Vay nóng Tinvay

Truyện:Chí Tôn - Chương 099

Chí Tôn
Trọn bộ 792 chương
Chương 099: Trêu chọc Mã Hữu Tài, Đôn Hoàng Phi Thiên Ấn (thượng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-792)

Siêu sale Shopee


- Vậy mà huynh còn lựa chọn khóa học luyện đan, thực sự quá phục huynh rồi. Huynh biết không? Hiện tại trong toàn bộ thư viện đều truyền tin, nói huynh ý định không cần thủ ấn luyện đan, cố ý nhục mạ Mã Hữu Tài trước mặt mọi người...

Khi Kim Bích Hàm nói tới lời đồn nghe được, trong mắt lập tức lóe lên tinh quang, tinh thần phấn chấn.

Lần này đến lượt Sở Vân trợn trắng mắt, rõ ràng chính là hắn không hề biết thủ ấn luyện đan, Mã Hữu Tài khiêu khích chính mình trước mặt mọi người, thực không ngờ lời đồn truyền ra ngoài lại biến thành chính mình chủ động xuất kích, muốn hung hăng làm nhục Mã Hữu Tài.

- Mã Hữu Tài, Hoa Anh, Vệ Khiếp, Trữ Y Y chính là bốn cự đầu của thế lực thư sinh gia tộc quyền thế. Trước khi đến đây Sở huynh đã đắc tội Trữ Y Y. Tới ngày đầu tiên lại đắc tội với Nhan Khuyết, lĩnh tụ thế lực thư sinh bình dân. Tới ngày thứ hai, hầu như khiến toàn bộ sứ giả hộ hoa của Trữ Y Y phải khởi nghĩa vũ trang. Tới ngày thứ ba, huynh thẳng thắn chủ động xuất kích, nhục nhã Mã Hữu Tài. Huynh thực sự quá cường đại!

Kim Bích Hàm vỗ vỗ vai Sở Vân, ngữ khí không hề trầm trọng, ngược lại còn có bộ dáng sung sướng.

Sắc mặt Sở Vân bình tĩnh, ăn ngay nói thực:

- Ta không phải cố ý, là chính bọn họ tìm tới cửa, ta cũng không còn cách nào. Chỉ là bằng vào những người này, còn chưa đủ trở thành cản trở con đường ta đi tới.

Kim Bích Hàm nhịn không được run lên trong lòng, vẻ tự tin của Sở Vân, thậm chí là ngữ khí gần như khinh thường, tại giờ khắc này có một cỗ mị lực đặc thù, đã rung động tới tận đáy lòng của Đôn Hoàng công chúa.

- Vốn đang định ra tay trợ giúp huynh, chỉ là nhìn bộ dáng tự tin tràn đầy của huynh... Uhm, trước tiên ta xem kịch vui!

Khóe miệng Kim Bích Hàm nhếch lên, dung mạo tuyệt mỹ, như kiều hoa nở rộ. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

- Uy, thái độ này là thế nào? Bằng hữu cùng phòng của huynh bị tám phương vây công, làm chiến hữu thân mật nhất, dù thế nào cũng phải trợ giúp một tay mới đúng!

Sở Vân nhịn không được trêu ghẹo.

- Muốn ta xuất thủ, cần phải có thù lao. Thành thật mà nói, ta hiện tại phi thường chờ mong mười trận khiêu chiến buổi chiều hôm nay. Lấy chiến lực của huynh, nếu như trong mười người này chọn phải Mã Hữu Tài, Hoa Anh, hoặc là Vệ Khiếp, tuyệt đối không thể chống đỡ được mười trận. Tới thời điểm đó, ta sẽ gặt gái, mỹ nhân cứu anh hùng!

Kim Bích Hàm nóng lòng muốn thử, nghĩ tới đây, khóe miệng nở nụ cười, lại không biết đã buột miệng nói sai.

- Mỹ nhân cứu anh hùng? A, ta không phải là anh hùng, chỉ là huynh càng không phải là mỹ nhân!

Sở Vân nhắc đầu my, bắt được điểm quan trọng.

- Khụ khụ, dung mạo của bản công tử tuấn mỹ tuyệt thế, dù là phái nữ cũng không bằng!

Kim Bích Hàm ho khan liên tục, sắc mặt đỏ lên, toát ra thần tình khẩn trương.

- Yên tâm đi, ta sẽ không ngẫu nhiên chọn ra ba người bọn họ!

Thần tình Sở Vân rất trấn định. Sau khi ăn uống sau liền đứng dậy, tiến về phía đấu trường trong núi.

- Uy, nghe nói rồi sao? Sáng sớm ngày hôm nay, Sở Vân làm trò trước mặt mọi người, hung hăng nhục nhã Mã Hữu Tài học trưởng.

