← Ch.337 | Ch.339 → |
Chỉ là, ta có hai Đại Linh Yêu kề bên, trong Chư Tinh Quần Đảo cũng chiếm thượng phong, dù đánh không lại cũng có thể đào tẩu. Thủy gia có thủ đoạn gì lại có thể khiến Thủy Nhược Lan tự tin như vậy?
Sở Vân cũng không phải là người không biết nặng nhẹ. Nếu là lúc trước, hắn chỉ có một thanh Túy Tuyết Đao, nhất định sẽ không hành sự như hiện tại. Nhưng hiện tại có thêm Linh Yêu Thiên Hồ, khiến hắn có thể tự tin ngang dọc Chư Tinh Quần Đảo. Hắn tất nhiên sẽ không khách khí. Lần này trắng trợn truy sát như vậy chính là muốn thể hiện uy phong của Thư gia đảo, dùng thực lực để chứng minh, tuyên bố với thiên hạ, Sở Vân hắn vô cùng cường đại.
Đối với Nhan Khuyết mà nói, đây chính là tạo thế.
Hắn nhất định phải tạo thế.
Trong cảnh loạn thế này, một mực khiêm tốn cùng ẩn nhẫn là không được. Huống hồ Thư gia đảo tiếp đây sẽ có một loạt hành động quân sự, càng cần khí thế cường đại, nhằm chấn nhiếp những kẻ khác.
Sở Vân cũng không phải là người không biết nặng nhẹ, hành động lần này cũng không phải là do nóng giận. Hầu như mỗi một lần hành động đều mưu tính sâu xa. Đây chính là tố chất cần thiết mà bất kỳ ai cũng mong muốn tìm kiếm. Bằng không, tại hiểm cảnh trong mật thất, bất luận sự xung động hay bất cẩn gì cũng đều là nguyên nhân dẫn đến tử vong.
"Nếu bàn về chiến lực của Linh Yêu, ba vị đại tướng của Thiết gia là tối đa. Thủy gia đảo chủ, Thủy Nhược Lan là hai đại tướng có chiến lực lớn nhất của Thủy gia, chỉ dựa vào các nàng, không có khả năng giữ được ta. Chờ một chút, chẳng lẽ là Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận?"
Trong đầu Sở Vân linh quang chợt lóe, ký ức kiếp trước liền hiện ra.
- Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận tương đối kinh khủng, cắt đứt thiên địa, tự thành một phương. Ở kiếp trước đã từng vây khốn, giết chết ba vị đại tướng, hơn mười vị thượng tướng, hơn năm mươi viên tiểu tướng, là đại sát khí đắc lực nhất của Trữ Thiên Vương. Chính Thiết Ngao cũng đã từng phải chịu thua thiệt lớn tại Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận, ra về không công, suýt chút nữa còn bị giam cầm. Chỉ là sau đó, Long Đạo Chi trải qua trăm cay nghìn đắng tới nỗi suýt chết, cuối cùng cũng tìm ra khuyết điểm của đại trận này. Trong trận thế khi trăng sáng, sẽ lộ ra chỗ thiếu hụt của đại trận...
Đối với đoạn ký ức này, Sở Vân nhớ rất rõ ràng.
Xoay quanh Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận, hai nhà Trữ, Thiết triển khai tấn công kinh thiên động phách. Thiết gia vì đối kháng trận này mà phải trả cái giá thật lớn, bị thương thảm trọng. Trận chiến này nhờ vậy mà giúp Trữ Thiên Vương bình định hậu phương, nhanh chóng thanh trừ các thế lực nhỏ, lập được công lao hiển hách.
Cuộc chiến này để lại tiếng vang tương đối lớn, thế nhân đều thi nhau bình luận, khiến Sở Vân đối với trận chiến này vô cùng quen thuộc.
- Ha ha ha! Sở Vân ngươi trúng kế rồi!
Ngay khi Sở Vân còn đang suy nghĩ, Thủy Nhược Lan bỗng nhiên vui sướng cười to, tràn ngập tiếu ý vì âm mưu đã được thực hiện. Nàng hóa thân thành thủy cự nhân quay người đánh tới, hầu như đồng thời cảnh tượng xung quanh cũng biến đổi.
Bọt nước trắng xóa cuồn cuộn, hơi nước triền miên. Giữa bầu trời đêm, một vầng trăng nhô lên tròn vành vạnh. Ánh trăng sáng tỏ nhưng tụ thành một điểm, rót vào người thủy cự nhân. Nhất thời, hình thể của Thủy Đức Chân Thân bạo tăng, khí thế điên cuồng phát triển, thoáng cái đã hoàn toàn áp đảo Sở Vân, mang theo hơi nước cuồn cuộn đánh về phía Sở Vân.
