← Ch.0865 | Ch.0867 → |
Thiên Lô lão tổ liếc Lục Bình một cái, nói:
- Ngươi cầm thứ gì trao đổi?
- Lục Bình cắn răng, đưa tay phất một cái, một đóa hỏa diễm màu đỏ thắm cầm trong tay lăng lặng toát ra.
Thiên Lô lão tổ kinh ngạc nói:
- Xích Linh diễm? Đây không phải là linh hỏa người dùng để luyện đan sao?
Ngay sau đó Thiên Lô lão tổ phản ứng kịp, nói:
- Tiểu tử ngươi được thiên cấp linh hỏa, vật này coi thường rồi sao?
Lục Bình đem Xích Linh diễm hóa chủng đặt trong hộp ngọc, đẩy tới trước người Thiên Lô lão tổ, nói:
- Sư thúc tổ, một đóa địa cấp thượng phẩm thiên địa linh hỏa, Xích Linh diễm là linh hỏa tương đối thích hợp luyện đan, đủ cho một vị luyện đan sư dùng đến cảnh giới tông sư!
Thiên Lô lão tổ tức mình hừ hừ nói:
- Lão phu lúc trước cũng đã có nói, Thiên Lô thạch cực kỳ trân quý, cho dù có đổi ba món thiên cấp linh vật cũng không quá đáng. Một món địa cấp thượng phẩm linh hỏa của người mà muốn đổi đi sao?
Lục Bình cười hì hì nói:
- Thiên Lô thạch cũng chính là hiếm thấy thôi, giá trị chân thật chưa chắc lại trị giá bằng ba món thiên cấp linh vật, huống chi đệ tử đây không phải là còn hiếu kính lão ngài ba khối hồn hương sao?
Lục Bình đưa mắt dòm thấy Thiên Lô lão tổ lại muốn phát tác, vội vàng nói:
- Dĩ nhiên, hồn hương là hiếu kính lão ngài, không phải tính vào, tuy nhiên đệ tử là quyết định lần này đảm nhiệm Đan các chủ khảo tốn kém lớn hơn một lần, nhìn ở phân thượng đệ tử lại muốn vì môn phái làm cống hiến, sư thúc tổ ngài lại là giơ cao đánh khẽ, đem khối Thiên Lô thạch kia cho đệ tử đi!
Thiên Lô lão tổ bị phương thức đeo bám đến cùng này của Lục Bình quậy đến nhức đầu, bất đắc dĩ khoát tay áo một cái, nói:
- Cút, mau cút, Đan các bảo vật đúng là vẫn còn phải được lão sư người đồng ý mới có thể đưa ra bên ngoài, huống chi là Thiên Lô thạch trân phẩm như vậy, ngươi bớt tới nơi này phiền lão phu!
Lục Bình mừng rỡ, chỉ cần Thiên Lô lão tổ nơi này đồng ý, sư tôn nơi đó tuyệt đối sẽ không phản đối, vì vậy cười nói:
- Đệ tử xin cáo lui.
- Chậm đã!
Thiên Lô lão tổ nhìn Xích Linh diễm trên bàn một chút, hỏi:
- Ngươi bây giờ luyện đan dùng linh hỏa gì? Nếu không phải dễ dàng, Xích Linh diễm này ngươi hãy lấy đi dùng trước!
Lục Bình trong bụng cảm kích, trên mặt cũng cười hì hì một tiếng, bàn tay lần nữa phất một cái. Linh diễm màu bạc bốc cháy giống như một con sông nhỏ lăng lặng chảy xuôi, cho người ta cảm giác cực kỳ quái dị!
- Ngân Đô Linh Diễm? Tiểu tử ngươi ngay cả thứ tốt bực này đều có thể lấy được vào tay sao?
Thiên Lô lão tổ nhìn hỏa diễm kia trong tay Lục Bình chậm rãi ba động, trong ánh mắt không ngờ lại cũng mang theo một tia hâm mộ.
Trong lúc Lục Bình muốn thối lui ra khỏi động phủ của Thiên Lô lão tổ, lại đột nhiên nghe được Thiên Lô lão tổ ở sau lưng nói:
- Thiên Lô thạch dung luyện không dễ, bản phái trừ Nạp Xuyên đỉnh ra sợ rằng không một cái luyện đan lô nào có tư chất đề thăng nữa. Ngươi hãy lấy thêm một khối Thiên Lô thạch đề phòng sử dụng, để tránh xuất hiện điều ngoài ý muốn!
