← Ch.570 | Ch.572 → |
- Các ngươi có phát hiện hay không, trong những Yêu vật hoang dã, không có một con Kiếp Yêu nào có tu vi vượt qua trăm năm.
Kim Bích Hàm thận trọng, là người đầu tiên phát hiện ra vấn đề này.
- Điều này cũng không khó lý giải.
Trong mắt Sở Vân lóe ra ánh sáng trí tuệ.
- Con Lục Kình này có tu vi chỉ hơn mười vạn năm. Ta nghĩ, yêu vật sinh tồn trên người nó đều phải có tu vi thấp hơn nó. Nếu không, sẽ đảo khách thành chủ, khiến một nhà độc đại, phá hỏng cách sinh tồn, khiến sinh linh đồ thán. Cũng sẽ không hình thành cảnh tượng sức sống bừng bừng như vậy.
Giữa biển mây mênh mang, ví dụ có Yêu vật có tu vi vượt qua Lục Kình, sẽ khiến vòng tròn sinh vật sụp đổ, thế giới Lục Kình một mảnh hoang vu, thậm chí cuối cùng nguy hại đến bản thân Lục Kình.
Nhưng hiện tại, với con Lục Kình mà nói, nếu cảnh tượng sức sống bừng bừng, không tồn tại Kiếp Yêu có tu vi vượt qua nó.
Phần lớn Yêu thú hoang dã chỉ có thể dựa vào đạo pháp Thiên Phú, khó có thể thêm vào đạo pháp cường đại. Đồng thời tu vi cũng không bằng Thao Thiết trong tay Tham Lang Vương, không phải là đối thủ của Bạch Nhãn Lang Vương. Lại bị linh áp Vương cấp làm kinh sợ, phối hợp lại hỗn loạn một mảnh, không ổn đến cực điểm.
Trái lại chiến thuật của Tham Lang Vương rất xuất sắc, hội tụ tất cả lực lượng đến xung quanh, hình thành một đường cong, di chuyển, đả kích.
Hắn giống như mãnh tướng ngạo nghễ tung hoành trong thiên quân vạn mã. Phía Yêu thú hoang dã không có sự tổng hợp thực lực cường đại, khó có thể điều chỉnh phối hợp chiến lực với nhau, bị hắn miễn cưỡng áp chế.
- Đây mới là sức mạnh đích thực của Vương cấp!
Sở Vân than thở. Khi đối phó với lôi thú Chấn Tử Phi, ngay cả ba thành chiến lực Tham Lang Vương cũng chưa phát huy hết.
- Hắn lại hướng về phía Lục Kình.
Tiếu Tiểu Hiền nói xong, ngay sau đó lại kêu một tiếng.
- Hắn chui qua lỗ khí của Lục Kình tiến vào trong cơ thể nó!
Tham Lang Vương tung hoành ngang dọc, không thể ngăn cản, lấy tư thế rất mạnh mẽ cứng rắn, xung phong liều chết tiến trong cơ thể Lục Kình.
Bình phong của Nhị Lang Thiên Quân đã hiện rõ cảnh tượng này.
Sắc mặt bốn người Sở Vân không khỏi chấn động.
Hành động của Tham Lang Vương tương tự với mục đích khiến bọn họ đến đây. Chính là muốn đoạt lấy Ấu Yêu của những Yêu vật hoang dã.
Chỉ là thực lực của hắn xuất chúng, đám người Sở Vân không thể sánh ngang, có thể trực tiếp dùng sức phá chướng ngại vật, trực tiếp thu vào.
Rầm rầm ầm...
Tiếng nổ mạnh kịch liệt, từ phía xa truyền lại. Hiển nhiên là Tham Lang Vương dọc đường xung phong liều chết, đại chiến ở trong cơ thể Lục Kình.
Đất rung núi chuyển, chiến đấu kịch liệt, ảnh hưởng lan ra, hình thành một chấn động.