Thủy Nhược Lan đắc ý đến cực điểm. Nàng thân là Thánh Nữ đương đại, hiểu rõ uy lực kinh khủng của Huyễn Thủy Lung Nguyệt Trận. Nàng cũng đoán rằng, gia tộc tiếp ứng mình, nhất định sẽ sử dụng bộ chiến trận này.
Chiến trận thượng cổ này, bằng vào việc trực tiếp điều khiển một phiến thiên địa, có thể gia tăng rất mạnh chiến lực của người một nhà, đồng thời làm suy yếu địch nhân. Loại hiệu quả cường đại này, so với hiệu ứng của Thủy Đức Chân Nhân còn hiệu quả hơn gấp mười lần.
Dưới hiệu quả này, Sở Vân không hề đáng sợ nữa.
"Giết chết Tiểu Bá Vương của Chư Tinh, coi như là thời điểm chiến trận thượng cổ này dương danh Chư Tinh Quần Đảo!"
Trong lòng Thủy Nhược Lan cười to. Tạo dựng thời cơ chiến đấu như vậy, cũng không uổng phí công sức mình biểu diễn cùng với một phen dụng tâm lương khổ.
"Đúng vậy! Kẽ hở của chiến trận thượng cổ quả nhiên ở một điểm trung tâm của trăng tròn."
Tinh quang trong mắt Sở Vân chợt lóe, gặp nguy không loạn. Bỗng nhiên hắn quát lớn một tiếng:
- Phi Huyền Ngự Thiên Đao.
Túy Tuyết Đao trong tay hắn nhất thời mạnh mẽ bắn ra, hình thành một điểm lưu tinh như tuyết, oanh một tiếng xé rách không gian. Trong ánh mắt vạn phần khiếp sợ của mọi người, hung hăng bắn trúng trung tâm của trăng tròn.
Phụt...
Trăng tròn vỡ tan, chiến trận bỗng nhiên tan rã. Năm mươi tinh anh của Thủy gia, bao gồm cả Thủy Nhược Lan hỗ trợ chiến trận, đồng thời chịu lực phản phệ cường đại, nhất thời thổ ra máu tươi, thân thể lung lay sắp ngã.
- Ta nói rồi, không ai có thể ngăn cản được ta giết ngươi!
Sở Vân vung tay thu hồi Túy Tuyết Đao. Thiên Hồ há miệng điên cuồng phun ra sáu hành đạo pháp, đánh tan Thủy Đức Chân Nhân vốn đang suy yếu.
- Tuyết Nha!
Sở Vân giơ cao chiến đao, chém xuống một đao.
Mọi sự chuyển biến quá đột ngột!
Thủy Nhược Lan ngay cả một tiếng kêu sợ hãi cũng không kịp phát ra, hai mắt trừng lớn, sắc mặt trắng bệch, trơ mắt nhìn Túy Tuyết Đao điên cuồng đánh xuống.
Nàng không thể ngăn cản, bị một đao chém thành hai nửa. Cho dù nàng mỹ lệ động nhân cỡ nào, khi bị phân thây, ngoại trừ khuôn mặt xinh đẹp, vẫn là máu tanh đầm đìa, xương trắng tràn lan, ruột bay tán loạn.
- Không...
Thủy gia đảo chủ mắt thấy thảm cảnh, vô cùng kinh sợ, lại phun một ngụm máu tươi.
Thủy Nhược Lan là thiên tài trăm năm khó kiếm, cũng là Thủy gia đảo chủ trong tương lai, vậy mà lại bị chém chết ngay trước mắt nàng.
Một đời Thánh Nữ Vũ Đảo, hương tiêu ngọc vẫn!
- Lão nương ta liều mạng với ngươi!
Thủy gia đảo chủ dưới cơn thịnh nộ lớn tiếng hét, không còn phong thái ung dung thường ngày. Hai mắt nàng như muốn phun hỏa, đánh về phía Sở Vân.
Ánh mắt Sở Vân lạnh lùng, sát khí sôi trào, tiếp chiêu cùng Thủy gia đảo chủ.
Không đến mười hiệp, Thủy gia đảo chủ lại phun máu lần thứ ba, sắc mặt trở nên trắng bệch như cương thi. Vốn cho dù chiến trận thượng cổ bị phá, cũng sẽ không gây ra phản phệ nghiêm trọng như vậy, nhưng vì nàng mạnh mẽ khởi động chiến trận không hoàn thiện, lại bi kịch đụng phải Sở Vân, khi chiến trận bị phá, bản thân nàng mới bị thương nghiêm trọng.
Chiến lực bản thân nàng phát huy ra hai ba thành đã là cực hạn, sao có thể là đối thủ của Sở Vân?
- Lui!
Thủy gia đảo chủ sao khi phun ra một búng máu tươi, rốt cục đã từ trong phẫn nộ và kinh hãi tỉnh táo lại, không chút do dự lập tức ra lệnh rút lui.
← Ch. 337 | Ch. 339 → |