Lục Bình lần này cũng thành tâm thực ý hướng Thiên Lô lão tổ thi lễ một cái, nói:
- Đa tạ lão tổ!
Thật ra thì Chân Linh phái còn có một cái luyện đan lô bảo đỉnh trân quý hơn, đó chính là Sơn Hà định mà Thiên Lâm lão tổ từ trong Doanh Thiên đạo tràng cướp được.
Đó là một cái luyện đan lô bảo đỉnh ngưng luyện xong ba đạo bảo cấm, địa vị ở Chân Linh phái tương đương với hai món lưỡng kiếp linh bảo mà Chân Linh phải chỉ có kia.
Chẳng qua là sau khi Thiên Lâm lão tổ mang về Sơn Hà đỉnh, Thiên Lô lão tổ cùng Thiên Tượng lão tổ dắt tay nhau tìm được Thiên Lâm lão tổ. Ba người không biết thương nghị chút gì, cuối cùng là Thiên Tượng lão tổ mang Sơn Hà đỉnh đi, còn Thiên Lâm lão tổ thì hạ cái lệnh "phong khẩu" đối với mọi người cùng nhau tiến vào Doanh Thiên đạo tràng, bao gồm Lục Bình lúc ấy xa ở Trung Thổ, cấm không được tiết lộ ra chuyện này.
Lục Bình mặc dù cảm thấy chuyện này kỳ hoặc, hắn biết được lực hút của Sơn Hà đỉnh đối với luyện đan sư, Thiên Lô lão tố sao lại là có thể trải qua khởi bực này cám dỗ. Nhưng cả bản thân Thiên Lô lão tổ cũng không nói gì, Lục Bình hiển nhiên cũng không có dư địa để hỏi thăm này nọ gì.
Chạy tới chỗ Liễu Thiên Linh lão tổ coi như đi một tràng cho xong, Lục Bình từ trong bảo khố của Đan các nhận lấy hai khối Thiên Lô thạch. Lục Bình tâm tình thật tốt, quyết định không trì hoãn nữa, thẳng đường đi tới Luyện khí điện tìm Trần Luyện.
Chân Linh phái Luyện khí điện chỉ có Thiên Giang lão tổ là một vị luyện khí tông sư, nhân vật luyện khí cấp đại sư ngược lại có mấy vị, bao gồm Trần Luyện cùng với lão sư của hắn là Huyền Hỏa chân nhân.
Kể từ sau khi Thiên Lâm lão tổ từ trong Doanh Thiên phái lấy được Khai Sơn Việt mang về Chân Linh phái, Thiên Giang lão tố hoàn toàn mất không chế trước mặt món lưỡng kiếp linh bảo này.
Thiên Giang lão tổ đem Luyện khí điện tất cả luyện khí sư đều đuổi ra khỏi động phủ của mình, chẳng qua là gọi Trần Luyện có hy vọng nhất trở thành luyện khí tông sư từ Hoàng Ly đảo trở về đưa cho hắn làm trợ thủ. Hai người một đầu ghim vào chữa trị trong chuyện của Khai Sơn Việt, đến nay thời gian đã có mấy năm.
Khi thời điểm Lục Bình lần nữa thấy Trần Luyện, gã thân cao gầy, quần áo xốc xếch nhìn qua cực kỳ mỏi mệt, chỉ có một đôi mắt cũng lấp lánh hữu thần, so với lúc trước càng lúc càng sáng.
- Đoán đan sáu tầng tu vi rồi sao?
Lục Bình nhận ra được hơi thở quanh thân Trần Luyện, hơi có chút cả kinh, nguyên tưởng rằng Trần Luyện bởi vì chữa trị Khai Sơn Việt mà trì hoãn tu vi tiến cảnh, không ngờ tu vị tăng trưởng thật không chậm.
Trần Luyện bĩu môi, nói:
- Ngươi đây không phải là đối xử tệ với người sao? Người đã là hướng tới dung luyện loại linh vật thứ ba, ngưng luyện cửu phẩm kim đan, thành tựu pháp tướng rồi, lại quay đầu lại tới mừng mấy người chúng ta tu vi tiên cảnh!
