Truyện ngôn tình hay

Truyện:Chân Linh Cửu Biến - Chương 0968

Chân Linh Cửu Biến
Trọn bộ 1594 chương
Chương 0968: Huyền Sở ước hẹn
0.00
(0 votes)


Chương (1-1594)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Diêu Dũng lắc đầu một cái, nói:

- Trước là trong tay một tên Thủy Tinh cung dung huyết kỳ đệ tử tiến vào Thất Tinh Động Thiên. Sau khi hắn biết rõ vật đoạt được là Tam Linh Ngũ Hành diệp, đệ tử kia liền đem bảo vật này nộp lên môn phái, xem ra lúc này đương nhiên là trong tay một vị cao cấp tu sĩ của Thủy Tinh cung, hơn nữa sợ rằng lập tức sẽ phải đưa về Đông Hải!

Lục Bình còn tưởng rằng Diêu Dũng đã có nắm chắc muốn hắn giúp một tay, không ngờ gã căn bản cũng là con ruồi không đầu, tìm đến mình trừ xác nhận công hiệu của Tam Linh Ngũ Hành diệp ra, cũng giống như là muốn mình giúp gã quyết định vậy.

Diêu Dũng chần chờ chốc lát, lúc này mới nói:

- Ta suy đoán Thủy Tinh cung tu sĩ kia lấy được Tam Linh Ngũ Hành diệp lúc này vẫn còn ở Bắc Hải, vẫn còn trong Huyền Linh phái!

Những lời này Diêu Dũng đã nói rất rõ ràng!

Là đánh cướp Thủy Tinh cung...

Trong lúc bản thân Lục Bình cũng không biết làm sao bây giờ mới phải, Thiên Lô lão tổ nghe tin đi tới, trầm mặt, nói:

- Ngươi còn muốn thế nào, hai người các ngươi còn muốn đánh cướp Thủy Tinh cung sao?

Lục Bình thấy gương mặt của Diêu Dũng kìm nén đến đỏ bừng, dù sao chuyện này tựa hồ trừ loại phương pháp này ra cũng không có những thứ đường tắt khác có thể nói. Chẳng qua là nguy hiểm này trong đó bây giờ quá lớn, một cái sơ sẩy thì có thể là Chân Linh phái mang đến diệt đính tai ương.

Mấy vị lão tổ khác cũng đều nhìn về mấy người bọn hắn, ngay cả Thiên Tượng lão tổ cũng nghe tin đi ra. Biểu lộ trên mặt của mấy vị lão tố hiên nhiên đều cũng không đồng ý, chẳng qua là tình huống của Thiên Thành lão tổ cũng thực làm người ta thống tích. Diêu Dũng lại là một mảnh hiếu tâm, mọi người đều không trực tiếp khiển trách thôi.

Thiên Lô lão tổ thở dài một cái, nhìn Lục Bình một chút, nhưng hướng về phía Diêu Dũng nói:

- Ngươi có biết một đoạn giảng thuật kia đối với Tam Linh Ngũ Hành diệp của Quy đạo nhân năm đó không?

Diêu Dũng lắc đầu một cái, liền nghe Thiên Lô lão tổ bắt đầu thuật lại năm đó lúc Quy đạo nhận giảng đạo đã nói có liên quan tin tức Tam Linh Ngũ Hành diệp.

Năm đó Giao đạo nhân ngộ phục Quy đạo nhân luyện chế độc đan, một thân tu vi vốn nguyên bị tổn thương, núp bế quan chữa thương trong Vẫn Lạc mật địa.

Sau đó lúc Quy đạo nhận giảng đạo, từng có tu sĩ Giao đạo nhân ngồi xuống thính giảng chạy tới chất vấn Quy đạo nhân nếu là ngộ thương, Quy đạo nhân thân là luyện đan tổ sư vì sao không nghĩ biện pháp liệu trì thương thế cho Giao đạo nhân, mà là mặc cho Giao đạo nhân tự đi điều dưỡng ở Vẫn Lạc mật địa?

Quy đạo nhân cũng nói, ông ta luyện chế Độc đan kịch độc có thể nói độc bộ thiên hạ, cũng ngay cả chính ông ta cũng không giải được, cũng may Giao đạo nhân tu vi thâm hậu. Độc này cũng không làm bị thương tính mạng ông ta, nhưng bản nguyên bị tổn thương sợ là khó phục nguyên hơn nữa.

