← Ch.0136 | Ch.0138 → |
Cổ Thần báo danh là dùng thân phận tán tu, Cổ gia không nằm trong phạm vi thế lực của Hư Thiên Tông, vào Hư Thiên Tông rồi đương nhiên không ai biết hắn đến từ đâu? Chẳng may có kẻ thù thì nộ hỏa cũng không rơi xuống đầu Cổ gia ở thành Nhạc Thủy.
- Ồ...
Hoàng Dược Tiên gật gật đầu, nói:
- Chẳng trách thấy ngươi không giống những đệ tử khác, thì ra là vậy?
Dừng lại một lúc, Hoàng Dược Tiên lại nói:
- Vào tổn tông thì phải tuân thủ quy tắc của bổn tông, chăm chỉ tu luyện, sau này nhất định sẽ có thành tựu.
- Tạ sư bá dạy dỗ.
Cổ Thần gật gật đầu.
Hoàng Dược Tiên phẩy tay, nói:
- Vậy ngươi về đi.
...
Ra khỏi Bách Thảo Điện, Vệ Tử Kì, Trương Hoài, Hoàng Phủ Cực, Đặng Phi lập tức xuất hiện trong mắt Cổ Thần. Bốn người bọn họ đang bị trói trên hình đài bên trái quảng trường, bốn đệ tử canh gác đứng bên cạnh giám sát, bốn đệ tử khác thì đang phạt đòn bốn người.
Cổ Thần liếc nhìn mấy cái, sau đó tung pháp khí, biến thành một đường hào mang bay thẳng lên trời, không lâu sau hắn đã quay về vườn linh thảo trên đỉnh Bắc.
Bước vào phòng, Tiểu Bạch từ trong tay áo chui ra, thích thú cười nói:
- Ha ha... Vui quá, đánh cho mông chúng nở hoa luôn, ha ha...
Cổ Thần cũng cười nói:
- Sau bài học này, chắc chúng sẽ biết kiềm chế hành vi của mình, sau này không dám làm phiền ta nữa, ha ha, có thể yên tâm tu luyện rồi.
Tiểu Bạch nhảy vào lòng Cổ Thần, nói:
- Cho Tiểu Bạch một viên nguyên linh đan cực phẩm đi, Tiểu Bạch cảm thấy tu vi của mình sắp đột phá rồi, luyện hóa một viên nguyên linh đan cực phẩm chắc đủ.
Cổ Thần lấy ra một viên nguyên linh đan cực phẩm đưa cho Tiểu Bạch, nói:
- Ngươi mau tu luyện, sớm hóa xuất nhân hình.
Tiểu Bạch chu chu mỏ, nói:
- Tiểu Bạch mới mười một tuổi, đâu có nhanh như vậy, yêu thú Trúc Thai rất khó, có lẽ phải đợi vài năm nữa.
- Cổ sư đệ...
Đúng lúc này, giọng nói Hư Tử Uyên từ bên ngoài vọng vào.
Cổ Thần đi ra mở cửa, thấy Hư Tử Uyên đang đứng bên ngoài, Cổ Thần nói:
- Sư tỷ mời vào.
Hư Tử Uyên vừa bước vào phòng, một cái bóng trắng đột nhiên nhảy vào lòng nàng, Tiểu Bạch vui vẻ hét:
- Tử Uyên tỷ tỷ...
Nửa tháng trước, Hư Tử Uyên thường xuyên đến chỗ Cổ Thần, sớm đã quen với Tiểu Bạch, về việc Hư Tử Uyên biết bí mật này, Cổ Thần rất yên tâm.
- Tiểu Bạch...
Hư Tử Uyên vò vò đầu Tiểu Bạch, vào phòng, nói:
- Cổ sư đệ, đệ làm ta thay đổi cách nhìn đấy.
Cổ Thần nhún nhún vai, nói:
- Thay đổi thế nào?
- Ha ha...