- Uh, nghe rồi, không hổ là tân sinh cực mạnh trong lịch sử, quả thực là sắc bén không thể đỡ a. Mã Hữu Tài học trưởng từ trước tới nay lấy bắt nạt tân sinh làm trò vui. Thực không ngờ lần này đá phải thiết bản, ngược lại bị tân sinh khi dễ. Ha ha ha...

- Suỵt, nhỏ giọng một chút. Ngày hôm nay Mã Hữu Tài học trưởng cũng tới.

...

Bởi vì nguyên nhân linh khí cải tạo, khuôn mặt của Mã Hữu Tài bị kéo dài như ngựa, hơn nữa da thịt vàng như nến, vốn rất nhục nhã. Nghe được tiếng nghị luận của mọi người xung quanh càng họa vô đơn chí, sắc mặt khó coi tới cực điểm.

Hắn xiết chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi. Thấy Sở Vân liên tục gặt hái, lớn tiếng hét lên:

- Sở Vân, ngày hôm nay nếu ngươi có gan, vậy thì hãy tiếp thu khiêu chiến của ta!

- Ngươi còn muốn tìm ngược? Gấp cái gì mà gấp, rút ngẫu tiên tới ngươi thì là ngươi, Mã Hữu Tài trong mắt ta, Cẩu Hữu Tài hay Trư Hữu Tài nào có khác nhau, phải đối xử bình đẳng!

Sở Vân cười lạnh với hắn một tiếng, trong thanh âm bình thản mang theo một tia coi thường, nhưng mọi người đều có thể nghe được.

- Mã Hữu Tài, Cẩu Hữu Tài, Trữ Hữu Tài... Phụt...

Tức thì có người buồn cười, phát ra thành tiếng tại chỗ.

- Oa nha nha, khinh thường quá đáng!

Hai mắt Mã Hữu Tài biến thành đỏ đậm, tức giận tới sùi bụt mép.

Sở Vân không chút động dung, không hề nhìn hắn, từ trong lòng lấy ra một tập đổ ước, tùy ý rút từ trong đó một tờ.

Cầm tờ đổ ước này, động tác của hắn hơi dừng lại, sắc mặt ngẩn ra.

Toàn trường bắt đầu rối loạn rồi, bầu không khí thoáng cái trở nên rất vi diệu. Tuyệt đại đa số mọi người đều thầm đoán trong bóng tối, có phải là do Sở Vân nhẫu nhiên lấy ra một tờ đổ ước, mà đổ ước này chính là Mã Hữu Tài.

Mã Hữu Tài cũng không do dự yên tĩnh lại, ánh mắt tăng vọt, nhìn chằm chằm vào tờ đổ ước trong tay Sở Vân. Trên mặt dữ tợn run run, nhãn thần tương đôi bất thiện.

- Người khiêu chiến thứ nhất ngày hôm nay... Phó Vân!

Sở Vân báo ra một cái tên, ngoài dự liệu của mọi người.

- Không phải Mã Hữu Tài sao?

Mọi người kinh ngạc.

Khóe mắt Mã Hữu Tài co quắp, bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng nói:

- Chậm đã, ta muốn nhìn đổ ước trong tay ngươi. Ta tin tưởng rất lớn, tên trên đổ ước trong tay ngươi chính là Mã Hữu Tài ta!

Khóe mắt Sở Vân híp lại:

- Ngươi muốn xem, ta sẽ cho ngươi xem?

Mã Hữu Tài cười ha ha, nghĩ chắc chắn Sở Vân chột dạ, ngón tay chỉ vào Sở Vân nói:

- Vì sao ngươi không dám? Rõ ràng ngươi lấy ngẫu nhiên phải tờ đổ ước của ta! Ngươi lại báo một cái tên khác. Ngươi đang gian dối! Có gan ngươi cho ta xem!

Sở Vân cười nhạt:

- Ngươi nói ta gian đối, ta liền gian dối? Ngươi có bằng chứng gì?

- Đổ ước ngươi rút trong tay kia chính là bằng chứng! Ngươi nhanh lấy ra cho ta xem! Trước mắt bao người, ngươi đừng nghĩ vàng thau lẫn lộn, tất cả mọi người đều có mắt.

Mã Hữu Tài kêu gào, đoàn người quan chiến cũng bắt đầu nghị luận sôi nổi, người khiêu chiến Phó Vân đứng cách đó không xa cũng dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn Sở Vân.

Trường diện giằng co.

- Ngươi bảo ta đưa cho ngươi xem, ta phải nghe theo lệnh của ngươi sao? Ngươi cho Sở Vân ta là ai? Hừ!

Sở Vân khinh thường liếc mắt nhìn Mã Hữu Tài, giọng nói vừa chuyển:

- Ngươi nói xấu ta, ta muốn ngươi phải trả giá. Nếu như phần đổ ước này không phải của ngươi, ngươi phải chuẩn bị cho ta mười phần tài liệu luyện chế huyết khí đan. Bằng không không bàn nữa!


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-792)