Tu sĩ lại hỏi phương pháp khôi phục bản nguyên thương thế, Quy đạo nhân chần chờ chốc lát, lúc này mới nói ra Tam Linh Ngũ Hành diệp!

Nhưng từ thượng cổ lưu truyền xuống đoạn ghi lại liên quan tới Tam Linh Ngũ Hành diệp này của Quy đạo nhân đến xem, điều kiện tạo thành cùng với sinh trưởng của Tam Linh Ngũ Hành diệp này cực kỳ hà khắc, thậm chí có thể nói hà khắc đến mức cơ hồ không thể nào tồn tại.

Tam Linh Ngũ Hành diệp này bình thiên địa linh khí mà sinh, đất sinh thành cùng sinh trưởng đầu tiên cần một chỗ đất có linh khí cực kỳ nồng đặc. Một loại độ dày linh khí mà nói ít nhất cần một cái đại hình linh mạch chống đỡ mới có thể thỏa mãn yêu cầu thấp nhất sinh trưởng.

Nhưng điều này chỉ là tế chi mạt tiết, chỗ chân chính không thể nào là ở đất hình thành Tam Linh Ngũ Hành diệp cần một chỗ đất tề tụ thiên địa linh vật của năm loại chúc tính. Hơn nữa phẩm cấp của năm loại thiên địa linh vật này còn cần ở vào cùng ở một cấp bậc.

Nếu nói "Tam linh", chỉ chính là trời, đất, huyền cấp Tam linh vật, nếu nói "Ngũ hành", chính là chỉ là kim mộc thủy hỏa thổ năm loại chúc tính linh vật.

Tam Linh Ngũ Hành diệp này mặc dù có thể khôi phục tu sĩ bị tổn thương bản nguyên, nhưng giá cao cũng cực lớn. Theo Quy đạo nhân năm đó nói, huyền cấp hạ phẩm ngũ hành linh vật tư dưỡng Tam Linh Ngũ Hành diệp mười năm, nhưng khôi phục dung huyết sơ kỳ tu sĩ bản nguyên, mà trung phẩm là trị được khỏi bệnh dung huyết trung kỳ tu sĩ bị tổn thương bản nguyên, thượng phẩm hiển nhiên đối tượng chính là dung huyết hậu kỳ tu sĩ.

Đạo lý giống vậy, nếu muốn khôi phục đoán đan kỳ tu sĩ bị tổn thương bản nguyên, cần dựa theo tu vi của tu sĩ sử dụng địa cấp ngũ hành linh vật, mà thời gian tự dưỡng cũng đạt tới trăm năm; chỉ khi nào bản nguyên tu sĩ tu vi bị tổn thương đạt tới cấp bậc pháp tướng kỳ, như vậy cần dựa theo tu vi cao thấp chia ra sử dụng thiên cấp thượng trung hạ tam phẩm thiên địa linh vật, mà thời gian tự dưỡng càng thêm đạt tới lâu ngàn năm.

Nghe xong Thiên Lô lão tổ nói, sắc mặt của Diêu Dũng đã là trắng bệch, coi như mình có thể từ trong tay Thủy Tinh cung tu sĩ đoạt được Tam Linh Ngũ Hành diệp, còn không bại lộ thân phận của mình, coi như mình tìm đủ năm loại chúc tính thiên cấp hạ phẩm linh vật, nhưng Thiên Thành lão tổ làm gì còn chờ được thời gian ngàn năm!

Diêu Dũng nhìn một chút Lục Bình một bên trầm mặc, hiển nhiên Lục Bình lúc trước cũng đã biết được phương pháp bồi dục Tam Linh Ngũ Hành diệp. Nhưng hắn một mực không nói ra, hiển nhiên là không muốn đả kích mình, vì vậy yên lặng hướng Thiên Lô lão tổ thi lễ một cái, xoay người bước nhanh rời đi.

Thiên Lô lão tổ thở dài, xoay người cũng lắc đầu rời đi. Mấy vị khác lão tổ không biết lúc nào đã biến mất không thấy. Lục Bình có lòng muốn gọi Diêu Dũng lại, nhưng Diêu Dũng đi cũng cực nhanh, cơ hồ là dùng phi độn thần thông rời khỏi Thiên Linh sơn vậy.