Sắc mặt bốn người đều vô cùng nghiêm trọng. Bọn họ đều cảm thấy bàn chân mình cũng bị chấn động run lên, bởi vậy có thể thấy được uy thế khủng bố của Tham Lang Vương.
Mỗi Vương giả, đều là đỉnh phong một con đường nào đó, đại biểu cho một sự theo đuổi cực hạn.
Với hiện tại mà nói, đám người Sở Vân và Vương giả còn có sự chênh lệch thật lớn về thực lực, căn bản là không có thể khiêu chiến vượt cấp.
- Lập tức vận dụng Yêu vật không gian, na di ra ngoài.
Sở Vân quyết định thật nhanh nói.
Hiện tại na di ra ngoài, đối mặt với sự nổi giận của đại quân Yêu thú, an toàn hơn nhiều so với đối mặt cường giả Vương cấp.
- Không tốt, không gian bị trói buộc. Không thi triển được đạo pháp không gian.
Sắc mặt Tiếu Tiểu Hiền chợt tái nhợt.
- Sao? Ta xem xem!
Sở Vân nhíu mày, mở ra Thiên Nhãn, liền thấy trên vách cơ thể lưu chuyển một tầng ánh sáng mờ năm màu.
Sở Vân cũng không bất ngờ. Đây là yêu nguyên ngũ hành trong cơ thể Lục Kình đang lưu động.
Nhưng ngay sau đó, con ngươi hắn co lại, sắc mặt lộ vẻ xúc động.
Hắn phát hiện giữa ánh sáng mờ ảo vô sắc, chứa một sợi tơ.
Lưới pháp tắc!
Đây là đạo và lý đan vào thành lưới pháp tắc!
Chẳng qua, những sợi tơ còn loáng thoáng, đan lẫn vào nhau, khe hở rất lớn, kết cấu cũng cho Sở Vân một cảm giác rời rạc, mỏng manh. Và Sở Vân nhin thấy được so với lưới pháp tắc ở thế giới Long Môn, lưới pháp tắc này có sự chênh lệch quá lớn.
Nhưng Sở Vân không có bất kỳ cảm giác xem thường nào.
Đây dù sao cũng là lưới pháp tắc.
- Khó trách chế túi giới, vẫn có một cách nói. Lúc trước sở dĩ tiền bối cổ nhân phải chế luyện tiên nang, là dựa vào linh cảm từ Lục Kình.
Trong lòng Sở Vân hơi chấn động, có lối suy nghĩ phát tán, liên tưởng đến một ít điều khác.
Trong cơ thể Lục Kình đã hình thành lưới pháp tắc đơn giản.
Ở đây sử dụng đạo pháp không gian di chuyển chớp mắt trong cơ thể Lục Kình, cũng có thể, chỉ làm hiệu quả yếu đi một bậc, do bị lưới pháp tắc áp chế.
Nhưng muốn từ trong cơ thể Lục Kình ra bên ngoài cơ thể, sẽ xuyên qua lưới pháp tắc. Nhưng một khi lưới pháp tắc vỡ tan, sẽ dẫn đến toàn bộ Lục Kình phát ra một vụ nổ lớn không tiền khoáng hậu.
Bởi vậy, cũng không thể sử dụng tiểu bảo thạch mật môn của Vạn Độc Vương đưa tặng.
- Khó trách Tham Lang Vương, không trực tiếp vận dụng đạo pháp không gian, tiến vào nơi này.
Sở Vân chợt hiểu ra.
- Phiền phức. Tiếng nổ mạnh càng ngày càng vang, Tham Lang Vương rất nhanh sẽ tiếp cận tới chỗ của chúng ta!
Sắc mặt Tiếu Tiểu Hiền trắng bệch.
Đối mặt Lang Lão Quân, hắn còn có thể tự tin dựa vào tốc độ kéo dài một thời gian, nhưng đối mặt với cường giả Vương cấp, chút tốc độ ấy của hắn căn bản là không đủ.
