← Ch.465 | Ch.467 → |
Tiếp đến nhìn vào trung quân bên mình, ở nơi đó đại kỳ Thư gia tung bay phấp phới.
Thư Thiên Hào đứng sừng sững trên mũi thuyền, dáng người thanh cao như chiến thần hạ phàm, khiến dũng khí của các sĩ tốt tăng lên vô hạn.
Liên quân chia làm tả quân, trung quân và hữu quân. Tả quân do Thiết Ngao thống lĩnh, trung quân do Thư Thiên Hào, Nhan Khuyết và Hoa Anh trấn giữ, hữu quân có Sở Vân thống lĩnh.
"Thật đáng tiếc, nếu như có thêm ba ngày nữa, cũng có thể xây dựng xong tòa thiên đàn thứ tám."
Sở Vân khẽ chau mày, trong lòng cảm thấy có chút đáng tiếc.
Bảy đầu Kiếp Yêu tự tại trên núi, cộng thêm Nộ Hỏa Minh Vương, tổng cộng tám đầu Kiếp Yêu.
Chính là con bài chưa lật của Sở Vân trong trận đại chiến. Thế nhưng Kiếp Yêu di chuyển rất khó khăn, bởi tu vi càng cao lại càng như vậy.
Một khi bị thiên địa cảm ứng, đánh xuống thiên kiếp, đây chính là mầm tai họa rất đáng sợ. Thậm chí chưa giết được địch thì bản thân đã chết.
Nhưng thực ra Bát Thiên Thanh Sơn Bút của Cuồng Nho Tướng Quân, chẳng qua chỉ là Kiếp Yêu có mười vạn năm tu vi, so với tám đầu Kiếp Yêu trong tay Sở Vân, lại càng dễ dàng xuất thủ.
Tám đầu Kiếp Yêu của Sở Vân, một khi xuất thủ, sẽ lần lượt tạo ra các loại sét đánh xuống. Biện pháp duy nhất chính là kết thành Bát Quái Trận, lúc này phòng thủ tại không gian trận pháp mới có thể hạn chế thiên kiếp. Như vậy có thể che lấp yêu khí, khiến thiên địa khó có thể cảm ứng.
Du Nha Đại Sư liên hợp cùng đám người Phi Dương tiên tử, ngày đêm thúc đẩy tiến trình, hiện tại cũng chỉ xây dựng được bảy tòa thiên đàn. Nếu không có tám đầu Kiếp Yêu tạo thành Bát Quái Trận, vậy còn bài chưa lật của Sở Vân cũng chỉ có thể dùng làm lực lượng uy hiếp, căn bản không thể đánh ra được.
Một khi đánh ra, thiên kiếp sẽ giáng xuống, vượt qua cũng chỉ miễn cưỡng mà thôi.
Ngay cả khi vượt qua, chính mình cũng sẽ tổn thất thảm trọng, còn khiến cho kẻ khác chê cười.
Đương nhiên hắn cũng đã thử nghiệm, dùng Tiên Nang Tinh Hải Long Cung để lưu trữ. Bất quá tuy Tiên Nang Tinh Hải Long Cung nắm giữ Tiểu Tự Tại Vô Tướng Thuật, thế nhưng tu vi của nó đã từng bị Sở Vân làm giảm xuống, không thể dùng chuyên chở Kiếp Yêu. Một khi miễn cưỡng vận chuyển, chắc chắn bị kéo căng bùng nổ.
Nói cách khác, trận chiến ngày hôm này, Sở Vân nhất định phải dựa vào thực lực của chính mình.
- Ngày này, ta đã đợi rất lâu rồi! Ngày hôm nay, Thư gia, Thiết gia chắc chắn phải diệt vong! Truyền lệnh... Quân tiên phong phối hợp cùng hai cánh cách tả hữu, xông lên.
Đối với trận chiến này, Cuồng Nho Tướng Quân vô cùng tự tin, hắn ra lệnh một tiếng, nhất thời trống trận, kèn hiệu vang lên.