Lục Bình lúng túng vuốt càm, cười "hà hà" nói:
- Lần này trở lại mọi chuyện phức tạp, lại cũng không biết chư vị sư huynh đệ hôm nay tu vi tiến cảnh như thế nào rồi.
Trần Luyện cười nhạo nói:
- Thôi đi, cả Thiên Thuật sư thúc đều bị ngươi đánh bại, hiển nhiên không thời gian nhìn mấy huynh đệ chúng ta. Tuy nhiên chuyện Hoàng Ly đảo nhắc tới cũng xấu hổ, bởi vì Thiên Thuật sư thúc ra mặt, bọn ta cũng không thể trực tiếp đối kháng. Lão sư tôn trưởng của mỗi người cũng đều có cảnh cáo, bọn ta không được kẻ dưới phạm trên, cho nên sự tình Hoàng Ly đảo vẫn luôn là Huyền Hồ sơ tỷ một người gánh vác, cũng xin lỗi rồi.
Lục Bình khoát tay áo một cái, nói:
- Cần gì như vậy, các ngươi đã làm nhiều rồi, nếu không trên Hoàng Ly đảo sợ rằng ngay cả động phủ của ta cũng phải bị ông ta trưng dụng đi rồi!
Giữa hai người giao tình thâm hậu, chuyện nói khai liền không phục nhiều lời, Trần Luyện nói:
- Hôm nay mấy sư huynh đệ chúng ta, trừ Cơ Huyền Hiên sư đệ mới vừa đột phá đoán đan hậu kỳ, hôm nay đang bế quan củng cố tu vi ra, mấy người Huyền Dũng sư huynh, Huyện Phong sư huynh, Huyền Linh sư muội, Huyền Ngọc, Huyền Kiếm tu vi đều ở vào đoán đan sáu tầng. Trong đó Huyền Dũng, Huyền Phong, Huyền Linh ba người bọn hắn hôm nay đều đã đến bình cảnh lên cấp đoán đan hậu kỳ, khoảng cách đoán đan hậu kỳ cũng là một bước không xa. Ta cùng với Huyền Ngọc, Huyền Kiếm lại là mới vừa lên cấp đoán đan sáu tầng, còn cần một khoảng thời gian tích lũy.
Lục Bình gật đầu một cái, nhưng trong lòng thì thầm nói: kẹt với bình cảnh đoán đan sáu tầng quả quyết không phải là chỉ có mấy người bọn hắn, lần này từ Thiên Huyền cổ thành đổi lấy một nhóm địa cấp linh vật kia lại là có nơi có mối. Tuy nhiên những thứ đồ này hay là phải thông qua môn phái tới triển chuyển một phen, cũng không thể gọi là mình bị thua thiệt!
Trần Luyện thấy Lục Bình thần du vật ngoại, không khỏi tức giận hỏi:
- Người tìm ta có chuyện gì? Ta nơi này chính là rất bận rộn, bây giờ Thiên Giang sư tổ tính khí là quá lớn, nếu là chậm trễ, ta chỗ này nhất định chính là bị chửi mắng một trận!
Lục Bình hiếu kỳ nói:
- Thế nào, Khai Sơn Việt kia còn không chữa trị xong sao?
Trần Luyện nói:
- Nhanh, chính là bởi vì đến thời khắc cuối cùng, Thiên Giang sư tổ mới càng lúc càng ngưng trọng, rất sợ ở tùy thời tùy khắc tối hậu thất bại trong gang tấc. Sư tổ nói ông ta đời này thành tựu lớn nhất chỉ sợ sẽ là chữa trị lưỡng kiếp linh bảo này rồi!
Lục Bình thấy hắn nói nặng nề, liền đổi đề tài, nói:
- Lần này tìm ngươi là bởi vì trên người mấy món pháp bảo bây giờ cần tăng lên, xem một chút chỗ ngươi có thể giúp được một tay hay không?
Lục Bình đem mấy món bảo vật trên người mình cần đề thăng cùng Trần Luyện nói một cái, đợi đến thời điểm Trần Luyện nghe nói Lục Bình muốn hắn hiệp trợ đề thăng Nạp Xuyên đỉnh, rõ ràng có chút khiếp sợ.