- Dựa theo địa hình, chúng ta đã xâm nhập trong cơ thể Lục Kình. Nơi này có đông đảo Yêu thú sinh sống. Tham Lang Vương muốn đi săn những Ấu Yêu, tất nhiên sẽ lao hướng về phía này.
Nhị Lang Thiên Quân nhíu mày, giọng điệu rất trầm trọng.
- Còn bao lâu nữa tới lúc thế giới Long Môn đóng cửa?
Kim Bích Hàm vội vàng hỏi.
Vận mệnh biến hóa, luôn khiến người khó có thể dự đoán. Vừa nãy mọi người còn ngại thời gian không đủ, hiện tại tình thế đột biến, lại ước gì thế giới Long Môn đóng cửa sớm một chút.
- Còn thời gian một nén hương...
Sở Vân nhắm mắt lại, cảm thụ một chút, lúc này mới đáp.
Hắn có linh khí cải tạo của Nguyệt thỏ, cảm giác đối với thời gian vô cùng nhạy bén, cao siêu hơn người khác.
Một nén nhang, ước chừng là hai khắc. Nói cách khác, mọi người phải tiến hành "chơi trốn tìm" và Tham Lang Vương trong cơ thể Lục Kình. Chỉ cần chống đỡ qua khoảng thời gian này, thế giới Long Môn đóng cửa, bọn họ sẽ bị trực tiếp na di ra ngoài.
Về phần na di đến nơi nào, bất kỳ vị trí nào trên toàn bộ Đại Hoang quốc đảo đều có có thể.
Kiên trì một nén nhang!
Bốn người nhìn nhau, trên mặt bốn người lộ vẻ kiên nghị.
Bốn người ở trong trận pháp không gian, trong trạng thái sẵn sàng đón quân địch. Nếu một khi có tình huống xấu xuất hiện, bọn họ cũng chỉ có thể lấy cái chết liều mạng đến cùng.
Vốn thanh âm ồn ào đều bị ngăn cách.
Bầu không khí im lặng càng có vẻ áp lực. Bốn người đều có thể nghe được tiếng trái tim mình đập bình bịch.
Đạo pháp trinh trắc Tham Lang Vương thoáng lướt qua chỗ này, vẫn chưa phát hiện ra bọn họ.
Nhưng bốn người lại không biết kết quả này, hiện tại điều duy nhất có thể làm, chính là ở tại chỗ này, chịu đựng đến khi thế giới Long Môn đóng cửa, bị cưỡng chế truyền tống ra ngoài.
- Ha ha ha!
Tham Lang Vương cười to, sắc mặt hắn dữ tợn, hắc phong vũ điệu, linh áp ùn ùn kéo đến, bao phủ bốn phương.
- Cuối cùng cũng đợi tới giờ phút này! Ta tích lũy như vậy là đủ rồi!
Hắn ngửa mặt lên trời thét dài, ánh sáng trong mắt như điện xẹt, bắn ra vẻ vui mừng như điên.
Linh quang trong cơ thể hắn, phát ra ánh sáng rực rỡ nhất từ trước tới nay, so với mặt trời còn chói mắt hơn. Tại đây trong ánh sáng, một sợi tơ như ẩn như hiện.
Đây là sợi tơ đạo lý.
Phát giác hiện tượng kỳ lạ này, Tham Lang Vương lệ nóng trào dâng, toàn thân kích động run rẩy.
Hắn biết, đây là Vương đạo của mình sắp đại thành.
Một khi đại thành, những sợi tơ đạo lý hoàn toàn ngưng tụ thành hình. Đến lúc đó, hắn ngộ đạo, lĩnh ngộ ra đạo pháp thần thông của riêng mình, thành tích Vương cấp đỉnh phong, ngạo thế quần hùng!
