← Ch.416 | Ch.418 → |
Dịch Yên đứng bên cạnh hắn, trước lúc chia tay, ánh mắt nàng nhìn về hắn có chút phức tạp:
- Ngày sau trở lại sẽ thỉnh giáo huyền bí của dịch sư với thiếu đảo chủ.
- Sở Vân ca ca... Huynh nhớ phải bảo trọng nha!
Tiểu Phi Yến từ phía sau Dịch Yên liền nhỏ đầu ra. Đôi mắt nàng ướt như nước, khuôn mặt đỏ như rặng mây đỏ, rụt rè đáng yêu. Trong lòng cất giấu rất nhiều điều muốn nói, đang định nói nhưng lại thôi.
- Mọi người cũng nhớ bảo trọng.
Sở Vân phẩy phẩy tay, đi vào trong thành trì. Truyện Tiên Hiệp
Rất nhiều chúng nữ đứng thẫn thở, ngưng thần nhìn hình bóng Sở Vân. Cho đến khi bóng dáng tuấn kiện khuất khỏi tầm mắt, ẩn nấp đằng sau cánh cửa thành. Lúc này các nàng mới thu hồi tầm mắt.
- Được rồi, chúng ta đi. Hãy để uy danh của Yên Chi Môn vang vọng toàn bộ giới du hiệp!
Hoa Mai hít sâu một hơi, khẽ quát một tiếng.
-Đi!
Thoáng chốc nhàn thần chúng nữ bừng tĩnh, khí thế hừng hực, tiến về một con đường khác.
Các nàng có sát ý hào hùng, khí thế ngưng tụ thành một thể, thoáng hiện lên phong thái của lực lượng nòng cốt. Lần này trở về, nhất định xung liều chết tiến tới con đường thành công đầy xương máu.
- Người Quy Mộng Các vẫn còn vây hàm nơi trú ngụ của Yên Chi Môn. Bất quá Các chủ bọn họ và lực lượng nòng cốt đều đã chết trong tay các Kiếp Yêu. Thiết Sát Bang, Thiết Huyết Minh cũng như vậy. Lúc này đây, Yên Chi Môn giết tới cùng, ai có thể cản được? Tin rằng, không tới nửa tháng, uy danh của Yên Chi Môn sẽ vang vọng khắp giới du hiệp.
Sở Vân rất tin tường vào đám nữ tử Yên Chi Môn. Tại Bạo Động Sơn, hàng ngày đều được ăn Tạo Hóa Đan, nuốt yêu tinh vô chủ, đề thăng tu vi của yêu vật, cả ngày được huấn luyện thành một thể thống nhất, cổ lực lượng này, cho dù đặt vào Thư gia đảo cũng là lực lượng hàng đầu.
Tuy rằng Quy Mộng Các, Thiên Sát Bang, Thiết Huyết Minh đều là thế lực nhất lưu, thế nhưng rắn mất đầu, lại không có lực lượng nòng cốt áp trận. Hiện nay, đã không phải là đối thủ của đám người Yên Chi Môn.
Trong thời gian ngắn, tất nhiên Yên Chi Môn không thể tiêu diệt ba quái vật lớn này. Nhưng bọn chúng đã không thể ngăn chặn nổi sự quật khởi của Yên Chi Môn.
Đây là một tòa thành nhỏ, một trong mười tòa thành trì tại Dao Sơn Quốc. Tường thành được đúc bởi những tảng đá rất lớn, trên tường thành bài trí rất nhiều cây xanh. Đặc biệt, kiến trúc tại Dao Sơn Quốc có phong cách cổ xưa pha lẫn tự nhiên, tòa thành trì này đã biểu hiện rõ.
Bởi nó rất gần Khu rừng vô tận, bởi vậy trở thành trạm trung chuyển của giới du hiệp. Ở đây hỗn loạn mà có sức sống, du hiệp muôn hình muôn vẻ, hàng ngày chen chúc đi tới, lại tụ tập thành dòng từ bốn cánh của lớn đi ra.
Sở Vân đến nơi đây, không có rời đi ngay.
Mà đêm đó, chọn một nhà trọ bình dân để dừng chân. Trong tửu quán, các du hiệp đang tranh cãi ầm ĩ.
- Các ngươi nghe rồi sao? Yên Chi Môn đã chiếm được truyền thừa của Vạn Thú Vương.
- Nghe nói, ba đại môn phái nhất lưu, Thiết Huyết Minh, Thiên Sát Bang, Quy Mộng Các đã tập kết lực lượng nòng cốt của bọn họ. Do ba đại bang chủ đích thân thống lĩnh tìm đến Yên Chi Môn.
- Yên Chi Môn xong rồi. Một môn phái tam lưu, bị ba thế lực nhất lưu này nhòm ngó tới, nhất định sẽ diệt vong. Cũng không biết truyền thừa của Vạn Thú Vương gì đó, rốt cục có bao nhiêu bảo bối.
