← Ch.119 | Ch.121 → |
Sắc mặt Nhan Khuyết không chút biểu tình, Kim Bích Hàm cũng muốn nói lại thôi, dọc theo đường đi nàng một mực khuyên bảo Sở Vân, không nên hành động theo cảm tính, Sở Vân đều cười cười bác bỏ.
Trong Tàng kinh các có cất chứa rất nhiều loại đạo pháp khác nhau.
Đạo pháp chỉ có thể dùng cho yêu thú, yêu binh, yêu thực sử dụng, bản thân ngự yêu sư không thể tu luyện thành. Trong đạo pháp cũng chia thành bốn cấp hạ, trung, thượng, tuyệt.
Đao pháp thượng đẳng, thường thường số lượng từ miêu tả tương đối nhiều, uy lực rất mạnh. Đạo pháp hạ đẳng, số lượng từ miêu tả ít, uy lực kém hơn nhiều, thế nhưng thích hợp cho những yêu có linh quang nhỏ yếu, tư chất kém lĩnh ngộ và sử dụng. Nếu như đụng phải đạo pháp uy lực cường đại, số lượng từ miêu tả lại thiếu, như vậy chúc mừng rồi, đây là đạo pháp tuyệt phẩm. Ví dụ như Phỉ Thúy Mộng Cảnh của Kim Ngọc Tiên Điệp nắm giữ.
Đạo pháp tuyệt phẩm trong trí nhớ của Sở Vân có không ít, đại thể là đạo pháp chiêu bài của các thế lực lớn, còn có mọt bộ phận nhỏ giấu trong các mật địa hiểm cảnh, lúc này vẫn chưa xuất thế.
Trong tàng kinh các của Thiên Ca Thư Viện, các loại đạo pháp cơ bản ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ nhiều nhất. Những loại đạo pháp thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ phong lôi được dùng rộng rãi. Mặc kệ là yêu binh, yêu thú, yêu thực đều rất hay dùng tới.
Đạo pháp thích hợp với yêu binh, tuy rằng đối thượng thu nhận sử dụng không nhiều lắm, nhưng tuyệt đại đa số đều là kinh điển, khiến trong lòng Sở Vân phi thường hướng tới.
Trong kiếp trước của hắn quả thực chưa hề tiếp xúc đến những loại đạo pháp như thế này.
Vô Thượng Quang Minh, Thiên Phạt, Đại Long Văn, Ngự Phong Lưu, Vạn Luân Trảm...
Nhìn một loại ngọc giản ghi chép đao pháp thượng đẳng, Sở Vân ngứa ngáy trong lòng, mạnh mẽ nuốt một ngụm nước bọt, nhưng không có lựa chọn.
Thứ nhất, Túy Tuyết Đao chỉ có tư chất trung đẳng, linh quang không đủ, nếu như phối hợp với đao pháp thượng đẳng sẽ tạo thành số lượng đao chiêu không đủ. Tuy số lượng mạnh rồi, thế nhưng bởi vì đơn điệu dễ khắc chế, chiến lực bị yếu đi rất nhiều.
Thứ hai, những đao pháp thượng đẳng này cũng có điều kiện học tập, ví dụ như Vô Thượng Quang Minh, thân đao cần phải có thuộc tính quang. Túy Tuyết Đao chỉ có thuộc tính thủy không thể sử dụng được.
Mục tiêu chân chính của hắn chính là đao pháp trung đẳng và hạ đẳng.
Chỉ có người kinh nghiệm phong phú mới hiểu được, thế giới này không có đao pháp cực mạnh, chỉ có đao pháp thích hợp nhất đối với chính mình.
Sau một hồi lựa chọn, hắn đã lựa chọn một loại đao pháp thượng đẳng Bách Nguyệt Trảm làm thủ đoạn công kích tầm xa. Đao pháp trung đẳng Túy Nhãn Tinh Chung làm thủ đoạn suy yếu địch. Đao pháp trung đẳng Ngân Quang Tuyết làm tăng phúc. Đao pháp trung đẳng Tuyết Nha làm cường công. Thân pháp hạ đẳng Trùng Đột để tăng tốc.
Tổ hợp như vậy, thuận theo thói quen dùng đao của Sở Vân. Trùng Đột, Bán Nguyệt Trảm trong đó kiếp trước hắn sẽ sử dụng, trí nhớ trong đầu coi như vẫn còn. Ba thứ khác thì chưa từng học tập qua, chỉ là những loại đao pháp cùng loại với chúng Sở Vân lại biết tương đối nhiều.
Những loại đạo pháp này coi như tương đối tốt, là phiên bản tăng mạnh của tổ hợp đao pháp đỉnh phong của Sở Vân kiếp trước. Năm loại đạo pháp, sử dụng linh quang của Túy Tuyết Đao trên trình độ lớn nhất. Túy Tuyết Đao hiện tại cũng không chịu tải được loại đạo pháp thứ sáu.