Hư Tử Uyên đột nhiên bật cười, nói:
- Đệ hôm nay không chỉ khiến Văn trưởng lão không thốt nổi nên lời mà còn đánh bại Hoàng Phủ sư đệ và Đặng sư đệ, chậc chậc, đệ mới có tu vi Tiên Thiên cảnh tầng hai thực sự khiên người ta kinh ngạc.
Cổ Thần cười nói:
- Sư tỷ, đệ nói rồi mà, đệ rất có thiên phú, vượt qua họ là chắc chắn.
- Đúng vậy, đúng vậy... Cổ Thần lợi hại nhất.
Tiểu Bạch vui vẻ nói:
- Hôm nay đánh cho mông mấy người bọn chúng nở hoa luôn, xem chúng còn dám bắt nạt Cổ Thần nữa không. -
Hư Tử Uyên véo mũi Tiểu Bạch, nói:
- Ngươi dù sao cũng là giới nữ, sao lại nói chuyện thô lỗ thế.
- Hừ... Tiểu Bạch đâu phải là người, Tiểu Bạch chỉ là một con hồ ly mà thôi.
Tiểu Bạch chu chu mỏ, chớp mắt nói.
Động tác này của Tiểu Bạch khiến Cổ Thần và Hư Tử Uyên không khỏi bật cười.
Một lúc sau, Hư Tử Uyên nói:
- Cổ sư đệ, chuyện đệ đánh Hoàng Phủ Cực hôm nay đã truyền khắp Bách Thảo Phong, các sư huynh đệ đều rất kinh ngạc? Ta tin không lâu nữa, nó sẽ truyền khắp Hư Thiên Tông, nghe nói ca ca hắn Hoàng Phủ Hạo là một tuyệt thế thiên tài tiên căn thượng phẩm, nhập môn ba tháng, được Ẩn Kiếm Phong thủ tọa Lệ Kiếm Vân sư bá thu làm đệ tử thân truyền, rất có tiếng ở Ẩn Kiếm Phong, đệ phải cẩn thận đấy. Đệ đánh đệ đệ hắn, hắn nhất định tìm đệ báo thù.
Cổ Thần cười cười, nói:
- Ta ở Bách Thảo Phong, hắn ở Ẩn Kiếm Phong, sợ gì chứ? Có sư tỷ ở đây, hắn dám chạy đến Bách Thảo Phong làm càn?
Hư Tử Uyên nhíu mày, nói:
- Hôm nay thì không, nhưng sau này thì chưa chắc, nếu như hắn đột phá Thần Hải cảnh, vậy có thể tự do đi lại ngũ phong, cộng thêm, cuối năm thứ ba, đệ tử mới các mạch phải tiến hành đại tỷ thí, bây giờ đệ có thể đánh thắng Hoàng Phủ Cực, ba năm sau ngũ mạch đại tỷ thí, đệ nhất định phải tham gia, không lẽ lúc đó đệ không phải gặp hắn?
- Bây giờ năm thứ nhất mới qua năm tháng, còn cách ngũ mạch đại tỷ thí hơn hai năm nữa, thời gian lâu như vậy, ai biết hắn có phải đối thủ của ta hay không? Đến lúc đó, biết đâu hắn vừa nhìn thấy ta đã cụp đuôi chạy trốn.
Cổ Thần nhún nhún vai, có vẻ không để tâm.
- Đệ... đệ... Hoàng Phủ Hạo nhìn thấy đệ phải cụp đuôi chạy?
Hư Tử Uyên mở to hai mắt, nói:
- Hoàng Phủ Hạo nhập môn đã là tu vi Tiên Thiên cảnh tầng chín, bây giờ lại được Lệ sư bá nhận làm đệ tử thân truyền, đợi đến ngũ mạch đại tỷ thí, chí ít cũng phải có tu vi Trúc Thai kỳ...
- Đúng vậy...
Cổ Thần gật đầu nói:
- Ba năm sau, hắn chỉ là Trúc Thai kỳ tu vi, đến lúc đó ta nhất định còn lợi hại hơn hắn, sợ gì chứ?