Bắc Hải một chỗ thần bí, sau khi một đạo ánh sáng thoáng qua, hai tên tu sĩ đột nhiên xuất hiện sau ánh sáng. Trong hai người này, một người ngoài mặt nhìn tuổi tác lớn ước chừng không tới ba mươi tuổi, mà một người khác là một gã tu sĩ chừng bốn mươi. Từ quần áo trên người của hai người này nhìn ra, rõ ràng chính là một chủ một phó, mà trung niên tu sĩ kia rõ ràng cho thấy lấy vị tu sĩ trẻ ba mươi tuổi này làm chủ. Hơn nữa khí tức mênh mông tán dật kia từ trên Truyền tống trận hai người mới vừa xuất hiện một sát na đến xem, này rõ ràng chính là hai vị pháp tướng kỳ tu sĩ, hơn nữa tu vi của trung niên phó nhân kia càng thêm đạt tới pháp tướng trung kỳ.

Một tên pháp tướng sơ kỳ tu sĩ đã sớm chờ ở trước Truyền tống trận vội vàng tiến lên lạy:

- Công tử tới Bắc Hải, Tứ Hải bang ta bằng tất sanh huy!

Công tử trẻ tuổi kia khoát tay gọi hắn đứng lên, vẻ mặt ôn hòa nói:

- Trịnh bang chủ, chủ tớ hai người ta mới tới Bắc Hải, những cuộc sống không quen, còn phải Trịnh bang chủ chỉ giáo nhiều hơn rồi!

Trịnh bang chủ hoảng hốt vội nói:

- Công tử chiết sát bị hạ rồi, nào dám xưng chỉ giáo, nhưng công tử có điều hỏi, bị hạ tất nhiên tri vô bất ngôn, ngôn vô bất tẫn! Nhưng mà nơi này không phải là chỗ nói chuyện, bị hạ đã chuẩn bị xong chỗ hạ tháp bên trong bang rồi, kính xin công tử cùng Văn tiền bối dời bước!

Công tử trẻ tuổi kia sắc mặt mặc dù bình thản, tuy nhiên trong hai mắt hiển nhiên đối với thái độ của Trịnh bang chủ chạy tới hài lòng, vừa theo Trịnh bang chủ dẫn đi ra ngoài, vừa nói:

- Vậy nói với ta những chuyện lớn nhỏ phát sinh ở Bắc Hải ở khoảng thời gian gần đây nhất đi. A, đúng rồi, Bắc Hải xem ra có một nhà Chân Linh phái, nhà môn phái này có một tên đệ tử gọi là Lục Huyền Bình, không biết Trịnh bang chủ có từng nghe nói chưa? Người này đã từng ở Trung Thổ xông xuống danh tiếng lớn như thế, ta ngược lại cực kỳ cảm thấy hứng thú, ngươi không ngại nói nhiều một ít chuyện của hắn.

Lục Bình một đường xuống đỉnh Thiên Linh sơn, rồi sau đó suy nghĩ một chút cũng đi tới Thính Đào phủ động phủ của mình ở Thiên Linh sơn, xa xa liền thấy Hồ Lệ Lệ đang có chút lo lắng ở cửa động phủ chờ hắn trở lại.

Lục Bình đi tới gần trước, nói:

- Có phải có chuyện gì gấp hay không?

Hồ Lệ Lệ gật đầu một cái, giao cho Lục Bình một thanh truyền âm pháp kiếm đặc chế, nói:

- Huynh xem một chút đi, trước đó huynh đã từng nói, nếu là nhận được loại pháp kiếm này liền nhanh chóng giao cho huynh!

Lục Bình thần sắc nghiêm lại, sau khi nhận lấy pháp kiếm, trong tay liên tiếp bấm ra mấy đạo pháp quyết đặc định, rồi sau đó cấm chế mặt ngoài của pháp kiếm liền tự đi tan rã.

Lục Bình thần niệm thấu vào trong đó tra xét nội dung, chỉ chốc lát sau, Lục Bình nói:

- Ta muốn bí mật rời khỏi Thiên Linh sơn một khoảng thời gian, thời gian cũng không quá dài, đúng rồi, kính tượng trận pháp đó của nàng bố trí thế nào rồi? Khoảng thời gian này nàng phải nghĩ biện pháp khiến cho người ta cho là sau khi ta cùng Trương Hi Di đánh một trận cũng bị thương, lúc này đang bế quan chữa thương. Nhưng mà vẫn là phải lộ diện thích ứng, không thể khiến cho người ta hoài nghi ta có thể mượn bế quan mà bí mật đi ra ngoài!

Hồ Lệ Lệ có chút hơi khó nói:

- Trận pháp cũng có thể bố trí, nhưng lại chỉ có thể đủ làm một ít động tác tính tái diễn có hạn, nếu là quá mức thường xuyên sẽ bị người nhìn ra sơ hở!