Ồ ồ ồ...
Tiếng kèn mênh mông cuồn cuồn, kéo dài không dứt, mở màn cho trận đại quyết chiến.
Sở Vân lập tức trông thấy, hạm đội tiên phong của Thủy gia có khoảng hơn một trăm chiến thuyền, đều là thuyền bọc thép, thuyền chuyên chở tinh binh, vượt qua sóng gió tấn công vào trung quân bên mình. Cùng lúc đó, quân địch từ hai cách tả hữu, quy mô mấy vạn người cũng từ từ tiến bước, phối hợp cùng hạm đội tiên phong, nhất tề công kích.
Sóng gió bỗng nhiên nổi lên, tiếng trống đột nhiên cấp bách, một đạo quân cường hãn ùn ùn kéo đến.
Ngay cả Sở Vân có ý chí kiên định như vậy, cũng cảm thụ được bầu không khí này, hai mắt lập tức co lại.
Mặc dù hắn có tám đầu Linh Yêu, thế nhưng đối với loại đội hình này, cũng không dám khinh xuất. Với tính toán và trải nghiệm của hắn, hắn biết hiện tại nếu sử dụng thực lực của chính mình phối hợp với ba nghìn sĩ tốt đánh du kích vẫn coi như có thể làm được.
Thế nhưng đối mặt với trận đại chiến có hàng vạn người, chiến lực của bản thân hắn thật quá nhỏ bé. Có đôi khi số lượng tăng lên, sẽ dẫn đến chất lượng.
Loại công kích này, dù mỗi người chỉ có chiến lực cấp Tiểu Yêu, dùng đạo pháp hạ đẳng, thế nhưng ùn ùn kéo tới, giống như kiến giết voi, ngay cả Linh Yêu cũng không thể chống đỡ được. Chỉ có Kiếp Yêu mới có thể tung hoành.
Thế nhưng Kiếp Yêu phải kiêng kỵ cảm ứng của thiên địa, một khi toàn lực xuất thủ, chiến lực hảo tổn rất nhiều, mà thiên kiếp đánh xuống sẽ tạo ra bi kịch thảm hại. Bởi vậy có rất ít ngự yêu sư dùng chiến lực Kiếp Yêu, tự mình đấu với vạn quân.
Sau một khắc, Thủy gia chủ động xuất kích, liên quân liền có phản ứng. Trung quân phân ra một hạm đội do Vũ Đại Đầu thống lĩnh, dùng tốc độ tối đa, bổ sóng chém gió, hướng tới hạm đội tiên phong của quân địch.
Giết... !
Song phương đối đấu giữa hải vực, tạo ra một trận chiến kịch liệt.
- Có Vũ Đại Đầu ta ở đây, kẻ nào ngăn cản ta giết!
Vũ Đại Đầu xông lên trước, cầm Thiết Tuyến Long Du Thương trong tay, tung hoành ngang dọc. Dựa vào Tạo Hóa Đan bồi dưỡng, hiện tại hắn đã có chiến khải cấp
Linh Yêu trên người, chiến thương cấp Linh Yêu trong tay, giờ đã hoàn toàn khác xưa.
Hắn giống như mãnh hổ xuống núi, thế lực không thể chống đỡ, thiết thương quét ngang, khiến cho vô số sĩ tốt Thủy gia sứt đầu mẻ trán, máu tươi mãnh liệt phun ra. Có một số kẻ thiếu may mắn, bị mũi thương sắc bén đâm trúng, tứ chi lập tức bay ra bốn phía, kêu lên tiếng kêu thảm thiết.
- Đừng vội càn rỡ, có La Kính ta đến đấu với ngươi đây!
Chiến lực của võ tướng tiên phong của quân địch cũng rất cao. Hắn lưng hùm vai gấu, cầm song đao trong tay, giao chiến cùng với Vũ Đại Đầu.