- Khổ tu mấy nghìn năm, cuối cùng ta đã đợi được ngày này. Tửu Hào Vương, Vạn Độc Vương, Lạc Anh Vương, Nhân Ngư Vương, Tiên Nang Vương, Lục Kình Vương, ta đi trước các ngươi một bước!
Hắn lớn tiếng kêu, bừa bãi phát tiết tình cảm vui mừng trong lòng mình.
Tửu Hào Vương lấy rượu làm đạo, Vạn Độc Vương lấy độc làm đạo, mà Tham Lang Vương hắn chính là lấy tham lam làm đạo.
Ham muốn tất cả, đoạt lấy tất cả, vì lợi ích trở mặt. Lợi ích là tối thượng, vô tình vô nghĩa. Đây là đạo của Tham Lang Vương. Thao Thiết, Bạch Nhãn Lang là Yêu thú hắn yêu nhất.
Hắn biết hắn thành công.
Giờ phút này, linh quang của hắn nở rộ phát ra ánh sáng trí tuệ màu trắng bạc. Không ngờ nhập vào cơ thể tiến ra, phát tán ra bốn phương tám hướng.
Trong phút chốc, trí tuệ hắn đạt tới mức độ cực hạn, loáng thoáng chạm đến một góc lý của thiên địa. Loại trạng thái này chỉ cần liên tục bốn mươi chín lần hít thở, ở sâu trong linh quang của hắn có thể hình thành đạo pháp thần thông của mình.
- Có chút phiền phức.
Tham Lang Vương miễn cưỡng ngăn chặn linh quang, nhíu mày. Xung quanh càng ngày càng nhiều Yêu thú tấn công về hướng mình. Quả thực là giết mãi không hết.
Trong vòng bốn mươi chín lần hít thở, hắn cố gắng chăm chú lĩnh ngộ đạo pháp thần thông.
Không thể tiếp tục chỉ huy chiến đấu. Trong lúc này, hắn chỉ có thể dựa vào Yêu thú hộ chủ - Thao Thiết.
- Linh quang sắp không áp chế được. Sao, ngõ cụt kia là địa phương tốt, dễ thủ khó công. Quyết định ở chỗ này ngộ đạo!
Tham Lang Vương cắn chặt răng, đạo pháp trinh trắc lại vội vàng xẹt qua chỗ của Sở Vân.
Ngộ đạo không thể kéo dài. Đây là một cơ duyên. Bỏ lỡ, rất có thể chính là cả đời tiếc nuối.
Tham Lang Vương cũng không dự đoán được, lúc này ở nơi đây, gặp được cơ duyên.
Lúc này phần lớn tâm thần của hắn đều đưa vào bên trong linh quang, cực lực áp chế.
Vừa rồi, hắn dùng đạo pháp trinh trắc quét qua ngõ cụt kia hai lần. Hiển nhiên thật sự an toàn.
Quyết tâm một chút, hắn lập tức lắc mình đi vào. Một đoạn đường ngắn ngủi, linh quang màu trắng trên người hắn, càng lúc càng thịnh. Khi hắn tới sâu trong ngõ cụt, linh quang gần như bao phủ trong toàn thân.
Phải ngộ đạo!
Ở thời điểm cuối cùng, Tham Lang Vương cho Thao Thiết, Bạch Nhãn Lang và một vài Yêu thú, ra lệnh khẩn cấp tạo một động. Thấy cũng không áp chế được linh quang trong cơ thể, tâm thần không còn, tiến vào trạng thái ngộ đạo Thiên Nhân Hợp Nhất.
Trong Bát Quái Chiến Trận, xuyên qua bình phong trinh trắc của Nhị Lang Thiên Quân, bốn người nhìn nhau, khiếp sợ không hiểu.
Ai cũng không lường trước, lại xuất hiện tình cảnh như vậy!
Tham Lang Vương không ngờ chạy đến ngõ cụt này đến, tiến hành ngộ đạo.