Lục Bình gật đầu khen:

- Vậy cũng cực kỳ không tệ rồi, ta nghe nói ngay cả Huyền Thần sư thúc đối với bộ trận pháp này cũng rất nhức đầu. Động tác đơn giản không cần gấp gáp, dù sao không cần cùng người tiếp xúc, chỉ cần trường hợp thích ứng xa xa để cho người ta thấy là được!

Hồ Lệ Lệ suy nghĩ một chút, nói:

- Ta làm hết sức mà thôi!

Lục Bình xoay người đang muốn đi, nhưng ngẫu nhiên nghĩ tới điều gì, xoay người hỏi:

- Nhưng có trận pháp gì bố trí đến chỗ cực kỳ tinh diệu thậm chí có thể làm cho rất nhiều người thấy ở khoảng cách gần đều không phân thiệt giả, thậm chí ngay cả thần niệm đều không thể phát giác không?

Hồ Lệ Lệ ngơ ngẩn nói:

- Điều này cũng không biết, có lẽ có chứ! Tuy nhiên ít nhất ở Bắc Hải không tồn tại!

Lục Bình gật đầu một cái, nói:

- Vậy được rồi, xem ra là có người âm thầm giúp gã!

Hồ Lệ Lệ hỏi dò:

- Mới vừa truyền âm pháp kiếm kia là Ân Huyền Sở âm thầm hẹn huynh đi ra ngoài đúng không?

Hồ Lệ Lệ mặc dù không thường hỏi tới chuyện riêng của Lục Bình, nhưng hắn bình thường cũng không cố ý giấu giếm. Hơn nữa Hồ Lệ Lệ nguyên vốn là người cực kỳ thông tuệ, từ trong lời nói cử chỉ thường ngày của Lục Bình cũng có thể đoán được một hai.

Lục Bình gật đầu cười, nói: - Yên tâm đi, dĩ nhiên không có gì nguy hiểm!

Hồ Lệ Lệ nói:

- Còn không nguy hiểm, năm năm trước Lữ Hư Hằng kia chết cùng huynh có liên quan chứ?

Lục Bình chắt lưỡi nói:

- Nàng đây đều đoán được sao?

Lục Bình âm thầm ra khỏi Thiên Linh sơn, rồi sau đó liền lặn xuống nước một đường hướng nam, rồi sau đó ở một chỗ hoang tiều ngoài ngàn dặm lên bờ, thân niệm quét ngang mà qua, liền hướng trong một mảnh loạn thạch chỗ đông bắc chỗ cười nói:

- Ân sư đệ, Cơ sư đệ, hai người các ngươi còn muốn tránh tới khi nào?

Cơ Huyền Hiên đi ra từ trong loạn thạch, kỳ quái hỏi:

- Làm sao huynh biết ta cũng ở nơi đây?

Thanh âm của Ân Huyền Sở truyền tới trong bóng ma của một chỗ loạn thạch, nói:

- Thần niệm của huynh ấy cực kỳ mạnh mẽ, ngay cả che giấu bí thuật của ta đều chạy không khỏi huynh ấy dò xét, thời điểm huynh ấy vừa lên bờ cũng đã phát giác vị trí hai chúng ta.

Lục Bình nhìn một chút hai người kia, cười nói:

- Thật ra thì ta trước khi tới cũng đã đoán được Cơ sư đệ sợ rằng đã cùng Ân sư đệ có liên lạc, nếu không Ân sư đệ cũng không thể nào ở biển sâu yêu vực phụ cận thi triển kế điệu hổ ly sơn, xem ra là bởi vì khôi lỗi bí thuật của Cơ sư đệ đại thành!

Cơ Huyền Hiến nhất thời đắc ý nói:

- Đang muốn cùng huynh nói chuyện này, không ngờ huynh đã đoán được rồi!

Lục Bình cười nói:

- Này cũng không thể quên, đệ nơi đó còn cầm một cây Thương liễu thụ của ta, Thân Ngoại Hóa Thân của ta còn phải rơi vào trên người của đệ!

Cơ Huyền Hiên vừa nghe Thương liễu thụ, sắc mặt không ngờ lại hiện ra một tia không thôi, nói:

- Nói đến cây Thương liễu thụ kia, tám ngàn năm linh thụ a, không biết huynh trong đầu tìm được thiên địa kỳ trân như thế này!

Dứt lời, Cơ Huyền Hiên đem một tượng gỗ vào khoảng một thước giao cho Lục Bình, mi mắt của tượng gỗ kia loáng thoáng chính là bộ dáng của Lục Bình.