- Nạp Xuyên đỉnh của người ta cũng đã gặp, bàn về phẩm chất đúng là còn muốn thắng được Thương Khung đỉnh của Thiên Lô sư thúc tổ. Chẳng qua là lấy tài nghệ luyện khí của ta hiện nay, người chẳng lẽ cứ yên tâm để vào tay ta sao?
Lục Bình thấy bốn phía không người, cười ha hả đem Thiên Lô thạch sáng lên một cái trước mặt Trần Luyện, sau đó nhanh chóng thu vào.
Trần Luyện ánh mắt nhất thời trở nên nóng rực lên, thấp giọng nói:
- Thiên Lô thạch hả? Còn là hai khối, ngươi làm gì có được bảo bối này, không phải là đem đáy của Đan các móc đi hết rồi chứ? Cẩn thận Thiên Lô sư thúc tổ nổi đóa đó!
Trần Luyện ngay sau đó lại khôi phục bình thường, trầm ngâm chốc lát, nói:
- Cho dù là như vậy, ta nắm chắc cũng không cao lắm, tuy nhiên ít nhất có thể bảo đảm sau khi đề thăng thất bại sẽ không tạo thành tổn thương đối với Nạp Xuyên đỉnh. Nhưng mà người bây giờ tốt nhất là đem đạo luyện đan lô bảo cấm thứ hai muốn ngưng luyện cho ta, để cho ta nghiên tập có chuẩn bị trước!
Lục Bình không nói hai lời liền đem một cái ngọc giản ghi lại luyện đan lô bảo cấm giao cho Trần uyện. Tuy nhiên đạo bảo cấm này chính là ban đầu Thiên Cầm lão tổ lấy được từ trên buổi đấu giá của Huyễn Linh thành, sau đó Lục Bình từ chỗ của bà ta phục chế xuống.
Lục Bình trên người còn có một đạo luyện đan lô bảo cấm, đạo bảo cấm này chính là Chân Linh phái cũng không biết. Tuy nhiên đạo bảo cấm này Lục Bình còn lưu lại chờ cho tới khi tương lai xem một chút Nạp Xuyên đỉnh còn có đường sống để thăng hay không.
Lục Bình có chút không yên lòng nói:
- Bây giờ không vội, ngươi hay là giúp đỡ Thiên Giang sư thúc tổ chữa trị Khai Sơn Việt trước, đợi đến sau khi chuyện này hoàn thành, ngươi đằng xuất thủ tới lại suy nghĩ chuyện của luyện đan lô. Ta xem ngươi bây giờ một bộ dáng vẻ tinh lực hao tốn trong mắt, nghỉ ngơi một chút rồi nói.
Trần Luyện kinh ngạc nhìn Lục Bình một cái, nói:
- Ngươi không ngờ lại biết được chuyện của Khai Sơn Việt?
Thấy Lục Bình cười không đáp. Trần Luyện cũng không hỏi nhiều, mà chỉ nói:
- Luyện đan lô bảo cấm sự quan trọng đại, những năm này ta tuy được Thiên Giang sư tổ coi trọng, nhưng cũng không từ chỗ ông ta lấy được bảo cấm truyền thừa. Người lại truyền ta như vậy, sẽ không sợ môn phái trách phạt sao?
Lục Bình bật cười, nói:
- Ngươi nói người nào sẽ đến trách phạt ta?
Trần Luyện giật mình, trong ánh mắt kinh ngạc của Lục Bình không ngờ lại cũng bạo một câu thô khẩu, nói:
- Mẹ kiếp, ngươi bây giờ lại tồn tại ngồi ngang hàng cùng sư tổ của ta!
