

- Khó trách quý phái lại muốn phái Tạ huynh đi tham gia thuần dương pháp hội. Tạ huynh với một cái miệng lợi hại như thế này, không đi làm sứ giả thật sự là lãng phí.

Lục Bình lấy ra một cái ngọc tủy bình từ trong nhẫn trữ vật, suy nghĩ một chút lại lấy ra ba cái ngọc tinh bình, nói:

- Không phải là tiểu đệ keo kiệt, thật sự là vật này đã không còn nhiều lắm. Bất quá phong vương tương này bị Tạ huynh mang về sợ rằng phần lớn trong đó cũng sẽ bị tiền bối lão tổ của quý phái phân chia. Tạ huynh có thể còn dư lại vài giọt cũng đã không tệ. Dù sao tiểu đệ nơi này còn có mấy bình mật ong Tử Tinh, vật này tuy nói không trân quý bằng phong vương tương, nhưng dùng để pha trà luyện đan cũng rất có diệu dụng. Tại hạ dùng hai phần phong vương tương, hơn nữa cộng thêm ba bình mật ong Tử Tinh để đổi Lôi Kiếp Chi Thủy, Lôi huynh nghĩ như thế nào?

Tạ Thiên Dương trầm ngâm chốc lát, cười nói:

- Lúc trước chỉ chú ý phong vương tương trân quý, ngược lại quên nếu đã có phong vương tương thì thế nào lại không có đi mật ong. Mật ong Tử Tinh này chỉ có thể tính là vật thêm vào. Cũng được, như vậy tiểu đệ cũng không miễn cưỡng Lục huynh nữa, bất quá mật ong Tử Tinh dùng để luyện đan thì cũng được đi. Nhưng nó dù sao cũng coi là thiên tài địa bảo, nếu là dùng để pha trà thì thật sự là phí của trời. Bộ đúng là Lục huynh sẽ dùng để pha trà chứ?

Lục Bình thấy Tạ Thiên Dương lấy từ trong ngực ra một cái bình ngọc đặc chất từ trên xuống dưới đều khắc đầy phong linh cấm linh phù văn, liền vội vàng nhận lấy bình ngọc, thần niệm xâm nhập vào một đường dọc theo phù văn đó, rất nhanh liền phát giác một cổ lội khí tức thở, rất giống với một phần Lôi Kiếp Chi Thủy Lục Bình lúc trước lấy được, vì vậy thu vào, lúng túng cười cười, nói:

- Tạ huynh nói đùa, bất quá còn phải đa tạ Tạ huynh, có một phần Lôi Kiếp Chi Thủy này, tại hạ muốn trở về Bắc Hải chuẩn bị an tâm tu luyện rồi.

Tạ Thiên Dương gật đầu một cái, nói:

- Như vậy cũng tốt, hôm nay Trung Thổ có thể nói là đại biến sắp tới, ma la chi kiếp càng lúc càng tới gần, Trung Thổ các nơi đều đã có tin tức ma la xuất hiện. Xem ra hải ngoại cũng không ngoại lệ, Lục huynh thực lực mạnh mẽ, tất nhiên là nhân vật quan trọng của quý phái, sớm trở về môn phái để chuẩn bị nhiều hơn một chút đón đỡ đại kiếp đến cũng tốt.

Nhìn Tạ Thiên Dương hóa thành một đạo hồng quang hướng về phương hướng đại chiến lúc trước mà đi, Lục Bình kinh ngạc suy nghĩ chốc lát. Trong tâm hạch không gian, hắn đem cả một phần Lôi Kiếp Chi Thủy rưới vào trong Thất Bảo Lôi Hồ, nhất thời toàn bộ Thất Bảo Lôi Hồ như điên cuồng lên lần nữa, vô số tia lửa điện nổ dồn nhảy ra khỏi miệng Thất Bảo Lôi Hồ. Trong tâm hạch không gian lóe lên tiếng nổ vang liên tiếp, cả nửa canh giờ mới tạm thời dừng lại.

Đợi đến khi Thất Bảo Lôi Hồ an định lại, Lục Bình mới lấy ra bộ Thạch khôi giáp từ trong nhẫn trữ vật đeo vào trên người, rồi sau đó cất lên độn quang lần nữa hướng về chiến trường nơi song phương đại chiến lúc nãy phi độn trở về. Bất quá lần này Lục Bình trở về không còn là vì tham chiến nữa, mà là đi xem cuộc chiến này.

Đệ tử đời thứ ba đứng đầu ở Trung Thổ tranh phong lẫn nhau, Lục Bình sao lại có thể bỏ qua cơ hội như thế này được chứ!

Đợi đến khi Lục Bình tới địa điểm hai bên đại chiến lúc trước, thì làm gì còn một bóng người nào? Bất quá dấu vết đại chiến cũng di chuyển dọc theo một đường hướng về phía tây. Dư âm đại chiến dọc đường hiện lên khắp nơi: rừng cây ngã đổ tứ phía, hố đất nổ tung, hoa cỏ khô héo...

Lục Bình đem thần niệm dọc theo dấu vết một đường tìm kiếm, nhưng trong phạm vi thần niệm bao trùm cũng không có người nào tồn tại, chỉ còn dư lại linh lực ba động nhàn nhạt từ chỗ xa hơn truyền tới, hiển nhiên chiến trường song phương đã chuyển dời đến những địa phương khác.

Lục Bình cũng không nóng lòng đuổi theo, ngược lại đem Vượt Dương chu dưới chân thu vào. Thu Thủy Y Nhân kiếm không biết lúc nào đã vòng quanh thân người hắn.

Hai mắt Lục Bình đột nhiên hướng về bên cạnh một cây cự mộc ngoài trăm trượng bắn ra ánh sáng màu xanh dài hơn một thước, song kiếm xa xa chỉ hướng vào một chỗ trống không cạnh cự mộc, lạnh lùng nói:

- Không biết là vị núp ở nơi đó, xin mời đi ra gặp mặt!

Trong lúc Lục Bình mới vừa đem thần niệm tự thân phóng ra dò xét, trong lúc vô tình chợt phát một chỗ cách mình hơn trăm trượng đột nhiên xuất hiện một tia di động. Sau đó một cỗ khí tức có chút quen thuộc bắt đầu lan tỏa về hướng Lục Bình.

Lục Bình hít một hơi thật sâu, một cỗ khí tức kia nhân cơ hội thâm nhập vào, bị Lục Bình hút vào trong bụng không ít. Nơi xa rốt cục truyền đến một tiếng tiếng cười khúc khích, một cái bắp đùi trắng trẻo như ngọc từ trong hư không bước ra.

Lúc Lục Bình ngẩng đầu nhìn lại, một cô gái trẻ tuổi ăn mặc rất yêu dã, dáng người uốn éo đã hiện ra sau khi triệt thối đi thần thông che giấu tự thân lúc trước, hướng Lục Bình ném ra một cái đá mắt mị hoặc, nói:

- Yêu, tiểu huynh đệ có thần niệm tu vi thật là lợi hại, không ngờ dễ dàng phát hiện chỗ ta ẩn thân như vậy.

Lục Bình thần sắc ngưng trọng, cô gái đột nhiên xuất hiện nhìn có vẻ nhu nhược, thực chất lại là một vị pháp tướng kỳ tu sĩ đành rành. Hơn nữa, Lục Bình mới vừa thi triển Tam Thanh Chân Đồng, khiến cho bản thân hắn có thể xác nhận trước mắt cô gái này cũng không phải là nhân tộc, mà là một yêu tộc tu sĩ.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1594)