Lục Bình khoa trương nói:

- Không phải đâu, Thương liễu thụ kia chỉ là cây khô cũng có ba trượng, đệ thì chỉ làm một cái tượng gỗ lớn như vậy để làm Thân Ngoại Hóa Thân của ta, thâu công này giảm liều cũng quá rõ ràng đi!

Cơ Huyền Hiến nhất thời cả giận nói:

- Huynh biết cái gì, nếu không phải là Thương liễu thụ kia của huynh đủ niên phân, đủ phân lượng, sợ rằng có thể cho huynh chế thành một tượng gỗ kích cỡ ba tấc cũng không sai rồi. Đây chính là Thương liễu thụ chủ kiền kia của huynh dài ba trượng cùng với phần lớn căn hộ chủ yếu mới tinh luyện mà thành.

Lục Bình thần niệm đã sớm nhận ra được trong tượng gỗ kích cỡ bằng một thước này tích chứa lực lượng bất phàm, vì vậy cười nói:

- Đệ chỉ dùng chủ kiên cùng với căn hộ, những khác cành lá khác kia đi nơi nào rồi?

Cơ Huyền Hiên lý trực khí tráng nói:

- Thương liễu thụ mặc dù hiếm quý, nhưng nếu là mạnh mẽ đem chi tiền cũng dùng để luyện chế khôi lỗi này ngược lại sẽ thấp xuống phẩm chất, rồi lại nói ta vì chế thành khối lỗi này, không để cho Thương liễu thụ tám ngàn năm kia bị long đong, suốt mười năm đều không đi ra ngoài một bước, tu vi đều bị vẫn lạc nhiều như vậy, địa vị hôm nay ở bản phái cũng mặt trời lặn Tây Sơn, mới có thể lẫn vào một cái gì danh hiệu "Tam kỳ". Nơi đó có hai người các huynh cái gì uy phong "Nhất tiên nhất ma" tới, vì biểu đạt tạ ý của huynh cùng với đền bù danh dự mười năm này của ta tổn thất, những thứ chi kiến kia làm thù lao cho ta là được rồi!

Lục Bình hiển nhiên không dự tính là muốn lấy lại chi tiền còn thừa lại từ trong tay Cơ Huyền Hiên, trước đó bất quá chính là cùng gã đùa giỡn thôi.

Một bên Ân Huyền Sở lúc này cũng rất hí hư nói:

- Đừng nói cái gì 'Nhất tiện nhất ma', bây giờ ngay cả Trương Hi Di đều bị hắn đánh cùng một dạng như chó chết, người ta bây giờ đã không phải là 'Chân Linh phái Nhất tiên' rồi, mà là 'Bắc Hải nhất tiên' rồi!

Lục Bình kỳ quái nói:

- Chuyện này sao ngay cả các đệ đều biết rồi chứ?

Ân Huyền Sở nói:

- Chuyện lớn như vậy, môn phái cùng Thượng Hải tông cũng không cố ý giấu giếm, đã sớm huyên náo thiên hạ đều biết!

Cơ Huyền Hiên vẫn có chút cảnh cảnh với nghi ngờ, nói:

- Mẹ kiếp, nói cũng phải, ban đầu ba người chúng ta nguyên vốn 'Chân Linh tam kiệt', hôm nay cũng là lão tử kém cỏi nhất lẫn vào!

Ân Huyền Sở an ủi:

- Hôm nay người là người nắm giữ Thân Ngoại Hóa Thân bí thuật, nghiễm nhiên chính là Khôi lỗi nhất mạch đại tông sư. Tin tức này nếu là truyền đi, địa vị kia ở tu luyện giới còn không như mặt trời ban trưa sao?

Cơ Huyền Hiên hơi có chút bơ phờ nói:

- Nơi đó có dễ dàng như vậy, người cho rằng Thân Ngoại Hóa Thân dễ dàng luyện chế như vậy sao? Xem Thương liễu khôi lỗi này trong tay của huynh ấy, tám ngàn năm linh thụ, phẩm chất thật tốt, cuối cùng liền nồng súc đến kích thước như vậy. Coi như có thể theo tu vi của huynh ấy tăng trưởng mà tăng trưởng, nhưng thi triển ra có thể có một nửa uy lực bản thân của huynh ấy coi như không tệ, huống chi còn không cách nào thi triển bản mệnh thần thông của huynh ấy!

Crypto.com Exchange

Chương (1-1594)