Song đao bay lượn, thiết thương như thuồng luồng, song phương quấn lấy nhau tại một chỗ, hai người đều là dũng tướng vô song, liều mình chém giết. Đao phong thương ảnh khuếch tán, sám gió cuồn cuộn, không ai dám xem vào giữa. Chiến hạm trở thành sân khấu cho hai dũng tướng độc đấu, trở thành nơi cuốn hút tầm mắt của hơn mười vạn tướng sĩ.
- Tên Vũ Đại Đầu này, vốn chỉ là một tên vô danh tiểu tốt. Kết quả được Thư gia đào tạo, rõ ràng có thể ngang tài ngang sức với La Kính Tướng Quân!
Sắc mặt Cuồng Nho Tướng Quân trầm xuống.
- Dựa theo tin tình báo, tiến hành suy tính, có lẽ Sở Vân đã chiếm được phương thức tạo ra Tạo Hóa Đan. Hắn dựa vào phương thức luyện đan, chế tạo ra vô số đan dược, giúp cho chiến lực của tướng lĩnh Thư gia tăng vọt. Đây cũng là nguyên nhân sát thủ Ám Các của chúng ta ám sát thất bại.
Trinh Hữu Tài đứng ở bên cạnh, từ từ nói.
- Đúng là một người đắc đạo gà chó thăng thiên, quả thực thằng nhãi Sở Vân này cũng có chút bản lĩnh. Thư gia có thể cường thịnh như vậy, phần lớn đều dựa vào công lao của hắn! Hôm nay, ta nhất định phải đích thân chém đầu hắn.
Vừa nói, Cuồng Nho Tướng Quân vừa vỗ Tiên Nang, gọi ra một cây quân kỳ.
Quân kỳ tam giác này, trên mặt cờ màu lam, bên trong có dãy núi tầng tầng lớp lớp, giữa dãy núi lại có vô số thành trì. Trong thành trì binh hùng tướng mạnh, quân đội cường thịnh, tinh kỳ san sát nhau.
Đây chính là Nhân Sư Nam Dã Kỳ lừng danh trong thiên hạ. Quân kỳ này, cùng với Vương Sư Trung Nguyên Kỳ của Hoàng Hiếu đều là một trong năm đại quân kỳ có một không hai tại Tinh Châu.
- Ta sẽ cho ngươi một chút kiến thức, thế nào là nghệ thuật chiến tranh!
Cuồng Nho Tướng Quân cầm quân kỳ trong tay, trên khuôn mặt hiện ra đầy vẻ tự tin và kiêu căng.
Hắn nhẹ nhàng vung Nhân Sư Nam Dã Kỳ lên, rầm một tiếng, bỗng nhiên gió lớn nổi lên, mây đen kéo đến ùn ùn.
Hắn lại tiếp tục vung quân kỳ lên, thoáng chốc lam quang bao phủ khắp quân Thủy gia.
Lại một lần nữa huy động quân kỳ, căn bản không cần truyền mệnh lệnh. Dường như đại quân Thủy gia là một cỗ máy chiến tranh. Trong lúc đó, tướng sĩ không cần thông báo, mệnh lệnh của Cuồng Nho Tướng Quân đã được truyền tới tất cả bọn họ.
Ô ô ô...
Tiếng kèn hiệu liên tiếp vang lên, ba hạm đội trong quân nhất tề đột kích, xung phong liều chết hướng về phía liên quân Thư gia và Thiết gia.
- Rốt cục đối thủ cũng đã tới. Mẫu thân, người ở trên trời cao nhìn xuống, con tuyệt đối sẽ không phụ sự kỳ vọng của người.
Hoàng Hiếu thu hồi tầm mắt, lúc này toàn thân hắn sôi trào, ý chí hừng hực.
- Trận chiến này, chính là trận chiến giúp Hoàng Hiếu ta nổi danh khắp Tinh Châu!