- Tham Lang Vương không phát hiện chúng ta, thật sự là may mắn trong hy vọng!
Nhưng một khi để hắn ngộ đạo xong, lĩnh ngộ ra đạo pháp thần thông của bản thân.
Hắn chiếm Vương cấp đỉnh phong, che trời ngộ địa, nhất định sẽ phát giác giao điểm chiến trận không gian của chúng ta!
Tiếu Tiểu Hiền nắm tay rất chặt, hai mắt đỏ đậm, giống như dã thú bị dồn vào đường cùng.
- Thời gian ngộ đạo, nhân duyên của con người khác thường, nhưng cũng không dễ gặp.
Theo điển tịch ghi lại, nhiều nhất cũng không quá sáu mươi lần hít thở.
Giọng điệu Kim Bích Hàm trầm trọng, nói xong, nhìn về phía Sở Vân.
Sở Vân biết nàng muốn hỏi gì, mí mắt hạ xuống, nói:
- Cách thời gian thế giới Long Môn đóng cửa, còn thời gian nửa chén trà nhỏ.
Tâm trạng của ba người, nhất thời chìm vào đáy cốc.
Thời gian một chén trà nhỏ, ước chừng một khắc. Trong nửa chén trà nhỏ, Tham Lang Vương chắc chắn đã hoàn thành lĩnh ngộ đạo.
Một khi hắn lĩnh ngộ tới đạo pháp thần thông, tu vi bản thân tới Vương giả đỉnh phong, nhất định sẽ phát hiện giao điểm không gian ở gần trong gang tấc. Đến lúc đó, cho dù Tửu Hào Vương đích thân tới, cũng đánh không lại hắn, phải lâm vào thế hạ phong.
Trên mặt Tiếu Tiểu Hiền xám như tro. Lúc này phán đoán bọn họ chắc chắn sẽ chết!
- Trong trạng thái ngộ đạo, Vương giả hết sức chăm chú, tất cả chú ý đều tập trung vào đó, tiến hành ngộ đạo. Chúng ta có thể từ tuyệt địa phản kích!
Trong mắt Kim Bích Hàm hiện lên một đạo ánh sáng quật cường.
- Vô ích. Vương giả ngộ đạo, giống như cùng thiên địa hợp nhất. Linh áp toàn thân đã sung thiên triệt địa, đạt tới giới hạn lớn nhất. Bất kỳ yêu vật gì, chỉ cần tu vi không vượt quá nghìn vạn năm, tứ chi đều như nhũn ra, không thể chiến đấu. Các ngươi nhìn xem Bát
Quái Chiến Trận này.
Giọng điệu Nhị Lang Thiên Quân trầm thấp nói.
Tiếu Tiểu Hiền, Kim Bích Hàm nhất thời lộ ra vẻ sợ hãi xúc động, kêu lên một tiếng kinh hãi:
- Không gian trận pháp bị vặn vẹo kịch liệt, sợ là có thể sụp đổ bất kỳ lúc nào!
- Tám vị trí tạo thành chiến trận này đều là Linh yêu đỉnh phong. Nhưng cho dù khác không gian với Tham Lang Vương, linh áp của hắn vẫn ảnh hưởng đến nơi đây. Thành thật mà nói, Bát Quái Chiến Trận không sụp đổ đã làm ta vô cùng bất ngờ. Mặc dù là cấp Vương giả bình thường nhất, tới lúc này Tham Lang Vương cũng sẽ nhận ra linh quang áp chế.
Nhị Lang Thiên Quân nói tới đây, lắc đầu, cười khổ một tiếng.
- Không thể tưởng tượng được Nhị Lang ta phải ngã xuống ở trong này. Ha hả, tuy nhiên cũng không có gì. Sinh tử đều vô nghĩa, cả đời ta thoải mái tự do, chết cũng không có gì hối tiếc.
← Ch. 570 | Ch. 572 → |