Các du hiệp nghị luận rất nhiều, đương nhiên là về truyền thừa của Vạn Thú Vương, và Yên Chi Môn. Ngoài ra, còn nói về chuyện giao lưu thư viện.
- Các đại thư viện tại Tinh Châu, cứ 2 năm lại giao lưu một lần, chuyện này đã tiến hành được một thời gian khá dài. Thanh niên xuất hiện rất nhiều, quả thực người nào người đấy đều rất mạnh mẽ ah.
- Những thanh niên này thật kinh khủng. Không ít thanh niên chỉ mới 16, 17 tuổi, mà đã khiến chúng ta theo không kịp.
- Nghe nói, Giang vấn Thiên đến từ Giang Hán thư viện, một mình quét sạch 11 thư viện khác. Vạn Lý Trường Giang Đồ, Quân Tử Bội và Tuyền Phong Phiến của hứn đều là Linh Yêu, tuổi còn nhỏ, mà thực lực cao thâm khó lường. Có người nói, hắn còn có thực lực bí mật, vẫn chưa phô bày.
- Đây đúng là chiến tích trăm năm khó có. Giang vấn Thiên không hề có tên tuổi, bỗng nhiên nổi tiếng, hiện nay đã danh chấn Tinh Châu. Trên Đằng bảng được xưng là Ngọc Thư Sinh, một người khác sánh ngang là Tiểu Tiễn Thần.
- Tiểu Tiễn Thần là ai?
- Đúng là kiến thức của huynh đài quá nông cạn. Tiểu Tiễn Thần chính là tiểu vương tử Mông Nguyên quốc, tài nghệ bắn cung đã đại thành, chiến tích không hề thua kém Ngọc Thư Sinh. Từ khi hắn xuất phát từ Mông Nguyên Quốc, ven đường giao lưu cùng rất nhiều thư viện, đều chiến thắng. Gần đây, hắn đã tới Chư Tinh Quần Đảo, đích danh tới khiêu chiến với Tiểu Bá Vương.
- Tiểu Bá Vương Sở Vân? Không phải hắn cũng liên quan đến chuyện tranh chấp truyền thừa của Vạn Thú Vương sao? Hắn có thể đánh thắng liên tiếp để vào chung kết đánh với Tiểu Tiễn Thần sao?
- E là rất khó. Trong tay Tiểu Bá Vương chỉ có 2 đầu chiến lực cấp Linh Yêu. Có thể leo lên DỊ Sĩ bảng, đã là đề bạt rất đặc biệt. Điều này cũng chỉ vì hắn một mình địch vạn người, quả thực chiến tích quá bưu hàn, khó có thể phục chế. Ngược lại, hiện tại Tiểu Tiễn Thần đã lộ diện 4 đầu Linh Yêu, thế nhân đều đoán hắn nhất định còn có con bài chưa lật.
- Không biết Tiểu Tiễn Thần và Ngọc Thư Sinh, ai lại hại hơn?
- Chuyện này rất khó đoạn. Dựa theo tiến trình, Tiểu Tiễn Thân đi tới Chư Tình Quần Đảo, còn Ngọc Thư Sinh đang ở Đôn Hoàng Quốc, đang chuẩn bị tới Thiết Nham Quốc. Hai lộ tuyến không trùng hợp, trống đánh xuôi, kèn thổi ngược.
- Tiểu Tiễn Thần, Ngọc Thư Sinh...
Sở Vân âm thầm ghi nhớ hai cái tên này trong đầu. Đây đều là cao thủ trẻ tuổi, trong tay đều sở hữu 5 đầu Linh Yêu. Dựa vào ký ức kiếp trước, cho nên hắn biết rõ hơn cả.
Hai người này, từ nhỏ đã được đào tạo tỉ mi, ăn không biết bao nhiêu thiên tài địa bảo. Trong bọn họ, một người là tiểu vương tử Mông Nguyên Quốc, một người là tiểu hoàng tử Giang Hán Quốc, mỗi người bọn họ đều có nền tảng vững chắc...
Các quốc đảo thế lực nắm giữ một lượng tài nguyên. và tài phú trong tay. Hơn nữa, dựa vào thiên phú của bọn họ, có thể đạt được thành tựu như vậy cũng là chuyện rất bình thường.
- Hoàn cảnh sinh trường của ta và bọn họ hoàn toàn khác xa nhau. Ngay cả lúc trước, chiếm được mật tàng của Hải Long Vương và Hỏa Đức Vương cũng không thể sánh ngang cùng bọn họ. Bất quá, hiện tại ta đã có đầy đủ truyền thừa của Vạn Thú Vương, đã bỏ xa những người cùng trang lứa.
Sở Vân cũng đang âm thầm so sánh.
← Ch. 416 | Ch. 418 → |