Cuồng Nho Tướng Quân, ngươi hãy đến đây. Vương Sư Trung Nguyên Kỳ!
Hắn lấy ra chiến kỳ, cũng liên tục vùng vẫy.
Hoàng quang từ chiến kỳ mạnh mẽ bắn ra, nhanh chóng lan tới liên quân Thiết gia và Thư gia. Trong nháy mắt, toàn bộ chiến trường bao phủ bởi lục quang và hoàng quang!
- Tinh binh Thạch Hỏa!
Hoàng Hiếu kêu lên một tiếng, phất kỳ phong về cách tả.
Rầm rầm ầm...
Hầu như trong lúc đó, gần một ngàn tinh binh Thạch Hỏa vốn của Viêm gia đồng loạt thúc dục Hỏa Sơn Quy. Vô số dung nham bay về phía xa, hoa diễm vẽ thành một đường vòng cung giữa không trung, sau đó ầm nện xuống.
- Thật đáng sợ!
Võ tướng địch quân gào lớn, hắn trông thấy hỏa vũ từ trên trời giáng xuống, không sao tránh né được!
Hỏa diễm ùn ùn đánh xuống, lập tức hạm đội này rơi vào cảnh hỗn loạn. Dung nham nhiều vô kể, có mảnh dung nham bắn vào cột buồm khiến cho cánh buồm bốc cháy, có dung nham tạo ra hố lên trên khoang thuyền, có dung nham bắn vào mép thuyền hoặc rơi vào trong biển, khiến cho sóng biển ngập trời, sau đó hơi nước dày đặc.
- Aaaa...
Võ tướng kia kêu lớn một tiếng, cưỡi Hàn Phong Báo bay thẳng lên trời, dốc toàn bộ sức lực chống đỡ dung nham.
- Bắn tiễn!
Hoàng Hiếu cười lạnh một tiếng, vung chiến kỳ lên.
Xoạt xoạt xoạt!
Vô sô phi tiễn, gào thét, chi chít, che đậy thiên địa. Võ tướng kia chống đỡ được chốc lát, liền ngã quỵ xuống.
Đập vào khoang thuyền, bất luận là thân thể hắn, hay là yêu thú của hắn cũng đều cắm chi chít tiễn, chết bất đắc kỳ tử.
Hàng ngàn hàng vạn phi tiễn, hỗn loạn công kích bản trận tinh binh quân địch, ngay cả võ tướng có chiến lực cấp Linh Yêu cũng không thể chống đỡ được.
Đây chính là uy lực của chiến thuật trên biển. Trên mặt biển có hơn mười vạn người, kẻ đánh trước người đánh sau, ngay cả Sở Vân cũng cũng không dám tùy tiện bay lên không. Bản thân hắn cũng không có yêu vật phòng ngự cường đại, cho dù là có, mấy vạn phi tiễn bắn tới, cũng không đủ sức chống đỡ. -
- Chút tài mọn!
Cuồng Nho Tướng Quân cười nhạt ba tiếng, huy động Nhân Sư Nam Dã Kỳ trong tay.
Vù vù vù!
Tiễn dày đặc, trải dài khắp hải vực, khiến cho cả thiên địa mờ mờ ảo ảo. Tiễn nhiều vô kể, công kích mạnh mẽ đạt cấp Tiểu Yêu, cuồng bạo chút xuống.
Thoáng chốc, hàng loạt sĩ tốt liên quân ngã xuống, chồng chất thành một mảng lớn.
Máu tươi bắn ra tung tóe, tiếng kêu rên rỉ, tiếng kêu thảm thiết liên miên không ngớt.
Những đợt công kích nối tiếp nhau không ngớt, hỏa lực đan xen vào nhau che kín không trung. Lúc này, trận chiến vừa mới diễn ra, trong chốc lạt trên mặt biển đã biến thành một mảnh màu đỏ.