Dứt lời, ánh mắt cũng không lý Lục Bình, nói thẳng:
- Vấn đề đề thằng khối thông linh bảo ngọc này cũng không phải lớn, không ngờ ngươi ngay cả nhánh của Kinh Hồn thụ vật kiện bực này hiếm đều tìm được, một lần tính năng đủ ngưng luyện đến đạo bảo cấm thứ tư, Thủy U kiếm lại cũng có chút khó làm. Người mặc dù tìm được linh tài không đủ, nhưng chữa trị Khai Sơn Việt còn dư lại những thứ góc cạnh bên kia ngược lại cũng miễn cưỡng có thể đủ. Chẳng qua là Vô Hình Kiếm Quyết truyền thừa này ngươi lấy được cũng không hoàn chỉnh, không có ba đạo vô hình bảo cấm cấp bậc Dưỡng linh cuối cùng, coi như đề thăng phẩm chất của Thủy U kiếm cũng không cách nào đem đề thăng nó lên thành Dưỡng linh pháp bảo; về phần Khống Thủy kỳ, cái này chỉ sợ cũng càng khó làm hơn, đối với món pháp bảo này nghiên cứu sâu nhất chính là sư tổ lão nhân gia ông ta, đợi đến sau khi chuyện Khai Sơn Việt kết thúc, ngươi hãy tự mình đi tìm lão nhân gia ông ta một chuyến đi!
Từ trong Luyện khí điện đi ra, Lục Bình suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn còn lân nữa đi tới phía sau núi Thiên Linh sơn.
Phía sau núi Thiên Linh sơn, không biết lúc nào, một tòa bảo tháp thật to súc lập đứng lên.
Đại khái cũng chính là hơn hai mươi năm trước, lúc ấy Liễu Thiên Linh lão tổ mới vừa tấn cấp chưởng môn phế trừ xong chế độ diện tích trừng phạt bên trong môn phái, nguyên vốn đệ tử phạm sai lầm phải bị phạt diện tích nhất luật bị ném đến tòa bảo tháp
này được gọi là Bát Cảnh lâu bị trấn áp lên.
Bát Cảnh lâu thật ra thì đại diện tám loại phương thức trừng phạt, đối với tu sĩ phạm sai lầm mà nói, là một loại trừng phạt, thật ra thì cũng là một loại rèn luyện. Chẳng qua là loại rèn luyện này tương đối mà nói tương đối cực đoan, đồng thời thấy công hiệu cũng tương đối chậm chạp.
Đến nay thì ngưng, đệ tử của Chân Linh phái chịu phạt nghiêm trọng nhất bất quá là bị Bát Cảnh lâu trấn áp lâu năm năm. Sự trừng phạt trong Bát Cảnh lâu cũng chỉ là mới qua kim mộc thủy hỏa thổ năm loại, mà tên tu sĩ này sau khi đi ra từ Bát Cảnh lâu, nguyên vốn đoán đan hậu kỳ tu vi ở Chân Linh phái cũng coi là cao thủ, bây giờ lại bị hành hạ yểm yểm nhất tức, trong động phủ của mình lần nữa nghỉ ngơi mười năm sau mới hoàn toàn khang phục, tiền tiền hậu hậu làm tên tu sĩ này tổn thất mười lăm năm thời gian. Một kết quả này lại là làm Chân Linh phái trên dưới đối với Bát Cảnh lâu câm như hến.
Tuy nhiên sau khi tên tu sĩ đó khỏi hẳn, lúc này mới phát hiện nhục thể của mình cũng giác chi lúc trước có không ít tăng lên. Chẳng qua là so sánh cùng lãng phí thời gian mười lăm năm tu luyện kia, hoàn toàn là phải không thường thất.
Bát Cảnh lâu đồng thời còn là một chỗ đất thí luyện của Chân Linh phái.
Bát Cảnh lâu là một loại bảo vật giữa giới vu pháp bảo bình thường cùng với động thiên pháp bảo. Tám tầng không gian mỗi một tầng cũng có thể hóa thành một tòa thí luyện chi địa, ở trận pháp cùng với mỗi một tầng trấn thủ vận chuyển trực hạ, đất lịch luyện có thể huyễn hóa ra các loại các dạng rèn luyện tới khảo nghiệm đệ tử tiến vào trong đó lịch luyện.
Chân Linh phái hàng năm đều phải chọn lựa một nhóm đệ tử ưu tú đạt tới tư cách đi ra ngoài lịch luyện tiến vào trong Bát Cảnh lâu đi lịch luyện trước một phen. Đối tượng đều là một ít dung huyết kỳ đệ tử, hơn nữa Chân Linh phái sẽ còn đem một ít tu luyện tự nguyên phân phối trong các loại tràng cảnh thí luyện, cũng coi là một ít tưởng thưởng cho những đệ tử thông qua lịch luyện kia.
← Ch. 0865 | Ch. 0867 → |