Thấy Cổ Thần chẳng coi ra gì, Hư Tử Uyên lo lắng nói:
- Đệ tưởng vào Trúc Thai kỳ dễ lắm sao? Mấy ngàn đệ tử trong tông, sau ba năm nhập môn, vào được Trúc Thai kỳ chỉ có hai người đại sư huynh và Vô Chân sư huynh, họ đều là tuyệt đỉnh thiên tài tiên căn thượng phẩm, chín mươi phần trăm đệ tử còn lại ở trong tông môn tròn ba mươi năm, mà vẫn chưa có cơ hội tiến nhập Trúc Thai kỳ.
Cổ Thần hắc hắc cười, nói:
- Sư tỷ không phải vẫn dạy ta tu luyện pháp thuật sao? Có sư tỷ dạy, sau này vượt qua Hoàng Phủ Hạo khẳng định không có vấn đề gì, trong mắt ta chỉ có sư tỷ là lợi hại nhất.
- Trong mắt Tiểu Bạch, chỉ có Cổ Thần mới lợi hại nhất.
Tiểu Bạch đột nhiên nghênh đầu, cướp lời nói.
Hư Tử Uyên nhìn Cổ Thần và Tiểu Bạch chán nản, sau đó nói:
- Muốn vượt qua Hoàng Phủ Hạo, nói thì dễ nhưng nếu như đệ có niềm tin như vậy, sau này ta sẽ dạy đệ nhiều hơn, bây giờ đệ phải chăm chỉ tu luyện Hư Viêm Quyết, đợi Hư Viêm Quyết tu luyện đến tầng thứ bảy trở lên, ta sẽ dạy đệ công pháp thượng thừa của bổn tông: Kinh Tiên Chỉ.
Cổ Thần vui vẻ gật đầu, Tiểu Bạch nhảy lên vai Cổ Thần, thì thầm vào tai hắn:
- Kinh Tiên Chỉ, Cổ Thần không phải biết rồi sao?
Hư Tử Uyên là tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng chín, ở cự ly gần như vậy, mặc dù Tiểu Bạch nói rất nhỏ, nhưng nàng vẫn nghe thấy, kinh ngạc nói:
- Kinh Tiên Chỉ, đệ biết sao?
Cổ Thần kéo Tiểu Bạch xuống, trợn mắt lườm nói:
- Biết một chút...
Thấy Hư Tử Uyên có vẻ hoài nghi, Cổ Thần nói:
- Lúc đệ còn du đãng bên ngoài, có gặp một vị đạo trưởng, là vị đạo trưởng đó dạy đệ Kinh Tiên Chỉ, đạo sĩ đó nói Kinh Tiên Chỉ là công pháp Hư Thiên Tông, nên đệ mới chạy đến đây xin làm đệ tử Hư Thiên Tông.
Thấy Tiểu Bạch lỡ miệng, Cổ Thần đành phải lôi Nam Thiên đạo nhân ra, vừa hay, chuyện Nam Thiên đạo nhân biết Kinh Tiên Chỉ là thật, bụng thầm nghĩ:
"Nam Thiên tiền bối, tiểu tử hôm nay mượn danh người một chút, người đừng trách ta, dù sao người cũng biết Kinh Tiên Chỉ, có lẽ có liên quan đến Hư Thiên Tông."
- Đạo trưởng... ?
Sắc mặt Hư Tử Uyên đột nhiên thay đổi, nói:
- Là đạo trưởng gì? Biết Kinh Tiên Chỉ của bổn tông thật chứ?
Vì đã lấy Nam Thiên đạo nhân ra làm lá chắn, Cổ Thần đành phải nói tiếp:
- Ông ấy, mặc một bộ đạo y bát quái, tay lúc nào cũng xách theo một hồ lô rượu, tên gọi Nam Thiên đạo nhân, sư tỷ, Nam Thiên tiền bối dặn ta, đừng gọi tên ông ấy ra, sư tỷ phải giữ bí mật đấy, không được nói với người khác đâu.
← Ch. 0136 | Ch. 0138 → |