Hỏa lực bắn xuống, ba hạm đội của thủy gia đột kích mà tới, trong đó có một hạm đội trên đường công kích đã bị tiêu diệt. Mặt khác, hai hạm đội kia cũng dựa vào hỏa lực yểm trợ, vọt tới trước trận liên quân.
- Viêm Cơ Ti tướng quân, Vương Trạch Long tướng quân! Không thể để chúng phá hỏng trận hình của ta.
Hai mắt Hoàng Hiếu lóe ra tinh mang khiếp người, nhưng cũng không lên tiếng, mà chỉ dựa vào Vương Sư Trung Nguyên Kỳ truyền mệnh lệnh.
- Cuối cùng Vương Trạch Long ta đã được xông trận.
- Hãy để thế nhân biết một chút vũ dũng bất diệt của Viêm gia ta!
Hai viên dũng tướng cùng gào thét, mỗi người thống lĩnh một hạm đội, trực diện đánh vào quân địch.
Trên biển mặt biển rộng, đao quang kiếm ảnh trùng trùng điệp, tiễn bay như mưa, hỏa diễm tận trời, xen vào đó là tiếng người la hét huyên náo.
Đây là một trận quyết chiến trên biển, từ xưa tới nay chưa từng có. Hơn mười vạn tướng sĩ, dưới sự chỉ huy tài tình của thống lĩnh hai bên đều kết thành một thể thống nhất.
Thật giống như hai gã khổng lồ đang giao đấu, mỗi một sĩ tốt, mỗi một chiến hạm đều chỉ là một phần tử nhỏ bé không đáng nói. Mà tinh binh là cánh tay của người không lồ, mỗi một đội ngũ tinh binh đều có hiệu quả siêu việt, không gì sánh bằng.
Còn võ tướng chính là nanh vuốt của người không lồ. Nanh vuốt sắc bén này, đều có thể tạo ra một lực công kích mãnh liệt, khóe léo phá vỡ lớp phòng thủ kiên cố của quân địch. Thế nhưng cũng cần phải sử dụng cẩn thận, một khi hãm sâu vào trận địa của địch, dù nanh vuốt có sắc bén đến đâu cũng sẽ bị gãy vụn.
Còn hai người Hoàng Hiếu và Cuồng Nho Tướng Quân chính là hai người khổng lồ. Trong lúc này, tất cả mọi người đều dưới sự chỉ huy của hai người bọn họ, ngay cả Sở Vân và Thư Thiên Hào cũng không phải ngoài lệ.
- Ủa? Tên Hoàng Hiếu này, quả thực cũng có chút tài cán, rõ ràng có thể chống đỡ được đợt công kích của ta, nhìn thấu chiến thuật của ta.
Sau nửa canh giờ chiến đấu kịch liệt, rốt cục Cuồng Nho Tướng Quân phải thừa nhận, tài năng chỉ huy trên chiến trường của Hoàng Hiếu ngang ngửa với hắn.
- Bất quá, chiến tranh không chỉ có chỉ huy lâm trận, mà có nhiều mặt quyết đấu khác. Sợ hãi a, ta sẽ cho ngươi mở mang tầm mắt, biết thế nào là sức mạnh của Nộ Lôi lâu thuyền!
Để trấn áp cục diện, Cuồng Nho Tướng Quân lấy ra con bài chưa lật đầu tiên. Một hạm đội gồm có chín lâu thuyền từ trong trận xông ra.
Lâu thuyền bình thường chỉ có ba tầng mà thôi, thế nhưng những lâu thuyền này đều có tới năm tầng. Đồng thời đều được cấu tạo bởi vật liệu đặc biệt, toàn thân thuyền phát ra một loại kim khí, hình như là lục quang. Đồng thời trên thân thuyền được khắc vô số hoa văn, toàn bộ lâu thuyền hiện ra vẻ thần bí mà rất oai hùng. Tại trên chiến trường, rõ ràng lớn gấp đôi những đội thuyền xung quanh! Quả thực vô cùng to lớn.
← Ch. 465 | Ch. 467 → |