Đây chính là chỗ thiếu hụt của yêu binh tư chất trung đẳng, số lượng đạo pháp chịu tải được tương đối ít. Nếu như tư chất thượng đẳng, tối thiểu có thể tăng thêm hai ba loại đao pháp thượng đẳng.
Ra khỏi tàng kinh các, Sở Vân lập tức tìm tới một địa phương yên lặng, tiến hành diễn luyện.
Nói là diễn luyện, không bằng nói là ôn tập. Những loại hình đao pháp này từ kiếp trước đã được hắn quen thuộc thấm xâu vào xương cốt rồi.
Sau khi diễn luyện hồi lâu, Sở Vân coi như tương đối thỏa mãn, âm thầm gật đầu nghĩ:
"Tuy rằng chưa triệt để nắm giữ được một ít loại đao pháp mới, thế nhưng chỉ đơn thuần chiến lực đã coi như không sai biệt nhiều so với Túy Tuyết Đao kiếp trước. Sau này lại tìm kiếm các loại tài liệu tốt, giúp Túy Tuyết Đao thăng cấp một lần nữa, bằng không không không gian để tiếp tục tăng lên hầu như đã không còn rồi."
Nghĩ tới đây, trong lòng Sở Vân lại dâng lên cảm giác thành tựu. Từ khi sống lại tới nay, nhập học Thiên Ca Thư Viện, mỗi ngày đều ăn đồ ăn tốt nhất, kiên trì dùng đan dược, tiến hành rèn đúc không ngừng. Thực lực tiến vào thời kỳ tăng mạnh, tăng trưởng cực nhanh.
Sở Vân âm thầm so sánh một chút, nếu là chính mình hiện tại và chính mình hậu kỳ kiếp trước chiến đấu với nhau, hầu như có thể đánh ngang tay rồi. So với chính mình thời kỳ toàn thịnh kiếp trước, thua nhiều thắng ít.
Đây đã là phi thường lợi hại rồi, chính mình hiện tại mới chỉ có mười ba tuổi, vừa mới xuất đạo mà thôi, hiện tại đã có thành tựu như vậy, có thể thấy được con đường tu luyện của ngự yêu sư không thể thoát khỏi tài nguyên, hoàn cảnh. Thảo nào hầu như chỉ có thiên chi kiều tử mới có thể đạt tới thành tựu kinh người.
Tất cả điều này, ngoại trừ bản chất Sở Vân nỗ lực ra, loại hoàn cảnh phát triển tốt đẹp như Thiên Ca Thư Viện cũng là nguyên nhân then chốt, không thể không tính tới.
Sở Vân hồi phục tinh thần lại, đã thấy Kim Bích Hàm và Nhan Khuyết nghẹn họng nhìn trân trối vào chính mình, nhãn thần kia giống như nhìn thấy quái thú hình người.
- Hai người các ngươi làm sao vậy?
Sở Vân buồn bực.
- Sở huynh, huynh còn là người sao?
Kim Bích Hàm thốt ra, nàng vừa mới tận mắt nhìn thấy, Sở Vân nắm giữ đạo pháp hoàn toàn mới, từ lóng ngóng tới thành thạo, chỉ dùng thời gian một khắc ngắn ngủi a!
Một khắc chung?
Lần này nếu như không tận mắt nhìn thấy, đánh chết bọn họ cũng không nguyện tin tưởng. Nguyên vốn tưởng rằng Sở Vân tuổi trẻ, có thể có đao pháp đại thành đã là tư chất trác tuyệt rồi.
Thực không ngờ tới, tư chất này đã không còn thuộc về trình độ trác tuyệt nữa rồi, mà là yêu nghiệt nghịch thiên!
Nhan Khuyết từ lâu đã kinh ngạc tới ngây người, trong lúc nhất thời nhìn Sở Vân không nói ra lời.
- Đây là nói cái gì?
Sở Vân đổ mồ hôi lạnh, trong lòng biết đối phương đều sản sinh hiểu lầm, kỳ thực là hắn làm quen lại một lần nữa mà thôi, thuần túy là dùng thân thể hoàn toàn mới để diễn luyện, bởi vậy mới có thể sinh ra biểu hiện sai lầm thiên phú yêu nghiệt như vậy.
Những thành tựu này chính là do kiếp trước hắn hao hết thọ nguyên, trằn trọc sinh sinh tử một đường, gian nan ma luyện thành.
Sở Vân vừa định tìm cỡ giải thích một chút, bỗng nhiên thấy biểu tình của Nhan Khuyết, trong lòng khẽ động:
"Cũng được, hiểu lầm này coi như một chuyện không tồi, để Nhan Khuyết chấn động vừa thừa nhận chính mình."
← Ch. 119 | Ch. 121 → |